Truyen30h.Net

Cau Ten Bien Thai

Ăn cơm xong, tôi đứng nhìn hắn rửa bát.

"Người vừa đi công tác về lại phải rửa bát, có sao không?"

Hắn lắc đầu.

"Không sao hết."

Tôi nhìn hắn một lúc, tiến lại gần rồi ôm hắn từ phía sau, áp mặt vào lưng hắn, hai tay vòng qua bụng hắn, đan các ngón tay vào nhau.

"Tôi nhớ cậu nhiều lắm, lúc nào cũng sợ cậu đi mất."

"Thế thì phải dịu dàng với tôi hơn nhé."

"Còn lâu! Vớ vẩn là ăn đòn đấy."

Hắn bật cười.

"Tôi thích cậu ôm tôi, cũng thích cậu đánh tôi. Có chỗ còn đặc biệt thích được cậu đánh."

Tôi đánh vào bụng hắn một cái.

"Câm miệng, đồ biến thái! Rửa bát nhanh tay lên."

Hắn không nói gì nữa, ngoan ngoãn đứng rửa bát, mặc tôi cứ thế ôm hắn phía sau. Tôi ôm một lát thì giở trò, luồn tay vào bên trong áo hắn sờ mó bụng hắn, còn được đà trườn tay lên đến ngực, xoa nắn khắp nơi, nghịch nghịch đầu ti của hắn. Hắn mặc kệ tôi chơi đùa, vừa tráng bát rồi úp lên giá.

Tôi luồn một tay vào trong quần hắn, nắm lấy thứ đàn ông đang còn yếu ớt mà xoa nắn.

"Để yên, vỡ bát bây giờ."

Hắn thở dài nói. Tôi không đáp lại mà vẫn đắc ý nghịch ngợm, một tay xoa nắn phía dưới, một tay ngắt nhéo phía trên. Hắn dần dần có phản ứng, dục vọng dần dần trướng lên.

"Còn hai cái nồi với chảo kia kìa, rửa nốt đi. Cả mấy cái muôi nữa nhé."

Tôi vừa khiêu khích hắn vừa ra lệnh. Hắn đi ra chỗ bếp lấy nồi ra bồn rửa, tôi vẫm bám rịt ở lưng hắn mà trêu chọc.

"Để tôi rửa xong đã. Trước giờ tôi cứ tưởng kẻ biến thái là tôi cơ đấy."

Tôi vuốt dọc côn thịt bán cương của hắn ta, hôn lên lưng hắn qua lớp áo phông mỏng.

"Chẳng cậu thì ai!"

Hắn hừ một tiếng.

"Ai đang sờ soạng không cho tôi rửa bát thế."

Tôi cười cười, nắm chặt thứ đang cương lên của hắn khiến hắn giật mình đánh rơi cái nồi xuồng bồn.

"Đấy, cẩn thận vào, tôi thích cái nồi màu xanh ấy lắm, hỏng là nhịn ăn đấy."

Hắn cũng không nói gì nữa, cẩn thận rửa nồi cùng hơi thở mỗi lúc một nặng nề hơn.

"Rửa mỗi mấy cái bát với nồi chảo mà thở cứ như phải rửa cả chục mâm ấy!"

Tôi cắn lên lưng hắn, châm chọc.

Hắn thở dài một hơi.

"Chậm lại đi."

Tôi cười cười, rướn người lên liếm gáy hắn.

"Chắc không có ai vừa rửa nồi vừa xuất tinh đâu nhỉ?"

Hắn hừ mũi một cái.

"Đừng đùa, tôi sẽ ra bên trong cậu."

Tôi nhếch miệng cười, kéo quần ngủ của hắn xuống, dùng cả hai tay sục côn thịt cứng ngắc của hắn thật nhanh và mạnh, khiến hắn không nhịn được rên lên.

Tay hắn ướt nước bắt lấy tay tôi kéo ra, xoay người lại giữ lấy tôi mà hôn xuống, ngấu nghiến môi tôi, sục sạo trong miệng tôi. Khi hắn rời đi, tôi vừa thở vừa hỏi.

