Truyen30h.Com

[ALL CHAENG] - DỤC

21

Jenshin__b161


"Thủ trưởng, biểu hiện hôm nay của chị rất xuất sắc. Em đại diện cho toàn bộ nhân viên tổ kỹ thuật, kính chị một ly."- Người đàn ông trẻ tuổi giọng sang sảng, mặt mũi đỏ bừng, loạng choạng đứng dậy, cầm ly rượu giơ về phía Solar đang ngồi đối diện.

Solar mỉm cười, tay cầm ly rượu lại có chút chần chờ.

"Đừng ép Park tỷ. Chị ấy không biết uống rượu."

Người vừa lên tiếng là em gái nhỏ của tổ, tên là Moonbul, rất hay bị ngượng, thường ngày không nói chuyện nhiều.

Mọi người không ngờ là cô lại lên tiếng nên không khí liền ngưng lại một chút. Cũng may là có người phản ứng nhanh, vỗ vai Moonbul, cười ha hả.

"Cô nói chuyện y như là vợ của thủ trưởng vậy."

Tức thì, mọi người liền cười rộ lên, hai má Moonbul đỏ bừng, lắp bắp xua tay.

"Đừng nói như thế. Chị ấy có vợ rồi..."

Mọi người cười càng lớn hơn.

"Ha ha. Cô nhóc này, nói vậy cô cũng tin là thật hả?"

"Moonbul của chúng ta thật đáng yêu quá mà."

Có đàn chị bạo dạn hơn, dùng cằm cọ cọ hai má Moonbul đến đỏ bừng.

Solar bất đắc dĩ, cười cười kéo người đang say kia ra khỏi Moonbul đang lúng túng.

"Mina, đừng cọ nữa. Chị xem, da Moonbul sắp bị chị cọ rách rồi kìa".

Mina chậm chạp sờ sờ cái cằm của mình... đúng là chạm vào có hơi rát thật.

Solar không muốn uống, nhưng vẫn theo lễ nghi trên bàn tiệc, uống một ngụm.

Quả nhiên, mọi người đều hài lòng, chuyển sang nói một chủ đề khác thú vị hơn.

Solar ra hiệu với người ngồi bên cạnh.

"Đêm nay chị sẽ về, cậu không cần đặt vé đến Thâm Châu cho chị."

Người ngồi bên cạnh Solar, chính là tổ phó Suho, là một thanh niên nhanh nhẹn. Y sửng sốt hỏi lại.

"Ngày mai chị không đi với bọn em sao?"

Solar lắc đầu. "Chị có việc gấp phải về, mọi người cứ đi trước, không càn đợi chị." Thực ra là không có chuyện gì gấp cả, chỉ là Solar cảm thấy rất sốt ruột, ngày hôm nay tâm trí không yên, cô luôn có cảm giác như có chuyện gì đó sắp xảy ra vậy.

Chuyến đi đến Thâm Châu không chỉ đơn giản là phần thưởng cho sự thành công của tổ kỹ thuật, mà còn là cầu nối quan hệ với cấp trên của công ti, nên thực ra ai cũng nóng lòng muốn đến đó.

Suho tiếc cho cô, nhưng cũng không nói gì nhiều, chỉ gật đầu đồng ý chuyển lời thay cô tới mọi người.

Solar không để ý... cách đó không xa, gương mặt thanh tú của Moonbul dần trở nên ảm đạm.

...

Buổi chiều, trên đồng cỏ xanh mướt, có vài chú ngựa quây quần thành đàn, điềm thản ăn cỏ.

Thi thoảng, chúng lại ngẩng đầu lên nhìn đứa nhỏ đang cưỡi con ngựa non trước mặt, thở phì phì tỏ vẻ khinh bỉ.

"Chậm. Chậm thôi... tiểu thư."_ Bân Gia lo lắng đi nhanh theo chân ngựa con, hai tay luôn trong tư thế giang ra vì sợ đứa nhỏ trên ngựa có thể té ngã bất cứ lúc nào.

Jiyeon thong thả cưỡi ngựa đi qua, nhìn con gái đang hưng phấn không khỏi mỉm cười.

"Becky cưỡi ngựa không tệ a."

Khuôn mặt trắng trẻo của bé đỏ bừng vì hưng phấn, tay cầm dây cương, rất có khí thế mà hô lên.

