Truyen30h.Net

EDIT HOÀN-SAU KHI CÁ MẶN THẬT THIẾU GIA NỘP LÊN HỆ THỐNG - LÂM THƯỢC

Chương 69

bilundethuong

Tác giả: Lâm Thược

Edit: Bilun

Thăng cấp tình anh em một chút?!

Khoảnh khắc này, chỉ số thông minh luôn online của Úc Khải đều rơi vào trống rỗng.

Nhưng miệng còn nhanh hơn suy nghĩ một bước.

"Thăng cấp cái gì? Em coi anh là anh em anh lại coi em là bố?"

Cảnh Vân Trăn trầm mặc vài giây, có chút ngạc nhiên: "Thì ra em thích kiểu này? Vậy cũng được."

Phụ tử play, còn khá kích thích nha.

Cảnh Vân Trăn: "Anh không ngại."

Úc Khải: !!!

Úc Khải: "Không phải!"

Chỉ là thói quen nối tiếp thôi có được không?!

Khoan đã, cậu tỉnh táo lại.

Úc Tiểu Khải băng tuyết thông minh tỉnh táo lại!

Cậu bị gài bẫy!

Úc Khải: "Anh......tối hôm qua có phải anh không bị say đúng không?"

Cảnh Vân Trăn: "Không phải, ban đầu thật sự say, sau lại tỉnh."

Cảnh Vân Trăn uống rượu giống như chơi đánh địa chủ, ăn hại nhưng lại thích uống.

Mới đầu hắn thật sự có hơi say, thấy Úc Khải thu mất di động của hắn, vốn hắn muốn cướp về, kết quả trượt chân một cái liền phác gục Úc Khải lên trên sô pha.

Gần quá.

Men say mông lung, người trong lòng liền tại bên người, một đôi mắt hạnh thần thái sáng ngời nhìn hắn, càng nhìn càng đáng yêu.

Như này có người đàn ông nào mà chịu được?

Dù sao Cảnh Vân Trăn không chịu được.

Cho nên Cảnh Vân Trăn không nhịn được, bị men say xúi dục liền cúi đầu hôn xuống.

Sau khi hôn Úc Khải lần đầu tiên liền tỉnh táo hơn nửa.

Đầu tiên hắn cả kinh, sợ Úc Khải sẽ bị dọa chạy, kết quả Úc Khải không chỉ không có, còn chịu thương chịu khó đẩy hắn đi rửa mặt, mang hắn về giường, xong rồi còn đắp chăn giúp hắn.

Ngoan muốn chết!

Còn lần thứ hai? Đương nhiên là hắn cố ý rồi~

Ai không muốn hôn cá bảo bảo đáng yêu chứ?

Nhưng nhìn thấy Úc Khải mệt đến ngã lăn tại chỗ, Cảnh Vân Trăn không dám tiếp tục quậy cậu, làm bộ ngủ.

Chờ Úc Khải ngủ, hắn liền vươn ma trảo, ôm người vào trong lòng ngực, ôm đầy cõi lòng,

A ~một con cá mặn nhỏ mập mạp!

Cảnh Vân Trăn: "Úc Khải, anh không nói đùa, anh có một tình yêu muốn nói với em một chút."

Úc Khải: !!!

Cậu đã nói mà, khó trách cậu cảm thấy Cảnh Vân Trăn càng ngày càng không bình thường, càng ngày càng GAY! Quả nhiên không phải ảo giác!

Sự thật chỉ có một!

Nhưng mà.

Úc Khải: "......Vì sao anh lại đột nhiên thích em?"

"Nửa năm trước đã thích em."

Nửa năm trước? Không, có lẽ là sớm hơn hắn đã có cảm giác.

Cảnh Vân Trăn hiện tại nhớ lại, phát hiện bản thân từ lúc ban đầu quen biết Úc Khải, đã rất có cảm tình với cậu.

Ngay từ đầu hắn đã cảm thấy Úc Khải không giống với hầu hết nghệ sĩ trong giới giải trí mà hắn đã gặp qua.

Những nghệ sĩ đó vì danh, vì lợi, có thể không từ thủ đoạn, có đôi khi thậm chí chỉ vì thêm một màn ảnh cũng có thể tranh đến vỡ đầu chảy máu.

Cố tình bọn họ còn muốn giả vờ như bông sen trắng dịu dàng lương thiện, Cảnh Vân Trăn cực kỳ chướng mắt với loại người này.