"Rửa xong chảo chưa?"

Hắn gật đầu, hắt cằm về phía bồn, chảo và nồi đã được xếp gọn. Tôi vắt hai tay lên cổ hắn, mỉm cười.

"Giỏi lắm, vậy giờ ra uống nước nha."

Hắn nhếch khóe miệng lên, mị mị mắt.

"Cậu đùa tôi à, chẳng có ai xuất tinh khi rửa nồi cả, cũng chẳng có ai uống nước khi đang cương cứng thế này đâu."

Nói dứt lời, hắn bế thốc tôi lên khiến tôi giật mình.

"Oái! K...khoan đã."

Hắn ôm tôi đi thẳng vào phòng ngủ, thả tôi lên giường rồi ngay lập tức nằm đè lên người tôi.

"Vừa ăn cơm xong đó!"

Tôi chống tay lên ngực hắn giữ lại.

"Vậy thì vận động cho tiêu cơm."

"Sẽ đau dạ dày đó!"

Hắn cọ cọ côn thịt cứng nóng vào đùi tôi.

"Thế cái này thì sao?"

Tôi nhìn hắn, nhún vai. Hắn nâng cằm tôi lên.

"Cậu thật là...!"

Sau đó chẳng thèm đôi co dăm ba câu với tôi nữa mà trực tiếp xông tới, vừa hôn khắp người tôi vừa xoa nắn khắp nơi. Hắn mút ngực tôi, đầu lưỡi nhanh nhạy liếm vòng quanh nhũ hoa, một tay nắn bóp bên ngực còn lại, một tay nhanh chóng luồn xuống nơi ẩm ướt của tôi mà xoa nắn.

"Cậu ướt quá..."

"Câm miệng!"

Tôi ghét nghe hắn nói mấy thứ như thế, tuy kích tình nhưng khiến tôi xấu hổ vô cùng.

Hắn vừa hôn tôi vừa xoay ngón tay quanh cửa hoa động, sau đó ấn ngón tay vào, xoay tròn mấy cái rồi cho tiếp ngón thứ hai vào. Hắn có vẻ gấp gáp, thi thoảng lại cọ cọ côn thịt vào chân tôi.

Mấy ngón tay hắn đưa đẩy một lát liền rút ra. Hắn đặt quy đầu ma sát bên ngoài mấy cái rồi ấn vào trong tôi, tôi ôm lấy cổ hắn, rướn người lên đón nhận hắn, toàn tâm toàn ý ở dưới thân hắn mà rên rỉ.

"Kiệt, bắn vào trong tôi đi..."

Tôi thấy người hắn run lên khi tôi gọi tên hắn, hắn vừa đưa đẩy vừa thì thầm bên tai tôi.

"Nhạn, gọi tên tôi nhiều hơn được không..."

Tôi ghì chặt lấy hắn mà rên rỉ ngâm nga, vì hắn tự nhiên kích động, đẩy vào trong tôi vừa nhanh vừa mạnh mẽ hơn nhiều.

"Trước khi gặp cậu, tôi dường như đã quên mất tên mình. Không có ai gọi tên tôi cả..."

"Ưm...a...Kiệt, Kiệt...Kiệt...Mẹ kiếp, kích động như vậy? A, từ từ thôi!"

Tôi ngân nga tên hắn khiến hắn càng động dữ dội, hông hắn mạnh bạo di chuyển, đem côn thịt trướng căng đẩy vào bên trong tôi thật sâu, thật nhanh, thật mạnh khiến tôi không chịu được mà thét lên chửi bới.

Hắn vẫn không chậm lại, cứ thể đẩy vào nơi sâu nhất, khiến tôi không chịu được, hai chân quắp chặt vào eo hắn, bấm móng tay vào lưng hắn, gọi tên hắn mà đạt cao trào.

