Truyen30h.Net

ĐÍCH NỮ TÂM KẾ ( Trọng sinh, Ngôn tình)

Chương 18: Bại lộ

BiXXn4

  Sắc mặt Trấn Viễn Hầu cũng không khó coi như trong tưởng tượng, nhìn thấy ái thê của mình bị tức suýt nữa ngất đi còn ôn nhu đỡ lấy nàng, để cho nàng tựa vào trên người mình, nhẹ giọng đối nàng nói:

"Hân nhi, ngươi đừng lo lắng, Linh nhi là nữ nhi của chúng ta. "

Thấy vậy, mọi người không khỏi xem xét tâm tư sâu xa của Hầu gia, lấy máu nhận thân chưa rõ ràng.... ... Diệp Mộng Dao không khỏi tức giận, hai mắt lóe ra hai ngọn lửa bao hàm nồng đậm không cam lòng cùng ghen ghét, vì sao lấy máu nhận thân đều chứng minh nàng ta không phải nữ nhi của hắn mà hắn còn che chở nàng ta:

"Phụ thân, nàng rõ ràng không phải...."

"Nghịch nữ, tâm tư ngươi thế nào lại ác độc như vậy, cư nhiên dám thiết kế hãm hại tỷ tỷ của mình ."

Lời nói của Diệp Mộng Dao rất nhanh bị thanh âm nổi giận đùng đùng của Trấn Viễn Hầu đánh gãy. Mọi người nghe xong không khỏi sửng sốt, lời Hầu gia nói là có ý tứ gì, chẳng lẽ là nhị tiểu thư hãm hại đại tiểu thư. Diệp Mộng Dao nghe xong sửng sốt, nhưng rất nhanh phản ứng lại, nước mắt rơi xuống, quỳ xuống trước Trấn Viễn Hầu :

"Phụ thân, người như thế nào lại hiểu lầm Dao nhi, Dao nhi biết thường ngày người xem trọng tỷ tỷ, Dao nhi cũng chưa từng oán hận, nhưng người cũng không thể vì thế mà lẫn lộn huyết mạch Hầu phủ a."

Đừng nói, bộ dáng điềm đạm đáng yêu kia của nàng thật đúng là lừa gạt không ít người đồng tình, hơn nữa giọt nước mắt to như vậy vẫn còn vương trên lông mi. Đáng tiếc, Trấn Viễn Hầu không ăn bộ dáng này,

"Hừ, không phải ngươi nghĩ vi phụ là ngốc tử để cho ngươi làm càn đi! Đừng tưởng rằng vi phụ không biết ngươi làm cái gì, vi phụ bất quá là muốn cho ngươi một cơ hội sửa đổi, không ngờ tới ngươi tâm còn tồn ác niệm, Hầu phủ như thế nào lại sinh ra nghịch tử như ngươi!"

Diệp Mộng Dao không cam lòng nhìn Trấn Viễn Hầu, nghĩ đến phụ thân nàng
che chở cho Diệp Mộ Linh

"Phụ thân, người đang nói cái gì a, người sao có thể nói xấu nữ nhi! Chẳng lẽ trong lòng người chỉ có tỷ tỷ, vì bảo toàn tỷ tỷ lại không tiếc hy sinh nữ nhi sao?"

Sắc mặt Trấn Viễn Hầu xanh mét:

"Chớ có nói bậy, vi phụ nhìn ngươi là chưa thấy quan tài chưa rơi lệ. Trường Quý, múc một chén nước đến."

Tâm phúc của Trấn Viễn Hầu rất nhanh liền đem một bát nước trong khác đến, Diệp Mộng Dao không thể tin cắn chặt đôi môi, làm sao có thể, làm sao có thể.
Làm sao có thể bị phụ thân phát hiện, không có khả năng, đây không có khả năng , Diệp Mộng Dao ngốc lăng nhìn nước trong suốt, hai giọt máu tươi giống như có lực hút rất nhanh dung hợp với nhau. Lưu thị thấy vậy lo lắng nhìn nữ nhi còn chưa có động tác gì. Diệp Mộng Dao ngã ngồi tại chỗ, một bộ dáng không thể tin được .

"Nghịch tử, ngươi còn gì để nói?"

Diệp Mộng Dao bất động một hồi đột nhiên đánh về phía nha hoàn tam đẳng vừa mới múc thủy như bị điên,

"Nhất định là ngươi, ngươi không đem dược ta đưa cho ngươi đổ vào trong chén phải không!"

