Truyen30h.Com

Cover Trieu Duyen Thiet Nguc Me Tinh

"Khụ khụ..." Một lát sau, Ðồng Ánh Quỳnh nhẹ nhàng ho khan một tiếng, ðể hóa giải chuyện xấu hổ vừa rồi. Nàng ði ðến bên giýờng Minh Triệu tiến hành kiểm tra bệnh tình, sau ðó bảo y tá tiêm thuốc cho Minh Triệu.

Có lẽ vừa rồi chứng kiến cảnh Minh Triệu hôn môi Kỳ Duyên, làm cho y tá quá ðổi kinh ngạc cho ðến bây giờ vẫn chýa lấy lại ðýợc tinh thần. Hai lần tiêm vào ðều không ngay mạch máu. Tay của Minh Triệu khá gầy cõ hồ không mang một miếng thịt nào, nay còn mang hai vết tiêm hụt, một vết thì lớn một vết thì nhỏ.

Kỳ Duyên ở một bên nhìn thấy y tá tay run run chuẩn bị tiêm lần thứ ba. Minh Triệu cũng chỉ lẳng lặng nhìn, giống nhý thể ngýời chuẩn bị ðýợc tiêm không phải là mình, cũng chẳng biểu lộ ðau ðớn gì trên mặt. "Chờ ðã, chờ ðã!" Vốn vì hai lần tiêm hụt mà y tá hai tay khẩn trýõng, giờ lại vì âm thanh bỗng nhiên phát ra từ Kỳ Duyên càng tãng thêm run rẩy, ống tiêm trên tay liền rớt xuống.

"Minh Triệu, cậu tới tiêm ði." Kỳ Duyên cau mày nói, cô quay ðầu ði không muốn nhìn thấy vết tiêm trên mu bàn tay của Minh Triệu, trong lòng ẩn ẩn ðau. "Cô ði ra ngoài ði, ðể tôi làm là ðýợc rồi." Y tá sau khi ði, Ðồng Ánh Quỳnh tự tay tiêm thuốc cho Minh Triệu. Dù sao cũng là bác sĩ, kỹ thuật tiêm so với y tá tốt hõn rất nhiều. Ðổi qua Ðồng Ánh Quỳnh thực hiện, liền tiêm ngay ðúng ðịa phýõng, cũng chẳng xuất hiện một chút dấu vết vừa tiêm.

"Khi nào thuốc trong bình hết, bảo y tá thay là ðýợc rồi, mình ði trýớc." Ðồng Ánh Quỳnh dứt lời, dùng ánh mắt thâm hậu nhìn Kỳ Duyên, liền xoay ngýời rời ði. Trong phòng lúc này chỉ còn lại Minh Triệu và Kỳ Duyên "Thế giới của hai ngýời".

"Tay ðau không?" Kỳ Duyên ngồi bên giýờng nhẹ giọng hỏi, Minh Triệu một bên chỉ lắc ðầu, ý bảo không việc gì. Một lát sau, lại nhe rãng cýời cýời. Tuy rằng Kỳ Duyên thừa nhận rằng Minh Triệu hoàn toàn xứng ðáng là mỹ nữ; cho dù nàng cýời ôn nhu hay cýời theo kiểu xinh ðẹp quyến rũ, thậm chí là nghiền ngẫm cýời, ngốc nghếch cýời cũng ðều thật xinh ðẹp . Nhýng Minh Triệu vừa rồi lộ ra vẻ týõi cýời kia thật làm cho Kỳ Duyên có chút không thích ứng.

Nữ nhân này vừa rồi cýời, cô tổng cảm thấy có chút kỳ quái.

"Cô có chuyện gì sao?" Kỳ Duyên một bên nhìn ðồng hồ một bên hỏi. Hôm nay không phải là cuối tuần, cô thân là tổng giám ngục trýởng của Ðệ nhất nữ tử ngục giam, tuy rằng ngày thýờng không có việc gì hoàn toàn có thể an nhàn ngồi trong vãn phòng. Nhýng dựa vào việc công làm việc tý nhý vậy, khiến Kỳ Duyên có chút ngại ngùng.

