Truyen30h.Net

[Edit - Đấu La Đại Lục 3] Long Vương Truyền Thuyết (C901-C1100)

Chương 910: Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc

VnV586

Thì ra là thế, Đường Vũ Lân thầm nghĩ, những thực vật này có thể gia tốc sinh trưởng trong Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn, nhưng nhìn qua cũng không phải là chuyện tốt.

Dường như nhìn ra hắn đang nghĩ gì, Đa Tình Đấu La mỉm cười nói: "Không phải như ngươi nghĩ đâu, tất cả các thực vật đều bằng lòng sinh trưởng xung quanh Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn. Nếu không có Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn, tu luyện bình thường thì một trăm vạn gốc thực vật mới ra đời một hồn thú hệ thực vật. Mà trong những hồn thú hệ thực vật này, có thể tu luyện ra trí tuệ càng là trong trăm có một. Mà ở nơi này, chỉ cần có đủ thời gian thì hầu như tất cả thực vật đều hoá thành hồn thú. Đây là cơ duyên gì? Nếu không, ngươi cho là bọn họ sẽ luôn ở lại chỗ này sao? Hơn nữa, Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn có tác dụng không nhỏ khi bọn họ đối kháng với thiên kiếp."

Đường Vũ Lân đúng là không đủ hiểu hồn thú hệ thực vật, nhưng nghe Đa Tình Đấu La nói như vậy, hắn đại khái đã hiểu ra. Đây chính là bảo địa của thực vật.

Nam tử áo tím than nhẹ một tiếng, "Đa Tình Đấu La, sau lần này, trong ngàn năm tiếp theo không đến đây nữa, được không? Người khôn ngoan sẽ không chỉ thấy lợi trước mắt. Ngươi không cần lo lắng bọn ta sẽ quá cường đại. Nhân loại mạnh mẽ như vậy, tương lai chúng ta vẫn muốn được Đường Môn che chở. Mà khi đến tuổi, những lão già như chúng ta tự nhiên sẽ không sống được nữa. Ta có thể hứa với ngươi, khi chúng ta hết tuổi thọ sẽ nguyện ý hoá thành hồn linh, tranh thủ cho hồn sư các ngươi một chút cơ hội thành Thần. Nhưng các ngươi cũng phải tuân thủ lời hứa trước kia, không được đòi hỏi Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn quá mức."

Ánh mắt Tang Hâm sáng lên, "Được, ta đáp ứng ngươi. Ngươi sẽ vì quyết định hôm nay của mình mà kiêu ngạo. Năm đó Bát Giác Huyền Băng Thảo không phải đã phi thăng theo Linh Băng Đấu La sao? Nói không chừng có một ngày các ngươi cũng có thể."

Nam tử áo tím cười khổ, nói: "Không dám hy vọng xa vời. Đi theo ta, trước tiên đi lấy Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc."

Vừa nói, hắn vừa quay người đi về phía Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn. Thảm thực vật tự nhiên tách ra, để lộ một con đường. Mọi người cũng đi về phía đó dưới sự bảo vệ của Đa Tình Đấu La.

"Không nên khinh thường, với thực lực của các ngươi, đối kháng với hồn thú không có vấn đề lớn, nhưng tuyệt đối không được coi thường đối thủ, một khi thất bại, các ngươi sẽ mất đi cơ hội có được một cây tiên thảo mười vạn năm. Tiên thảo mười vạn năm không có trí tuệ không thể sinh ra hồn cốt, nhưng chỉ cần nó phù hợp với thân thể các ngươi thì ít nhất có thể tăng hồn lực lên ba cấp, đồng thời tăng tiềm năng của các ngươi ít nhất là đạt tới Siêu Cấp Đấu La. Trong tương lai, trên con đường đi tới Siêu Cấp Đấu La sẽ rất suôn sẻ." Tang Hâm dặn dò.

Đường Vũ Lân có chút lo lắng nhìn Cổ Nguyệt ở bên cạnh, cái khác hắn không sợ, nhưng tình huống của Cổ Nguyệt có chút vấn đề, bây giờ nàng sao có thể chiến đấu một mình?

Thánh Linh Đấu La đã từng nói, Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc vạn năm đã đủ để giải quyết vấn đề của nàng. Nếu như không có thì mười vạn năm cũng được.

Một bông hoa cúc cực lớn toàn thân màu vàng rực rỡ, phía trên có lông tơ mờ ảo xuất hiện trước mặt mọi người. Không có mùi thơm nồng, rễ của nó đặc biệt dày và chắc. Cây hoa lớn nhẹ nhàng đong đưa, tự nhiên toả ra một khí thế cường đại.

Xung quanh nó, trong phạm vi đường kính mười mét không có thực vật nào khác, bởi vì đã bị khí thế cường đại của nó uy hiếp.

"Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc mười vạn năm, không thể sử dụng bất kỳ kim loại nào khi thu thập nó. Khi chạm vào nó sẽ bị nó chống lại, cần phải đánh bại hoá thân của nó mới được." Nam tử áo tím nói với vẻ u ám.

Đường Vũ Lân nhìn qua Cổ Nguyệt Na, "Cổ Nguyệt, bây giờ nàng có thể chiến đấu không?"

Cổ Nguyệt Na ngẩn người, "Chiến đấu cái gì?"

Đường Vũ Lân nói: "Khi chạm vào đoá hoa cúc này, nó sẽ hoá thân đánh nàng, nàng có thể ứng phó không?"

"Đánh ta? Tại sao lại đánh ta? Vừa rồi Tiểu Lam và Tiểu Hồng nói muốn đưa tất cả hoa ở chỗ này cho ta. Đoá hoa cúc này khá đẹp, ta sẽ hái xuống."