"Victor! Nhanh lên nào, chúng ta sẽ vượt mặt dady luôn."

Như hiểu được lời của bé, ngựa con vung vẩy bốn chân ngắn ngũn, bắt đầu tăng tốc.

Quả nhiên, Becky càng cảm thấy mê mẩn với trò cưỡi ngựa này, không ngừng thúc chân vào hông ngựa non.

"Coi chừng."_ Bân Gia chỉ kịp kêu lên một câu ngắn ngủn, vừa dứt lời thì Victor đã va chạm với một con ngựa non khác.

Đứa nhỏ trên lưng ngựa xám mất đà, rơi xuống đất. May mà ngay lúc đó, JiYeon đã phi ngựa đến kịp, tóm lấy áo nhóc con, kéo lên ngựa của mình luôn.

Becky hơi bị dọa cho sợ, nhưng cũng trấn tĩnh lại rất nhanh. Lúc hồi thần, mới nhận ra người mình đụng trúng là người quen.

Jiyeon cúi đầu nhìn bé trai trong ngực bị dọa cho mặt trắng bệch.

"Là Hion. Cháu có sao không?".

La Hion cố gắng trấn tĩnh lại, nhận ra đây là người quen nên không mấy để tâm, cười đùa.

"Cháu không sao. Chỉ là kĩ thuật cháu còn kém nên bị Becky đánh bại rồi."

Jiyeon ha ha cười, sau đó mới thả nhóc xuống dưới đất.

Becky vội vàng chạy đến, lật lật mu bàn tay của Hion.

"Tớ xin lỗi. Có trúng chỗ nào không?"

Hion lắc đầu, mỉm cười nhún nhảy tỏ vẻ mình rất ổn. Cậu bé còn hỏi Victor là giống ngựa gì, tại sao lại nhìn lạ như vậy.

Hai đứa nhỏ tụm thành một đoàn thịt viên, hồ hởi bàn tán về ngựa. Ngựa nào chạy nhanh nhất? Ngựa nào đẹp nhất?

Jiyeon nhìn hai đứa nhỏ đáng yêu như thế không khỏi nở nụ cười từ ái. Chỉ là, bắt gặp "một người quen" cũng đang cưỡi ngựa lại đây thì không khỏi nhíu chặt mi.

"Hion, ngã có đau không?"_ Lisa ngồi trên lưng ngựa đen, khí thế vô cùng, ánh mắt mang theo ý cười nhìn Hion, nhưng dư quang lại hướng về JiYeon đang căng mặt kia.

Có ý tứ.

Hình như JiYeon không hề thích cô ta thì phải?

Đã thế, cô lại càng thích bắt chuyện với cô ta.

"Đã lâu không gặp, JiYeon tỷ "

Jiyeon càng không có tâm tình trò chuyện với tên điên này, cô đạm mạc đáp lời. " Vai vế đó tôi không gánh nổi, La tiểu thư  cứ gọi tên tôi là được."

Nói xong, liền quay sang bảo Becky.

"Tới giờ cơm, chúng ta về thôi. Hôm khác, daddy sẽ cùng con cưỡi ngựa."

Becky có chút tiếc nuối, nhưng lại thông minh nhận ra biểu tình của daddy có gì đó không đúng, nên chỉ ôm Hion tạm biệt rồi lên ngựa, lẽo đẽo theo sau cha mình.

Lisa nhìn bộ dạng mất mác của Hion liền mỉm cười, xoa đầu cậu bé.

"Chúng ta cưỡi ngựa thôi."

Ra vậy, JiYeon bảo vệ người nhà rất tốt. Hoàn toàn không muốn để họ biết tai tiếng của Kim gia và La gia năm đó.

Jennie được chị gái bảo ban như thế, chả trách...

Quá đần độn.

Từ xa xa, một người đàn ông chạy đến trước mặt Lisa, giọng nói vì hụt hơi mà có từ được từ không. "Cô chủ.. người đã..tìm được rồi."

Ngoài dự đoán, Lisa ngừng lại một chút, rồi không hiểu sao chỉ cười một tiếng,sau đó tiếp tục quay sang chỉ Hion cách nắm cương ngựa cho đúng.

Gã thuộc hạ bất mãn trong lòng, nhưng không dám nói gì.

