Truyen30h.Net

[Edit][ĐM-Vô Hạn Lưu] Ta làm tài xế ở thế giới luân hồi - Huyết Huyết

26. Nhìn xem, chính là NPC này

llgonir

Edit by : llgonir

Nhiệm vụ hoàn thành, những luân hồi giả từng người nhận được khen thưởng. Khen thưởng này dựa theo thông tin từng người cung cấp , vô hạn luân hồi phát thưởng theo công sức, bởi vậy không có luân hồi giả tỏ vẻ không công bằng.

Hiện tại đã có điểm tín dụng, 4 người trong số đó còn được thưởng vũ khí ngoài điểm tín dụng, khiến những luân hồi giả khác cũng phải ghen tị.

Nhưng bọn họ cũng chỉ có thể hâm mộ, khen thưởng do vô hạn luân hồi phát, người giỏi thường nhiều việc, thưởng cũng nhiều.

Dựa theo gợi ý của vô hạn luân hồi đưa ra, những luân hồi giả này bước ra khỏi phó bản kinh dị, trở lại trạm xe quen thuộc đợi xe buýt trở về thế giới thực.

Từ hiện thực tiến vào cõi luân hồi rồi đến nhiều phó bản kinh dị khác nhau để làm nhiệm vụ cũng chỉ có chiếc xe buýt này, muốn trở về hiện thực thì chỉ có thể chờ ở sân ga được chỉ định, tạm thời cũng coi như là khu vực an toàn. Chờ đợi xe buýt đưa họ đến lối ra trong thế giới thực.

Vị trí của trạm xe ở vô hạn luân hồi rất bắt mắt, đặc biệt là đối với những luân hồi giả rất dễ nhận biết.

Có rất nhiều người ở sân ga, có người đã quen sẵn, có người đang háo hức chờ đợi chuyến xe tiếp theo. Có người như hồng danh luân hồi giả, hắn ở vô hạn luân hồi giết không ít người, nếu trở lại trong thế giới thực, sẽ gặp luân hồi giả khác điên cuồng trả thù.

Tuy rằng luân hồi giả trở lại trong thế giới  thực có người có thể đem kỹ năng riêng, tỷ như thân thể cường tráng, khả năng bay qua tường, hoặc là một thân võ nghệ cao siêu, thậm chí là dị năng hiếm có trong thế giới thực, nhưng như vậy vẫn là rất ít, phần lớn luân hồi giả trở về hiện thực vẫn là người thường.

Bất quá, vào vô hạn luân hồi  cũng không phải không có một chút chỗ tốt , ví dụ như thân thể cường tráng hơn so với người bình thường , rất ít sinh bệnh, phản ứng nhanh nhẹn, thân thủ cũng trở nên lợi hại, đặc biệt là tính cảnh giác trở nên cao hơn nhiều.

Ở vô hạn luân hồi không phải tất cả luân hồi giả sẽ trở lại hiện thực, có một số luân hồi giả sẽ ở lại vô hạn luân hồi , bọn họ lang thang ở các khu vực an toàn chờ đợi nhiệm vụ tiếp theo tuyên bố.

Bọn họ xem như theo đuổi kích thích, đồng thời cũng là theo đuổi cực hạn, muốn thông qua phó bản có được những đạo cụ quý hiếm đắt giá đó thông qua phó bản.

Đương nhiên, những luân hồi giả dám làm chuyện này chứng tỏ bọn họ có khả năng sống sót trong thế giới luân hồi, chẳng hạn như một số vấn đề về đồ ăn thức uống, bọn họ sẽ tìm cách giải quyết.

Hiện giờ, tài xế xe buýt Vong Xuyên, ở trên xe buýt công khai bán các loại đồ ăn, đồ ăn còn không xảy ra vấn đề trong phó bản, chuyện này lan truyền đã gây chấn động nhiều phó bản kinh dị, khiến cho đám luân hồi giả trước đó mua một lượng lớn đồ ăn bán ra với giá cao.

Luân hồi giả đều rất kiêng kị đồ ăn trong phó bản kinh dị, một khi không cẩn thận, liền sẽ trúng chiêu, kích phát nhân tố ngoại lực dẫn đến cái chết, kết cục cũng thảm, bởi vậy nhóm luân hồi giả cũng không dám ăn đồ ăn trong phó bản.

Nếu đói khát, vậy chịu đựng, chịu đựng cho đến khi không được nữa thì ăn, hoặc mua một vài viên thuốc và nước trước khi bước vào phó bản.

Hiện tại không ít luân hồi giả đang ngồi xổm trong phó bản đã xuất hiện, họ đang đợi chiếc xe buýt này, định mua một ít thức ăn và nước uống, tích trữ để có thể ở lại phó bản.

Còn có một ít luân hồi giả, có mục đích khác.

12 luân hồi giả này vừa từ phó bản bước ra, tinh thần vẫn còn rất thoải mái, bọn họ cho rằng nhiệm vụ hoàn thành là xong rồi, chỉ cần lên xe, bọn họ có thể trở lại trong thế giới thực.