Nói xong, còn dùng hai tay mảnh khảnh bóp cổ nha hoàn, mãnh liệt lay động.

"Nhất định là ngươi, ngươi là tiện nhân ăn cây táo, rào cây sung. Lần trước ta thấy chúng thưởng cho ngươi không ít tiền, có phải vì vậy mà ngươi phản bội ta cùng ta nương, có phải hay không, a? Nói a, ngươi nói có phải hay không!"

Diệp Mộng Dao tiếp tục nổi điên đánh về phía nha hoàn thân hình loạng choạng sắp té, nha hoàn kia vốn không lớn, vẻ mặt vô cùng hoảng sợ, kịch liệt giãy thoát ra. Mà lúc này Lưu thị một đầu đổ đầy mồ hôi, xuẩn nữ nhi, như thế nào lại đem nàng khai ra, nếu Hầu gia mà truy cứu thì có gì hảo! Cái nha hoàn tam đẳng kia sau khi giãy thoát khỏi tay Diệp Mộng Dao liền không để ý tới xiêm y đang hỗn độn, hướng về Trấn Viễn Hầu mãnh liệt dập đầu, còn nghe thấy tiếng thùng thùng vang lên,

"Hầu gia tha mạng hầu gia tha mạng, nô tỳ cái gì cũng khai, chỉ cầu Hầu gia cứu cứu nô tỳ...."

Không bao lâu, cái trán của nha hoàn kia liền dính đầy máu tươi, nhưng vẫn như trước không có ý dừng lại, tựa hồ thật sự bị Diệp Mộng Dao dọa sợ.

"Ngươi đem chân tướng mọi chuyện nói rõ ràng, bản Hầu gia liền tha ngươi một mạng ."

Nha hoàn được bảo đảm, không khỏi thả lỏng một chút, không giống vừa rồi chỉ biết là dập đầu.

"Hầu gia, là nhị tiểu thư... Là nhị tiểu thư cùng Lưu di nương...."

"Ngươi khoan hãy nói!"

"Trước đó vài ngày, khi nô tỳ đến lấy xiêm y của Lưu di nương và nhị tiểu thư không cẩn thận nghe thấy lời nói của các nàng, các nàng nói sai Tiễn ma ma tìm thuật sĩ mua một loại dược phấn đặc thù, hình như là muốn phá hư danh dự đại tiểu thư, như vậy nhị tiểu thư liền có thể trở thành đại tiểu thư , còn nói...."

Nói xong, còn sợ hãi ngẩng đầu nhìn Trấn Viễn Hầu.

"Còn nói cái gì, ngươi mau mau nói ra, không được có chút giấu diếm, nếu không ta định sẽ không tha cho tiện tì ngươi!"

Nha hoàn kia bị dọa vội vàng đem hết thảy khai ra:

"Còn nói muốn hủy đi trong sạch của phu nhân, tạo ra chứng cứ tư thông giả. Nô tỳ vừa kinh vừa sợ, làm rớt xiêm y liền bị nhị tiểu thư phát hiện bắt nô tỳ hôm nay phải đem dược phấn kia đổ vào trong nước, nếu không làm sẽ không tha cho nô tỳ."

Tiểu nha đầu rốt cục cũng đem mọi chuyện nói rõ ràng. Lưu di nương vẫn giữ vẻ điềm đạm đáng yêu quát to

"Tiện nhân, đừng có vô duyên vô cớ hắt nước bẩn lên người ta và Dao nhi, nói mau, ngươi rốt cuộc bị người nào sai khiến hãm hại chúng ta......"

Không hổ là Lưu di nương, phản ứng quả nhiên rất nhanh lại còn muốn trả đũa, chỉ tiếc lời còn chưa nói xong liền nhận một roi Đường thị quất qua. Nguyên lai, Đường thị tức giận rút roi được giắt bên hông nhiều chưa dùng ra đánh về hướng Lưu di nương và Diệp Mộng Dao. Lưu thị trốn không kịp, trên gương mặt trắng noãn lập tức xuất hiện một đạo máu tươi đầm đìa:

"A! Mặt của ta"

Lưu thị hoảng sợ che mặt mình lại, cũng không kịp né tránh roi tiếp theo, trên cánh tay bảo dưỡng vô cùng tốt cũng xuất hiện một đạo vết máu đau đớn như bị xát muối lên. Diệp Mộng Dao thấy mẫu thân chính mình bị đánh vẫn không ra tay ngăn trở mà là trách cứ nàng ta suy nghĩ ra cái kế hoạch ngu xuẩn, làm hại nàng cũng lâm vào hoàn cảnh như thế!

