Truyen30h.Net

[Edit][ĐM-Vô Hạn Lưu] Ta làm tài xế ở thế giới luân hồi - Huyết Huyết

15. Cơm trong nhà NPC không thể ăn bậy

llgonir

Edit by : llgonir

Giang Bạch Vũ lại lần nữa cảm nhận được ám chỉ từ đại lão, khác với lúc trước, lần này trong ánh mắt tựa hồ mang theo một tia u oán cùng nghẹn khuất……

Đại lão thế nhưng sẽ có cảm xúc cá nhân?

Giang Bạch Vũ sửng sốt, vốn tưởng rằng nhân vật như đại lão sắp mãn cấp sẽ không để lộ cảm xúc của mình, thế nhưng một màn này làm Giang Bạch Vũ nhất thời không biết nên nói cái gì mới tốt.

Nhưng trong lòng cậu cũng ủy khuất, cậu còn bị trừ điểm tín dụng điểm đây.

“Chúng ta chỉ tới bắt quỷ , không cần can thiệp cốt truyện.” Giang Bạch Vũ nhắc nhở đại lão, nam nhân lúc này không có lập tức gật đầu, mà là hít một hơi thật sâu, đem nghẹn khuất trong lòng áp xuống, khóe miệng kéo ra nụ cười nhạt.

“Được, cậu nói rất đúng, tôi không nên can thiệp vào cốt truyện.”

Cũng tự trách mình đã quá bất cẩn, xem nhẹ bản thân hiện tại chỉ là một người đứng xem, theo bản năng còn nghĩ rằng mình đang làm nhiệm vụ.

11 luân hồi giả còn đứng dưới lầu tòa cư dân, cảnh giác nhìn 2 người Giang Bạch Vũ cùng Vương Thánh Chi , ánh mắt mang theo đề phòng nồng đậm .

Thời điểm 2 bên giằng co, một người đàn ông trung niên gầy gò đi tới, từ một phía của tòa nhà dân cư đi ra, định băng qua giữa những luân hồi giả này để đi đến con hẻm nhỏ của tòa nhà dân cư.

“Di? Đây không phải là tài xế chở chúng ta sao.” Trong nhóm ba luân hồi giả,một trong số họ kêu lên,  hai người còn lại cũng tỏ vẻ ngạc nhiên.

Người đàn ông trung niên cúi đầu, vẻ mặt u sầu đang đi nhanh vào trong ngõ tối, nghe thấy luân hồi giả này kinh hô, thân thể dừng một chút, sau đó bước nhanh đi vào bên trong ngõ tối.

“Đi, chúng ta theo sau.” Luân hồi giả liếc mắt nhìn nhau một cái, lập tức cho rằng người đàn ông trung niên vẻ mặt u sầu cùng vẻ mặt lo lắng này, rất có thể chính là nhân vật chủ tuyến trong nhiệm vụ.

Giang Bạch Vũ nhìn luân hồi giả đi theo vào hẻm nhỏ, một bên nhìn nam nhân, nói: “Chúng ta cũng đi vào.”

Hiện tại hắn có thể làm cái gì đây?

Chỉ có thể đi theo NPC này để xem qua cốt truyện, Vương Thánh Chi thở dài trong lòng, mấu chốt là hắn đã làm rất nhiều nhiệm vụ, mỗi khi đều là tìm tòi chi tiết, nghiên cứu quỷ quái, tập tính NPC, che giấu manh mối, làm nhiệm vụ cực kì thận trọng, hiện tại để hắn cái gì đều mặc kệ không hỏi, chỉ xem diễn biến cốt truyện, vốn một số thói quen đã hình thành, đột nhiên để hắn bỏ hết, hắn thật sự không quen.

Giang Bạch Vũ phát hiện  tòa dân cư trông rất đổ nát, ngay cả ban ngày, con hẻm cũng rất tối, không chỉ tối mà còn bẩn thỉu, phía trên con hẻm có một số cửa sổ bên ngoài được hỗ trợ, bên ngoài những cửa sổ này có cột treo quần áo, mền, giẻ lau, thậm chí một số nhà vệ sinh rất cũ, nước chảy xuống, mà phía dưới hẻm nhỏ, nền đất tối đen, đi đường đều dính giày, một số rác rưởi sinh hoạt, nước thải của bãi thải.