Nhưng này vừa thấy sân ga, bọn họ liền bị dọa hai chân nhũn ra.

Sân ga bên này làm sao lại đột nhiên nhiều hồng danh luân hồi giả như vậy, hồng danh luân hồi giả thật sự quá chú ý, khác hẳn những gì Giang Bạch Vũ nhìn thấy trên đỉnh đầu hồng danh luân hồi giả, những luân hồi giả đó từng người nghe từng tin tức nhắc nhở có bao nhiêu hồng danh luân hồi giả trong phạm vi gần họ, để bọn họ chú ý an toàn.

12 luân hồi giả đều muốn ôm nhau anh anh anh, đây đều là chuyện gì a.

Tuy nhiên, đây chưa phải là điều đáng sợ nhất, điều đáng sợ nhất là xung quanh sân ga vẫn còn rất nhiều quỷ như hổ rình mồi. Hồng danh luân hồi giả ở vô hạn luân hồi không được bảo hộ, tùy ý bị luân hồi giả giết chết, nếu bọn họ bị luân hồi giả giết chết, luân hồi giả cũng sẽ không nhận trừng phạt cũng sẽ không biến thành hồng danh, đồng thời còn sẽ được khen thưởng tương ứng.

Hơn nữa, hồng danh luân hồi giả đối với quỷ như một miếng thịt kho tàu, không lúc nào không hấp dẫn chúng, khiến tình cảnh bọn họ rất trong vô hạn luân hồi rất gian nan.

Nhưng, phương thức ở chung này cũng có lợi có hại, có hồng danh luân hồi giả mạnh mẽ, bọn họ tạo thành 1 đoàn săn quỷ, thông thường săn giết quỷ nhiều được khen thưởng sẽ càng nhiều, may mắn còn sẽ kích phát một ít phó bản, được một ít đạo cụ hiếm, việc này cũng làm cho hồng danh luân hồi giả có tổ chức.

Hiện tại, đám luân hồi giả gà yếu này phát hiện tin đồn là thật, hồng danh luân hồi giả thật sự có tổ chức……

Trạm dừng xe buýt là khu vực an toàn, những hồng danh luân hồi giả này đang đứng trong khu vực an toàn, xung quanh là những bóng đen kỳ lạ. 12 luân hồi giả liền tính giảm bớt tốc độ lại, vẫn là dời bước tới sân ga.

Bọn họ kinh hồn táng đảm, so với làm nhiệm vụ trong phó bản càng sợ hãi, thời thời khắc khắc cảnh giác đám hồng danh luân hồi giả đột nhiên phóng sát chiêu.

Còn người tài xế xe buýt được họ gọi- Giang Bạch Vũ sau khi cùng đại lão đàm luận một vấn đề xấu hổ, cậu liền hóa bị động thành chủ động, để đại lão hỗ trợ cùng nhau đem đồ ăn, nước uống bày biện ở trên kệ 2 bên sườn..

Có giá đỡ, đồ ăn với nước uống cậu mua ở thôn Vong Xuyên liền không cần đặt ở lối đi nhỏ, còn có thể phân loại, trong rất bắt mắt gọn gàng, Giang Bạch Vũ nhìn đồ đầy ắp trên giá đỡ, cực kì vừa lòng.

Đây đều là nguồn thu nhập thêm của cậu.

Kinh doanh tốt, về sau bất cứ luân hồi giả nào lên xe sẽ là khách hàng của cậu, cậu sẽ không lo không có điểm tín dụng .

Sau khi lắp đầy thức ăn, Giang Bạch Vũ chú ý thời gian, phát hiện sắp tới thời gian xuất phát, liền kêu đại lão nhanh chóng ngồi xuống, sau đó kiểm tra bình xăng lại đi đổ xăng, lái xe chạy đến lộ tuyến chỉ định.

Thời gian xuất phát vừa đến, Giang Bạch Vũ liền khởi động xe.

Trạm cuối không có một luân hồi giả, nam nhân từ cửa sổ xe nhìn về phía sảnh, NPC hậu cần đằng kia rất quái dị, ánh mắt dại ra cứng đờ, khóe miệng mỉm cười cũng quỷ dị, mỗi NPC độ cung khóe miệng đều giống nhau, thời điểm xe buýt rời nhà ga, ánh mắt NPC đó một đường nhìn theo xe buýt rời đi.

Vương Thánh Chi cảm nhận được rất nhiều  tầm mắt, tầm mắt đó giống như vật thể, chặt chẽ đóng đinh trên người hắn nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của hắn.

NPC đó chắc hẳn không phải nhìn xe buýt, mà là nhìn chằm chằm hắn- người từ ngoài đến……

Đám NPC đó chắc là rất bài ngoại.

Nam nhân nghĩ trong lòng .

