Truyen30h.Net

Dòng Họ Nhà Em- Truyện Ma

Chương 1.1: Ngôi nhà thờ dòng họ

dongtrieu01

Câu chuyện xảy ra là một khu vùng sâu vùng xa của tỉnh Vĩnh Long, bối cảnh câu chuyện là cách đây 300 năm, một gia đình từ Bình Định dắt díu nhau vào miền Nam tìm kế sinh nhai. Trong những ngày bôn ba vào vùng đất mới, nhân một lần đi qua khu vực Định Tường ( chính là Mỹ Tho ngày nay), do cơ duyên, họ đã cứu một cặp vợ chồng trên đường. Người vợ lúc ấy đã có mang hơn 5 tháng, người chồng thì trên đường đi lại lâm bệnh, tiền chạy chữa đã hết sạch nên họ đành ăn xin qua ngày. Ông tuy không giàu có gì, nhưng cũng có lòng thương người . Ông bàn với bà mang họ đi cùng, giúp người chồng chữa bệnh rồi thuyết phục họ đi theo ông bà khai khẩn. Đằng nào thì đến nơi đất rộng người đông, ông bà cũng đang thiếu người phụ việc cày cấy. Do cảm kích ơn nghĩa của ông tổ nhà em, hai vợ chồng đã quyết định đi theo ông bà . Người chồng tên Phát, còn người vợ lên Dâu, họ cũng là người phiêu bạt từ miền Quảng Bình vào đây sinh nhai.

Khi vào tới đất Vĩnh Long ngày xưa, khu vực Long Hồ còn cây cối um tùm, làng mạc còn khá là hoang sơ. Ông Nhơn quyết định tìm một vùng đất rộng rãi, cách khu bến chợ Long Hồ khoảng 4km dừng lại lập nghiệp. Qua hơn chục năm cải tạo ruộng đất, cuối cùng ông cũng có một cơ nghiệp ổn định. Mọi chuyện tưởng chừng như viên mãn, cho tới ngày ông Nhơn quyết định xây một ngôi nhà lớn để vừa ở, vừa làm nơi thờ tự cho dòng họ. Ông mời một thầy phong thủy ở trong vùng đến để xem đất đai cho ông. Ông thầy phong thủy này xuất thân là người Hoa ở vùng Gia Định, Chợ Lớn, không biết vì lý do gì mới lưu lạc đến vùng này. Gia cảnh ông thầy rất giàu có, cả gia đình chỉ sống nhờ nghề coi phong thủy của ông nhưng lạ thay, tiền của vẫn đổ ào ào vào nhà họ. Trong chuyến đến nhà ông Nhơn làm khách để "tư vấn" cho ông xây nhà, ông thầy phong thủy dẫn theo một cậu con trai khoảng 14 tuổi. Mọi nguồn cơn cũng bắt đầu từ ông này. Đứa con trong bụng bà giúp việc Dâu ngày xưa cũng trở thành một cô gái xinh đẹp ở tuổi 12. Ông bà Nhơn cũng định cưới cô Tiến, con gái ông Phát cho con trai của ông là cậu Quyền. Nhưng ngặt nỗi, cậu Quyền vẫn chưa học xong nên còn phải đợi.

Ông thầy phong thủy tên A Sửn ( Thuận ) dắt theo cậu con trai tên Chiếu, 14 tuổi, là trợ thủ đắc lực của ông ,dù cậu mới 14 tuổi nhưng tài năng về phong thủy, coi đất, trấn tà, làm bùa đã khá cao. Trong lúc ở lại ông Nhơn, cậu Chiếu đã để ý đến cô Tiến, con gái của ông bà giúp việc và thường buông lời ve vãn, tuy nhiên cô không đồng ý mà quyết lòng chờ cậu chủ học xong quay về. Thời gian ông thầy Sửn ở lại nhà em là khoảng 6 tháng, xem đất, xem ngày động thổ và ở lại tiện thể giám sát công việc xây dựng giúp ông tổ.

Trong khoảng thời gian đó, cô Tiến rất nhiều lần nhận được những lời trêu đùa cợt nhả của cậu Chiếu nhưng cô coi như không thấy. Bố con cậu Chiếu được ông cố bố trí ở một gian nhà sàn gần bờ sông cho mát mẻ, cách nhà chính khoảng 50m, ở giữa hai ngôi nhà là con đường làng xanh rợp bóng cây.. Ngôi nhà thờ của dòng họ được dựng lên cạnh bên ngôi nhà ba gian mà ông tổ đang ở. Có lần tới mùa gặt người nhà đi ra đồng gần hết. Đồng ở mãi tận phía sau khu vườn, cách cũng hơn 800m mới tới nơi, mỗi mình cô Tiến ở nhà trông em mình và các cô cậu chủ nhỏ cũng như nấu cơm cho thợ xây và thợ gặt. Sau bữa ăn trưa, cô tranh thủ cho các em đi ngủ rồi đi giặt đồ. Nghe cậu Chiếu dưới bến sông gọi cô mang ấm trà nóng xuống cho cậu, cô đâu dám không nghe lời, vì ông chủ dặn là phải hết lòng phục vụ cho hai bố con ông thầy phong thủy. Khi cô mang trà xuống cho cậu, thấy cậu đang nằm trên giường, có vẻ buồn ngủ. Cậu Chiếu sai cô rót nước bưng vào tận giường cho cậu, cô đành phải làm theo. Khi cô tới gần giường cậu, cô đột nhiên ngửi được một mùi hương rất lạ, rồi cô bất tỉnh khi nào không hay. Đến khi cô tỉnh lại, đã thấy mình nằm ở nhà chính, tuy quần áo không có gì xộc xệch, nhưng cô cảm thấy rất khác lạ, quần lại có dính ít máu.

