[Countryhuman] MỘT LẦN CUỐI CÙNG
Chap 10: Điều khiến tình bạn rạn nứt
Cậu đi ra với khuôn mặt buồn bã hơn cả cái bánh tráng. Định đi tìm Russia thì đập vào mặt America là cảnh anh đang hôn một cô gái xinh đẹp nào đó. Cậu chạy đi, chạy rất nhanh. Chạy khỏi sự thật rõ ràng ngay trước mắt. Tại sao ? Tại sao ? TẠI SAO ? Tại sao các người cứ cho tôi hi vọng rồi lại tự mình dập tắt nó chứ. Chẳng nhẽ làm tôi đau khổ là niềm hạnh phúc của các người à ? Khi nhận ra thì cậu đã ở trên sân thượng rồi. America ngồi xuống một góc khuất của sân mà khóc. Cậu đau lắm rồi, trái tim này mệt lắm rồi. Thế giới nhẫn tâm thật đó, nó cho tôi bao nhiêu hạnh phúc. Rồi tự nó thổi tắt hạnh phúc đó. America - " Thì ra đây là cảm giác mà Vietnam phải trải qua sao ? Đau thật ha. Công nhận yêu khiến con người ta mệt thật đó. Có nên kết thúc nó không ta " - "Cậu định làm gì dại dột à, bạn tôi" Cậu ngước lên, đó là Bắc sao. Chắc cậu ấy sẽ cười khi nhìn thấy bộ mặt cậu như vậy. Cậu đã nghĩ thế đó nhưng mọi chuyện lại khác, Bắc ngồi sang bên cạnh. "Có gì thì cứ nói với tôi, dù sao bây giờ ta đang ở cùng một mạch cảm xúc mà. Cứ nói thật với lòng đi" - Nghe vậy Cậu cũng không ngại chia sẻ. Cậu đã kể những chuyện đã xảy ra. Thật ra thì......đỡ hơn nhiều rồi đó. Cậu vừa nói, vừa dựa vào vai Bắc một cách an toàn. "Cảm ơn cậu nhiều lắm, mà gửi lời xin lỗi đến Việt hộ tôi. Làm sao cậu biết tôi ở đây thế ?" - Bắc đợi một lúc lâu mới trả lời, Bắc - " Lên đây suy nghĩ mấy chuyện lặt vặt thôi ấy mà. Dù sao tôi cũng 4000 tuổi rồi, cậu không cần quan tâm đâu" - Nghe đến America im bật không nói lên lời. Một người có thân hình nhỏ (Nhưng cao hơn cậu) nhắn như thế này còn già hơn cả bố mình sao. Nhìn thấy vẻ mặt 'bố mày dell tin' của America Bắc không nhịn được mà phì cười. "Bộ mặt ngáo ngơ đó là sao. Thôi về lớp thôi, chuông sắp vang lên rồi" Bắc đưa tay với cậu ư, hình như đây là người thứ 3 đưa tay ra giúp đo mình. Người đầu tiên là cậu bé ngày đó, rồi đến Philippines, và lần này là Bắc. Cậu thật sự đợi ơn của Bắc đây. America nắm tay Bắc đi xuống nhìn như bố con đang dắt tay nhau vậy. Và không thể thiếu những tiếng lách tách vang khi cậu và Bắc đi ngang qua. Ngay sau đó là trong tin nhắn của trường.
"TIN NÓNG
Bắc và America dắt tay đi trên hành lang. Chẳng nhẽ UK là bố nuôi, còn Bắc mới là người bố thật sự của Ameria !????"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net