Chờ xe buýt đi được bảy tám phút, đến một trạm xe buýt, Vương Thánh Chi phát hiện trạm xe buýt trước đây trống trải hiếm khi đông người bây giờ lại đông người như này, bóng đen ngày thường vẫn xa khu vực an toàn mà bây giờ vây quanh bên sân ga.

Trên sân ga này, hầu hết những người chờ xe đều là hồng danh luân hồi giả.

Vô hạn luân hồi ôm địch ý rất lớn với hồng danh luân hồi giả nhưng cũng không thể làm gì được, những người này động thủ với luân hồi giả ,bọn họ cũng đã nghĩ tới hậu quả, hơn nữa đã có 1 lần thỉ sẽ có rất nhiều lần sau.

Nhìn thấy nhiều hồng danh luân hồi giả như vậy, Vương Thánh Chi yên lặng lấy ra đạo cụ mạnh nhất.

Giang Bạch Vũ âm thuần chuẩn bị nghênh chiến, trên sân ga người sợ hãi nhất kỳ thật là những luân hồi giả mới từ trong phó bản ra , vốn dĩ trên người đã bị thương, còn bị một đoàn hồng danh luân hồi giả vây quanh, lá gan đều bị dọa sắp vỡ luôn rồi, vừa nhìn thấy xe buýt tới,  lao như điên vào trong xe.

Nhưng sau khi xe buýt dừng ở sân ga, những luân hồi giả này đột nhiên dừng lại, chiếc xe này trông vẫn như cũ, nhưng so với chiếc xe buýt rách nát trước đó khoảng cách rất lớn, nó giống như một chiếc xe hơi.

Bên ngoài xe được sơn một lớp sơn đỏ tươi mới tinh, luân hồi giả tưởng rằng mình đã lên nhầm xe, nhìn về phía trước cửa xe , lại nhìn tài xế xe buýt chính là NPC quen thuộc, luân hồi giả liền như ăn thuốc an thần, chạy nhanh xoát điểm tín dụng , thanh toán tiền xe, gấp không chờ nổi tìm chỗ ngồi xuống.

Nhóm luân hồi giả tỏ vẻ, ở ngoài bọn họ còn chưa tích cực kiếm chỗ ngồi xe như vậy.

Chờ bọn họ ngồi xuống, lúc này mới đem tầm mắt nhìn những hồng danh luân hồi giả, điều khiến những luân hồi giả này kỳ lạ là hồng danh luân hồi giả tuy rằng thoạt nhìn khí chất nghiêm nghị, ánh mắt đều mang theo cỗ khinh thường, nhưng lúc này bọn họ không hề vội vàng, không có ý định lên xe, mà đứng ở cửa ra vào xe buýt, vươn đầu nhìn quanh xe với ánh mắt dò xét.

“Thật đúng là có bán thức ăn nước uống, tôi còn nghĩ là giả.”

“Bất quá xe này có phải hay không thay đổi, tôi nhớ rõ lúc trước xe này rất nát, đều sắp hỏng, không nghĩ tới vô hạn luân hồi  cư nhiên còn hào phóng chịu đổi xe cho NPC .”

“NPC cũng rất đáng thương, mỗi ngày còn cần cù chăm chỉ lái chiếc xe rách nát đi đi lại lại, mùi ghê muốn chết, tôi đã sớm muốn ném……”

“Xem thông báo, nói NPC này còn vào phó bản bắt quỷ, cũng không biết là thật hay giả, nếu gặp phải trong phó bản nhiệm vụ, tôi thật đúng là rất muốn nhìn xem NPC này bắt quỷ như thế nào.”

“Nghe nói NPC yếu ớt này cùng hồng danh luân hồi giả giằng co, lấy một cái vũ khí rất thấp, tôi nghe có mấy huynh đệ nói muốn tổ chức thành đoàn xoát NPC này, nhìn xem có đạo cụ hiếm rơi xuống không. Hiện tại lại nói hắn đi vào phó bản bắt quỷ, lời đồn trước đó rốt cuộc là thật hay giả?”

“Mẹ nó! Làm hại lão tử kích động, tôi còn tưởng đụng phải một NPC yếu ớt, dùng nó kiếm một ít đạo cụ hiếm.”

“Tin tức này chắc chắn không đáng tin như những lời đồn đại trước đây. Nghe nói vô hạn luân hồi có lỗi, người nhập cư trái phép có thể đi vào cuối cùng còn không bị trừng phạt nặng."

……

Đám hồng danh luân hồi giả đó liền đứng ở cửa xe buýt dùng ánh mắt không kiêng nể gì đánh giá đồ ăn thức uống trong xe, cùng với Giang Bạch Vũ ngồi trong phòng điều khiển.

Thuần túy đem tài xế xe buýt coi như một thứ có thể xoát khen thưởng mà đối đãi.

Nếu tài xế kia bị làm thịt, vậy tiếp theo liền đến phiên luân hồi giả sao?

Trong xe mấy luân hồi giả run bần bật như chim cút, không dám kêu một tiếng, nhưng lúc này, bọn họ nhận được thông báo vô hạn luân hồi .