Nếu thật sự không quan tâm chuyện kia... ngài chặt ba ngón tay của Top đại ca làm gì?

...

Hơn nửa đêm, Solar quay trở về thành phố C với tâm trạng thấp thỏm... mà chính cô cũng không thể hiểu nổi cảm giác này từ đâu mà có.

Khi gần đến nhà, cảm giác này càng mãnh liệt hơn khiến cô không thể ôm ngực thở dốc.

Đèn xe sáng lên, đám đông tụ tập trước Park  gia cũng dạt sang hai bên, nhưng tiếng ồn ào vẫn không dứt.

Đã xảy ra chuyện gì rồi?

Solar tháo vội dây an toàn, cô bước xuống xe, sau lưng áo đã bị mồ hôi lạnh làm ướt một mảng.

"Chú Lý, có chuyện gì vậy?"

Người được gọi là chú Lý là một người đàn ông trung niên hơi gầy, hay cho quà vặt mấy đứa nhỏ nhà Solar, cháu nội ông còn là bạn học của Điềm Điềm.

Chú Lý thấy Solar đã về tới liền nói ngắn gọn mọi chuyện.

Lúc nãy, Dì Chan nghe có tiếng động lớn bên Park gia nhưng bận cháu nội đang quấy khóc nên không thể qua xem. Bảo bảo ngủ rồi, bà liền chạy qua bên này mới phát hiện nhà Solar không đóng cửa.

Mọi thứ trong nhà đều lộn xộn, cửa phòng đều không đóng,... lại không thấy Hwasa và ba đứa nhỏ đâu.

Bà lo sợ kiểm tra kĩ lại mới phát hiện có một cánh cửa khóa ngoài. Gọi thử thì không có ai lên tiếng.

Dì Chan thấy tình hình không ổn nên liền thông báo cho chồng ( chú Lý) qua ngay.

Họ đang định phá cửa tìm người thì Solar quay trở về.

Thế nên mọi người càng phải hỏi ý cô trước.

"Vậy phá cửa đi."- Mặt mày Solar xanh mét, cảm giác bất an ngày càng rõ rệt.

Chú Lý gật đầu, cùng mấy thanh niên nữa bước vào trong nhà, phụ Solar một tay.

Dì Chan đứng trước cửa phòng nhìn mọi người đang vây trước cửa phòng của Areum và Kyung cả người bỗng toát mồ hôi lạnh, bà chắp tay vái mấy vái, lẩm bẩm cầu nguyện.

" Cầu trời... đừng xảy ra chuyện gì."

"Một..."

"Hai..."

"Ba..."

.....

Lisa sảng khoái thở ra một hơi, lưng hơi ngả ra về phía sau một chút, tay nắm chặt lấy tóc của Chaeyoung, cử động eo nhịp nhàng, đẩy nam căn sưng trướng ra vào trong khuôn miệng non nớt của thiếu nữ.

Chaeyoung đang cố hết sức nuốt nhả vật ghê tởm, kinh người kia, nàng nhắm mắt không dám nhìn thứ đang bài tiết chất dịch trắng đục trong miệng mình, cố gắng xem nhẹ đi sự hiện diện của nó, nhưng nước mắt cứ ồ ạt chảy xuống không sao ngăn lại được.

Bả vai gầy yếu của thiếu nữ run lên, nàng rất sợ, rất sợ không biết Lisa sẽ trừng phạt nàng bằng cách thức ghê tởm nào...

Nhưng Lisa không cho nàng thời gian để lo nghĩ tiếp, phần đỉnh thô sần liên tục ma sát với cổ họng của thiếu nữ, khiến nàng không nén được cơn đau mà rên rỉ thành tiếng.

Chaeyoung run rẩy nắm lấy cái eo tráng kiện không ngừng thúc sâu vào cổ họng mình, cố gắng kéo ra một chút khoảng cách.

Khó thở... khó thở quá.

Phân thân thô tráng theo đà bật ra, trên đó còn mang theo vài sợi chỉ bạc dâm mị.

Lisa cười khẽ, cô vén vài sợi tóc rũ trước trán nàng ra, để lộ gương mặt thanh tú trắng nõn, ánh mắt đáng thương hướng cô cầu xin, khuôn miệng nhỏ nhắn sưng đỏ lên, còn vương một chút dịch trắng mờ ám.