“Trời tối quá.” Giang Bạch Vũ không kìm được mà than thở.

Cũng rất bẩn.

Nam nhân nhìn cậu một cái, yên lặng từ không gian lấy ra đèn chiếu sáng, tức khắc con hẻm tối tăm trở nên sáng sủa hơn rất nhiều.

Vương Thánh Chi nghe được thông tin cá nhân nhắc nhở: “NPC xe buýt Vong Xuyên đối với bạn hảo cảm +1!”

Nam nhân mím khóe miệng, thấy bề ngang chỉ bằng một con hẻm nhỏ có thể chứa hai người cùng lúc, trong hẻm có dòng nước thải chảy ngang, ở mấy bãi rác còn có nước đen ngòm, từng con chuột béo đang chui vào đó.

Liền đối với NPC biểu tình đạm mạc bên cạnh nói: “Nơi này quá bẩn, tôi cõng cậu đuổi theo bọn họ.” Nam nhân vừa nói, một bên ngồi xổm ra phía trước, ý bảo Giang Bạch Vũ trèo lên lưng hắn.

Giang Bạch Vũ nhất thời nghi ngờ, vị đại ca này đối với cậu nhất kiến chung tình, nếu không tại sao lại đối xử tốt với cậu như vậy?

Hiện tại thế giới luân hồi đều liều mạng, để một đại lãi sắp mãn cấp tới xoát hảo cảm của cậu?

Mấu chốt là,đại lão còn tự nhiên như vậy , ngược lại cậu do do dự dự, có vẻ đặc biệt không tự nhiên, một chút đều không giống NPC quyết đoán , lãnh khốc, vô tình.

Nam nhân quay đầu lại, ý bảo Giang Bạch Vũ nhanh lên.

“Đi lên đi, không thể chậm trễ quá nhiều thời gian, bằng không chúng ta tìm không thấy gia đình đó.”

Giang Bạch Vũ có chút khó xử, cậu cảm thấy chính mình thật sự quá làm vẻ, một câu oán giận liền bị một đại nam nhân cõng sau lưng , đây là tình bạn giữa nam nhân sao?
(Ừm=)) tình huynh đệ=))

Quên đi, cậu là NPC không có cảm xúc.

Giang Bạch Vũ tự nhủ, đầu óc quay cuồng một chút, liền nằm trên lưng đại lão, đại lão lưng rộng, mạnh mẽ bắt lấy cậu.

Nam nhân lại lần nữa nghe được cá nhân tin tức nhắc nhở: “NPC xe buýt Vong Xuyên đối với bạn hảo cảm +2.”

Ánh sáng trong tòa nhà dân cư đổ nát này cực kỳ kém. Ngay cả khi bật đèn, nam nhân đi cũng phải chân trước chân sau.Lối vào của các tòa nhà ở hai bên cũng tối om. Thực tế không cần nhìn cũng biết, Giang Bạch Vũ liền nghe được một tiếng tức giận mắng, thét chói tai, đủ thứ tiếng gầm rú vô nghĩa, như tiếng một con thú bị mắc kẹt.

Những cư dân khác dường như đã quen với việc này, ngẫu nhiên nguyền rủa vài tiếng, tức giận mắng,thấp giọng xì xào.

Giang Bạch Vũ nói với nam nhân : “Bỏ tôi xuống.”

Nam nhân còn có chút bất đắc dĩ, hắn kiên trì nói: “Tôi có thể cõng cậu lên lầu để cậu không phải mệt như vậy.”

“Ngươi để ta xuống dưới.” Giang Bạch Vũ kiên trì, cậu cảm thấy chính mình không thể để nam nhân cõng lên lầu, cũng không phải một mình, cậu cũng có tay có chân a, như thế nào có thể để đại lão cõng cậu?

Cho dù thật sự đại lão có ý với cậu, thì ít nhất cậu cũng có một ít nhân tính đúng không.

Cõng người lên cầu thang rất mệt, rất không có tình người.

Nam nhân yên lặng buông tay, Giang Bạch Vũ từ sau lưng hắn đi xuống, nhìn đại lão tựa hồ đối với việc cậu mạnh mẽ muốn xuống dưới, không cõng cậu lên lầu, bộ dáng còn rất tiếc nuối .