"Kỳ Duyên...Em muốn ði WC." Minh Triệu nhìn Kỳ Duyên nói, khuôn mặt vốn trắng nõn mang theo một vài phiếm hồng, giống nhý nàng ðang cực kỳ ngýợng ngùng. "Ân? Ði WC sao? Tôi giúp cô ði." Tuy rằng nội tâm buồn tao nhýng Kỳ Duyên cũng không tà ác ðến nỗi không nhận thấy Minh Triệu khác lạ. Cô thấy ðối phýõng tay chân không tiện ði lại nên cần cô giúp ðỡ.

"Ân." Minh Triệu lên tiếng tuỳ ý ðể Kỳ Duyên giúp mình ðứng lên, sau ðó ôm nàng chậm rãi ði ðến WC. Ðến khi ðứng trýớc bồn vệ sinh, mắt to nhìn mắt nhỏ, Kỳ Duyên mới hiểu vì sao Minh Triệu bảo cô giúp nàng ði WC còn mang theo bộ dạng không tự nhiên nhý vừa rồi.

Lần ðầu rõi vào tình huống nhý vậy, tay trái của Minh Triệu mang thýõng tích không tiện cử ðộng, cộng thêm tay phải vừa mới bị tiêm lại càng không có sức lực. Nữ nhân muốn ði vệ sinh nhất ðịnh phải cởϊ qυầи nên việc này, phải nhờ ðến Kỳ Duyên giúp ðỡ.

Tuy rằng hai ngýời vốn trýớc ðó ðã làm ðiều thân mật hõn thế, nhýng hôm nay chính cô phải thoát quần cho Minh Triệu, khiến trong lòng Kỳ Duyên vô cùng ngýợng ngùng. Cuối cùng không chỉ có Kỳ Duyên ðỏ ngầu gýõng mặt mà còn làm cho Minh Triệu ngýợng ngùng theo.

"Nhuế...Nhuế...Chị..." Minh Triệu vốn muốn thúc giục Kỳ Duyên cởϊ qυầи giúp nàng nhýng lời nói vừa ðến miệng, nhìn thấy Kỳ Duyên cả gýõng mặt ðỏ bừng, khiến nàng cảm thấy có chút khó có thể mở miệng. Nếu nhý mình nói ra, Kỳ Duyên có hay không cho rằng mình thực phóng ðãng ðây?

Vì thế, hai ngýời cứ ðứng WC một hồi lâu. Rốt cuộc Minh Triệu nhịn không ðýợc, lớn mật mở miệng. "Kỳ Duyên, chị giúp em nhanh cởϊ qυầи thôi." Giọng nói của Minh Triệu ba phần mang theo ý thúc giục, ba phần mang một tí hờn dỗi, bốn phần cố tình kéo dài câu nói. Kỳ Duyên nghe xong trong lòng ngứa ngáy nhý sâu lông ðang ngọ nguậy.

Chớp mắt nhìn Minh Triệu výõn một chút phiếm hồng, Kỳ Duyên trong lòng hung ác thân thủ liền kéo quần ngủ của Minh Triệu xuống. Nhýng cho dù cô thực hiện ðộng tác vừa nhanh vừa chuẩn, nhýng Kỳ Duyên quên là qυầи иᏂỏ hình tam giác vẫn chýa ðýợc cởi ra.

Mắt thấy hai chân trắng nõn của Minh Triệu cùng tiểu khố khố màu trắng bao vây lấy nàng, Kỳ Duyên vô cùng hối hận lúc nãy nàng vì cái gì không ðem qυầи ɭóŧ cởi ra cùng lúc.

Vì thế, không khí bên trong lúc này phải nói rằng cực kỳ xấu hổ. Chỉ có thể nhìn thấy Kỳ Duyên một tay cầm theo bình thuốc, một tay cầm lấy quần ngủ của Minh Triệu không chịu buông, mặt cýời ðến mức ðỏ bừng. Một bên Minh Triệu mang bộ dáng bất ðắc dĩ nhìn Kỳ Duyên.

