Truyen30h.Net

ĐN Genshin Impact: Chân Mệnh Thời Không

Kinh Thiên-Màn 1: Gặp Mặt Xuyên Nước Ngoài

ThTrungNguyn9

Kagerou's POV

Tôi đang đi điều tra xung quanh Thần Luật Quan, khoảng hai ngày trước tôi đã nói với cặp sinh đôi ở lại Liyue một thời gian ngắn còn họ thì về Mondstadt, mặc dù ban đầu phản đối nhưng sau một hồi thuyết phục thì hai người mới cho tôi ở lại. Trở lại vấn đề chính, vì theo lời của một Thiên Nham Quân thì Thủ Vệ Di Tích cứ lảng vảng quanh đây, vì bình thường chúng sẽ ở những di tích bỏ hoang nhưng giờ chúng lại ở đây.

-Dấu chân kéo tới đây rồi đi về hướng kia........Hửm?- Tôi

Đột nhiên một Thủ Vệ Di Tích cử động, tôi nhanh chóng lùi ra sau và chĩa cung nhắm thẳng vào mắt nó rồi bắn. Điểm yếu mà tôi đã học được đó chính là hai điểm sáng đằng trước và đằng sau của Thủ Vệ Di Tích:

-Pha vừa rồi...quá nguy hiểm... Có vẻ như mình cũng đã kiểm soát được sức mạnh rồi! Dùng vũ khí Nguyên Tố mà không cần biển đổi sang hình dạng khác...nhưng mình phải luyện tập nhiều hơn nữa...- Tôi

Cuộc điều tra lại tiếp tục, lết thân tàn đi khắp cả khu vực này không thấy một thủ vệ nào nữa, bỗng dưng tôi thấy có một cái xác của thủ vệ và bên cạnh đó là...một đứa trẻ?! Tôi nhanh chóng đáp xuống thì đứa trẻ qua sang nhìn tôi với gương mặt vui vẻ:

-Anh nhìn kìa! To lớn quá, oai phong quá!- Đứa trẻ

"Một đứa trẻ ngoại quốc sao? Ăn mặc thật kì lạ.....Ơ từ từ...phong cách ăn mặc như thế này....hình như là người Snezhnaya."- Tôi nghĩ

-Lần đầu tiên em nhìn thấy ở khoảng cách gần như vậy, anh biết nó sao?- Đứa trẻ

-Ý em là "Thủ Vệ Di Tích" bị hỏng phải không?- Tôi

-Sai rồi sai rồi, "Thủ Vệ Di Tích" cái gì, nó là "Tiểu Bảo Một Mắt"!- Đứa trẻ

-Hóa ra là vậy à........còn có cái tên dễ thương như vậy?-- Tôi

-Ừm! Là anh trai em nói với em, anh trai em là người bán đồ chơi giỏi nhất, chuyên bán đồ chơi này! Anh ấy làm việc ở "viện nghiên cứu đồ chơi" ở Liyue, "Tiểu Bảo Một Mắt" ra đời ở đó.- Đứa trẻ

"Anh trai của đứa trẻ này là tên nào thì xác định với mình luôn là Thủ Vệ Di Tích không phải là món đồ chơi! Trước tiên phải đưa đứa trẻ này về nơi an toàn đã."- Tôi nghĩ

Lần này thay vì giọng khẩu nghiệp thì tôi nhẹ nhàng hỏi nó

-Bạn nhỏ em tên gì?- Tôi

-À, em là Teucer! Teucer đến từ Snezhnaya xa xôi đến Liyue tìm anh trai, nhưng Teucer chỉ có một mình, không biết anh trai ở đâu.......Đúng rồi, những lúc như thế này.....Anh cầm lấy!- Teucer đưa ra một cái túi

-Cái quái.....mora ư? Sao em lại cầm nhiều như thế này?!- Tôi hoảng hốt

-Đây là anh trai bảo Teucer mang bên mình, anh nói đưa cho người tốt, người tốt sẽ tốt với Teucer.- Teucer

"Vãi chưởng! Cái tên anh trai này dạy đứa em kiểu gì thế này?! Bảo nó cầm nhiều tiền theo có khác gì hại nó chứ?! Lỡ như gặp phải cướp hay kẻ lừa đảo thì sao?"- Tôi nghĩ