“ Tài xế xe buýt Vong Xuyên, ban phát nhiệm vụ, hỗ trợ tài xế thuận lợi đến trạm cuối, nhiệm vụ đối với tất cả luân hồi giả. Thời gian nhiệm vụ là mỗi một tuyến xe, khen thưởng, mỗi tuyến khen thưởng 200 điểm tín dụng , hảo cảm của tài xế.”

“Cảnh cáo: nhiệm vụ thất bại, toàn xe tiến vào khe hở vô hạn luân hồi ở lại 15 ngày.”

“Lập tức bắt đầu nhiệm vụ, yêu cầu luân hồi giả tích cực tham gia.”

Mấy luân hồi giả chỉ muốn kêu khổ, nhiệm vụ này đối với bọn họ mà nói thật sự quá khó khăn, nhưng cho dù trong lòng kịch liệt kháng cự, thân thể bọn họ vẫn rất thành thật run rẩy từ hàng phía sau đi lên hàng phía trước.

Yên lặng ngồi vòng vây bên cạnh cửa ra vào, để phòng ngừa hồng danh luân hồi giả đột nhiên phát rồ đem tài xế giết mất.

Hồng danh luân hồ giải đứng ở cửa xe thấy một màn như vậy, không khỏi khinh thường ,không cho là đúng.

“Nhìn tình hình này, nhất định là đã nhận nhiệm vụ. Quên đi, chúng tôi sẽ không làm gì NPC này, chúng tôi chỉ đến xem ở đây có bán đồ ăn nước uống thật không, nói giá cả, chúng tôi định mua một ít.” Một hồng danh luân hồi giả thần sắc đạm nhiên nói.

Nghe hồng danh luân hồi giả vừa nói như vậy, biểu tình mọi người trên xe tức khắc buông lỏng, mua đồ thì dễ nói chuyện a, mấy người nói sớm một chút bọn tôi cũng không khẩn trương như vậy.

Mà người phụ trách bán thức ăn nước uống trong xe- Vương Thánh Chi lúc này liền lên tiếng, thời điểm dừng ở sân ga, liền từ ghế phụ ra ngồi ở gần cửa xe, một khi có người gây bất lợi cho Giang Bạch Vũ , hắn có thể nhanh chóng ngăn cản.

“Toàn bộ đồ ăn nước uống trên xe,  giá là 20 điểm tín dụng, cần bao nhiêu.”

Hồng danh luân hồi giả hỏi chuyện kia nhướng mày, giữa lông mày mang theo khinh thường, còn hừ một tiếng: “Như thế nào không phải NPC ra bán?”

Vương Thánh Chi hoàn toàn không để ý đến sự khinh thường của tên hồng danh luân hồi giả này, bình tĩnh trả lời: “Tôi cùng NPC hợp tác lấy phần trăm.”

“Nếu tao nói, tao không muốn tiêu tiền, để mày đem hết đồ ăn thức uống trong xe cho tao, mày có thể làm gì tao?” Một nhóm người phía sau hồng danh luân hồi giả này ồn ào cười to.

Nhìn bộ dạng tựa hồ đã nắm chắc thắng lợi.

Vương Thánh Chi cũng cười, trong nụ cười mang theo một tia thoải mái.

“Vậy các người có thể thử xem.” Nói xong, hắn lấy ra một đống đạo cụ đặc biệt từ trong không gian của mình mà không hề chậm trễ, không kiêng nể gì bóp cổ tập thể đám hồng danh luân hồi giả, một đám đầu nổi đầy gân xanh , sắc mặt đen lại, có xu hướng muốn chạy trốn.

“Lúc trước làm mấy cái phó bản, vẫn cảm thấy đống đạo cụ này vô dụng, hiện tại xem ra cũng có thời điểm có tác dụng.”

Giang Bạch Vũ vẫn luôn ở phòng điều khiển tâm tình chết lặng, không biết hình dung tâm tình của mình lúc này, tuy rằng có đại lão ở một bên trấn giữ, nhưng đối mặt mười mấy hồng danh luân hồi giả, một đám không coi ai ra gì, ngay trước mặt hắn còn nói muốn giết hắn chỉ vì muốn xoát đạo cụ hiếm, Giang Bạch Vũ vẫn rất đau lòng cho chính mình.

Ở trong mắt hồng danh luân hồi giả , cậu bị hạ ngang hàng với mấy con quỷ trong phó bản.

Cậu quá thảm.

Phỏng chừng NPC ở vô hạn luân hồi cũng thảm không kém cạnh cậu.

Đối mặt đám hồng danh luân hồi giả vô lại này, muốn cướp đoạt thức ăn nước uống trong xe cậu, liền kích thích tới Giang Bạch Vũ rồi, cậu theo bản năng liền lấy ra bao tay cấp B nhắm ngay vào bọn họ.

Nhưng ngay sau đó, một màn phía dưới khiến cho Giang Bạch Vũ  xem có chút không hiểu.