Hoa mật ứa ra rưới lên côn thịt hắn nóng rực, nội vách mềm mại ướt át kích tình mà co bóp, hút lấy hắn không buông, khiến hắn càng điên cuồng đâm chọc. Một tay hắn ôm tôi, một tay chống xuống giường, nghiến răng.

"Nhạn, Nhạn...tôi sẽ không bao giờ...không bao giờ rời xa cậu nữa..."

Hắn ôm ghì lấy tôi, cả người run lên, đem toàn bộ tinh dịch nóng rực bắn vào nơi sâu nhất, khiến tôi thêm một trận run rẩy. Hắn ra rất nhiều, tinh dịch của hắn cùng hoa mật của tôi trộn lại, rỉ ra ngoài ướt hết mông tôi.

Tôi mệt rũ người, nằm thẳng đơ cả hai chân, hắn lại nằm đè lên người tôi, thở hổn hển.

Hai tay tôi xoa xoa lưng hắn, đánh lên mông hắn một cái.

"Đã bảo đừng có nằm đè như thế này, nặng lắm...bẹp ngực!"

Hắn vẫn nhất định không xuống.

"Một lát thôi."

Tôi vẫn càu nhàu, nhưng vẫn vòng tay ôm lấy hắn. Chẳng biết tôi yêu hắn ở điểm nào, chỉ biết rằng càng ngày càng yêu hơn.

Hắn nằm đè lên tôi một lúc rồi luồn hai tay xuống lưng tôi, hắn nằm ngửa xuống giường, đồng thời ôm tôi nằm đè lên người hắn.

"Làm cái quái gì thế!"

"Cho cậu nằm lại trên người tôi."

"Không thèm!"

Tôi mạnh miệng nói, nhưng vẫn nằm im trên người hắn, áp mặt lên ngực hắn, nghe tiếng tim hắn đập trong lồng ngực. Tôi cứ nằm như thế vuốt ve ngực hắn.

"Lần này, cậu ở trên nhé."

Tôi nhắm mắt lại, tay vẫn ngắt nhéo đầu ti hắn.

"Tôi ngủ đây."

"Cậu nhấp nhé."

Tôi đánh lên ngực hắn một cái.

"Nhấp nhấp cái gì, ngủ!"

Hắn xoa xoa mông tôi, hai tay nhào nặn mông tôi, trầm thấp nói.

"Thôi nào, lại một lần đi, lại cương nữa rồi."

"Mặc kệ cậu, ai cho lên mà lên?"

"Tại cậu nằm đè lên người tôi."

Tôi chống tay lên ngực hắn, nâng đầu dậy nhìn hắn.

"A? Là ai lôi tôi lên, tôi thèm nằm trên người cậu chắc?"

Hắn nâng đầu dậy hôn lên chóp mũi tôi.

"Lại một lần nữa đi, tôi muốn nghe cậu gọi tên tôi."

"Kiệt....Kiệt...Kiệt....!"

Tôi nhìn hắn, thủ thỉ gọi tên hắn một tràng dài.

"Gọi từng đó đủ chưa?"

Hắn lắc đầu.

"Nhưng nghe cậu gọi như vậy, lại cứng không chịu được."

Tôi lườm hắn, rồi trườn người lên hôn hắn. Nhượng hắn một lần, rốt cuộc lại thêm một lần, khiến tôi sáng hôm sau không thể nào dậy nổi!

Tên yêu nghiệt nhà ngươi!


Hôm nay tôi gọi hắn đến nhà ăn cơm, không phải vì hôm nay mẹ tôi đi vắng, mà vì hôm nay anh tôi sẽ được về nhà, tôi muốn hắn ta gặp mặt gia đình tôi.

Còn gần hai năm nữa anh trai tôi mới mãn hạn tù, nhưng đúng đợt xét ân xá, anh tôi may mắn được trong diện cải tạo tốt. Bản thân tôi thấy hơi khó tin khi mà người cục cằn như anh ta có thể nhẫn nhịn nhiều như vậy để được ra tù sớm. Tôi nghe mẹ kể anh ta đã rưng rưng khi nhìn ảnh Gạo, nghe giọng Gạo vui vẻ nói trong điện thoại.