Trong nháy mắt, dục vọng trong người Lisa  tăng vọt, cô thô bạo ném Chaeyoung lên bàn, nhanh chóng áp người lên trên.

Đối diện gương mặt đầy sợ hãi của nàng, cô thong thả nói ra một câu,nhưng nội dung quả thực trát nát tâm thiếu nữ

"Tôi cho cô biết một tin tốt."

"Yuna chưa bị tôi ngủ qua."

Đầu Chaeyoung "oanh" một tiếng, cả người đờ ra, không biết phải phản ứng ra sao.

Không có?

Từ trước đến giờ, cô không có...

Cô hài lòng nhìn vẻ bàng hoàng của Chaeyoung, ngón tay thon dài lướt qua sống mũi tinh tế, rồi đến đôi môi sưng đỏ của nàng.

"Phải. Em gái bảo bối của cô Park, tôi chưa hề động tới." Không chờ Chaeyoung hồi thần, màn hình trước mắt đã hiện lên một khung cảnh quen thuộc,...

"Cho nên, cũng không có video của Yuna nào hết."

"Nhưng..."_ cô dừng lại một chút, cắn cắn chóp mũi của thiếu nữ, cười cười mơn trớn làn da tinh tế như đồ sứ thượng hạng.

"Của cô thì có đấy."

Dứt lời, tiếng kêu khóc đau đớn pha lẫn tiếng thở dốc ồ ạt vang lên bất ngờ.

Lisa mỉm cười, ngón tay chơi đùa với mái tóc mềm mại của Chaeyoung, thích thú xem gương mặt thất thần của nàng.

Trên màn hình, hai thân thể đang mãnh liệt làm tình trong buồng vệ sinh.

Thiếu nữ bị một người phụ nữ giữ chặt cổ chân, bắt dang rộng ra,để lộ miệng huyệt sưng tấy không chịu nổi, không ngừng rỉ ra tinh dịch.

Người quay chính là kẻ đã cưỡng hiếp thiếu nữ.

Cô dùng đủ mọi tư thế thao lộng thiếu nữ mặc cho nàng đau đến khóc khàn cả giọng.

Cô đặc biệt thích quay góc chính diện. Như thế thì gương mặt đáng yêu khi bị "bắt nạt" của thiếu nữ liền được ghi lại toàn bộ.

"Ô..."

Thiếu nữ chỉ có thể chống đỡ lồng ngực của cô, dưới thân chịu đựng va đập điên cuồng từ phía trên. Máy quay chất lượng rất tốt, cự vật thô tím ghê người liên tục ra vào hoa huyệt đỏ tươi được quay rất đẹp, đẹp đến người xem liền mặt đỏ tim run.

Thiếu nữ đó chính Chaeyoung ... bị chính người mà mình xem là bạn cưỡng hiếp ngay trong ngày sinh nhật của em gái nàng.

"Bất ngờ không?"- Lisa hài lòng thành quả mà đoạn ghi hình đem lại, cô hôn lên gương mặt tái xám của Chaeyoung, thấp giọng thì thầm bên tai nàng.

"Đây là quà kỷ niệm sáu mươi ngày chúng ta quen biết."

"Cô xem. Chúng ta có nên ôn lại một chút kỷ niệm không."

Không sai.

Là cô ta đã nói dối.

Căn bản là không tồn tại video của Yuna, đó chỉ là cái cớ để cô có thể thản nhiên ra tay với Chaeyoung thôi.

Mà Chaeyoung... lại quá ngu ngốc.

Màn hình chuyển sang một cảnh khác, lần này là trong phòng ngủ của Chaeyoung.

Màn hình chỉ quay đến phần hông của hai người, nhưng cũng tình sắc không kém.

Có điều, là vui thích hay đau đớn đến mức muốn chết đi chỉ có mình nàng hiểu rõ.

"Phốc." Nam căn to lớn bất ngờ thọc sâu vào huyệt động nhỏ hẹp.

Chaeyoung đau đến cuộn tròn ngón tay, đùi bị bẻ ra, cả cơ thể đặt trên người Lisa, mặc cô bày bố.

"Sao lại không kêu lên?"_ cô nắm lấy chiếc cằm ướt đẫm nước mắt của thiếu nữ, ép nàng nhìn vào màn hình, xem những hình ảnh vũ nhục mà cô mang lại.

