Truyen30h.Net

| Đồng nhân| Cái chết đau đớn

11. Bất hạnh thật đấy

ltnvat123

    Hơi nhảm tí tại bí ý tưởng =")

---------------

   Xung quanh tràn ngập những bản tin về một giáo viên bị UA lừng danh bị một tổ chức tội phạm sát hại vang lên.

   Người dân hoang mang tột độ, bắt đầu tụ tập bàn tán xôn xao...

   Có người thì suýt xoa, lại có người lo sợ... mọi loại sắc thái đủ cả và giờ họ chẳng biết làm gì ngoài túm tụm vào nhau mà soi mói những anh hùng, trường học rồi lại đi đến chửi rủa lũ tội phạm... thế nhưng theo một cách nào đó họ vẫn dựa dẫm vào những vị anh hùng đang dần biến chất qua những tin đồn không đúng sự thật được phát ra từ miệng những con người ấy.

   Thật mỉa mai làm sao.

   Nhưng cũng chẳng sao cả, rồi tin đồn cũng lắng xuống thôi, họ cũng chẳng ba hoa về một chuyện mãi được.

   Giữa dòng người đông đúc đan xen với những lời nói cay nghiệt về anh hùng không chút che dấu của những người xung quanh, Shota Aizawa không chút biểu cảm gì nhẹ nhàng lách qua bước vào một cửa hàng tiện lợi gần đó.

   Biết làm sao được, hắn đã quá quen thậm chí còn hiểu rõ về vẻ mặt của xã hội này, chả có ai tốt đẹp hoàn toàn cả ngay cả hắn - một anh hùng.

   Với tay lấy hộp thức ăn cho mèo ở trên kệ tầm mắt Aizawa va vào màn hình thu nhỏ trên cửa hàng, thường thì nó hay để quảng cáo sản phẩm nhưng giờ lại tràn ngập những tin tức về người ấy - một kẻ mà thậm chí Shota Aizawa sẽ chẳng bao giờ hiểu được.

   Resumo Masano.

   Đúng vậy cậu ta đã chết rồi, chính là giáo viên bị sát hại trong lời nói của mọi người.

   Vào một lần bị phục kích ngoài trường tại căn hộ cậu ta đang sống.

   Lần này bọn tội phạm hành động vô cùng kì lạ, bình thường không phải bắt cóc con tin rồi khiêu chiến với anh hùng à, lần này lại thẳng tay giết chết rồi mới khiêu chiến.

   Và bây giờ nhìn người dân đang náo loạn cả lên cũng khiến hắn hiểu được phần nào.

   Sắp có một thế lực tội phạm mới xuất hiện và đây chính là khởi đầu, lần này lũ tội phạm lại bắt tay lại với nhau khiến cho bên anh hùng cũng khó lường trước.

   Mà chúng lấy đâu ra thông tin về Masano chứ, một giáo viên không phải anh hùng xuất hiện trong một trường như UA chắc chắn sẽ được bảo đảm an toàn về danh tính và tính mạng, lần này lại lộ ra ngoài, chắc chắn có gián điệp... có thể là một học sinh.

   Rời đi tầm mắt Aizawa lại chú tâm xem nhãn mác hộp thức ăn cho mèo trên tay trong đầu lại dần hiện lên hình ảnh về chàng trai kia.

   Mới hai hôm trước thôi cậu ta còn hỏi hắn về Bakugou - một học sinh mà cậu ta cho là ngoan nhất lớp.

   Hắn hiện tại chả hiểu bản thân mình nữa.

   Rõ ràng khi cậu ta hỏi câu đó hắn đột ngột trả lời là đồng ý chứng tỏ hắn phải có gì đó ở trong tim rồi.

   Thế nhưng khi nghe tin cậu ta chết trong hắn lại chả cảm thấy gì cả, không đau không xót thậm chí cũng chẳng thương hại...

   Lúc đó hắn trống rỗng đến kì lạ, ngôn từ bỗng trở nên hạn hẹp đến nỗi không thốt lên được từ nào.

   Hắn cũng chả biết mình thích Resumo Masano hay không, khi bắt đầu mối quan hệ ngắn ngủi này ít nhiều hắn cũng có để ý tới 'người yêu hờ' này một chút, chắc do tâm lí... mà cũng chẳng biết nữa.

   Trong đầu Aizawa là một mớ hỗn độn thế nhưng bên ngoài lại chả biểu hiện gì, tầm mắt vẫn chậm rãi lướt trên từng hàng chữ bao bì.

   Mơ hồ quá...

   Cuối cùng, hắn nhíu mày để lại hộp thức ăn cho mèo lại chỗ cũ rồi chậm rãi bước ra khỏi cửa hàng.

   Tiếng xôn xao lại không nể ai nặng nề từng từ lọt qua tai hắn...

   Con người thật ích kỉ...

  Nhưng không ích kỉ thì cũng chẳng phải con người...

-" Anh hùng làm cái gì vậy, tại sao lại để lũ tội phạm lộng hành như thế chứ, đúng là tốn tiền chúng ta đóng góp mà..."