“Chúng ta đi lên.”

Một người và một NPC đã leo lên tầng 7. Trên thực tế, tòa nhà dân cư đổ nát này có tổng cộng sáu tầng, và gia đình họ đang tìm kiếm sự sống trong căn gác trên tầng 6, gác mái phân nhiều phòng nhỏ, tổng cộng 3 nhà, xài chung một phòng khách nằm ở trong hành lang.

Giang Bạch Vũ đi lên, liền nhìn thấy 11 luân hồi giả đứng ở trong phòng khách, có người ở gõ cửa, có người ghé khe cửa nhìn lén, nhìn thấy bọn Giang Bạch Vũ đi lên, đều nhìn lại đây.

“Chúng ta chỉ bắt quỷ, không liên quan gì đến nhiệm vụ của các người.” Giang Bạch Vũ nói thẳng ý đồ minh.

“Ta là tài xế xe buýt Vong Xuyên , tới phó bản kinh dị chấp hành nhiệm vụ.” Hàm ý rằng mọi người đều làm nhiệm vụ của riêng mình, không làm phiền lẫn nhau.

Nghe Giang Bạch Vũ vừa nói như vậy , những luân hồi giả này nghĩ đến thông báo về thế giới luân hồi mà bọn họ nghe được ban ngày, lại vừa thấy Giang Bạch Vũ, cũng không dám lộ ra ánh mắt thù địch.

Đúng lúc này, cánh cửa vốn đóng lại mở ra, đám người luân hồi giả mong chờ kia đột nhiên vui mừng, tươi cười chào hỏi gia chủ, nghênh đón bọn họ chính là một con dao giết heo!

Con dao giết lợn có hình bán nguyệt, góc cạnh rất sắc, lưỡi dao màu trắng bạc phát ra ánh sáng trắng lạnh lẽo, lúc này trên lưỡi dao có vết máu, trên lưỡi dao còn có thịt vụn……

Người cầm dao là một người phụ nữ ăn mặc nhếch nhác, đang cầm dao giết lợn cười dữ tợn nhìn những người luân hồi vây quanh,nhóm luân hồi giả  lặng ngắt như tờ, chờ nữ nhân này thở hổn hển hô hô đứng ở cửa, không còn điên cuồng, có luân hồi giả liền dùng ngữ khí thực mềm nhẹ , hỏi hay không có thể uống một chén nước.

Người phụ nữ cầm con dao với đôi mắt đỏ hoe, cầm con dao chém vào cửa lung tung, chính là không cho nhóm luân hồi giả  tiến vào.

“Vào đi, nhà tôi hơi lộn xộn, nếu không ngại thì cứ vào đây ngồi đi” Ngay khi đám người đầu thai đang thất thần, một người đàn ông mặc bộ đồ ngủ rộng rãi bước ra khỏi phòng, hẳn là mới từ trong phòng tắm ra, giờ phút này tóc vẫn ướt dầm dề, trái ngược với người phụ nữ tức giận điên cuồng, người đàn ông này lại có thái độ hòa nhã, còn rất dễ nói chuyện, nhiệt tình mời nhóm luân hồi giả tiến vào.

Người phụ nữ cầm dao giết lợn chỉ hung tợn nhìn mọi người, sau khi mọi người vào phòng, cô cúi đầu đi vào phòng bếp, từ trong bếp lấy ra một cái thớt gỗ, còn có mấy miếng thịt, trên thịt vẫn còn máu, rõ ràng bị đao chém lung tung , da thịt quay cuồng, làm người buồn nôn.

Người phụ nữ tóc xõa đang ngồi dưới đất, điên cuồng thái thịt trên thớt.

Những tiếng leng keng vang vọng trên căn gác xập xệ.

Căn gác này to hơn dự kiến. Một số luân hồi giả đang ngồi trên ghế sô pha và một số ngồi trên băng ghế nhỏ, sau đó bọn họ nhìn thấy một màn phi thường hoang đường ,  nam nhân vừa mới tắm rửa xong, đang xem vợ mình băm thịt, anh ta lộ ra vẻ mặt vô cùng sợ hãi, thậm chí rùng mình khi nhìn lướt qua người phụ nữ có mái tóc xù.

