Truyen30h.Net

[ EDIT-H] Thông phòng là người câm

❋ Chương 72 Ngọc thế cắm huyệt ( H )

AnhThuVi

Editor: Trứng muối

Tống Minh Hi cười nói: "Xem ra điện hạ thực vừa lòng tiểu nhân hầu hạ."

Phù Bích quần áo rộng mở, lộ ra hơn phân nửa bộ ngực, "Tật xấu nói nhiều này cần phải sửa trị."

Ngón tay Tống Minh Hi xoa nắn tiểu đế tử, dùng cằm gạt y phục trước ngực Phù Bích sang một bên, ngậm lấy nhũ viên nàng, nhẹ nhàng liếm láp.

Thật muốn chết, Phù Bích nghĩ thầm, nàng thoải mái mà kêu lên: "A ân —— cho ta, mau, mau lên ——"

Ngón tay Tống Minh Hi ở hoa huyệt luật động trong chốc lát, lúc đưa ra một tay dính đầy dâm thủy, hắn vươn đầu lưỡi, liếm một chút, "Điện hạ quả nhiên thực ngọt."

"Đồ dơ bẩn!" Phù Bích đẩy Tống Minh Hi một cái.

"Điện hạ, ngọc thế dù tốt, rốt cuộc cũng chỉ là vật chết, không bằng để cho tại hạ tự mình hầu hạ người."

Tuy hắn nói như vậy, nhưng lại đem ngọc thế nhắm ngay miệng hoa huyệt Phù Bích, chậm rãi nhét vào một đoạn.

Diễm sắc trên mặt Phù Bích dần đàn tăng thêm, đôi mắt vũ mị, diễm lệ, tựa như có hào quang nhộn nhạo, Tống Minh Hi nhìn đến ngây ngốc, dưới tay lại thêm chút lực, đem ngọc thế đẩy hết vào.

Lúc nguyên cây ngọc thế tiến vào trong cơ thể, Phù Bích há miệng hít thở, thể xác và tinh thần đạt đến cực đại thỏa mãn.

Tay Tống Minh Hi cầm ngọc thế, bắt đầu một bên quan sát sắc mặt Phù Bích, một bên chậm rãi trừu động, vật kia của hắn cũng trướng đến khó chịu, vì thế nói: "Điện hạ..."

Phù Bích không biết vì sao chuyện giường chiếu của hắn đột nhiên lại tiến bộ thần tốc như thế, nàng đắm chìm dưới tay Tống Minh Hi, hơn nửa ngày mới phản ứng lại Tống Minh Hi muốn nói cái gì, Phù Bích khinh thường cười: "Tống Minh Hi, ngươi là tới thị tẩm, ta không cho ngươi thượng, ngươi liền không được tự ý lộn xộn."

Tống Minh Hi như rơi vào hầm băng, dục vọng trong lòng trầm xuống, dục vọng khó áp chế nơi đáy mắt cũng hóa thành mất mát.

Phù Bích thấy bộ dạng thất bại của hắn lúc này, cười đến sung sướng, giơ tay sờ sờ đầu Tống Minh Hi, "Trướng đến hoảng, liếm nhũ giúp ta."

Tống Minh Hi tựa như chú chó con bị thương, dịu ngoan nghe lời, bám vào trên người Phù Bích ngậm lấy nhũ viên, chóp mũi toàn bộ đều là mùi hương trên thân thể nàng.

Nhũ viên kia xúc cảm mềm mại, sữa tươi ngọt ngào, hắn càng hàm mút càng hưng phấn, hạ thân lại trướng đau đến không chịu được, đáng tiếc Phù Bích không cho hắn dùng đao thật kiếm thật mà làm, chỉ nhìn chứ không thể ăn, lại bị dụ hoặc đến như thế, Tống Minh Hi trong lòng thật sự khó chịu vô cùng.

Hắn hút sữa tươi Phù Bích, phía dưới tay cũng không dừng lại, cầm ngọc thế chín nông một sâu mà cắm huyệt, khi thì nhanh chóng như giao long ra nước, khi thì chậm chạm tựa thuyền nhỏ du sông, bất luận loại nào, đều làm cho dâm thủy ra đầy đất.

Ngọc thế kia là cực phẩm, hoa văn quanh thân cọ đến mị thịt ngứa ngáy, không chỉ không thể gãi ngứa, ngược lại càng làm khơi dậy dục vọng, chỉ có nhanh chóng ra vào, mới có thể làm làm cho nàng thư hoãn chút.

Mị thịt gắt gao mút lấy ngọc thế, lại theo ngọc thế kéo ra bên ngoài, rồi lại theo nó quay lại, Tống Minh Hi nhìn chăm chú, biết Phù Bích sắp tới rồi, mỗi lần cắm vào đều thẳng đến hoa tâm, đem hoa huyệt đỉnh đến lõm xuống, hướng đến địa phương trí mạng bên trong mà cắm.

Khoái cảm đến khiến cho Phù Bích một trận run rẩy, rùng mình một cái, phun ra một lượng lớn dâm thủy, chân duỗi ra, ngón tay cũng buông lỏng chăn ra, há miệng thở dốc.

Tống Minh Hi đem nguyên cây ngọc thế rút ra, ném sang một bên, đỡ lấy thân thể Phù Bích, vỗ về thân thể nàng.

Hắn cúi người xuống liếm đi hai hàng nước mắt nàng trào ra, "Điện hạ, cần phải đi rửa sạch?"

Phù Bích nhắm mắt lại, bình phục hơi thở trước ngực, nhẹ nhàng lên tiếng, thời điểm này cung nhân phần lớn cũng đã ngủ, các cung nhân ban ngày đã đủ vất vả, Phù Bích không muốn làm phiền các nàng đi đun nước ấm, vì thế nói, "Ôm ta đi suối nước nóng"

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Editor: Hehe, hôm nay anh nhà chỉ được nhìn mà hổng được ăn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net