"Chẳng phải cô giỏi nhất khoản này hay sao?." Dứt lời, cô nâng cánh mông trắng nõn của Chaeyoung lên rồi lại bất ngờ thả xuống, chuẩn ác mà đâm sâu cự căn đang bành trướng vào bên trong, thành công thu hoạch được tiếng hét đau đớn của thiếu nữ.

Tràng thịt bao lấy phân thân nổi đầy gân xanh một cách chặt chẽ, hoa huyệt cật lực nuốt nhả quái vật hung hăng đang không ngừng ra vào, côn thịt ma sát lâu dần giảm bớt đau đớn thêm một phần khoái cảm.

Chaeyoung vừa đau vừa sướng muốn điên lên.

Miệng há hốc,vô lực thừa nhận lực đâm mãnh liệt từ phía dưới. Trùng hợp trên màn hình lại dừng đến cảnh ở thư phòng của Lisa...

Cũng như lúc này, cô ép buộc nàng ở tư thế ngồi đầy khuất nhục, mặc cô đâm rút.

"Đau... dừng lại đi."

Hoa huyệt bị ma sát đến mức nóng hổi. Càng thít chặt làm cho Lisa tê dại, tiếng "phốc phốc" vang lên liên tục có quy luât, Lisa tựa hồ không biết mệt mỏi mà liên lục va chạm.

Chaeyoung càng kháng cự, hoa huyệt càng co chặt, Lisa càng nhận được khoái cảm cắn nuốt gắt gao, càng dùng sức mạnh hơn.

Tiếng nghẹn ngào của thiếu nữ chính là liều thuốc kích dục mạnh nhất của cô.

"Xì..."

một dòng nước âm ấm từ trong hoa huyệt phun ra, Chaeyoung không khống chế được...liền tiểu ra.

"Ô...ô." Nàng hận không thể chết đi ngay giờ phút này. Nhục nhã tinh thần, đau đớn thể xác đã xé nát phần kiên cường cuối cùng còn sót lại.

Lisa nhìn thấy cảnh tượng trước mắt cũng không cảm thấy ghê tởm. Ngược lại, co cảm thấy rất có mỹ cảm...

Người thanh cao như Chaeyoung lại có ngày này... bị cô chơi đến tiểu ra.

"Có cần mặc tả không, cô Park?"_ Lisa bật cười, lại theo co rút của hoa huyệt thở dốc một hơi

...

Yuna bị một chuỗi âm thanh quen thuộc trong điện thoại đánh thức.

Jennie cũng vừa lúc bị đánh tỉnh, cả người uể oải, hướng cô nhắc nhở.

"Điện thoại của cô."

Yuna mơ hồ đáp lại một tiếng, nhận lấy điện thoại.

"Dì Chan?"

"Bệnh viện? Chị hai con phát điên?"

Yuna thất kinh, dựng thẳng lưng, hai mắt mở to, cả người run rẩy.

Jennie nhìn thấy tình trạng của cô không ổn vội giữ chặt bàn tay đang run lên của cô.

Lại có chuyện gì rồi?

"Mấy đứa nhỏ xảy ra chuyện rồi..."- Giọng nói đầu dây bên kia không giữ được bình tĩnh,còn hơi run lên.

"Bệnh viện An Lâm ở thành phố C."

"Solar còn chưa thể đi nổi, mọi người đang trông chừng nó, không để nó làm gì dại dột."

"Yuna...con mau đến bệnh viện...có chú Lý và một vài người...cũng ở đó."- Dì Chan càng nói càng lộn xộn, dường như bà cũng đang chịu kích thích lớn, đầu óc hỗn loạn.

"Con mau đi đến đó... Solar lại nổi điên rồi...Tút...tút...tút"

Trong lòng Yuna càng lo lắng hơn, mãi một lúc sau cô mới trấn tĩnh lại được.

"Jennie, chị có thể đưa tôi đến bệnh viện An Lâm không?"

Jennie hiểu đây là chuyện có thể rất nghiêm trọng, trầm mặc gật đầu.

Hai người đã đổi mục tiêu từ tìm kiếm Chaeyoung thành chuyến đi đến thành phố C ngay trong đêm.

Yuna cũng không hề biết được...

Cô đã đến chậm một bước

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Com