Truyen30h.Net

[ EDIT-H] Thông phòng là người câm

❋ Chương 43 Ngươi không nên gọi ta như vậy

AnhThuVi

Editor: Trứng muối

Phù Bích nghe tiếng bước chân ngoài cửa, liền biết nhiều ngày nay trong phủ sắp có đại sự.

Có mấy hạ nhân muốn đem phòng nàng cùng Tống Minh Hi cũng trang trí, nhưng thị vệ canh cửa không đồng ý, hai bên lôi kéo vài lần, Phù Bích xem đến thú vị.

Sáng sớm, nha đầu tới hầu hạ nàng mặc y phục trên tay mang theo hỉ thằng*, nàng tò mò liền hỏi một câu: "Cái này?"

Nha đầu kia có chút sợ hãi, nhưng vẫn trả lời: "Trong phủ có hỉ sự."

Phù Bích rũ mi, không hỏi thêm.

Tống phủ giăng đèn kết hoa, ban ngày lại bắn một chuỗi pháo hoa.

Khi Tống Minh Hi hồi phủ thấy, đồng liêu lôi kéo hắn nói: " Pháo hoa đốt ban ngày, đương nhiên là thủ đoạn của mật thám, làm sao lại là từ nhà ngươi phóng ra?"

Tống Minh Hi không nói một lời vào phủ.

Rảo bước đến khi tiến tới cửa phủ, liền quay đầu lại ra lệnh nói: "Lục soát hết toàn phủ, nhất định phải tìm được dấu vết để lại."

Hắn hắng thẳng phòng ngủ đi đến, thị vệ mở hai bên cửa ra, thấy thân mình Phù Bích đang ngồi xổm, đưa lưng về phía hắn tay không ngừng động.

"Ngươi đang làm cái gì?"

Chính cả Tống Minh Hi cũng không chú ý tới, trong thanh âm của hắn mang theo chút run rẩy.

Phù Bích quay đầu lại, trong tay cầm xẻng nhỏ, cùng một ống trúc chứa nước, nàng thấy Tống Minh Hi, liền trưng ra một một nụ cười xán lạn: "Hoa."

Hiện tại nàng đã có thể nói mấy chữ đơn, vẫn rất khó nói nối liền câu.

Tống Minh Hi nhìn cây mẫu đơn kia, đã có cái nụ hoa màu tím lam.

Hắn đi vào phòng, xoa xoa đầu Phù Bích, tâm tình mạc danh so với lúc trước nhẹ đi rất nhiều.

"Nếu ngươi thích, ta lại mua thêm tới, trồng một hàng ở bờ tường ngoài phòng."

Phù Bích lắc đầu: "Không cần."

Tìm kiếm một lúc sau, thị vệ tới báo, ở trong phủ không lục soát được manh mối.

Tống Minh Hi nhéo sống mũi một cái, "Đã biết, lui ra đi."

Phù Bích hỏi: "Làm sao vậy?"

"Không có việc gì, chỉ là một cái mật thám ẩn vào trong phủ." Tống Minh Hi nói.

Phù Bích lặng lẽ lau tay, giúp Tống Minh Hi mài mực, một bộ dạng năm tháng tĩnh hảo.

Tới buổi trưa, thị nữ Hoài Nam Vương phu nhân đến thỉnh rất nhiều lần, mới thỉnh được Tống Minh Hi đi.

Đã rất lâu rồi hắn chưa từng cùng những người đó ăn cơm với nhau, bị Phù Bích khuyên, rốt cuộc mới nguyện ý đi qua một chuyến.

Phù Bích cho rằng thực mau hắn sẽ trở lại, còn tính toán cùng hắn ăn một chút điểm tâm, chính là qua lúc lâu, cũng không thấy bóng dáng hắn đâu, chờ đến cơm chiều đều lạnh, Phù Bích liền không chờ hắn nữa.

Cho tới ban đêm, nàng lệch qua mép giường, quyển sách trên tay rơi xuống mặt đất, Phù Bích mới giật mình bừng tỉnh, thời gian đã là nửa đêm.

Cửa đột nhiên bị mở ra, một cái hán tử say lảo đảo lắc lư tiến vào, một bước ba lần ngã, mặt đất cũng đang rung rung, Phù Bích hoảng sợ, sau đó bị hán tử say kia ngã nhào tới, đè ở trên giường.

Thân thể hắn nặng như vậy, Phù Bích sắp không thở nổi.

"Tiểu A Bích..."

"Ân..."

Tống Minh Hi một tiếng này mang theo mùi rượu, không biết là uống nhiều ít, đem trong lượng toàn thân đều đè lên ở trên người Phù Bích, môi ướt át cọ qua sườn mặt nàng, dừng ở cổ, thấp thấp nỉ non.

Phù Bích bị ép tới không thoải mái ra tiếng, Tống Minh Hi thân hình cao lớn, áp xuống hoàn toàn bao phủ lấy nàng, nàng ở trước mặt hắn, liền giống như vật trong tay, có thể tùy ý đùa nghịch.

Eo nàng dưới tay người nọ bị nhẹ nhàng nhéo một cái, liền như mặt hồ gợn sóng, tản đi khắp nơi.

Quần áo bị lôi kéo ra, lộ ra vai ngọc tuyết trắng, Tống Minh Hi không quan tâm hôn lên, cực kỳ giống một con sói đói.

Phù Bích đẩy hắn lại như châu chấu đá xe, một chút tác dụng cũng không có.

Nàng nức nở một tiếng: "Tống Minh Hi."

Tống Minh Hi hơi nâng lên thân thể lên, mắt say lờ đờ mê mang nhìn nàng, giống như không có gì mà cười, "Ngươi không nên gọi ta như vậy."

Ngay sau đó miệng Phù Bích liền hung hăng bị lấp kín.

* Vòng tay bện bằng chỉ đỏ thì phải á, tui tìm hổng ra Sad :'(

___

Viết xong liền chạy...

Mới có khách hàng tìm ta đoán mệnh... Chậm trễ không ít thời gian, Toái Toái thở dài...

________

Editor: Sắp có H lần cuối trước khi hai người thay đổi thân phận a~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net