Đám hồng danh luân hồi giả kêu gào lợi hại như có lửa, nghẹn đỏ mặt, có người đã bắt đầu nhỏ giọng xin tha.

“Rất xin lỗi đại lão, chúng tôi sai rồi, là chúng tôi có mắt không thấy Thái Sơn. Tôi ở chỗ này một tiếng rất xin lỗi, còn có tôi không có ý muốn cướp đồ, chỉ là đơn thuần muốn mua đồ ăn.”

“Đúng đúng đúng, tôi cũng tới mua đồ ăn .”

“Đại lão, phiền toái ngài lấy cho tôi năm túi mì gói năm chai nước, tôi liền chuyển điểm tín dụng cho ngài !”

Một đám hồng danh luân hồi giả này tranh nhau trả tiền, sợ đi sau, cuối cùng là hồng danh luân hồi giả đứng ở phía trước kia tiến thoái lưỡng nan, hận không thể quỳ xuống trước mặt nam nhân.

Giang Bạch Vũ rất muốn duỗi dài cổ đi xem, đại lão rốt cuộc đem ra át chủ bài gì mà làm một đám hồng danh luân hồi giả kiêu ngạo chật vật không ra người.

Đáng tiếc, cậu không thể, cậu còn phải làm bộ cái gì đều không nghe được nhìn thấy được.

Thời điểm Giang Bạch Vũ trăm lần nghĩ không ra , mấy luân hồi giả khác trong xe thấy đạo cụ trên tay Vương Thánh Chi , một đám mắt trừng còn muốn lớn hơn so với chuông đồng .

“Ta thao! Là thẻ nô lệ ! Cư nhiên có nhiều thẻ nô lệ như vậy!”

“Không phải cái này rất hiếm, trong truyền thuyết mới có sao?”

“Thiệt hay giả? Đúng là thẻ nô lệ, shh……”

Ánh mắt mấy luân hồi giả nhìn về phía Vương Thánh Chi lập tức liền trở nên sâu xa, có thể nói là nháy mắt rất kính nể, một cổ kính ý từ trái tim dâng lên, ánh mắt kia mang theo sùng bái cùng kinh ngạc cảm thán.

Thẻ nô lệ a……

Đạo cụ hiếm trong truyền thuyết chỉ có phó bản cấp cao mới có thể xuất hiện, nhưng nam nhân trước mắt lập tức lấy ra ít nhất có năm xấp đạo cụ hiếm, cái này làm cho mấy luân hồi giả trong xe thầm than, người này không phải là con riêng vô hạn luân hồi chứ , vận khí không khỏi cũng quá nghịch thiên rồi.

Cũng khó trách hồng danh luân hồi giả không ai bì nổi nhìn thấy thẻ nô lệ nháy mắt biến thành rùa đen rút đầu.

Một khi bị thẻ nô lệ buộc chặt , tất cả khen thưởng nhiệm vụ, còn có tài sản cá nhân, cơ hồ đều sẽ trở thành của chủ nô, luân hồi giả bị loại đạo cụ này buộc chặt, một là may mắn ở trong phó bản nhiệm vụ thoát đi, hoặc là trực tiếp chết ở trong phó bản nhiệm vụ.

Thẻ nô lệ vừa xuất hiện, sắc mặt mọi người biến đổi kịch liệt.

Hồng danh luân hồi giả biến sắc so với ai khác đều nhanh hơn.

Vương Thánh Chi như cũ ngồi ở cửa xe , hắn đối với một luân hồi giả nói: “Làm phiền cậu giúp tôi đi lấy 5 túi mì gói 5 chai nước cho hắn.”

Đồng thời ý bảo hồng danh luân hồi giả muốn thức ăn nước uống kia chuyển khoản.

Luân hồi giả bị Vương Thánh Chi nhờ đi lấy đồ, tức khắc có loại cảm giác thụ sủng nhược kinh, đại lão cư nhiên cùng hắn nói chuyện, cái này làm cho luân hồi giả đặc biệt vui vẻ.

“Không thành vấn đề, tôi liền đi lấy.” Luân hồi giả tung ta tung tăng đi cầm mì gói cùng nước, hồng danh luân hồi giả kia nhận thức ăn nước uống, trên người như mọc cánh bay nhanh ra ngoài.

Hồng danh luân hồi giả khác cũng học theo, sợ đắc tội đại lão này, một tay chuyển khoản, một tay lấy thức ăn nước uống, lặng yên rời khỏi sân ga.

Vì thế, một hồi trò khôi hài, liền hạ màn.

Bởi vì mỗi trạm thời gian dừng là 5 năm phút, tới thời gian xuất phát, Giang Bạch Vũ liền đem bản thân sắm vai nhân vật tài xế hoàn hảo.

“Còn 3 giây xe xuất phát.”

Ba giây sau, xe buýt khởi động, một ít hồng danh luân hồi giả không mua được đồ ăn, mấy luân hồi giả trong xe nháy mắt nhẹ nhàng thở ra. Bọn họ biết trong xe có đại lão, nhưng đối mặt với nhiều hồng danh luân hồi giả như vậy bọn họ vẫn không dám thả lỏng.