Kỳ Duyên a Kỳ Duyên, chị có thể ðừng cứ tối ngày mất tự nhiên nhý thế ðýợc không. Rõ ràng chỉ là cởi một cái quần mà thôi, cần phải bộc phát tính lãnh ðạm giống nhý sắp lao lực quá sức nhý vậy không! Nếu Minh Triệu nàng hai tay cử ðộng ðýợc, nàng nhất ðịnh một giây cũng không nhờ Kỳ Duyên giúp, tự mình thực hiện, ði giải quyết vấn ðề sinh lý rồi.

Nhýng hai tay Minh Triệu thành ra nhý thế, mà Kỳ Duyên nữ nhân này cý nhiên còn ngại ngùng về việc cái quần! Kính nhờ! Nàng vì không muốn ðánh thức Kỳ Duyên, cả ðêm nhịn ði vệ sinh, hiện tại nhịn không ðýợc nữa, có ðýợc hay không? Vì thế, Minh Triệu thật bất ðắc dĩ làm thế, vì cái gì mỗi lần nàng nằm viện, ðiều khiến nàng khó chịu chẳng phải là do vết thýõng mà là ngýời giúp nàng làm những việc này?

"Kỳ Duyên, qυầи ɭóŧ còn chýa cởi, chẳng lẽ chị muốn em mặc thế ði vệ sinh sao?" Minh Triệu cuối cùng nhịn không ðýợc mở miệng nhắc nhở Kỳ Duyên, nàng sợ nếu mà không nói ra, nữ nhân lúc nào cũng không tự nhiên này sẽ ðứng ngốc tại chỗ cả một ngày, chẳng thèm ðộng ðậy.

"A! Nga..." Kỳ Duyên than nhẹ trả lời, ðồng thời výõn tay hõi run, chậm rãi cởi ra qυầи иᏂỏ của Minh Triệu. Qυầи ɭóŧ thuần trắng chậm rãi rõi xuống, nõi cây cối nồng ðậm của ngýời nọ rõ ràng hiện ra trýớc mắt, cho dù Kỳ Duyên không cố tình xem qua, lại vẫn lõ ðãng nhìn ðến. Nghĩ ðến cảnh lúc trýớc cùng Minh Triệu triền miên, mặc kệ là thân thể hay trong lòng ðều xuất hiện một cổ khô nóng. Mà ðối với Minh Triệu lúc này cũng không thoải mái hõn Kỳ Duyên là bao. Bàn tay nóng rực của ðối phýõng lýớt qua chiếc ðùi của nàng, cảm giác tê dại rất nhỏ từ da thịt truyền khắp cõ thể, khiến cho thân thể Minh Triệu khó kiềm nén nhẹ nhàng run lên.

Sau khi vất vả cởi ra chýớng ngại còn sót lại trên ngýời Minh Triệu, Kỳ Duyên giúp nàng ngồi trên bồn cầu, sau ðó nhanh nhý chớp xoay ðầu ði. Nhìn bộ dáng thẹn thùng của cô, Minh Triệu trong lòng cýời trộm, ðồng thời bắt ðầu bài tiết những thứ kiềm nén bên trong cõ thể ra ngoài.

Nghe âm thanh ầm ầm phía sau truyền ðến, gýõng mặt của Kỳ Duyên vốn xấu hổ dần bình phục lại, nhýng ngay lập tức tia ửng hồng có xu hýớng xuất hiện trở lại. Ðối với yêu cầu của Minh Triệu khiến cho cô muốn một tát ðánh bay nữ nhân này. "Kỳ Duyên, em xong rồi, chị giúp em lau khô ðýợc không?"

Vừa nghe xong, Kỳ Duyên nghĩ mình bị ảo giác. Nhýng khi xoay ngýời lại, nhìn thấy Minh Triệu ngẩng ðầu mang vẻ mặt khẩn cầu nhìn cô. Kỳ Duyên biết, ðây thật sự là hiện thực a! Ðây chính là nhân sinh a! "Cô tự cô lau không ðýợc sao?" Bởi vì khẩn trýõng khiến cho giọng nói của Kỳ Duyên rõ ràng run rẩy.

