Truyen30h.Net

[ EDIT-H] Thông phòng là người câm

❋ Chương 28 Tu trăm năm phúc khí

AnhThuVi

Editor: Trứng muối

Có nam nhân nào trên đời chỉ cưới thê không nạp thiếp, nếu là chỉ có thê tử, không có thiếp thất, sợ là muốn trên phố truyền rằng thê tử là đố phụ, lời nói của Tống Minh Hi chỉ đại khái chứ không rõ, chỉ để một người trong phòng là ai, hắn không nói rõ, nếu là hắn tính toán đem Phù Bích đuổi đi, cùng Ngư tiểu thư sinh hảo hảo sinh hoạt, tự nhiên là cực tốt, địa vị ở Ngư gia không bị uy hiếp, bất quá là một ít nhàn ngôn toái ngữ, nếu hắn nghĩ chỉ lưu mình Phù Bích...

Phù Bích tự nhiên xem hắn nghĩ là cùng Ngư tiểu thư hảo hảo sinh hoạt, không khỏi đối Tống Minh Hi đổi cách nhìn, nàng còn tưởng rằng mấy năm sau hài tử của Tống Minh Hi liền có thể tạo thành một đội xúc cầu, bất quá có thể cho mình một đường lui, thế nào đều tùy hắn, trong đầu nàng hiện lên hình ảnh Tống Minh Hi đứng sóng vai cùng Ngư tiểu thư, trong lòng có loại tư vị không nói nên lời.

Hoài Nam Vương phu nhân nói: "Minh Hi, ngươi đây là nói cái gì, nam tử như thế nào trong phòng lại chỉ có một người, người câm hiện tại ở trong phòng ngươi kia, là muốn đem nàng đuổi đi không bằng?"

Tống Minh Hi không nói chuyện, chỉ hỏi Ngư Thiền: " Tháng trước ta đưa tin cho phụ thân ngươi, nhận được chưa?"

Ngư Thiền dừng lại, "Cái gì tin?"

"Không có gì." Tống Minh Hi hướng Hoài Nam Vương phu nhân hành lễ, cung kính nói: "Không có chuyện gì nhi tử xin cáo lui."

"Thiền nha đầu từ Cô Tô xa xôi tới, ngươi lại không bồi người ta nhiều thêm chút?"

"Phu nhân, thế tử hẳn là công vụ bận rộn, không cần vì Thiền nhi mà quấy rầy hắn, Thiền nhi sẽ áy náy."

"Thiền nha đầu thật là hiểu lý lẽ."

Sau đó lại nói gì đó Phù Bích nghe không được, nàng bị Tống Minh Hi bước đến kéo về phòng.

"Theo nguyên lai thời gian định ra, chưa tới một tháng nữa là đến hôn kỳ." Tống Minh Hi không đầu không đuôi nói một câu, tay hắn đặt sau người, quay đầu lại giống như vô tình nhìn ánh mắt Phù Bích.

Phù Bích không biết hắn nói chuyện này với nàng làm gì, ngây thơ mà nhìn Tống Minh Hi.

"Ngươi, ngươi thật sự không thèm để ý?" Tống Minh Hi nói.

Phù Bích kỳ quái, dùng ách ngữ* nói: Thế tử chẳng lẽ là muốn biết suy nghĩ của ta sao?

*ngôn ngữ của người câm

Tống Minh Hi nhìn nàng một hồi lâu, tựa hồ đã hiểu ý tứ của Phù Bích, tự giễu mà cười cười, vung tay áo một cái đi hoa tửu.

Một mình Phù Bích ở trong phủ không có việc gì làm, thấy bốn bề vắng lặng, liền đến cạnh án thư Tống Minh Hi, đem sổ con lật xem qua, ý định tìm ra dấu vết của ca ca, nàng lật đã lâu cũng không tìm được, liền đánh chủ ý lên bản đồ bố phòng quân sự, lục tìm trương bản đồ Tống Minh Hi từng xem trước đây.

"Kẽo kẹt ——" một tiếng, cửa mở.

"Ngươi đang làm gì?"

Phù Bích cảnh giác quay đầu lại nhìn, nhìn thấy là Tiểu Thúy, liền yên lòng, tay dùng ách ngữ nói: Ta đang thu thập đồ vật.

Tiểu Thúy nhíu mày, "Thế tử không thích người khác thu thập án thư của hắn, hắn không cùng ngươi nói sao?"

Phù Bích lắc đầu dùng vẻ mặt vô tội nhìn Tiểu Thúy tỷ.

Tiểu Thúy nói: "Được rồi, nơi này để ta quét tước, phu nhân kêu ngươi bồi biểu tiểu thư cùng Huyện chủ ra cửa chơi."

Trong lòng Phù Bích phun trào, vì cái gì lại muốn cho người câm bồi khách nhân ra cửa chơi, nhưng vẫn đồng ý.

Các nàng ngồi xe ngựa lớn nhất Hoài Nam vương phủ ra ngoài, dọc theo đường đi Ngư Thiền hỏi không ít chuyện liên quan đến Tống Minh Hi, Phù Bích chỉ gật đầu hoặc lắc đầu.

Ngư Niệm Chân: " Lời thế tử gia hôm nay nói nhưng không phải thật, Tiểu tẩu tẩu, tỷ tỷ của ta qua cửa, ngươi vẫn có thể hầu hạ thế tử gia."

Lúc Ngư Thiền nghe thấy cái xưng hô "Tiểu Tẩu tẩu", không khỏi nhíu mày, nhưng vẫn là kéo miệng cười, nói: "Về sau đều là tỷ muội, có cái gì thiếu sót, bị người khi dễ, cứ việc nói với ta, ta thay ngươi chống lưng."

Ngư Niệm Chân nói: "Tỷ tỷ ngươi thật tốt, thế tử cưới ngươi thật là Hoài Nam vương phủ tu trăm năm phúc khí."

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Editor: Meeeé, hai con mụ ảo tưởng

P/s Sắp ngược thân, ngược tâm nữ chính tơi tả nhá các cô và cũng sắp sửa thiếu thịt dài dài ạ L

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net