Hiện tại xe buýt khởi động, bọn họ mới phát hiện, giờ khắc này an toàn cỡ nào.

Nhưng chờ tới trạm tiếp theo, lại nhìn thấy cảnh tượng như trước,  mấy luân hồi giả này liền chết lặng.

Hôm nay rốt cuộc chuyện là như thế nào, là thọc tổ ong vò vẽ- đám hồng danh luân hồi giả hay là như thế nào, chẳng lẽ mỗi trạm phía sau đều có nhiều hồng danh luân hồi giả như vậy sao?

Mấy luân hồi giả trong xe liền đồng tình với NPC trong xe buýt.

Phỏng chừng đám hồng danh luân hồi giả đó không biết nghe được tiếng gió từ đâu, phát hiện nơi này có lỗ hổng, đều muốn đến nhặt của hời, liền chuyên môn chèn ép tài xế xe buýt này.

Bất quá không giống với trạm thứ nhất có một đợt hồng danh luân hồi giả kiêu ngạo đổ vào, nói muốn cướp bóc , lần này Vương Thánh Chi liền đứng ở cửa xe buýt , trong tay cầm thẻ nô lệ.

“Muốn mua thức ăn nước uống, có thể, muốn gây chuyện, tôi phụng bồi.”

Hồng danh luân hồi giả không dám tiến lên, yên lặng dừng bước.

Luân hồi giả yên lặng lên xe, đồng dạng không dám lên tiếng, cũng nhận được nhiệm vụ hỗ trợ tài xế thuận lợi đến trạm cuối ……

“……”

Đây là cái nhiệm vụ hố cha gì vậy, điểm khen thưởng như thế cư nhiên muốn bọn họ đối mặt với nhiều hồng danh luân hồi giả như vậy, bọn họ là người dễ dàng bị nhiệm vụ đánh bại sao?

Đương nhiên, đối mặt với trừng phạt, bọn họ vẫn như cũ dùng thân mình che trước tài xế xe buýt.

Ăn một trận đòn, hồng danh luân hồi giả trở nên rất ngoan ngoãn, không có người nhảy dựng lên kêu gào, đại đa số không lên tiếng, một số dò hỏi đồ ăn cùng nước, phát hiện giá cả không quá đáng, liền mua một ít.

Càng đi về cửa thôn Vong Xuyên, luân hồi giả trong xe càng nhiều, trạm sau đó liền càng thuận lợi, đặc biệt là tất cả luân hồi giả nhất trí đối ngoại, một hồng danh luân hồi giả cũng không dễ dàng làm ra hành động không ổn tới.

Có thể là bởi vì thẻ nô lệ trong tay đại lão quá mức hung tàn, tới mấy trạm sau, đám hồng danh luân hồi giả ít đáng thương mua đồ ăn,  luân hồi giả đứng ở sân ga, như là nhận được tin tức , không hề cùng trạm thứ nhất không kiêng nể gì, mà là lựa chọn quan sát, bọn họ yên lặng quan sát, đánh giá luân hồi giả tràn đầy đề phòng đối với bọn họ, nhỏ giọng thảo luận, chính là không có người tiến lên dò hỏi.

Vương Thánh Chi trong lòng yên lặng thở dài, bán ít đồ, tài xế không hài lòng thì sao đây?

Lúc hắn hết đường xoay xở, phiền não để cho thỏa đáng hảo cảm, lại tới một trạm, cùng trạm trước giống nhau, trên sân ga có không ít hồng danh luân hồi giả, bất quá  luân hồi giả lần này không ít, liền khiến cho nhóm luân hồi giả trở về không thể không treo ở bên ngoài xe.

Một đám xếp hàng xoát điểm tín dụng, trên đầu đều là tên màu xanh lục, tuy rằng mỗi hành khách lên xe chỉ có một tín dụng điểm, nhưng làm cái tài xế, Giang Bạch Vũ còn là phi thường tận tâm làm hết phận sự trông coi, bảo đảm mỗi một lần lên xe hành khách đều sẽ trả tiền.

Một luân hồi giả cúi đầu xoát thẻ, Giang Bạch Vũ liền cảm thấy tên trên đầu hắn có chút quen thuộc, lại ngưng thần vừa thấy, trên đầu nhìn chằm chằm mấy dòng chữ trên đầu hành khách này: Luân hồi giả - Vương Trạch!

“Ngươi là Vương Trạch.”

Giang Bạch Vũ đạm mạc nói.

Luân hồi giả trong xe theo bản năng nhìn về phía Vương Trạch, bọn họ còn đang suy nghĩ, tài xế vẫn luôn không hé răng này tại sao đột nhiên nói chuyện, giây tiếp theo bọn họ liền đột nhiên giật mình.

Vương Trạch!

Là Vương Trạch bị vô hạn luân hồi phát lệnh truy nã đúng hay không?