Mặc kệ bọn họ ngụy trang như thế nào cũng không che đi được dục vọng nơi đáy mắt và hơi thở khiến người buồn nôn trên người.

Bẩn thỉu.

Úc Khải thì khác.

Cậu vô cùng thuần khiết, là một tân bình trẻ may mắn có thể biểu diễn cùng một sân khấu với 6 tên tuổi lớn, từ đầu tới cuối Úc Khải đều biểu hiện thong dong bình tĩnh, không kiêu ngạo không siểm nịnh, không tranh không đoạt.

Lười biếng đến rõ ràng, hơn nữa liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu cậu suy nghĩ điều gì.

Cho nên mỗi lần khi Úc Khải ở trước mặt hắn bày ra vẻ mặt "ngoan ngoãn nghe lời", nhưng trong lòng lại lớn tiếng phỉ nhổ, điên cuồng phun tào chọc đúng điểm cười của hắn.

Cảm thấy cậu cực kỳ thú vị.

Sau đó hắn lại phát hiện, tuy Úc Khải không giỏi diễn xuất, nhưng ở phương diện khác lại khá lợi hại.

Khả năng tính nhẩm quả thực giống như máy tính, giỏi kinh người.

Tay cũng cực kỳ may mắn.

"Bắt đầu từ khi đó, anh đã có cảm giác khác về em."

Úc Khải: "......?"

Khoan đã.

Cho nên hắn chính là thèm muốn vận khí của cậu?!

Chính là muốn để cậu rút thẻ cho hắn?

Úc Khải: "A!"

Tên đàn ông chó má!

"Sớm muốn thổ lộ với em, nhưng lúc trước em vẫn luôn bận đóng phim tham gia gameshow, anh sợ sẽ ảnh hưởng tới cảm xúc của em, liền không dám nói."

Úc Khải: "Vậy sao bây giờ lại dám nói?"

Cảnh Vân Trăn: "Không phải ngày hôm qua không nhịn được hôn em một cái sao? Anh phải chịu trách nhiệm với em."

Sao có thể vô tội khi đã hôn người ta? Đương nhiên phải nói cho rõ ràng.

Cảnh  · tốt nghiệp lớp nam đức  · học sinh ưu tú · Vân Trăn nghĩa chính nghiêm từ.

Úc Khải: "......"

Cũng không cần phải giữ nam đức như thế!

Cảnh Vân Trăn: "Cho nên chúng ta......"

"Không được, em phải nghĩ lại......" Úc Khải giơ tay ngăn cản.

Hôm qua Úc Khải mới tiếp nhận chuyện bản thân cong, hôm nay liền phải tiếp thu chuyện anh em tốt thích mình?

Vậy không thể, vậy quá kích thích.

Cậu phải từ từ.

Cá mặn nhanh chóng chạy mất.

Úc Khải lấy cớ mồ hôi khắp người để đi tắm rửa, trốn vào phòng tắm suy nghĩ miên man nửa tiếng mới đi ra ngoài, cũng không dám ở chung một phòng với Cảnh Vân Trăn, trực tiếp liền về phòng nghỉ ngơi.

Cho dù tâm trạng hôm nay lên xuống phập phồng vô cùng phức tạp, nhưng điều này không ảnh hưởng tới cá mặn ngủ, còn ngủ một cái đến khi trời sáng.

Ngày hôm sau khi tỉnh dậy, Cảnh Vân Trăn có việc rời đi.

Để lại cho cậu một tin nhắn, nói mẹ hắn tổ chức sinh nhật, về nhà ở mấy ngày rồi trở lại.

Úc Khải không tim không phổi nhắn lại một chữ Được, liền vắt chéo chân, tiếp tục vượt qua kỳ nghỉ vui sướng của cậu.

Trước kia Cảnh Vân Trăn thích nhắn tin cho cậu, hiện tại sau khi tỏ thái độ, thì toàn bộ ảnh đế càng dính lấy cậu, bắt đầu tán tỉnh không chút nao núng.

"Tiểu cá mặn, anh phát hiện anh có một siêu năng lực, vừa mở mắt ra đã siêu nhớ em!"

"Tiểu cá mặn, gió lớn quá, có chuyện gì chúng ta rúc trong ổ chăn nói đi."

"Tiểu cá mặn, hôm nay cũng là một ngày động lòng vì em!"

Nhưng đại khái là sợ Úc Khải bị ép cho chạy mất, nên tạm thời không nhắc lại chuyện yêu đương gì đó.