"Bác sớm về ná, mua đồ chơi cho Gạo ná!"

Cho dù là một người đàn ông bặm trợn nhất mà tôi biết, thì anh ta vẫn luôn có rất nhiều tình cảm chôn giấu tận đáy lòng. Dù tôi ghét anh ta nhiều, nhưng anh ta vẫn là anh trai tôi. Tôi ghét vì anh ta lại trở thành một người xấu xa như vậy, nhưng đó cũng là người duy nhất xông ra bảo vệ tôi khi tôi bị bố đánh. Nhưng cuối cùng anh ta lại bỏ nhà đi, nên tôi càng bị đánh nhiều lần hơn!

Tôi đi mua thêm đồ về nấu ăn, để một mình hắn ở nhà chơi với Gạo. Lúc tôi dặn hai chú cháu ở nhà chơi ngoan, hắn đã nắm tay tôi níu lại, nhìn tôi chằm chằm. Tôi không nhịn được cười xoa đầu hắn.

"Đừng lo lắng, Gạo ngoan lắm, Gạo cũng rất thích cậu. Tôi sẽ về nhanh."

Hắn áp tay tôi lên ngực hắn, tôi cảm nhận được tim hắn đập rất nhanh và mạnh, như thể sắp nhảy ra ngoài vậy. Tôi xoa xoa ngực hắn.

"Bình tĩnh đi, Gạo thích cậu thật mà, đừng lo. Sau này, sẽ còn ở bên nhau nhiều, cậu cố gắng được chứ?"

Hắn gật đầu. Tôi biết đây là lần đầu tiên của hắn, tôi để hắn lại với Gạo vì tin hắn sẽ làm tốt, cũng mong hắn sẽ sớm gần gũi hơn với con bé. Gạo sẽ khiến hắn dần mở lòng hơn với thế giới xung quanh.

"Mẹ đi mua thêm đồ, mẹ sẽ về ngay, Gạo ở nhà với chú được chứ?"

Gạo nhìn tôi rồi qua qua nhìn hắn, hắn đông cứng người nhìn con bé. Gạo nghĩ ngợi một lúc rồi gật đầu.

"Mẹ mua kem về cho Gạo ná!"

"Thế chú thì sao?"

Tôi hỏi, con bé quay sang nhìn hắn rồi quay lại nói.

"Mẹ mua kem cho chú nữa, chú và Gạo sẽ ngoan!"

Tôi xoa đầu con bé, rồi xoa đầu hắn, vui vẻ rời đi.

Lúc tôi quay về, thấy giữa nhà là hai người đàn ông tưởng chừng sắp đánh nhau.

Anh trai tôi túm cổ áo hắn, còn hắn cũng gồng lên nắm chặt cổ tay anh tôi. Anh tôi gằn lên.

"Mày là thằng nào, vào đây định làm gì con ông?"

Hắn lạnh lùng đáp.

"Gạo là con của Nhạn."

Anh tôi nghiến răng, định đánh hắn, tôi vội vã chạy vào thì Gạo ở trong buồng chạy ra.

"Chú ơi bạn thỏ này..."

Anh tôi và hắn giật mình vội vã buông nhau ra, cố nặn ra vẻ mặt ôn hòa nhất có thể. Hắn ngồi xuống cạnh Gạo.

"Đâu chú xem nào."

Anh tôi đứng như trời trồng, đôi vai run lên khi lần đầu tiên nhìn thấy con gái.

"Chú này là ai?"

Gạo ngước lên hỏi. Tôi vội chạy lại.

"Gạo không nhớ ai đây à, Gạo thi thoảng nói chuyện điện thoại với bác đấy."

Con bé ngẫm nghĩ một lát rồi hét lên.

"Bác Nhân!"

"Đúng rồi, Gạo giỏi quá."

