Chi Can Em Tha Thu
- Mạnh Hàn .Cô đứng lên nhẹ nhàng mà lại mang sự khẩn trương . Dường như người này đối với cô quan trọng nhưng cũng mang nét buồn man mác .- An nhi , em sống có ổn không ?Cô mỉm cười gật nhẹ đầu , ánh mắt của Mạnh Hàn thoáng nét buồn nhưng nhanh chóng dấu đi . - Anh ngồi đây đi . An An vừa nói vừa đưa tay hướng tới ghế sôfa màu xám . Bác quản gia đi vào trong lấy ra hai chén trà , khói vẫn bay nghi ngút tỏa hương thơm ngát của mùi trà .- Anh về nước lúc nào vậy ?Cô lên tiếng phá vỡ sự im lặng bao quanh không khí .- Anh về tối qua , do mệt quá nên sáng nay mới sang thăm em . Anh cũng nghe Thư Kỳ kể về chuyện của em . Anh ...- Em không sao mà , tiểu Kỳ lại ăn nói lung tung rồi .Lời Mạnh Hàn chưa nói hết cô đã thẳng thừng cắt ngang bằng một câu nói ngắn gọn nhưng lại đủ đầy nghĩa câu . Sau lời nói là một nụ cười trông gượng gạo khó tả .Mạnh Hàn chỉ biết cười nhẹ đáp lại cô . Không gian lại rơi vào im lặng chỉ nghe thấy tiếng va chạm của chén trà vào thành đĩa ở mặt bàn .- Anh kết hôn chưa ?- Hmm , anh chưa , chắc là cuối năm haha !Anh nói xong câu này cũng cảm thấy bản thân thật ngớ ngẩn nhưng khiến cô bật cười thì cũng vui . Cả hai nói chuyện rất vui vẻ rồi Mạnh Hàn ra về . An An tiễn anh ra cổng rồi hẹn nhau một ngày nào đó sẽ cùng Thư Kỳ đi chơi một hôm . Cô bước vào nhà với tâm trạng thoải mái , bước đến gần bác quản gia .- Để con phụ bác .Bác mỉm cười gật đầu hiền hòa với cô . - Cậu ấy là ai vậy con ?- À ! Anh ấy là anh họ của Thư Kỳ hơn bọn con hai tuổi . Lúc bọn con còn đi học , con thường đến nhà tiểu Kỳ chơi và quen được anh ấy . Mạnh Hàn giống như anh trai của con vậy , quan tâm con và tiểu Kỳ rất chu đáo . Đến khi tiểu Kỳ rời đi , anh ấy cũng tạm biệt con để sang Nhật du học . Hiện tại , chắc cũng định cư ở bên đó luôn . Bác quản gia gật đầu nhoẻn miệng cười hiền một cái .- Bác nhìn sâu trong mắt cậu ta là tình cảm dành cho con trên cả tình bạn . - Hả ? Con cũng không để ý đâu ạ !An An cười gượng sau đó tiếp tục công việc của mình , bác quản gia cũng không hỏi gì thêm . Cả ngày tẻ nhạt trôi qua , hơn bảy giờ tối bà Lưu trở về nhà . Căn nhà lại nhộn lên tiếng cười bởi bà cũng là con người vui tính duy chỉ có lúc tức giận thì không hề .Sau khi ăn cơm tối xong , cô cùng mẹ chồng ngồi xem tivi .- Mẹ , con muốn đi xin việc làm , chứ ở nhà con buồn chán lắm mẹ ạ .- Con muốn làm ở đâu .Cô ngập ngừng một chút rồi nói .- Con muốn làm cùng tiểu Kỳ trong quán cà phê của cậu ấy . Cậu ấy mời con nhiều lần rồi , mà ở nhà buồn chán đến đó làm cũng được ạ .Bà Lưu mỉm cười gật đầu rồi vỗ vào vai cô .- Nếu có khó khăn gì thì để mẹ nhờ ba xin vào Lưu thị làm việc .- Vâng .Chưa bao giờ cô cảm thấy ấm áp như vậy , sống mũi đã cay cay rồi . Từ nhỏ chưa ai đối tốt với cô như vậy , quả thật An An cảm thấy cuộc sống này vẫn chừa cho mình một con đường .Đồng hồ đã điểm mười một giờ đêm , Lưu Dương chưa về .- An An , con lên phòng nghỉ sớm đi kẻo mệt .- Vâng , mẹ ngủ ngon .Cô lên phòng như lời bà nhưng không tài nào ngủ được . Cô sợ , nhắm mắt vào sẽ thấy linh hồn nhỏ bé kia .An An đi ra ban công hóng gió , từng đợt gió thổi qua lạnh buốt khiến cô thấy rùng mình . Tiếng động cơ di chuyển vào trong sân . Hắn về rồi .Cô bước trở lại vào phòng , nằm xuống giường êm ái . Ánh mắt đảo quanh trần nhà với một màu đen tối . Suy nghĩ rối rắm trong đầu khiến cô buồn ngủ và không biết bản thân mình ngủ lúc nào .Cạch ...Cửa phòng mở ra , Lưu Dương đi vào rất nhẹ nhàng như sợ người con gái kia thức giấc . Chính bản thân hắn cũng không hiểu bản thân mình đang làm gì .Sau khi tắm xong hắn sang phòng làm việc . Nhưng ... cứ hết điếu thuốc này đến điếu thuốc khác , khói thuốc hắn phả ra trắng xóa cả một khoảng không trước mặt .Rất lâu rồi hắn chưa đụng đến thuốc lá và chỉ khi có chuyện hắn mới đụng đến .Hắn dập tàn thuốc , với lấy điện thoại gọi cho ai đó .- Hôm nay có hứng gọi cho tôi cơ à ?- Cho cậu năm phút điều tra về chị em Phương gia giúp tôi .- Đúng là không có chuyện gì khác ngoài nhờ vả mà .- Nhanh lên !!!!Hắn nói giống như quát khiến người bên kia phải để xa điện thoại và nhanh chóng tìm kiếm thông tin .- Đây ! Đại tiểu thư Phương Lệ Lệ đỗ trường đại học cấp cao nổi tiếng ở thành phố . Lúc đi học , có rất nhiều người không ưa thích gì cô ta vì kiêu kì . Cô ta có một người em gái tên Phương An An . Cô em này thì ngược lại với cô chị bởi tính cách thì nhu mì , dịu dàng , tốt bụng . Phương An An đỗ trường đại học ở thành phố nhưng trường đó không nổi cho lắm bởi ba mẹ không chu cấp cho . Thời đi học , cô ấy nổi tiếng là xinh đẹp , nhiều người theo đuổi được coi là " Hoa khôi của trường " . Hai năm gần đây , ngày cưới của Phương Lệ Lệ , cô ta bị bắt cóc người người nói Phương An An làm nhưng không phải . Cô ta bỏ đi theo người đàn ông giàu có ra nước ngoài , em gái phải lên lấy chồng thay chị vì danh tiếng ... Và giờ thành vợ cậu đấy haha .- Còn gì nữa không ?- Còn , Phương An An không phải con ruột của của Phương gia .#còn
#Na
#Na
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net