-Đến từ Snezhnaya tới Liyue nhờ vào thứ này.....nhưng mà thế thì nhiều quá........Thôi được rồi anh sẽ nhận.- Tôi nói thế chứ tôi vẫn sẽ trả cho anh trai của đứa trẻ. Kiểu gì tôi cũng trả, chứ..không như kiếp trước đâu...à thì kiếp trước tôi hay...chôm đồ của bạn cùng lớp. Dĩ nhiên là không có liên quan tiền mặt

-Cảm ơn anh, vậy thì móc ngoẻo với Teucer đi!- Teucer

Tôi móc ngón tay nhỏ nhắn của Teucer:

-Móc ngoẻo móc ngoẻo không được nuốt lời, nuốt lời sẽ bị ném xuống sông băng. Sông băng lạnh, cánh đồng tuyết lạnh, lưỡi đóng băng!-Teucer

-Bài đồng dao đúng là đặc trưng của Snezhnaya.- Tôi đổ mồ hôi

Chắc tôi phải là bảo mẫu một thời gian vậy, không thể để một đứa trẻ như thế này đi một mình được. Nếu là người đến từ Snezhnaya thì chỉ có Ngân Hàng Bắc Quốc ở Liyue là được, Teucer đi đường dài chắc cũng mệt rồi nên tôi đành phải dùng tới hình dạng Toàn Phong Bá Vương thôi. Khi chứng kiến tôi chuyển đổi hình dạng thì Teucer nhảy cẫng lên:

-Woa, anh làm được như thế sao?! Chẳng lẽ anh là bạn mà anh trai em nhắc tới! Anh đúng là tuyệt vời như những gì anh ấy viết trong thư.- Teucer

-À......cũng không hẳn, bám chắc vào nhé.- Tôi bế Teucer lên

-Vâng ạ!- Teucer ôm lấy cổ tôi

Nhấc chân khỏi mặt đất tôi bay về phía Liyue với tốc độ chậm, Teucer vô cùng thích thú khi nhìn cảnh vật từ trên cao. Bay một lúc thì đáp xuống Ngân Hàng Bắc Quốc, hi vọng người ở đây sẽ giúp đứa trẻ tìm được anh trai. Khi mở cửa bước vào trong thì tôi thấy người mà tôi không muốn gặp nhất, đó chính là Childe!

Không phải hắn nói hắn về nước rồi sao? Tại sao hắn lại ở đây chứ? Thôi được rồi, mình sẽ đấm cho thằng này cút về Snezhnaya luôn

-Anh! Anh, anh!- Teucer chạy tới

-Ơ, giọng nói này là.....Teucer! Trời đất, là Teucer. Ha ha ha! Đây là bất ngờ em chuẩn bị cho anh sao, Teucer? Anh còn tưởng phải về Snezhnaya mới gặp em......Chị Tonia, anh Anthon nữa.......Họ sao rồi? Vẫn ổn chứ?- Childe

-Mọi người đều rất nhớ anh, chị Tonia luôn cầu nguyện trước bữa tối, cầu cho anh được bình an.- Teucer

-Khoan đã, không đúng, Teucer! Em đến Liyue bằng cách nào, sao anh không nhận bất kì tin tức gì?- Childe

-Ơ, chuyện này......Em thấy một con thuyền giống như bán đồ chơi, em còn tưởng anh ở trên đó. Xuống thuyền em cứ đi, sau đó gặp "Tiểu Bảo Một Mắt", rồi sau đó em đi theo anh tốt bụng đến đây...- Teucer

-Nơi này quá nguy hiểm, gặp em anh rất vui, nhưng hãy đồng ý với anh, sau này không được mạo hiểm như vậy nữa.- Childe

-Ừm, Teucer biết rồi, anh đừng giận em nhé...- Teucer

-Anh không giận, anh chỉ đang lo cho em thôi. Nếu không gặp "đệ đệ" này, có thể Teucer đã gặp nguy hiểm rồi. Em cảm ơn anh ấy chưa?- Childe

-Ừm, Teucer rất lễ phép đấy.- Teucer

-Cuối cùng cũng để ý tới tôi rồi sao, anh "Childe"- Tôi cười cứng nhắc

-Ha ha ha, thật ngại quá, nói chuyện với người nhà lúc nào cũng là ưu tiên hàng đầu, mong cậu thông cảm. Còn nữa, trước đây chúng ta tuy từng đối đầu với nhau, nhưng ngoài chuyện đó ra........chẳng phải chúng ta đã rất vui vẻ với nhau sao?- Childe