Con bé vui vẻ vỗ tay, anh tôi xúc động quỳ sụp xuồng ôm lấy con bé, không cầm được nước mắt. Thật kỳ cục là anh tôi tên là Nhân, nhưng lại là một tên xã hội đen, một tên cục cằn bậc nhất. Vì trót đặt anh ta là Nhân, nên tôi mới là Nhạn, mẹ nói để ra đường người ta biết hai đứa là anh em. Nhưng rốt cuộc chẳng mấy người biết tôi có anh trai, vì anh ta toàn đi suốt.

Tôi vuốt má hắn.

"Ở nhà ngoan không?"

Hắn gật đầu.

"Đây là anh trai tôi đấy. Ê này, mẹ đâu."

Anh tôi cứ ôm con bé mãi, khiến nó cũng thấy hoang mang, tôi hỏi cũng không thèm trả lời. Tôi đánh lên đầu anh ta một cái.

"Bỏ ra đi, làm con bé sợ bây giờ. Mẹ đâu rồi, mẹ đi đón anh mà?"

Anh tôi buông con bé ra, vuốt vuốt mặt.

"Qua hàng phở làm rồi, tí về. Bảo tao về trước. Thằng kia là thằng nào."

Anh ta hất cằm về phía hắn.

"Tôi là..."

Tôi liền nói tranh.

"Ăn nói cho cẩn thận, trước mặt Gạo anh đừng nói kiểu đó. Đây là bạn trai em."

Anh tôi nhếch miệng cười.

"Mày mà cũng có bạn trai à."

Tôi liếc xéo anh ta, không thèm nói nữa.

"Nghỉ ngơi đi, em đi nấu ăn."

Anh ta lôi ra trong cái túi đã bạc màu một cái bọc nhỏ, nói là quà cho Gạo, Gạo hào hứng đứng chờ. Nhưng hắn nhìn con thỏ bông to đẹp trắng muốt trong tay Gạo, lại chần chừ không đưa.

Tôi đánh lên lưng anh ta một cái.

"Đưa đi, đừng để Gạo chờ."

Anh ta lắp bắp.

"Cái này..."

"Cứ đưa đi."

Anh ta lưỡng lự một lúc mới đưa Gạo.

"B...bác mua cho Gạo, tuy không đẹp lắm nhưng..."

Gạo vui vẻ mở ra, bên trong là con thỏ bông nhỏ, không đẹp tí nào, nhìn có vẻ rẻ tiền, chắc là vì thế nên anh ta đã không muốn đưa cho Gạo, khi mà nhìn thấy con thỏ mà Gạo đang ôm. Anh ta cố nặn ra nụ cười gượng gạo nhìn Gạo giơ con thỏ lên ngắm nghía. Gạo thích thú reo lên.

"Oa, bạn thỏ con!"

Tôi cười hỏi.

"Gạo thích không?"

Gạo vui vẻ gật đầu.

"Em của thỏ trắng!"

"Thế thích thì phải làm sao?"

"Gạo cám ơn bác!"

Anh tôi thở phào nhẹ nhõm, luống cuống xoa đầu Gạo. Tôi nói.

"Để cám ơn bác, Gạo ôm cổ rồi thơm bác một cái đi."

Anh tôi vội xua tay.

"À không..."

Gạo nhanh nhẹn chạy lại ôm cổ anh ta, thơm một cái lên má. Anh tôi ôm ghì lấy con bé, luôn miệng thì thầm.

"Bác xin lỗi con, xin lỗi Gạo nhiều lắm!"

Tôi mỉm cười xoa xoa đầu anh ta. Một kẻ cao to vạm vỡ, khuôn mặt bặm trợn, trên người đầy những hình xăm, lúc trẻ thì lấc cấc, lúc lớn thì cục cằn, là một tên xã hội đen, là cánh tay phải của ông trùm khét tiếng, ai mà biết kẻ như thế đứng trước con gái bé nhỏ của mình, lại ngây ngốc như một đứa trẻ như vậy.

Tôi xoay người ra góc bếp nấu cơm, hắn cũng đứng lên đi ra chỗ tôi, còn xoa đầu nói với Gạo.

