Truyen30h.Net

Biến thân Hồ Ly Tinh

C50:Mớm thuốc

mannhi0123


Sau lúc nửa đêm,Tô Anh Lạc lạnh run co rúc ở trên giường, rõ ràng là nóng bức nàng lại cảm giác lạnh giống như trời đông giá rét. Miễn cưỡng chịu đựng được đến hừng đông mí mắt đã nóng lên, say, một cái trán, nóng đến dọa người.
Nghĩ đến là đêm qua tại nơi thanh lương nước suối quá mức tận tình, lạnh cũng không biết.

Tô Anh Lạc rất là khó chịu, sai người đi y quán bốc thuốc, lại muốn tìm ca ca đến an ủi mình, lại yêu thương hắn tối hôm qua hao nhiều lắm thể lực, sợ là lúc này còn chưa tỉnh lại, cũng không muốn đi quấy rối hắn.

Không nghĩ tới Chu Tuệ xưa nay dậy sớm sau nghe hạ nhân đã nói tình huống của nàng, liền đi đến xem nàng.

"Chị dâu..." Tô Anh Lạc dựa đầu giường, kêu một tiếng.
Chu Tuệ ngồi ở mép giường, thò tay tìm tòi cái trán của nàng, mặt có vẻ buồn rầu, "Thế nào trán nóng như vậy? Có phải buổi tối ngủ không có đắp chăn? Ai, ngày lại nóng cũng phải đắp chút bụng, không sẽ dễ dàng  cảm lạnh."

Tô Anh Lạc lặng lẽ không nói, cũng không thể nói cho nàng biết là bởi vì cùng ca ca quá vong tình duyên cớ chứ? Lại thấy mình đoạt nam nhân của nàng, nàng còn quan tâm mình như vậy, không khỏi vừa cảm động vừa áy náy.

Chu Tuệ đang muốn nói cái gì, lúc này Tô Đình đã chạy đến.
"Lạc Lạc, nghe hạ nhân nói ngươi phát sốt, hiện tại cảm giác thế nào?"

Tô Đình cầm lấy tay nàng, lo lắng quan tâm hỏi. Chu Tuệ cắn môi đứng dậy đứng ở một bên.

Tô Anh Lạc vừa thấy được hắn, trong lòng trong nháy mắt mềm yếu rất nhiều, ủy khuất nói: "Thật là khó chịu..."

Tô Đình đau lòng vỗ về gò má của nàng, "Vật nhỏ đáng thương, thân thể  kém như vậy. Nhịn một chút, đợi lát nữa uống thuốc thì tốt rồi."

Vừa dứt lời, liền vừa lúc có hạ nhân bưng một chén thuốc mới vừa nấu đến.

Tô Đình tiếp nhận chén thuốc, nhẹ nhàng thổi cho bớt nóng.
Tô Anh Lạc nhìn thoáng qua bát thuốc màu nâu đen, hơi đô lên môi anh đào nói: "Ta không uống..."

Tô Đình không khỏi nhíu mày, "Không uống thuốc bệnh làm sao có thể khỏi? Lạc Lạc ngoan."

Tô Anh Lạc nhìn thấy ánh mắt si mê của Chu Tuệ rơi trên người ca ca, đột nhiên cảm thấy hờn giận, liền làm nũng nói: "Ca ca, ngươi đút ta uống."

"Ca ca đương nhiên muốn đút ngươi uống." Tô Đình cười khẽ, múc một muỗng nước thuốc, đưa tới một bên môi của nàng, "Nào, Lạc Lạc há mồm."

Tô Anh Lạc mặt cười làm nổi lên rặng mây đỏ, thẹn thùng rũ xuống mi mắt, ỏn à ỏn ẻn nói: "Không phải như vậy, ngươi... Ta muốn ngươi dùng miệng đút ta..."

Tô Đình theo bản năng nhìn thoáng qua Chu Tuệ bên cạnh, thấy sắc mặt nàng trắng bệch, liền có chút do dự. Lại nhìn Tô Anh Lạc kia dáng dấp kiều mị, cùng với đôi môi đỏ mọng hơi mở khát cầu, trong lòng rung động, nào còn bận tâm được cảm thụ của thê tử, múc một thìa nước thuốc ngậm vào trong miệng, đem chén thuốc đưa cho Chu Tuệ, hướng về phía môi đỏ mọng mê người kia cúi người hôn lên.

Bờ môi ca ca ấm mềm vừa kề sát sang đây, Tô Anh Lạc cảm thấy mình nhiệt độ cơ thể lại tăng lên một ít, lúc nuốt nước thuốc đồng thời dùng đầu lưỡi nhân cơ hội trêu đùa hắn.

Tô Đình đem nước thuốc đều đút đến  trong miệng nàng, lại không chịu đựng được khiêu khích ngọt ngào của nàng, rốt cuộc ngậm vào  cái lưỡi của nàng hút.

"Ngô..." Tô Anh Lạc mắt quét một bên Chu Tuệ sắc mặt trắng bệch, nhất thời cảm thấy kích thích không ngớt, hai tay làm càn mà ôm lấy cần cổ ca ca, nhiệt tình đáp lại hắn.

Nhìn hai huynh muội loạn luân ở trước mặt mình không chút kiêng kỵ hôn môi, Chu Tuệ cả người run rẩy, phẫn nộ, tan nát cõi lòng, nan kham, lại mơ hồ có chút hưng phấn... Nàng vốn định xoay người rời đi, nhưng lại sợ chọc cho Tô Đình mất hứng càng vắng vẻ mình, vì vậy chỉ phải cắn răng tiếp tục bưng chén thuốc đứng ở một bên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net