Có 2000 điểm tín dụng làm khen thưởng, còn có một thẻ tiêu trừ hồng danh, hảo cảm tài xế xe buýt Vong Xuyên , nháy mắt nhóm luân hồi giả kích động, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Vương Trạch như sói đói thấy được cừu con, trong ánh mắt phát ra ánh sáng, không ít người, móc ra đạo cụ cùng vũ khí.

Mà hồng danh luân hồi giả bên ngoài nghe thấy cái này, liền như nghe được tín hiệu, ánh mắt nhìn Vương Trạch càng đỏ mắt.

Thẻ tiêu trừ hồng danh , vừa lúc hợp với bọn họ a.

Vương Trạch cho rằng có thể đem chính mình che giấu hoàn mỹ, như thế có thể may mắn tránh thoát một kiếp này, sau khi hắn bị vô hạn luân hồi phát lệnh truy nã , liền rơi vào trạng thái sợ hãi , hắn sợ luân hồi giả, sợ quỷ , nhưng hắn càng sợ đồng đội quen thuộc.

Thời điểm bọn họ tiến vào phó bản nhiệm vụ, mọi người đều không quen biết lẫn nhau, cũng là lâm thời tổ đội, nhiệm vụ lần này của bọn họ tổng cộng 28 người, đều là luân hồi giả cấp thấp, nhiệm vụ không phải rất khó, tổng cộng có bảy đội ngũ, bốn người một tổ, bình quân tính xuống dưới, mội tổ sẽ chết một người, tỉ lệ tử vong không tính là cao.

Vương Trạch lo lắng thông tin mình sẽ bị đồng đội bán đứng, đem mặt hắn, quần áo gì đó công bố ra ngoài, bởi vậy, buổi tối hắn lựa chọn che giấu quỷ lui tới, ban ngày hẹn đồng đội của mình ra.

Đội ngũ họ tổng cộng bốn người, bị quỷ giết một người, trừ bỏ hắn, còn lại hai người, Vương Trạch lợi dụng tín nhiệm đồng đội, lừa bọn họ ra ngoài, vốn dĩ hắn muốn  tự mình động thủ, cuối cùng lại bị quỷ giết chết.

Đồng đội hắn cũng biến thành quỷ ……

Vương Trạch trong lòng mừng thầm, sau khi con quỷ suy yếu kia giết đồng đội hắn, tựa hồ trở nên mạnh hơn, hơn nữa con quỷ này tựa hồ không có địch ý với hắn, hắn yên lặng nhìn quỷ càng mạnh giết chết càng nhiều luân hồi giả, luân hồi giả trong phó bản nhiệm vụ chợt giảm bớt, mà hắn cũng không bị trừng phạt, con quỷ này quả thực chính là giúp hắn.

Vương Trạch cảm thấy, trừ bỏ ở trong tối giết NPC kia vận khí không tốt lắm, ở trong phó bản nhiệm vụ này,  vận khí hắn quả thực tốt đến bùng nổ.

Chờ nhiệm vụ kết thúc, hắn nộp đáp án, còn nhận được khen thưởng xa xỉ, Vương Trạch yên lặng rời khỏi phó bản nhiệm vụ, hắn liền theo sau luân hồi giả , nghe những người này chửi rủa, không lên tiếng.

Hắn đã nghĩ kỹ rồi, chờ lần sau tiến vào, hắn liền mua một ít đạo cụ hiếm, che giấu gương mặt, tin tức hắn , để từng người quen biết hắn đều nhận không ra hắn, nhưng làm Vương Trạch trăm triệu không dự đoán được, mắt thấy hắn liền lên xe, lại bị NPC chỉ ra.

Trong nháy mắt, hận thù trong mắt Vương Trạch nổi lên, hắn trong lòng ngàn lần hối hận, tại sao trước đó không giết chết NPC này, nếu hắn giết chết NPC này, thì sẽ không có một màn này.

Thành kẻ thù của toàn thế giới!

Kỳ thật, quá trình Giang Bạch Vũ chỉ ra Vương Trạch chỉ trong nháy mắt, nhất thời làm đại não còn không phản ứng lại , có người đã sớm ra tay, người này chính là Vương Thánh Chi luôn ngồi ở cửa xe , khoảng cách hắn gần Giang Bạch Vũ nhất, một khi có bất luận kẻ nào đối với Giang Bạch Vũ gây bất lợi, hắn đều có thể ra tay đầu tiên.

Vương Thánh Chi đang lo xoát không được hảo cảm đây,  Vương Trạch này liền xuất hiện, đối Vương Thánh Chi tìm mọi cách muốn lấy lòng NPC mà nói, người này quả thực chính là đưa than ngày tuyết.

Cho nên, không có chút nào do dự, giống như hành vi đoạt quái, Vương Thánh Chi so bất luận luân hồi giả đều thuận tay hơn.