Mọi người đều biết, thời gian nghỉ ngơi luôn phá lệ ngắn ngủi, rõ ràng có bốn ngày nghỉ, nhưng Úc Khải cứ cảm thấy nháy mắt đã trôi qua.

Trong mấy ngày này,《 Toàn chức nghiệp nam thần 》cũng phát sóng.

Lần này còn chưa mở ra hình thức quảng cáo 360 độ không góc chết, mới vừa phát sóng, bản thân liền phát hỏa!

Xuất phẩm từ quốc gia ba ba, tất thuộc tinh phẩm.

Bộ phim này tuy đều là diễn viên trẻ tuổi, nhưng đều chọn những nghệ sĩ có tiếng có năng lực, không có ai là bình hoa, có cả kỹ thuật diễn xuất và sắc đẹp. 

Mỗi diễn viên còn bị đạo diễn cưỡng chế ra lệnh cần phải tự mình đi chơi game, đạt mãn cấp mới được trở về.

Cho nên không nói cái khác, ít nhất tư thế chơi game là vô cùng tiêu chuẩn, vừa nhìn liền thấy rất chuyên nghiệp.

Hơn nữa không chỉ diễn viên, từ kịch bản, phối âm, quần áo, đạo cụ, hóa trang đều là xuất sắc đứng đầu, quay chụp vô cùng xuất sắc.

[A a a a!!! Bộ phim này nếu không nổi tiếng, quả thực trời đất khó dung!]

[Quá đẹp! Khiến ta phát khóc! Đây mới là phim về game! Những phim về game trước kia thêm thắt yêu đương ngu ngốc đều cút đi cho ông!]

[Sao mới có ba tập?! A a a a, làm ta sốt ruột muốn chết, nhanh chiếu tập mới đi mau lên!!]

[Vì bộ phim này mà quyết đoán mua hội viên, Úc Khải em vĩnh viễn yêu anh!!]

[#Chia sẻ Úc Khải với cả thế giới# Kỹ thuật diễn của Úc Khải quá tuyệt vời!! ]

Fan của Úc Khải trên Weibo đột phá 35 triệu, trực tiếp trở thành lưu lượng hot nhất năm nay.

Cùng với nhiệt độ không ngừng lên cao, danh tiếng của Úc Khải cũng tăng lên vùn vụt.

A không, phải dùng từ "bùng nổ" để hình dung mới đúng, Úc Khải chỉ nằm ở nhà liền nghe thấy hệ thống trong đầu đang phát sóng trực tiếp quá trình điểm nhân khí của mình tăng lên.

【 Aa a a a a! 4,5 triệu! 4,6 triệu! 4,7 triệu! 4,9 triệu! 5 triệu! Trời ơi Bảo Nhi, cậu quá mạnh quốc gia ba ba quá tuyệt vời!】

Tiểu hệ thống dị thường hưng phấn, nó đã kêu đến ngấy rồi!

Tuyệt vời, nước Thiên Long ba ba tuyệt vời!

Úc Khải xoa xoa huyệt Thái Dương: "Đừng ồn ào, bản vẽ chúng ta đã nói trước kia đâu? Ngươi còn nhớ đấy chứ."

Tiểu hệ thống:【Đây đây, biến ra cho cậu ngay đây.】

Úc Khải vươn hai  tay.

Giây tiếp theo, tay cậu nặng xuống, xuất hiện một tập bản vẽ thật dày!

"Đây là?"

Tiểu hệ thống:【Vận khí của cậu không tệ, là bản vẽ người máy trợ lý.

Úc Khải: !

Úc Khải nói cho Đường Hân Nhiên.

"Quá tốt rồi!" Đường Hân Nhiên hưng phấn xông tới tiếp nhận bản vẽ: "Như vậy tốc độ nghiên cứu của chúng ta sẽ càng nhanh hơn!"

Nửa năm qua, bọn họ tiến hành rất nhiều nghiên cứu chuyên sâu đối với người máy trợ lý kia.

Phát hiện nó không chỉ có bề ngoài không khác người thật, mà các khả năng khác cũng mạnh tới mức khiến người cảm thấy khó tin.

Lúc đầu, nó chỉ biết làm việc nhà, ví dụ như quét dọn vệ sinh, giặt quần áo nấu cơm giúp nhân viên nghiên cứu, mà sau khi được nhân viên nghiên cứu chỉ bảo.

