Truyen30h.Net

[ EDIT-H] Thông phòng là người câm

❋ Chương 51 Đâm một kiếm lên ngực hắn

AnhThuVi

Editor: Trứng muối

Mấy ngày liên tiếp đều có sương mù, gió bắc quét đến người ta không mở nổi mắt, trong quân chăn bông cũng bị phá nát, không có bông có thể tu bổ lại, chỉ có thể dùng rơm rạ bỏ vào chỗ thiếu.

Người bệnh vốn là thiếu dược thiếu lương thực, hiện giờ lại thêm việc ngủ cũng sẽ bị đông lạnh đến tỉnh, đại quân lâm vào tuyệt cảnh trời đông giá rét, tiến thoái lưỡng nan.

"Nếu vây thêm mấy ngày, mọi người liền phải chết đói."

Phù Bích mặt hai má lõm xuống, xám xịt, chỉ có đôi mắt trong suốt, "Không thể lại ngồi chờ chết, bằng không chỉ có thể người ăn người."

"Kia phải làm sao bây giờ? Chúng ta bị bao vây, nơi này dễ thủ khó công, nhưng lại không chịu nổi đói a! Ngươi có thể biến ra lương thảo sao?"

"Không thể biến, liền đi cướp!" Phù Bích nói: "Cho ta một đội nhân mã cùng vũ khí, ta tự mình đi."

Phù Bích gạt huynh trưởng, tập hợp một đội tinh binh, mang theo dầu, mồi lửa, xe kéo, giả trang thành thương nhân đưa lương thực định kỳ cho quân địch lẻn vào.

Đem quan binh vận chuyển lương thực đánh bất tỉnh, thay y phục quân địch vào, lặng lẽ vận chuyển lương thực, nhân lúc người không chú ý, ở túi nước trên người đâm thủng mấy cái lỗ nhỏ, đem dầu tưới đến các góc.

Đưa lương thực lên xe mình, sau đó thả một mồi lửa.

Thế lửa ngập trời, mượn lực gió bắc, ngay lập tức lan ra khắp nơi, Phù Bích làm cho bọn họ chạy trước, sau đó hô to một tiếng làm người mang nước tới dập lửa, chính mình cũng chạy trốn, cưỡi ngựa chạy xa.

Quân địch nhanh chóng phát hiện bị trúng kế, chỉnh quân đuổi theo, hướng bọn họ bắn tên.

Phù Bích hạ lệnh, làm mọi người thực hiện kế sách, đứng lên xếp bù nhìn mặc trọng giáp thành hàng.

Sương mù quá lớn, quân địch thấy không rõ thật giả, cho rằng bọn họ người nhiều, có mai phục, chỉ dám đứng xa bắn tên, an bài một đội nhân mã đuổi theo nhằm thăm dò tình huống.

Phù Bích chỉ huy bọn họ tách ra, đem lương thảo mang về, chính mình cùng hộ vệ đi đường vòng chạy trốn.

Quân địch truy đến khẩn, ngựa nàng không cẩn thận dẫm phải đất trũng, ngựa ngã người rơi xuống, bị người phía sau đuổi kịp.

Lúc đao kiếm sắp đâm đến trên cổ nàng, Phù Bích liền xoay người tránh thoát.

Phù Bích không biết võ công, ở trong quân mấy tháng, khó khăn lắm cũng chỉ học được cái hình thức, hộ vệ lại cách nàng khá xa, lúc này nếu chỉ hơi chậm một chút, đương nhiên chỉ có thể chết.

Nàng lấy binh khí ra ứng đối hai cái, giương mắt mới phát hiện đuổi theo nàng lại là cái người quen.

A , không nghĩ tới gặp lại hắn là ở chỗ này, hiện tại không phải ngươi chết thì là ta chết, nàng chết dưới đao ai cũng không muốn chết dưới đao Tống Minh Hi, vì thế dùng hết toàn lực dùng ám tiễn đâm hắn.

Tống Minh Hi nguyên bản đang ở thế thượng phong, thấy khôi giáp là đôi mắt của Phù Bích, ngây người một lát, liền bị Phù Bích nắm lấy cơ hội, hướng ngực hắn đâm một kiếm.

Một kiếm kia thực sâu, cơ hồ muốn chạm đến tim hắn, hắn lui về phía sau hai bước, lần nữa phục hồi lại tinh thần, Phù Bích đã leo lên ngựa, chạy trốn vào sương mù, biến mất không thấy.

Phù Bích khó khăn trở lại quân doanh, nàng lần này, xem như đập nồi dìm thuyền, thực sự là dự tính hy sinh bản thân.

Nguyên lai là nghĩ, dù cho không thể cướp được lương thảo, cũng muốn làm đại thương quân địch, không ngờ lại thu hoạch lớn toàn thắng.

Phù Thanh hai mắt đỏ bừng, nếu là lại mất đi Phù Bích, hắn liền không còn thân nhân, hắn thấy Phù Bích hoàn hảo trở về, nhịn không được mắng nàng một đốn, lại không cho phép nàng ra ngoài.

Trong quân doanh đốt lửa trại làm tiệc cấp Phù Bích lập công, rất nhiều người đều tới kính rượu nàng, bên tai tiếng khen ngợi không dứt, nàng nhìn lửa trại có chút xuất thần, trong đầu luôn nghĩ đến cảnh giao chiến hôm nay, một kiếm kia dùng nàng dùng mười phần lực, không biết Tống Minh Hi có chết không.

Các tướng sĩ vây quanh lửa trại ca hát, phân chia thịt thỏ, ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, khói đen nhàn nhạt uốn lượn bay về phía chân trời, bốn phía ấm áp xua tan cái lạnh của ngày đông giá rét

Hắn nếu là đã chết...

Cũng tốt.

——

Editor: Chào mừng các cô đến với thế giới ngược nam

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net