   Ừ đấy, chỉ vì tiền mà nhiều anh hùng đã bán cả mạng sống - một thứ vô giá, không phải vì người dân sao...

-" Chậc, anh hùng giờ ngày càng xuống dốc nhỉ..."

   Nhưng vẫn bảo vệ được người dân đấy thôi....

-" Coi kìa, anh hùng..."

   Bao nhiêu lời soi mói từ nhẹ đến nặng, chỉ thái độ của một anh hùng cũng khiến người dân bất mãn hay hoàn cảnh xuất thân thôi cũng có thể đem ra săm soi...

   Cho đến khi một lũ tội phạm từ đâu tóm một loạt những người dân làm con tin thì thứ đầu tiên mà họ gào thét lên, cái ngôn từ mà họ chỉ vừa mới đây thôi còn nói xấu - anh hùng, giờ lại khóc lóc lặp đi lặp lại đến đáng thương.

   Như thể đó là câu cửa miệng rồi nhỉ.

   Phóng nhanh tới dùng năng lực khống chế mấy tiên tội phạm để các anh hùng tầm gần chiến đấu, cả cơ thể Aizawa cảm nhận được ánh nhìn lấp lánh xung quanh.

   Nhưng cũng chẳng phủ nhận được, từ cái nơi tràn ngập sự xấu xí lại có những mầm non tuyệt vời, những tài năng bẩm sinh.

   Bộp !

-" Làm tốt lắm anh bạn!"

   Nhìn các anh hùng đang động viên nhau trong khi trên người không có chỗ nào lành lặn, Aizawa cảm thấy trong lòng như đang có gì đó.

   Nó rất khó xác định.

   Bởi hắn là một kẻ thờ ơ, Shota Aizawa là một kẻ lạnh nhạt.

   Nhưng hắn cũng chẳng biết nữa, đôi khi hắn lại dễ dàng nhận ra những điểm nhỏ nhặt của người khác nhưng đôi khi hắn còn chả nhớ hôm nay là thứ mấy.

   Cuộc sống qua cái nhìn của hắn cũng chẳng có gì mới lạ, chỉ có nguy hiểm và chết chóc, nhưng có lẽ thế hệ anh hùng năm nay thú vị hơn hắn tưởng tượng nhiều...

... và cả Resumo Masano nữa... nhỉ ?

   Thình thịch!

   Thình Thịch!

   Trái tim hắn đột nhiên có chút khó chịu.

   Sao thế ?

   Một cảm giác đăng đắng từ miệng truyền tới.

   À, sáng nay hắn hình như không uống cà phê mà nhỉ...

   Chân tay đột nhiên nặng nề kì lạ, chắc cơ nãy sử dụng năng lực quá đà.

   Đầu óc hắn lại một lần nữa trống rỗng...

   Một hình ảnh ai đó mờ nhạt hiện lên rồi nhanh chóng biến mất.

   Khẽ lắc đầu dụi mắt, có vẻ hắn thiếu ngủ rồi...

   Hắn cần nghỉ ngơi......

   À mà sao hắn lại ở đây nhỉ ?

------------

-" Hoàn thành nhiệm vụ rồi."

-" Mày về đi, chuẩn bị đi rồi đấy."

-" Không, chờ chút, còn một kẻ nữa."

////////////////


Góc giải thích:

Dành cho những ai chưa xác định được tình cảm của Aizawa đối với Resumo.

Resumo thích thậm chí là yêu Aizawa, cái này không cần giải thích.

Thật sự thì Aizawa có thích Resumo nhưng tình cảm đó quá mờ nhạt và đối với tác giả thì Shota Aizawa là một con người theo chủ nghĩa lý trí nên phía con tim sẽ bị lép vế hơn từ đó có thể suy ra Aizawa sẽ không nhận ra tình cảm của bản thân và coi đó là sự quan tầm bình thường giữa người với người, trước thái độ lồi lõm của Resumo với mình và người khác cũng chẳng suy nghĩ gì nhiều.

Vậy nên tên của chương mới là 'Bất hạnh thật đấy' để cảm thán cho sự mờ nhạt của Resumo trong tim người mình yêu, thì ai chẳng muốn mình trở nên nổi bật trong mắt crush đúng không nào ?

Thật sự thì có rất nhiều người nhầm tình cảm bạn bè, hay sự quan tâm bình thường thành tình yêu để rồi lầm lỡ sai người.

Tác giả cũng không biết Aizawa như thế này có oc quá so với các độc giả không nhưng theo tác giả nó khá hợp lí ấy chứ.

* Một bí mật nho nhỏ đây: thật ra Aizawa không thích Resumo đầu tiên đâu mà là do Resumo dùng sức mạnh để Aizawa thốt lên là đồng ý đấy, vậy nên cậu mới biết chắc Aizawa sẽ đồng ý, bạn nhớ chứ, năng lực của Resumo là 'Âm thanh xoa dịu' mà.*

Và một lần nữa 

Cảm ơn các độc giả thân yêu !

Câu hỏi ngoài lề : liệu diễn biến nó quá nhanh không để mình còn điều chỉnh, mong các bạn cho ý kiến !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net