Rất nhanh nó liền học được ngôn ngữ của nhiều nước, còn biết tự mình đọc sách, lên mạng tìm đọc thực đơn, học được nhiều kiến thức chung khác nhau.

Nếu chủ nhân có yêu cầu, nó còn có thể trò chuyện với bạn, thậm chí còn có một số suy nghĩ "tự hỏi" với tư cách là trợ lý gia đình, đưa ra ý kiến của nó.

Thật sự khiến người kinh ngạc cảm thán.

Nếu có thể nắm giữ kỹ thuật này, như vậy toàn bộ nước Thiên Long, mặc kệ là máy móc, điện tử, điều khiển lý thuyết, cảm biến phát nhiệt, máy tính kỹ thuật, robot lao động v.v đều sẽ có bước phát triển nhảy vọt.

Hơn nữa nó không chỉ có thể vận dụng trong lĩnh vực khoa học, quân sự, mà ngay cả cuộc sống hàng ngày của dân chúng cũng thuận tiện hơn rất nhiều.

Mặc kệ là người tàn tật, trẻ con hay là người già thân thể không tốt, đều có thể để người máy trí năng này chăm sóc.

Thậm chí, bạn trai/bạn gái người máy toàn năng hoàn hảo xuất hiện trong phim khoa học viễn tưởng cũng không còn là mộng tưởng.

Đường Hân Nhiên cho người đưa bản vẽ tới viện nghiên cứu, sau đó lấy ra hai bộ kịch bản: "Tiểu Khải, cậu nhìn xem, có hứng thú với hai kịch bản này không? Đều là phim điện ảnh đấy."

Đường Hân Nhiên: "Một cái là đạo diễn chủ động tìm tới, Cảnh Vân Trăn đề cử, tên《 Trừ ác 》, đây là một bộ phim hình sự, nói về một người cảnh sát già anh dũng hi sinh vì nhiệm vụ, sau đó học trò của ông ấy báo thù cho ông ấy, một nam chính khác là Boss phản diện, chỉ số thông minh cao nhưng tâm lý biến thái, đã định ra rồi, chính là Cảnh Vân Trăn."

"Nhân vật học trò này rất thích hợp với cậu, nhưng có lẽ cậu sẽ phải vất vả một thời gian để chuẩn bị trước một chút."

Úc Khải quá gầy, văn văn nhược nhược, nhìn giống như một nhân viên văn phòng, không giống cảnh sát tốt nghiệp học viện cảnh sát cho lắm, nếu cậu diễn, vậy đương nhiên phải rèn luyện thân thể một chút, ít nhất phải luyện ra một chút cơ bắp, còn phải học cách đấu.

Úc Khải: "Không thành vấn đề!"

Úc Khải lập tức đồng ý, thậm chí có chút hưng phấn.

Khi còn nhỏ có chàng trai nào mà không có giấc mơ làm cảnh sát trừ gian diệt ác cơ chứ?

Hơn nữa, có chút cơ bắp không phải là chuyện tốt sao? Đỡ phải bị tên đàn ông chó má nào đó sờ bụng cậu nói mập mạp quá.

"Không sao, cũng không cần quá sốt ruột, bộ phim này hiện tại còn đang ở giai đoạn chuẩn bị, nhanh nhất cũng phải sang năm mới quay. Cậu xem bộ thứ hai trước, sau khi bộ này hoàn thành xong, sẽ lập tức bắt đầu quay."

"Đây là một bộ phim tình cảm kỳ ảo gay cấn, rất khảo nghiệm kỹ thuật diễn, diễn tốt có thể bùng nổ." Đường Hân Nhiên tỏ vẻ: "Chị cảm thấy cậu hoàn toàn có khả năng nhận nó đóng nam chính."

Nghiêm khắc mà nói, tuy Úc Khải chỉ mới đóng qua hai bộ phim, nhưng khi quay《 Toàn chức nghiệp nam thần 》, kỹ thuật diễn xuất đã khiến người rất khó tìm ra lỗi.

Đường Hân Nhiên có dự cảm, lấy tốc độ tiến bộ Úc Khải, bộ phim tiếp theo chắc chắc có thể đạt lên một tầm cao mới, thậm chí có thể giành giải thưởng.

Úc Khải: "Em xem xem."

Úc Khải tiếp nhận kịch bản, nghiêm túc đọc kỹ.

Vở kịch này bắt đầu vào một buổi tối bình thường, nhân vật chính Đinh Hạ vốn là một người làm công ăn lương bình thường, bởi vì không muốn về quê bị người nhà lải nhải chuyện tìm đối tượng, anh ta lựa chọn toàn bộ Tết Âm Lịch đều ở nhà một mình.