Nhóm luân hồi giả cũng khẩn trương lên.

Người phụ nữ chặt thịt nhanh chóng, đi vào bếp, một lúc sau trở ra, cô ta mang một đĩa đầy thịt rán, và nhiều bát cơm, nàng đem bát cơm đều xếp lên, lại gắp thịt, đưa mỗi luân hồi giả, bao gồm cả trong tay Giang Bạch Vũ .

Trong bữa cơm cả nhà quây quần, bà mẹ chồng già mồm lẩm bẩm than rằng con dâu làm nhiều cơm quá, lãng phí đồ ăn, không biết tiết kiệm.

Nàng từng ngụm từng ngụm ăn thịt, sau khi ăn hết những gì trong bát, thậm chí còn lôi những thứ có trong đĩa ra.

Bố chồng tóc bạc lo lắng, những thịt đó hắn đều cho bà bà, chính mình ăn cơm trắng.

Người đàn ông với vẻ mặt u sầu lúc này lại càng thêm sầu muộn, anh ta chần chừ chưa đặt đũa xuống, nhất là khi bị vợ đẩy đĩa thịt lợn rán trước mặt và nhìn anh ta một cách hung tợn với đôi mắt đỏ như máu.Không nói một lời, nhưng ý định của cô đã quá rõ ràng, cô muốn chồng ăn thịt rán của mình nấu, bát cơm nam nhân đều run thành cái sàng.

Trên trán toát ra mồ hôi lạnh liên tục.

Lúc này, trên chiếc TV cũ trên quầy đang phát một bản tin, đó là khoảng 9 giờ 28 phút sáng nay, tại thành phố này đã xảy ra một vụ án mạng, người bị hại là nữ, thân thể tổn hại rất nghiêm trọng, cảnh báo mọi người, không ra ngoài một mình, truy bắt kẻ sát nhân khắp thành phố.

Người đàn ông u sầu hốt hoảng gắp miếng thịt ra khỏi bát cơm, lúc này vợ anh ta nhét miếng thịt vào miệng, người đàn ông nôn thốc nôn tháo.

Nhóm luân hồi giả bưng bát cơm, khi nhìn thấy miếng thịt chiên rất giòn thơm, trong lúc nhất thời tập thể tính nôn mửa.

Thấy đám luân hồi giả chống cự, người đàn bà tóc bạc phơ đứng dậy, lấy con dao dính máu từ trong bếp ra, bắt những luân hồi giả ăn thịt.

Mấy số luân hồi giả tâm lý kém, suýt nữa bị dọa đái ra quần, ném chén xuống , khóc la chạy đi.

“Có thể, có thể không ăn thịt không?” Một luân hồi giả run run hỏi.

Mặt luân hồi giả khác cũng lộ vẻ sợ hãi, gia đình này quá dị thường, ngoại trừ bà lão này thích ăn thịt, con dâu điên cuồng như đồ tể, còn có chồng và cha chồng đều chống cự.

Rất rõ ràng, thịt này có vấn đề.

Giang Bạch Vũ không có ăn, cậu nhìn đại lão một bên bưng bát cơm, một hạt cơm cũng không muốn ăn. , trong lòng thật lạnh thật lạnh, xem ra đại lão cũng sợ a.

Lão phu nhân đang ăn thịt trong bát nghe được thỉnh cầu của luân hồi giả, trừng mắt mắt lạnh, trong miệng là tiếng quát nói: “ Thịt này ăn nhon, còn kén cá chọn canh, có người muốn ăn còn không được!”

“Trong nhà nghèo muốn chết, còn mỗi ngày mua thịt, cả ngày chỉ biết phí tiền!” Tầm mắt lão thái bà nhìn luân hồi giả nhóm, nhưng mục tiêu bà mắng lại là con dâu của gia đình này.

Nhóm luân hồi giả co ro trong góc.

“Không ăn thì cút khỏi đây! Thịt thơm quá, người trong hẻm này không ăn được, ai cũng ghen tị với nhà chúng ta, nhưng không biết hưởng phúc này ~” trong giọng nói lão bà bà mang theo cảm giác ưu việt, nhưng nhóm luân hồi giả  nhìn thấy nụ cười trên khóe miệng của bà, nhịp tim lập tức tăng nhanh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net