-Vui thật...mà anh vẫn còn dám nói tới điều đó hả?- Tôi khoanh tay

-Ka ka, về "chuyện đó", chúng ta chỉ là những con cờ. Còn về thắng thua và dọn dẹp bàn cờ.......cứ để cho những người bày trò đó đi. Điều tôi quan tâm chính là thắng thua giữa chúng ta thôi.- Childe

-Á à, muốn bị ăn hành thay cơm tiếp nhỉ?- Tôi

-Hơ, ta là Tartaglia mạnh lên mỗi giây, lần sau hãy chuẩn bị tốt.- Childe lườm

-Nếu anh muốn thì tôi tiếp đến cùng, chỉ có điều sẽ đau hơn đấy.- Tôi lườm lại

-Ha ha ha...lần này bỏ qua đi, đánh nhau sẽ dạy hư trẻ con.- Childe

-Câu này thì đúng này.- Tôi

-Đánh nhau? Hai anh không thân nhau sao?- Teucer

"Nhóc con à, anh với hắn là kẻ thù không đội trời chung của nhau thì đúng hơn..."- Tôi nghĩ

-Không, không sao có thể chứ? Kagerou, cảm ơn cậu đã đưa em trai tôi đến đây, an nguy của nó thực sự quan trọng với tôi"- Childe

-Nhưng mà này, Teucer đã nói anh là "người bán đồ chơi" là như thế nào? Không phải cậu là Quan Chấp Hành của Fatui......- Tôi thắc mắc

-Suỵt......Vì trong mắt bọn trẻ con, bán đồ chơi là công việc khiến người khác ngưỡng mộ nhất nhỉ? Hơn nữa tôi không muốn người nhà tiếp xúc Fatui......hay nói đúng hơn là mặt tối của Snezhnaya. Tuy những đứa em trưởng thành đều biết tôi làm việc cho nữ hoàng, nhưng trong mắt đứa em nhỏ.........- Childe lại gần thì thầm với tôi

-Hóa ra là vậy hả?- Tôi

-Khụ khụ, tôi vẫn là người bán đồ chơi ở nước ngoài xuất sắc nhất Snezhnaya, tạm thời trực thuộc "viện nghiên cứu đồ chơi" tại Liyue.- Childe

-Đúng vậy đúng vậy, anh trai em rất giỏi! Là bạn đồng hành của "Tiểu Bảo Một Mắt"!- Teucer

-Chuyện này ở trước mặt Teucer, nhất định phải phối hợp với tôi- Childe thì thầm

-Định đánh bài chuồn chứ gì?- Tôi liếc nhìn Childe

-Xin lỗi Teucer, anh rất muốn đi cùng em nhưng anh có việc phải làm.- Childe

-Anh phải đi bán đồ chơi rồi sao?- Teucer

-Hay là em ở cùng với anh Kagerou đã đưa em đến nhé?- Childe

-Hừm.....- Tôi lấy tay đỡ trán

-Ừm! Teucer thích ở cùng với anh Kagerou tốt bụng, vả lại chúng em móc ngoẻo rồi, hứa là phải chăm sóc cho Teucer!- Teucer

-Ừm, Teucer thích ở cùng cậu, vả lại hai người móc ngoẻo rồi, hứa là phải chăm sóc cho Teucer.- Childe

-Hai anh em đồng lòng thật đấy...- Tôi

-Làm phiền nhé, số tiền này đưa cho cậu xem như là tiền lương, hãy đưa cho Teucer dạo quanh Liyue. Nếu gặp tình huống bất đắc dĩ, hãy đến Cửa Biển Thanh Hư tìm tôi, hẹn gặp lại nhé Chiến Hữu.- Childe

-Hết Chiến Hữu rồi Đệ Đệ, anh thích đặt biệt danh cho tôi lắm hả?- Tôi

-Hì hì, dù sao thì cậu cũng xứng đáng với mấy biệt danh đó.- Childe

Thế là tôi dành thời gian để làm bảo mẫu cho đứa em của kẻ mà tôi muốn tránh xa nhất. Không sớm thì muộn tôi cũng dính vào rắc rối không đáng có đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net