Mà chính vào buổi tối hôm đó, anh ta nhàm chán mở ra căn gác mái mà kể từ lúc dọn tới đây ba năm chưa từng mở ra.

Sau đó thế mà lại xuyên về 30 năm trước.

Nhân vật chính thực khiếp sợ, nhưng năng lực tiếp thu của anh ta vô cùng nhanh chóng, không chỉ chạy ra ngoài vui vui vẻ vẻ đi chơi một hồi còn gặp được cha mình vào 30 năm trước, lúc này cha anh vẫn còn trẻ, hai người xưng huynh gọi đệ, còn bày kế giúp ông theo đuổi mẹ mình, hơn nữa quen một nam chính khác tên Khương Tân, 20 phút đầu tiên của cốt truyện vô cùng vui vẻ.

Tận đến khi anh ta về đến nhà, chuẩn bị xuyên trở về, việc đáng sợ đã xảy ra.

Anh tận mắt chứng kiến một vụ án giết người! Người phụ nữ sống ở căn nhà này 30 năm trước đã bị giết chết!

Anh rất cơ trí trốn ở gầm giường, nhưng khi anh chạy về gác mái vẫn bị phát hiện, nhưng anh chạy trốn nhanh, tránh thoát một kiếp.

Anh ngủ một giấc, về tới nhà 30 năm sau, mới đầu anh tưởng là mơ, sau lại phát hiện cũng không phải, vì thế anh muốn thử đi cứu người phụ nữ bị giết chết vào 30 năm trước kia.

Kết quả thời gian dịch chuyển của căn gác mái kia lại là ngẫu nhiên, có đôi khi là 30 năm trước, có đôi khi là 20 năm trước, còn lúc lại là 10 năm trước, đáng sợ chính là, mỗi một lần xuyên qua, trong căn nhà này đều sẽ có người chết!

Mà càng đáng sợ hơn nữa, anh phát hiện người bên cạnh mình cũng bắt đầu xuất hiện một vài "tín hiệu tử vong", hung thủ giết người dường như đang ẩn nấp bên cạnh anh, hơn nữa đã dời mục tiêu hướng về anh!

Nếu thật sự không tìm ra gã, vậy có khả năng anh cũng sẽ bị giết chết.

Rất khiến người sởn tóc gáy có đúng không?

Không thể không nói, đây là một bộ phim tình cảm gay cấn rất thành công, Úc Khải đọc đến đây cũng có chút run run.

Điều khiến người ấm áp duy nhất chính là, nhân vật chính qua vô số lần xuyên không, cuối cùng cùng Khương Tân yêu nhau, bọn họ có một tình yêu vượt thời không.

Không sai đây là một bộ phim tình cảm gay cấn với đề tài tình yêu đồng giới.

"Ừmmm...."

"Không muốn sao? Không muốn nhận cũng không sao, hoặc là để bọn họ sửa kịch bản một chút."

"Cũng không phải."

Úc Khải rất rõ ràng làm một diễn viên, sớm hay muộn cũng phải đóng phim tình cảm, là phải "hiến thân" vì nghệ thuật, nhưng nghĩ tới phải cùng một người đàn ông khác diễn cp, trong lòng vẫn rất mất tự nhiên.

Kỳ lạ, không phải cậu đã cong sao?

Đường Hân Nhiên không có cho cậu thời gian để nghĩ nhiều, đứng dậy nói: "Nếu không thành vấn đề thì ngày mai chúng ta liền tới chỗ đạo diễn bên kia diễn thử nhé?"

"Được." Từ trước tới này, đối với sự sắp xếp của quốc gia ba ba, Úc Khải chưa từng có ý kiến gì, nhưng vẫn không nhịn được hỏi một câu: "Một nam chính khác diễn Khương Tân là ai, đã định ra chưa?"

Đường Hân Nhiên: "Vẫn chưa, mới định ra cậu thôi, có chọn vài diễn viên cho vai Khương Tân, để ngày mai cậu chọn."

Úc Khải: "Em chọn?"

Đường Hân Nhiên: "Đúng rồi, đã nói rồi mà, chờ cậu nổi tiếng khắp đại giang nam bắc, đàn ông đều mặc cậu chọn, nói không chừng còn có thể câu được một ảnh đế."

Úc Khải: "......"