Bán tính bán nghi, nhưng cô cũng không dám nói với ai nên đành im lặng. Lần khác, sau khi cô bưng cơm xuống cho cậu Chiếu và ông Sủn, đi ngang bụi tre cô thấy cậu Chiếu đứng trong đó vẫy vẫy bảo cô dừng lại, rồi sau đó cô cũng nghe mùi thơm và bất tỉnh. Sau vài lần như vậy, bụng cô nhô dần lên , cô rất đau khổ nhưng không dám nói ra, đành cố gắng quấn chặt bụng lại để che giấu và tìm cách phá thai. Trái lại, câu Chiếu thì bắt đầu có vẻ bất thường, lúc trước hay gọi cô mang đồ xuống cho cậu, nhưng giờ cậu hiếm khi gọi cô, cũng hiếm khi ra ngoài, cậu cứ suốt ngày ở trong nhà, trong khi bố cậu, ông a Sủn thì đang gấp rút đôn đốc thợ hoàn thiện phần nội thất chạm trổ bên trong. Ông Nhơn rất hài lòng khi thấy ngôi nhà tổ đang dần hoàn thành, rất đẹp và rất to.

Rồi cái ngày định mệnh cũng tới, cô Tiến biết mình không thể giấu lâu hơn nữa, mang theo tủi nhục và uất hận, cô quyết định lén xin ra chợ tỉnh và mua thuốc về phá thai khi cái thai đã tầm được hơn ba tháng. Cô đau khổ mang con chôn dưới gốc bụi tre gần ngôi nhà sàn dưới bến sông vào một buổi đêm mưa gió. Tuy nhiên, vài hôm sau, khi cô lén lút mang nhang ra thắp cho con mình, cô thấy có một bóng đen đang lúi húi đào xới đất chỗ cô chôn con. Linh cảm điều chẳng lành, cô nép mình vào gốc cây me gần đó để theo dõi. Và trong ánh trăng lờ mờ cô sững người nhận ra cậu Chiếu đang đào đứa bé lên, cho vào một cái chum bọc vải đỏ và đổ vào một thứ gì đó. Cô đợi cậu đi khuất vào nhà mới lần mò đến vách nhà sàn để xem cậu định làm gì nhưng chưa kịp đến nơi, cô đột nhiên lại ngửi được mùi thơm và lại bất tỉnh.

Khi cô tỉnh lại, thấy mình đang nằm giữa nhà ông chủ, bên cạnh là cái xác toàn thân đầy máu, đầu dập nát và trong tay cô là cái rựa hay dùng để bửa củi. Phỏng theo quần áo trên người của cái xác thì đó có vẻ là cậu Chiếu. Ông Nhơn ngồi giữa nhà, trầm ngâm hút thuốc, trong khi ông Phát và vợ thì ôm mặt khóc trong góc nhà. Bà t ở trong buồng với các con. Ông thầy Sủn ngồi giữa nhà, mắt trợn ngược, mặt hầm hầm đòi ông tổ phải giao cô cho ông ta, để ông ta mang lên quan vì tội giết con ông ta. Hai ông bà người làm mặt xanh mét, vái lấy vái để xin tha cho con gái. Ông Nhơn trầm ngâm, nghĩ bụng chuyện này chắc hẳn có vấn đề nên mới mang cô ra tra hỏi. Cô Tiến cương quyết không nhận là mình đã giết người, tuy nhiên cô không giải thích được vì sao khi người ta phát hiện ra thì cô đang nằm trong nhà sàn, tay cầm rựa, còn cậu Chiếu thì nằm chết bên cạnh. Ông chủ không nhẫn tâm giao cô cho quan vì biết mang ra làng xử thì người con gái như cô sao chịu nổi tra khảo. Ông thuyết phục ông thầy Sủn rằng cho ông suy nghĩ ít thời gian. Ông thầy Sủn cương quyết không chịu và bỏ ra về.

Trước khi ông ta đi, ông ta gằn giọng bảo rằng "Vợ chồng nhà mày bao che cho kẻ đã giết con tao, tao không để chúng mày yên ổn đâu".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net