"Chú ra giúp mẹ nấu cơm, Gạo mang đồ chơi ra chơi với bác Nhân được không?"

Gạo nhìn anh tôi một lát rồi gật đầu. Tuy Gạo mới tiếp xúc với anh tôi qua điện thoại vài lần, và chỉ biết anh tôi ảnh và lời kể của tôi, nhưng nó không hề cảm thấy lạ lẫm khi lần đầu gặp anh ấy. Chắc chắn sợi dây liên kết vô hình giữa máu mủ ruột già khiến hai người trở nên gần gũi nhanh chóng như vậy. Nhìn anh tôi to đùng ngồi bên cạnh Gạo nhỏ xíu, gương mặt hung dữ hóa thỏ non, luống ca luống cuống chơi với Gạo khiến tôi thấy buồn cười.

"Cậu nấu gì thế, tôi giúp cậu."

Tôi nhìn hắn, giữa tôi và hắn cũng có một sợi dây liên kết vô cùng mạnh mẽ, nhưng chắc hình thù của sợi dây ấy kì cục lắm. Tôi nhón chân lên hôn hắn một cái thật nhanh rồi quay đi.

"Rửa rau cho tôi."

Tôi đứng nấu ở góc bếp, hắn cứ loanh quanh luẩn quẩn nghe tôi sai vặt, thi thoảng lại phe phẩy quạt cho tôi.

"Cái bàn xếp ở góc nhà, cậu lấy ra để tôi dọn cơm với."

Hắn gật đầu rồi chạy đi lấy bàn, anh tôi với Gạo đang ngồi chơi giữa nhà. Hắn nhìn họ một lát rồi lên tiếng.

"Gạo với bác Nhân để gọn đồ chơi vào cho chú dọn bàn ăn cơm nhé."

Gạo ngoan ngoãn gật gật.

"Vâng ạ."

Còn anh tôi ngước nhìn hắn, không nói gì mà quay ra xếp đồ chơi cho Gạo. Chắc là đàn ông kiệm lời giao tiếp bằng ánh mắt, hoặc nắm đấm.

Bàn ăn vừa dọn xong thì mẹ tôi về, đi cùng cả ông chủ quán phở. Tôi nhìn ông ta lóng ngóng đứng ở cửa, không nhịn được buồn cười. Anh tôi hất cằm hỏi.

"Lão này là ai thế?"

Tôi đánh lên lưng anh ta.

"Đã bảo ăn nói cẩn thận, chủ hàng phở mẹ làm đấy."

Anh tôi nhíu mày hỏi.

"Thế đến đây làm gì?"

Tôi lườm anh ta.

"Chán lắm cơ. Ngồi xuống ăn cơm đi, đừng có nói linh tinh nữa."

Mẹ tôi chịu khổ cả đời, với bố tôi suốt ngày chửi mắng nhau. Hiện tại nếu có người khiến mẹ tôi bớt khô khan, lại chăm lo tử tế, không đánh chửi nhau mỗi ngày, thì dù thế nào tôi cũng sẽ đồng ý gả mẹ đi.

Mẹ tôi nhăn mặt nói.

"Mả cha mày, lại đến lượt mày gả tao đi? Tao còn đang mong gả được mày đi cho sớm chợ đây."

Tôi liếc nhìn hắn.

"Gả thì phải gả rồi, còn chờ người ta đồng ý nữa."

Hắn nhìn tôi, rồi nhìn mẹ tôi, luống cuống đặt đũa xuống.

"Cháu...cháu sẽ chuẩn bị. Đến lúc đó...sẽ...sẽ chính thức ra mắt bác ạ."

"Không ngờ có ngày nó lấy được chồng, mày có đảm bảo nuôi nổi cái mồm nó không?"

Anh tôi quay sang hỏi, hắn gật đầu.

"Em có thể."