Chị gái à, không đến mức không đến mức!

Ngày hôm sau, lúc tới hiện trường.

Đúng là có 6 nam diễn viên đang chờ ở đằng kia.

Sáu người này cơ bản đều là nam diễn viên tuyến một hai, mỗi người cao trên 1m85, tướng mạo rất xuất sắc.

Bọn họ đều tới thử vai Khương Tân.

"Úc Khải cậu tới rồi sao? Vị này chính là diễn viên Úc Khải diễn vai Đinh Hạ, hôm nay các cậu diễn thử, chủ yếu là để Úc Khải xem cảm giác có hợp hay không."

Đóng phim tình cảm, cảm giác cp vô cùng quan trọng.

Úc Khải lễ phép chào hỏi: "Chào các vị tiền bối."

"Ừm, chào cậu."

"Chào cậu."

"Chào cậu ~"

Nhìn thấy diễn vai Đinh Hạ cư nhiên đã được định ra, còn là một diễn viên không tính là hạng nhất, các vị đang ngồi đều có chút kinh ngạc.

Vẻ mặt khác nhau.

Có một người tên Diệp Tử Hạo, rất có ý kiến với Úc Khải.

Mở miệng liền âm dương quái khí: "Ai da, em trai Úc Khải, anh có thể hỏi chú một chút không, ông chủ của chú rốt cục là ai vậy? Sao không cần diễn thử đã có thể bắt được nhân vật Đinh Hạ này vậy?"

Úc Khải đã có chút sang chấn tâm lý, hỏi hệ thống: "Cá của Úc Tinh Thần à?"

Hệ thống:【Không phải cá, là một nhân vật pháo hôi, theo cốt truyện, anh ta và một nam diễn viên khác ngầm yêu đương, nam diễn viên kia cạnh tranh cùng một nhân vật với Úc Tinh Thần, không tranh được, bị Úc Tinh Thần bắt được, khiến anh ta rất bất mãn, khi đối diễn cố ý NG, không sống quá hai chương đã bị cá của Úc Tinh Thần phơi khô. Có lẽ lần này cậu cũng chặn đường người yêu của anh ta.】

Cá mặn plus: ?

Không phải chứ, người mà ngay cả Úc Tinh Thần cũng không đánh nổi, lấy đâu ra tự tin đánh với cậu? Úc Tinh Thần chính là bại tướng dưới tay cậu đấy nhé.

Đây là cái logic gì zậy_ _!!!

Hệ thống:【Cho nên anh ta chỉ là một cái pháo hôi thôi mà.】

OK, Úc Khải hiểu rồi, nếu là pháo hôi vậy phải có dáng vẻ của pháo hôi.

Úc Khải nhìn về phía Đường Hân Nhiên

Đường Hân Nhiên lập tức hiểu ngay, gọi trợ lý đạo diễn tới nói hai câu, rất nhanh trợ lý liền tới đây, nói thẳng: "Diệp lão sư, ngài có thể về rồi."

Diệp Tử Hạo: ???

Vẻ mặt gã ta đầy khó tin: "Cái gì?!"

Không sai, lưng dựa quốc gia ba ba chính là tùy hứng như vậy đấy!

Đường Hân Nhiên nói để Úc Khải chọn, vậy thật sự để cậu chọn.

Quản ngươi là ai, làm Úc Khải không thoải mái, phải đi.

Diệp Tử Hạo đi rồi, trợ lý đạo diễn cầm kịch bản tới.

Là một đoạn diễn tình cảm rất quyết liệt.

Trong một lần xuyên qua, Đinh Hạ suýt nữa bị giết, Khương Tân nói anh đừng tới nữa, bảo anh trở lại thế giới hiện thực và dọn ra khỏi ngôi nhà này.

Nhưng Định Hạ lương thiện không đồng ý, anh vẫn muốn thử cứu những người bị giết chết đó, cho dù người đang trong hiểm cảnh, vì thế Khương Tân không tiếc nói với anh những lời tàn nhẫn, nói mình thay lòng đổi dạ, muốn ở cùng người đàn ông khác, khiến Đinh Hạ tức giận tát cho Khương Tân một cái, nhưng sau khi đánh lại hối hận, ôm mặt khóc.

Khương Tân cũng mềm lòng, hai người ôm lấy nhau khóc nức nở.

Người đầu tiên diễn thử với Úc Khải tên là Lý Trạc.