Vừa nói, nàng vừa nhảy tới, đưa tay chạm vào Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc.

Đường Vũ Lân theo sát phía sau, nếu xảy ra biến cố thì hắn sẽ ra tay bảo vệ Cổ Nguyệt Na ngay.

Khi Cổ Nguyệt Na chạm vào bông cúc lớn kia, những cánh hoa đột nhiên siết chặt, sau đó, một đoàn kim quang sáng lên, dường như muốn lao vào Cổ Nguyệt.

Đúng lúc đó, hai tiếng Long ngâm gần như đồng thời vang lên, một xanh một đỏ, hai tia sáng trong chớp mắt đã đến phía trên Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc. Một lực áp mạnh mẽ giáng xuống, lập tức áp chế Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc không thể động đậy.

Cổ Nguyệt không cần tốn sức đã hái nó xuống.

Đôi Long hồn kia lập tức quay vòng quanh nàng, Cổ Nguyệt Na cười nói: "Cảm ơn các ngươi á, ta rất thích."

Nhìn bộ dạng nịnh nọt của Băng Hỏa Long hồn, sáu đại hung thú không khỏi trợn mắt há mồm. Cô nương tóc bạc mắt tím này lại có huyết mạch Ngân Long Vương thuần khiết như vậy?

Băng hỏa song long giúp Cổ Nguyệt Na hái xuống Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc không hề có gánh nặng tâm lý nào, có thể nói, tất cả thiên tài địa bảo ở đây đều do bọn nó thai nghén ra.

Cổ Nguyệt Na cầm cây hoa lớn trở về trước mặt Đường Vũ Lân, có chút khoe khoang nâng nó lên và nói: "Ba ba nhìn này, thật đẹp."

Đường Vũ Lân sờ sờ cái mũi, nhìn về phía nam tử áo tím, "Cái này ăn như thế nào?"

Nam tử áo tím miễn cưỡng khắc chế xúc động muốn lấy tay che mặt, "Xé từng cánh hoa xuống rồi ăn."

Đường Vũ Lân nói với Cổ Nguyệt Na, "Cái này ăn rất ngon, nàng từ từ lấy các cánh hoa ăn."

"Thật vậy chăng?" Ánh mắt Cổ Nguyệt Na sáng lên. Lúc này nàng giống hệt một tiểu tham ăn, lập tức hái một cánh hoa đưa vào miệng.

Quả nhiên, cánh hoa tan trong miệng biến thành một thứ nước ngọt với mùi hương hoa cúc chảy xuống cổ họng.

"Ăn rất ngon, ba ba ngươi cũng ăn đi." Nói xong, nàng hái xuống một nắm cánh hoa, đưa tới cho Đường Vũ Lân.

"Ta không ăn, nàng nhanh ăn đi." Đường Vũ Lân chặn lại nói.

"Không được, không được." Cổ Nguyệt Na mím môi, "Thứ tốt phải chia sẻ với ba ba."

Đường Vũ Lân vừa định từ chối lần nữa thì Băng Hoả song long đang bay lượn trên đầu Cổ Nguyệt Na đột nhiên hét lên một tiếng. Đường Vũ Lân cảm thấy hoảng hốt trong chốc lát, sau đó miệng đã bị nhét một nắm cánh hoa cúc.

Cánh hoa Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc lập tức hoá thành chất lỏng chảy xuống cổ, hắn muốn nhổ ra cũng kịp nữa.

Cổ Nguyệt Na cười nói: "Tiểu Lam, Tiểu Hồng tốt quá."

Đường Vũ Lân sắc mặt trầm xuống, tức giận nói: "Cổ Nguyệt!"

Cổ Nguyệt Na lè lưỡi, "Ba ba ta sai rồi, ta sẽ ăn phần còn lại."

Đường Vũ Lân cau mày lại, vừa rồi hắn đã ăn ít nhất một phần ba đoá Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc này, không biết phần còn lại có thể giúp Cổ Nguyệt Na khôi phục hay không. Hẳn là đã đủ, dù sao đây cũng là Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc mười vạn năm.

Sau khi xuống bụng, từng cỗ khí ấm áp dọc theo đan điền truyền khắp tất cả xương cốt tứ chi, Đường Vũ Lân cảm thấy thân thể mình nhanh chóng nóng lên.

Lúc bắt đầu chỉ là ấm áp, nhưng sau vài lần hô hấp, ấm áp trở nên nóng hổi khiến hắn không thể không dừng lại, đồng thời kinh ngạc nhìn thấy Hoàng Kim Long Thể tự động phóng xuất dù hắn không thúc giục. Long lân màu vàng phụ thể, hơn nữa, trên đó mơ hồ phát ra màu đỏ, nhiệt khí lưu chuyển.

"Minh tưởng hấp thu." Đầu vai truyền đến một lực lượng, Đường Vũ Lân bất giác ngồi xuống. Khuôn mặt Cổ Nguyệt Na cũng đỏ ửng, trong đôi mắt đẹp mơ hồ có sóng nước lưu chuyển, xinh đẹp dị thường.

"Cổ Nguyệt, tới đây." Đường Vũ Lân vẫy tay với nàng, Cổ Nguyệt Na ngồi xuống đối diện với hắn. Đường Vũ Lân nắm lấy hai tay nàng, để nàng và mình bốn tay tương đối, đồng thời thúc giục hồn lực, chậm rãi rót vào trong cơ thể Cổ Nguyệt Na, điều động hồn lực của nàng vận chuyển theo mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net