Luân hồi giả đang lấy ra đạo cụ, vũ khí, Vương Thánh Chi trực tiếp ra tay, nhắm vào cổ đối phương, chỉ nghe răng rắc một tiếng giòn vang, cái tên bị vô hạn luân hồi truy nã- Vương Trạch nháy mắt tan rã,  trên mặt vẫn còn phẫn nộ , hẳn là còn không cảm nhận được thống khổ, liền mềm mại tới rồi đi xuống.

Vài giây sau, dưới ánh mắt tất cả luân hồi giả  , Vương Trạch hóa thành một mảnh hư vô.

Mặt khác luân hồi giả yên lặng cất đạo cụ cùng vũ khí, làm bộ dường như không có việc gì, trường hợp có một chút xấu hổ, mặt ngoài cười ha hả, trong lòng còn lại là một vạn cái ngọa tào.

Ra tay không khỏi cũng quá nhanh đi.

Toàn bộ bị một người đoạt, bọn họ một ngụm canh đều không có uống được.

Quả thực quá đáng a!

Mà Vương Thánh Chi cũng thu được khen thưởng.

“Đánh chết tội phạm truy nã  Vương Trạch, khen thưởng 2000 điểm tín dụng, 1 thẻ tiêu trừ hồng danh, hảo cảm tài xế xe buýt Vong Xuyên +20” Vương Thánh Chi một bên dùng thẻ tiêu trừ hồng danh , lại một bên nhìn nhìn hảo cảm , hắn giết một tội phạm bị truy nã, trước mắt hảo cảm chỉ có 83……

So với lúc trước thấp hơn 6 điểm.

Ít nhiều cũng vãn hồi được một chút, Vương Thánh Chi tự nói trong lòng.

Một màn này quá nhanh, Giang Bạch Vũ ngồi ở ghế phụ nhìn rõ nhất, cậu nhìn người trước mắt mình biến mất chỉ trong vài giây, xung quanh luân hồi giả đối với một màn này cũng rất bình thường, cũng chỉ cảm thán mình xuống tay quá chậm.

Nguy cơ tiềm ẩn đã bị diệt trừ, Giang Bạch Vũ trong lòng cũng thở dài nhẹ nhõm, việc của Vương Trạch chỉ là một cái đệm nhạc nhỏ, sau khi đối phương biến mất, luân hồi giả khác tiếp tục xoát thẻ, hồng danh luân hồi giả đứng ở bên ngoài sân ga.

Bởi vì càng gần lối ra, luân hồi giả trên xe càng nhiều, nhân số hoàn toàn nghiền áp đám hồng danh luân hồi giả, còn có đại lão ngồi ở cửa ra vào cầm một chồng thẻ nô lệ , đám hồng danh luân hồi giả này ngoan ngoãn đến không chịu được.

Chờ xe buýt để đến trạm khởi hành, tất cả luân hồi giả trên xe đều xuống xe, bọn họ tiến vào một mảnh bạch quang, thân ảnh liền biến mất không thấy.

Thẳng đến khi trên xe, chỉ dư lại một người, Giang Bạch Vũ không khỏi nghi hoặc, cậu cũng đã tan tầm, cũng muốn lái xe về nhà, đại lão sao lại không đi xuống.

Thời điểm Giang Bạch Vũ hoang mang khó hiểu, liền thấy nam nhân trước mặt đưa cho mình một tấm thẻ bài, Giang Bạch Vũ đầu tiên nhìn thoáng qua, xác nhận thông tin trên tấm thẻ, lại yên lặng nhận lấy.

“Nhiệm vụ hiện tại, lấy thân phận dẫn đường , dẫn luân hồi giả - Vương Thánh Chi một ngày du ngoạn vô hạn luân hồi , thời gian một ngày, lập tức bắt đầu, nhiệm vụ kết thúc vào chuyến xe ngày mai  , có nhận nhiệm vụ này không.”

“Khen thưởng nhiệm vụ:  một bộ quần áo lao động cấp B ,  mũ giáp bảo hộ cấp B.”

Khen thưởng này hoàn toàn chính là thứ cậu muốn, cũng là thứ mình cần gấp,  vô hạn luân hồi rõ ràng biết chính là cậu hám của , cậu có thể không đáp ứng sao?!

“Tiếp nhận nhiệm vụ.”

Vương Thánh Chi cũng nhận được thông báo cá nhân thông tri: “Tài xế xe buýt Vong Xuyên được bạn ủy thác, lấy thân phận dẫn đường, dẫn dắt bạn một ngày du ngoạn vô hạn luân hồi , thời gian một ngày. Trong lúc nghỉ phép,  không bị NPC, quỷ quái tập kích, lấy phương thức hành khách du ngoạn, ghi nhớ, chớ chủ động công kích NPC cùng quỷ , nếu không sẽ kích phát ngoại lực gây tử vong, vô hạn luân hồi sẽ không phụ trách.”

***
Tại mình bận việc nên chắc từ bây giờ chỉ đăng chương từ thứ hai đến thứ sáu thôi á mọi người :<

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net