Là một diễn viên hạng nhất rất nổi tiếng, tính cách có vẻ cao lãnh, vốn Úc Khải muốn giao lưu với anh ta đôi câu, anh ta cũng phớt lờ.

Hai người trực tiếp diễn thử.

Cảnh cãi nhau mở màn, Úc Khải diễn vô cùng tốt, cảm xúc đầy đủ, sức bật mười phần, kết quả tới khi diễn cảnh ôm, nhìn thấy Lý Trạc tiến lên.

Thân thể Úc Khải rất không chịu khống chế, vụt một cái lùi ra sau hai bước lớn.

Mọi người: ?

Lý Trạc: "Cậu sao vậy?"

Úc Khải xấu hổ, lau lau nước mắt: "Ngại quá, chúng ta lại thực hiện lần nữa."

Lần thứ hai, Úc Khải lại trốn.

Úc Khải chỉ cảm thấy mỗi tế bào trong cơ thể của mình đều viết chữ kháng cự, trong tình huống bình thường cậu ôm người đồng giới sẽ không có vấn đề, nhưng nghĩ tới đây là mang theo ý vị ái muội —— muốn coi anh ta thành người yêu.

Úc Khải liền khó chịu.

Lần thứ ba, Úc Khải vẫn là né tránh.

Cứu mạng, cậu thật sự không được!

Mẹ nó, rốt cục cậu có cong hay không?

Úc Khải thấy Lý Trạc rõ ràng không kiên nhẫn, xin lỗi nói: "Thực xin lỗi, tiền bối, tôi chưa diễn tình cảm bao giờ, tôi có thể điều chỉnh một chút không? Tôi...."

Cậu còn chưa nói xin lỗi xong, Lý Trạc hừ lạnh nói: "Kỹ thuật diễn xuất của cậu tệ như vậy cũng xứng làm nam chính? Cậu ở đây giả vờ ngây thơ cái gì? Có ai không biết về cậu chứ?"

Không giống như Diệp Tử Hạo bởi vì cảm thấy nhân vật của người yêu bị cướp mất, Lý Trạch chỉ đơn giản là nóng tính, không vui liền ném đồ đạc, đánh người, đã từng có lúc trong lúc quay chương trình, bởi vì khó chịu mọi người và một vị khách mời ồn ào trước mặt, còn thiếu chút nữa là đánh nhau.

Úc Khải: ???

Tuy cậu diễn không tốt, cậu có vấn đề, nhưng cũng không tới mức nói cậu như vậy đúng không?

Ở phim trường diễn lại bảy tám lần cảnh diễn phối hợp là tình huống thực bình thường, trước khi diễn không giao lưu, hiện tại liền trách móc cậu? Điên à?

Úc Khải đang định mở miệng kêu Đường Hân Nhiên trực tiếp cho anh ta đi, sau lưng truyền tới một giọng nói quen thuộc.

"Anh cảm thấy Úc Khải diễn không tốt?"

Giây tiếp theo, Úc Khải đã bị Cảnh Vân Trăn đột nhiên xuất hiện kéo ra phía sau bảo vệ.

Hắn nhìn chằm chằm Lý Trạc, lạnh lùng nói: "Chi bằng tôi tới diễn thay cậu ấy?"

Lý Trạc ngây người, khinh thường trên mặt lập tức biến mất, gương mặt tươi cười chào đón: "Ai da, Cảnh ca, sao anh lại tới đây? Đã lâu không gặp ha."

"Tới để diễn, đừng lôi kéo làm quen."

Cảnh Vân Trăn cưỡng ép Lý Trạc đối diễn với hắn, chờ tới lúc diễn xuất bùng nổ, hắn không chút khách khí vung ra một cái tát.

Lúc trước Úc Khải đều tát giả, lần này Cảnh Vân Trăn tát thật, trực tiếp đánh anh ta ngã lăn ra đất.

Lý Trạc kêu lên đau đớn.

Ai bảo miệng mày thối!

Cảnh Vân Trăn đi lên đi lên tóm cổ áo anh ta, túm cả người lên: "Anh vừa mới nói gì? Hả?"

Lý Trạc cũng tỉnh táo lại, Cảnh Vân Trăn đây là đang thu thập anh ta, vừa đau đến run rẩy, vừa giải thích: "Cảnh ca, tôi không có ý gì khác, tôi chỉ đùa một chút...."

Được lắm, cư nhiên là thứ đồ bắt nạt kẻ yếu!

Cảm thấy địa vị của Úc Khải không bằng mình nên tùy tiện măng mỏ, nhìn thấy người hơn mình thì lập tức quỳ gối.

