Chi Can Em Tha Thu
- Ai nói mẹ cô ấy đã chết .Giọng nói trầm ổn mang theo hơi lạnh lẽo . Cả bốn người đều ngạc nhiên ngước lên nhìn . - Lưu Dương !!!Phương Lệ Lệ thấy Lưu Dương là hớn hở đứng lên rời khỏi ghế đi đến chỗ của hắn . - Dương , sao anh bỏ em hơn hai tuần rồi . Anh biết em nhớ anh lắm không .Phương Lệ Lệ vừa nói vừa nắm lấy cánh tay anh nũng nịu .- Bận !Một từ lạnh tanh khiến chị ta mất hứng buông tay hắn ra . Bởi vì từ trước đến giờ hắn chưa từng nói vậy với chị ta ngay cả khi lúc trở về sau lễ cưới một thời gian cũng không như vậy . Nên chị ta và ngay cả An An cũng bất ngờ .- Sao anh lại thay đổi rồi , trước đây anh có như vậy bao giờ đâu . Hay ... anh yêu Phương An An rồi ?An An từ nãy vẫn đứng yên nhìn hai người họ . Mạnh Hàn và Thư Kỳ cũng không ngoại lệ . Nghe chị ta gọi tên mình như vậy , An An khó chịu nói :- Chị gái , em không có cái cửa đấy đâu ! Xin phép .Cô nói xong thì hướng thẳng đến cửa mà đi ra .- Đứng lại ! Em không muốn biết vì về mẹ ruột của mình sao ?An An khựng lại trong giây lát rồi lấy lại vẻ điềm nhiên :- Mẹ tôi , tôi nhất định tìm ra ! Không cần anh phải nhúng tay vào .Nói xong cô bỏ đi , ra ngoài quán cô đứng đó để bắt taxi . Lưu Dương liền đuổi theo cô .Thấy vậy , Phương Lệ Lệ rất là uất ức cũng bỏ theo . Rồi họ lại có một cuộc cãi vã ngoài quán cà phê .Cô đang định leo lên chiếc taxi mình vừa vẫy thì có một lực mạnh kéo cô ra ngoài .- Bác tài , chúng tôi không đi taxi nữa phiền bác ạ !!Chiếc taxi đó liền rời đi trong chốc lát khiến An An tức giận đẩy hắn ra .- Anh đang làm cái trò khỉ gì vậy hả ?Hắn nhún vai :- Chúng ta có xe tại sao phải đi taxi ?- Anh ....Cô tức giận không nói được gì đành quay gót dọc theo lề đường mà bước . Lưu Dương thấy vậy cũng đi theo sau cô , đầu tiên là chậm rãi rồi sau đó cả hai cùng sánh bước .Họ chẳng hề hay biết có một ánh mắt nảy lửa đang dõi theo họ . Không ai khác đó chính là Phương Lệ Lệ .Về đến nhà , bà Lưu ngạc nhiên khi thấy hai người về cùng nhau .- Hai đứa ... ?- Bọn con tình cờ gặp nhau ngoài cổng .An An trả lời xong thì xin phép bà rồi chạy như bay lên phòng . Lưu Dương thấy lạ cũng chạy theo , nhưng ...- Dương , con làm gì có lỗi đúng không ?- Đâu có đâu mẹ !!- Vào phòng mẹ nói chuyện .Thật tâm hắn đang muốn chạy lên phòng cùng cô . Nhưng lại phải vào đây , không biết là có chuyện gì .- Dương , mẹ biết con yêu An An rồi . Nên mẹ quyết định ngày mai sẽ về Mỹ .- Mẹ , mẹ ở lại vài hôm nữa được không ?Bà Lưu mỉm cười lắc đầu , vỗ nhẹ tay lên vai Lưu Dương .- Con này , mẹ nghĩ con chưa nhận ra tình cảm của mình nhưng mẹ lại nhìn thấy rõ con đang yêu An An . Mẹ cũng biết An An vẫn còn yêu con nhiều lắm chỉ là vết thương trong lòng nó quá lớn . Mẹ tin con làm được , hãy bù đắp cho An An theo đúng nghĩa vợ chồng đi .