"Kỳ Duyên, tay em bị thýõng, chị giúp em lau khô có ðýợc không? Ẩm ýớt rất khó chịu." Minh Triệu nói xong, výõn ðầu cọ cọ vào cánh tay Kỳ Duyên. Nhìn bộ dáng lấy lòng của nàng, Kỳ Duyên không ðành lòng cự tuyệt. Hai tay của Minh Triệu hiện giờ không thể cử ðộng nhiều, vả lại cả hai ðều là nữ nhân, Kỳ Duyên hiểu rằng, nữ nhân so với nam nhân ði vệ sinh tự nhiên cần làm nhiều việc hõn.

"Vậy cô trýớc ðứng lên ði." Kỳ Duyên rút giấy vệ sinh ra, ðối Minh Triệu nói. Ðối phýõng nghe lời ðứng lên, nhìn Minh Triệu mở rộng hai chân, Kỳ Duyên chậm rãi ðýa lên, ôn nhu lau khô. Ðýợc chãm sóc nhý vậy làm cho hai mắt Minh Triệu híp lại, nhìn Kỳ Duyên nửa ngýời vẻ mặt nghiêm túc cùng thẹn thùng, trong lòng sớm mềm mại một ðoàn.

Nữ nhân này thật thú vị. Rõ ràng ngoài miệng nói không cần mình, lần này ðến lần khác tổn thýõng mình. Nhýng vào thời ðiểm mình khó chịu lại cho mình sự ấm áp. Giống nhý hiện tại, nữ nhân vĩ ðại kiêu ngạo nhý nàng cý nhiên có thể hèn mọn thay mình làm loại sự tình nhý vậy.

Có những ngýời bề ngoài nói nãng lạnh lùng (nguyên vãn: chua ngoa) nhýng bên trong lại dễ mềm lòng (nguyên vãn: ðậu hủ tâm), có lẽ Kỳ Duyên chính là nữ nhân nhý thế?

Sau khi làm xong hết thảy, lúc trở lại phòng bệnh, Kỳ Duyên mới thở phào một hõi, trong lòng cảm thấy thật tuyệt khi mình vẫn còn sống. Cô ðỡ Minh Triệu lên giýờng, rồi kiểm tra vết thýõng trên ngýời nàng. Thấy không có gì ðáng lo, Kỳ Duyên mới mặc áo tây trang vào ngýời, chuẩn bị rời ði.

"Kỳ Duyên, chị phải trở về ngục giam sao?" Minh Triệu nhẹ giọng nói, cho dù âm thanh cực lực che giấu sự luyến tiếc, nhýng vẫn bị Kỳ Duyên cảm nhận ðýợc. "Ân, hiện giờ thời gian không còn sớm, tôi trở về thay quần áo rồi cần phải ði làm. Lát nữa, tôi sẽ gặp ðýa cõm cho cô, chờ bình thuốc hết, Minh Triệu sẽ ðổi thuốc cho cô."

"Do tay cô bị thýõng, cho nên lần này không còng tay cô lại. Nhýng nếu cô muốn chạy trốn, một khi phát hiện, sẽ trực tiếp xử lý theo tội phạm výợt ngục, ðánh gục ngay tại chỗ. Cho nên tôi hy vọng cô thời ðiểm muốn làm ðiều gì ðó cũng cần phải suy nghĩ thật kỹ. Ðừng tự hại mình, cũng ðừng gây phiền phức cho Ðệ nhất nữ tử ngục giam."

"Nga..." Minh Triệu rầu rĩ ðáp lời, ở trong lòng lần nữa ðánh giá Kỳ Duyên, nữ nhân này, rõ ràng lo lắng mình làm chuyện khác ngýời gây nguy hiểm cho mình, lại còn dùng loại ngữ khí nhý thế giáo huấn mình. Haizzz, nữ nhân không ðýợc tự nhiên này, tên của chị quả nhiên ðúng là khẩu thị tâm phi* (miệng nói một ðằng lòng nghĩ một nẻo).

"Ðýợc rồi, tôi ði ðây." Kỳ Duyên nói xong, liền ðẩy cửa phòng rời ði, nụ cýời trên mặt Minh Triệu cũng biến mất theo, ðôi mắt ðen mở to nhìn trần nhà trắng nõn.Không biết những ngày yên bình này có thể kéo dài bao lâu, có lẽ, em thật sự không nên trêu chọc chị, Kỳ Duyên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Com