Cảnh Vân Trăn bảo trợ lý bê một cái ghế tới, ném anh ta qua: "Anh cứ ngồi ở đây, xem cho kỹ."

Úc Khải lúc này mới có cơ hội hỏi: "Anh? Sao anh lại tới đây?"

Cảnh Vân Trăn bất mãn hừ một tiếng: "Anh không tới, tiểu bảo bối của anh sắp chạy theo người ta!"

Khuôn mặt nhỏ của Úc Khải đỏ lên: "Đừng nói linh tinh! Cẩn thận bị người khác nghe thấy."

Ngày hôm qua khi Úc Khải quyết định nhận kịch bản này, Đường Hân Nhiên liền "thuận miệng" nói cho trợ lý của Cảnh Vân Trăn.

Cảnh Vân Trăn vừa nghe, tiểu bảo bối của hắn muốn đóng cp với người khác?! Tuyệt đối không thể được, tuyệt đối không được, lập tức giết trở về.

Đường Hân Nhiên: "Xem, không phải câu được một ảnh đế tới sao?"

Cảnh Vân Trăn từ chỗ trợ lý nơi đó lấy được nội dung diễn thử, nhìn một lần, liền bắt đầu.

Khi diễn xuất, Úc Khải luôn luôn gặp mạnh tất mạnh, đóng cặp với Cảnh Vân Trăn, tất cả cảm giác của cậu đều hiện ra.

Giờ phút này, cậu dường như thật sự trở thành Đinh Hạ, là chàng trai Đinh Hạ dũng cảm lương thiện yêu Khương Tân sâu sắc mà trong vô số lần xuyên qua đều muốn cứu giúp người khác.

Bọn họ gặp nhau, bọn họ yêu nhau, bọn họ cãi vã, bọn họ vì nhau mà muốn từ bỏ, nhưng cho dù thế nào cũng không thể buông tay.

Tới khi Úc Khải tỉnh lại, đã khóc đến rối tinh rối mù, tự nhiên ôm lấy Cảnh Vân Trăn.

Thấy dấu bàn tay màu đỏ trên mặt Cảnh Vân Trăn, Úc Khải vội vàng xin lỗi: "Thực xin lỗi, anh, em vừa rồi quá nhập diễn, không kiểm soát được."

"Không có việc gì ~"

Cảnh Vân Trăn bị đánh cũng không tức giận, ngược lại tâm trạng vui sướng sờ sờ mặt mình, chỉ cảm thấy tay tiểu cá mặn thật mềm.

"Diễn rất tốt! Rất tốt!!"

"Tuyệt!"

Không chỉ đạo diễn vỗ tay, mà mấy diễn viên thử vai khác cũng phải khen ngợi.

"Không hổ là Cảnh ca!"

"Úc Khải cũng rất lợi hại!"

Nhìn hai người biểu diễn, nhớ tới thái độ không ai bì nổi của mình vừa rồi, Lý Trạc chỉ cảm thấy má phải của mình hình như lại bị tát cho một cái, càng xấu hổ hơn.

Cảnh Vân Trăn lúc này đi tới, từ trên cao nhìn xuống, lạnh lùng nói: "Xin lỗi Úc Khải."

"Thực xin lỗi......" Lý Trạc vội vàng xin lỗi Úc Khải, sau đó u ám rời đi.

Cảnh Vân Trăn thu thập xong Lý Trạc, đi tìm đạo diễn, tỏ vẻ bản thân có thể diễn nhân vật Khương Tân.

Đạo diễn vừa mừng vừa sợ!

Lúc trước ông đã nghĩ tới việc mời Cảnh Vân Trăn, nhưng lại cảm thấy chỉ sợ không mời được.

Không ngờ Cảnh Vân Trăn tự mình tới?!

"Vậy Cảnh lão sư." Vị đạo diễn này cũng biết Cảnh Vân Trăn không diễn cảnh thân mật: "Hay là tôi cho biên kịch sửa kịch bản, xoa hết cảnh hôn của các vị?"

Cảnh Vân Trăn nhìn Úc Tiểu Khải đang thu thập đồ đạc bên kia, hạ thấp giọng nói: "Không, ông cứ cho nhiều cảnh diễn thân mật vào, càng nhiều càng tốt."

Đạo diễn: ?!

===========

Tiểu kịch trường

Sa điêu công: Chúng ta diễn ngay và luôn đi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net