"Tốt lắm, Hân nhi."

Trấn Viễn Hầu một bên khuyên một bên giữ chặt Đường thị, cũng đối với mọi người phân phó

"Người tới, đem Lưu di nương cùng nhị tiểu thư dẫn đi, dám làm bại hoại danh dự gia môn, không tôn trọng chủ mẫu, bất kính đích tỷ, mỗi người phạt đánh ba mươi gậy, cấm ra khỏi phòng ba tháng, chi phí ăn mặc đều cắt giảm một bậc, những người khác không được đến thăm hỏi!"

Lưu thị vừa nghe sắc mặt nhất thời trắng bệch, làm sao có thể như vậy, làm sao có thể cấm đoán nàng, còn không cho phép người đến thăm hỏi, một mình nàng phải qua ba tháng cấm đoán kia như thế nào! Diệp Mộng Dao giãy dụa như điên, không thể, không thể, nàng thật vất vả mới tranh thủ được cơ hội đến gặp Quan Cốc ca ca liền như vậy không có, còn muốn bị nhốt vào trong phòng, không thể thấy mặt trời, đều là Diệp Mộ Linh! Đúng, đều là nàng ta! Nàng nhất định sẽ không để cho nàng ta qua được ngày lành!

Mọi người rốt cục cũng hiểu được sự tình từ đầu đến cuối, gặp mọi chuyện đều chấm dứt, Trấn Viễn Hầu liền nói:

"Hôm nay đã chứng minh được đại tiểu thư là đích trưởng nữ của Trấn Viễn Hầu ta, nếu như có người còn dám luyên thuyên nói loạn, trực tiếp trục xuất Hầu phủ."

Mọi người bị dọa ứng thanh

"Vâng!"

Không dám lên tiếng nữa.

"Tốt lắm, đều giải tán đi!"

Trấn Viễn Hầu phân phó, mọi người liền rời đi, Trấn Viễn Hầu trấn an ái thê lại bị Đường thị nhéo mạnh một cái ở bên hông,

"Nói, có phải ngươi đã sớm biết âm mưu của các nàng!"

Nét mặt già nua của Trấn Viễn Hầu hồng lên, vụng trộm liếc nhìn bảo bối nữ nhi của hắn, trong lòng ủy khuất nói, phu nhân ngươi cũng quá không cho ta mặt mũi, sau này bảo ta làm thế nào duy trì tôn nghiêm để làm phụ thân, Trấn Viễn Hầu ho nhẹ hai tiếng:

"Linh nhi, ngươi đi về trước đi."
Diệp Mộ Linh nghịch ngợm cười cười liền trở lại trong viện chính mình.

Nguyên lai hai ngày trước, Diệp Mộ Linh đi tìm Trấn Viễn Hầu bảo hắn tự mình lấy bát nước trong đến, hai phụ tử đã sớm lấy máu nhận thân quá một lần, lúc ấy Diệp Mộ Linh cái gì cũng chưa nói, Trấn Viễn Hầu cũng không thể lý giải hành động của nữ nhi, nhưng khi nhìn kết quả lấy máu nhận thân giả dối lần này Trấn Viễn Hầu liền hiểu được.
Mà cái nha hoàn tam đẳng kia đúng là người lúc trước Diệp Mộ Linh thưởng cho tiền bạc, tuy rằng không nhiều lắm nhưng lại vừa vặn giải quyết chuyện khẩn cấp trong nhà nàng, hơn nữa mẫu tử Lưu di nương đối đãi hạ nhân vốn vô cùng hà khắc, nha hoàn này tự nhiên sẽ không trung thành vì các nàng làm việc mà nương theo Diệp Mộ Linh để được chỗ tốt, cắn ngược lại mẫu tử Lưu thị một cái, cho nên khi Diệp Mộng Dao hướng nàng rống lên hai câu, nàng liền khẩn cấp khai ra toàn bộ.

------ đề lời nói với người xa lạ ------
Vài ngày gần đây không có hứng viết văn, cầu cất chứa a cầu cất chứa ·~
bắt đầu từ chương này sẽ xử phạt nhẹ mẫu tử Lưu thị, một lần nữa sửa đổi, tuy rằng không phải rất nặng, nhưng mọi chuyện từ từ sẽ đến ~ cảm ơn mọi người đã đề nghị ~

=====  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net