Tôi bên ngoài tỏ ra bình thường, nhưng mặt không ngừng nóng ran lên, tôi biết cả hắn cũng thế, hẳn là tim hắn sắp nhảy ra ngoài rồi. Đây là lần đầu tiên hắn ăn cơm ở nhà người khác, cùng với đông đủ gia đình như thế này. Tôi quàng tay qua lưng hắn.

"Mọi người thôi đi, đừng bắt nạt người ta, người ta chạy mất thì làm sao!"

Mọi người cười xuề xòa, thực sự đây là lần đầu tiên nhà tôi có bầu không khí hòa hảo ấm áp như một gia đình thế này.

"Mẹ ơi mẹ sẽ mặc váy cô dâu à?"

Tôi xấu hổ vô cùng khi Gạo hỏi, mặt đỏ bừng lên. Tôi liếc sang thấy hắn cũng vậy, đến hai tai cũng đỏ rực.

"Lần đầu tiên tôi biết đến không khí của bữa cơm gia đình."

Hắn đi chầm chậm bên cạnh tôi, nhẹ nhàng nói. Tôi nắm lấy tay hắn.

"Đây cũng là lần đầu tiên, bữa cơm nhà tôi lại vui vẻ nhẹ nhàng như vậy đấy."

Tôi quay sang nhìn hắn, dòm vào tận mặt hắn.

"Về sau, cậu cũng là gia đình của tôi, bữa cơm như thế đều sẽ có cậu, được không?"

Hai tai hắn lại đỏ lên, nhìn tôi chăn chăm. Hắn cúi xuống hôn lên môi tôi.

"Cám ơn cậu."

Đêm nay tôi đến nhà hắn ngủ để Gạo có thời gian tiếp xúc với anh trai tôi nhiều hơn. Anh ấy hứa sẽ không bao giờ nhận làm bố Gạo, anh ấy biết mình không xứng đáng, cũng không thể nuôi dạy Gạo tốt được. Lúc tôi chuẩn bị cùng hắn đi, anh tôi ôm lấy tôi, nói lời cảm ơn và xin lỗi. Xin lỗi tôi vì anh ấy mà chịu nhiều điều tiếng, cám ơn vì tôi đã làm mẹ của Gạo và nuôi dạy nó thật tốt. Sức mạnh của Gạo, là biến anh tôi thành một người dịu dàng như vậy, tuy chỉ trong chốc lát thôi.

Về đến nhà hắn, chúng tôi đi tắm rồi nằm lăn lên giường. Tôi ôm lấy hắn, quấn cả tay lẫn chân lên người hắn.

"Sao thế?"

Hắn thấy tôi siết chặt lấy hắn thì lên tiếng hỏi, còn nghiêng đầu hôn lên trán tôi một cái.

"Tôi thích cậu nhiều lắm. Cậu vừa biến thái, thần kinh, điên nữa, nhưng tôi vẫn thích cậu."

Hắn búng ngón tay lên trán tôi.

"Cậu đang tỏ tình hay đang chửi tôi thế."

Tôi bật cười, vùi mặt vào ngực hắn.

"Tôi đang cầu hôn."

Hắn trở mình quay sang tôi, ôm lấy tôi, gác chân lên tôi, đem tôi vùi chặt vào trong lòng hắn.

"Ngốc quá, tại sao cậu lại giành nói trước, tôi còn đang chuẩn bị mà."

Tôi cười cười.

"Người ta thăm dò trước vậy thôi."

Hắn hôn lên tóc tôi, siết chặt tay đến mức người tôi phát đau, nhưng vẫn tình nguyện để hắn ôm như vậy.

"Chờ tôi, rất nhanh thôi."

Tôi gật gật đầu, trán ma sát vào ngực hắn.

"Gọi anh đi."

Hắn thì thầm. Tôi bĩu môi.

"Còn lâu!"

Tôi với hắn ôm nhau, chìm vào giấc ngủ, thực sự bình yên đến lạ. Được hắn ôm ngủ như vậy, tôi chỉ mong cứ nhẹ nhàng như vậy ngủ đến hết kiếp này!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net