- Mẹ , con hiểu rồi . Ngày mai con sẽ đưa mẹ đi .Bà gật đầu rồi để anh lên phòng .Tại phòng ngủ ...- Ngày mai mẹ về Mỹ rồi !- Gì cơ ?- Thì mẹ bảo muốn về thi thoảng lại sang thăm chúng ta . Sao , em không muốn thì xuống thuyết phục mẹ đi . Hắn vẫn đang đứng ngắm cảnh qua cửa sổ muốn quay lại xem An An muốn thế nào . Nhưng quay lại đã không thấy bóng dáng cô đâu .- Ơ , người đâu !!!!" .... "Trong lúc hắn đang mải mê kể câu chuyện khá dài thì An An đã chạy xuống phòng của mẹ chồng rồi ." Cốc ... cốc " kèm với đó là tiếng gọi của cô .- Mẹ , mẹ mở cửa cho con với ạ !!" Cạch " . Bà Lưu đang thoa một chút kem dưỡng da , nghe thấy tiếng cô thì vội vàng ra mở cửa .- Mẹ , sao mẹ muốn đi mà không nói với con . Nếu Lưu Dương ... à ... anh Dương không nói thì con sẽ không biết mẹ đi sao ?Bà Lưu mỉm cười hiền hậu , kéo tay An An vào giường ngồi .- An An , mẹ biết con coi mẹ như mẹ ruột . Bởi thế , mẹ không muốn con phải buồn khi mẹ rời đi .- Mẹ , mẹ làm vậy con còn buồn hơn đó ạ !Bà Lưu bật cười thành tiếng rồi vỗ nhẹ vào vai cô .- An An , mẹ bảo này . Mẹ biết con vẫn còn yêu con trai mẹ nhiều lắm . Và mẹ cũng hiểu rõ lý do tại sao con lại trở nên cứng nhắc , che dấu cảm xúc và tình cảm của mình . Nỗi đau nào rồi cũng sẽ vơi đi , quá khứ nào rồi cũng phai nhòa . Chỉ cần con cho thằng Dương một cơ hội , mẹ tin rằng nó sẽ thay đổi .- Mẹ , con hiểu tấm lòng của mẹ luôn muốn hàn gắn cho chúng con . Nhưng mẹ ơi , cho con thời gian , được không ạ ?Bà Lưu có chút chần chừ rồi cũng gật đầu , vừa lúc đó một giọt nước mắt nóng hổi tràn qua mí mắt của cô rớt xuống mu bàn tay của bà . Bà ôm lấy cô vỗ về . Cô thật may mắn khi có được người mẹ chồng như vậy phải không ? Dù cho Phương gia và chồng ghét bỏ thì cô vẫn cảm thấy hạnh phúc khi được làm con dâu của bà . Một người mẹ dịu dàng và đôn hậu .- Tối nay ngủ với mẹ . Nào , nằm xuống .Bà vừa nói vừa đặt chiếc gối xuống giường thật ngay ngắn bảo cô đi ngủ . Cô cũng không hề từ chối mà làm theo . Sau đó , bà cũng nằm xuống . Có lẽ , ngày hôm nay cô cũng khá mệt nên dễ dàng chìm vào giấc ngủ mà chẳng lo nghĩ gì cả .30 phút sau ..." Cốc ... cốc "Bà Lưu nghe tiếng gõ cửa , dù có nửa cái đầu bà cũng đoán được đó là ai . Sợ cô thức giấc , bà nhẹ nhàng ra mở cửa .Thấy Lưu Dương bà đánh hắn một cái .- Cái thằng trời đánh này , có để yên cho vợ mày ngủ không ?- Mẹ , con biết mẹ quý cô ấy . Nhưng mà ... mẹ giả vợ cho con đi !!#còn
#Na- Liêm sỉ gì tầm này 😆
( Tự nhiên tui muốn viết một chút sủng rồi ngược một thể :3 )
#Na- Liêm sỉ gì tầm này 😆
( Tự nhiên tui muốn viết một chút sủng rồi ngược một thể :3 )
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net