Truyen30h.Net

[ EDIT-H] Thông phòng là người câm

❋ Chương 94 Là ngươi tới trêu chọc ta trước ( h )

AnhThuVi

Editor: Trứng Muối

Tống Minh Hi mở mắt ra.

Trong mắt toàn là mê mang, còn có cả hơi nước, là che giấu không được dục vọng.

Hắn khó chịu đến hai má ửng đỏ, tay nắm chặt chăn, Phù Bích rất hứng thú, đến gần chút, cúi xuống hôn, cong môi, lời cười nhạo còn chưa ra khỏi miệng, cổ bị Tống Minh Hi câu lấy, xoay người một cái, bị hắn đè ở dưới thân.

Phù Bích cười không nổi, tức giận đấm một quyền vào trước ngực Tống Minh Hi, một đấm này liền làm cho cổ họng người bị đánh một tiếng cũng không rên, đến cả mày cũng chưa nhăn, Phù Bích lại càng sinh khí, há miệng muốn hung hăng cắn hắn.

Ngay sau đó, đôi môi mềm mại liền bị một thứ ấm áp dán lên, nhiệt độ hô hấp phun lên mặt Phù Bích, mặt nàng nhan chóng nóng lên, tay chân đều đang giãy giụa, xô đẩy Tống Minh Hi, nhưng hắn cứng như đá, sức lực Phù Bích lại như mèo cào, ở trước mặt hắn, một chút cũng không phát huy được.

Nếu là trước đây, thời điểm nàng còn ở trong quân , sao có thể bị một tên nam nhân đè đến không động đậy được.

Nhưng hôm nay tay chân lại không nghe theo trưởng công chúa điện hạ, xác thật càng nhàn lại càng yếu ớt.

Phù Bích bị hôn đến thất điên bát đảo, thân thể nàng vốn dĩ rất mẫn cảm, bị hắn trêu chọc một phen như vậy, hoài nghi có phải giải dược trước đây mình dùng đã mất đi hiệu lực.

Nàng gắt gao cắn chặt hàm, không cho đầu lưỡi Tống Minh Hi tiến vào, đầu cũng tránh sang hai bên, không cho hắn cưỡng ép.

Tống Minh Hi một tay bóp chặt cằm Phù Bích, không dùng bao lớn sức lực, lại có thể khống chế được động tác chống cự của nàng.

Hắn ánh mắt ảm đạm, giọng khàn khàn nói: "Điện hạ, là ngươi tới trêu chọc ta trước."

Nói xong, hắn cúi đầu, lại hôn nàng thật sâu.

Lúc này đây, bọn họ môi lưỡi giao triền, nước bọt giao hòa.

Phù Bích thở không nổi, nghẹn đến mức trên khuôn mặt trắng như sứ, lộ ra hai rặng hồng.

Đúng lúc này Tống Minh Hi buông nàng ra, hắn chống ở trên người nàng, bình tĩnh nhìn nàng trong chốc lát, sau đó ném mảnh chăn ngăn cách giữa bọn họ đi.

Phù Bích cúi đầu, nhìn quần áo mình lộn xộn đến không còn hình dạng, không cần đổi góc nhìn, là có thể thấytrước ngực một mảnh tuyết trắng, nàng cắn chặn răng, không ngừng thở dốc, một cái tát đánh lên mặt Tống Minh Hi.

Tống Minh Hi bất thình lình bị một bạt tay đánh đến ngốc, vừa che lấy lại bị đánh một bạt lên phía còn lại, chậm rãi quay đầu lại.

Mà Phù Bích thừa dịp hắn đang ngây người, tay hướng về phía sau tìm kiếm, hết sức nhanh chóng, đem một cái tay còn lại của hắn khóa lại.

Sau đó thong thả ung dung từ dưới thân Tống Minh Hi chui ra.

Đôi tay che ở trước ngực, nhìn bộ dạng không thể tin được Tống Minh Hi.

Nàng nói: "Một cây dây xích không thể buộc được ngươi, vậy muốn buộc chặt ngươi, cần thêm mấy dây xích là được, như thế nào, khinh thường bổn cung? Thực bất ngờ?"

Tống Minh Hi không hé răng.

Phù Bích đi đến phía sau giường, đem kia dây xích phía dưới giường lên phía trên, cố định lại trên đầu giường chỗ khắc hoa, khiến cho hai tay Tống Minh Hi đều bị treo lên.

Sau đó vuốt cằm vừa lòng đánh giá.

Không biết đánh giá cái dây xích, hay đánh giá cái khác.

Tống Minh Hi váng đầu, không muốn nhìn nàng, dùng sức để áp chế dục vọng của mình.

Phù Bích không tin lại tới gần hắn, bị một đạo lẽo ánh mắt lạnh lẽo đánh úp lại, "Điện hạ thật là nóng lòng, mới vừa rồi đã qua một lần, hiện giờ còn ——"

Hắn đột nhiên dừng lại, là bởi vì Phù Bích cầm lấy cánh tay hắn, bỗng nhiên có hai phần hoảng hốt.

Hai tay Tống Minh Hi bị treo lên cao, ống tay áo to rộng liền theo cánh tay trượt xuống, tụ xuống đầu vai, hai cánh tay hoàn toàn lộ ra.

Phù Bích nhìn chằm chằm vào vết seọ gồ lên trên cổ tay hắn, ngón tay không ngừng vuốt ve, biểu tình tìm tòi nghiên cứu thả nghiêm túc.

"Tống Minh Hi, đây là làm sao có?"

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net