Truyen30h.Net

EDIT - TA DỰA VÀO BÁN MANH ĐỂ THĂNG CẤP - HỮU MẶC

Gấu trúc thật khí phách

bilundethuong

Tác giả: Hữu Mặc

Edit: Bilun

Bộ não trí năng của con thuyền Noah dùng giọng nói khá máy móc xoa dịu nỗi sợ hãi của mọi người, cho dù giờ phút này bên ngoài vẫn truyền tới tiếng ầm vang đinh tai nhức óc, thậm chí khiến cho bọn họ có một loại ảo giác sâu biến dị tùy thời sẽ tiến vào.

Không ——

Phải nói, đấy cũng không phải ảo giác.

Chỉ cần cho đám sâu biến dị đó một chút thời gian, bằng lực phá hoại đáng sợ của chúng nó, là hoàn toàn có thể phá hủy hoàn toàn hàng rào, đến lúc đó nhân loại trốn trong con thuyền Noah, sẽ trở thành cá nằm trên thớt, hoàn toàn chỉ có thể tùy ý sâu biến dị xâu xé.

Một cái kết chết chóc như vậy, chỉ nghĩ thôi đã khiến bọn họ cảm thấy run rẩy và tuyệt vọng.

Người thủ hộ được nhân loại coi là thần hộ mệnh thì bắt đầu dùng giọng nói bình tĩnh kể lại chuyện xưa, ban đầu không có ai muốn nghe thần hộ mệnh kể chuyện, nhưng dần dần, bọn họ không nhịn được mà ngây dại.....

Bởi vì màn hình dần dần thay đổi, rõ ràng phát sóng trực tiếp cảnh tượng đáng sợ bên ngoài, rõ ràng bày ra cho mọi người xem.

Mà giọng nói của thần hộ mệnh vẫn đang tiếp tục.

Nó kể về câu chuyện nhân loại mấy nghìn năm trước phái ra bốn con thuyền Noah, cũng kể về trước bốn con thuyền Noah, từng có một phi thuyền đã rời khỏi địa cầu, bay vào vũ trụ mênh mông, cuối cùng bặt vô âm tín.

Nhưng ngày hôm nay, hậu đại của nhân loại ở chiếc phi thuyền kia đi tới hành tinh máy móc, mà trước đó, bọn họ đã từng cứu vớt nhân loại ở con thuyền Noah số 2.

Đó là nơi được gọi là hành tinh mèo.

Hành tinh kia đã trải qua một cuộc khủng hoảng mang tính chất tuyệt chủng giống như hành tinh máy móc, đồng thời một sinh vật của một nền văn minh cao cấp hơn xuất hiện.

Chủng tộc của nó gọi là gấu trúc, nó có hoa văn màu đen trắng, thoạt nhìn vô hại, nhưng nó lại cứu vớt nhân loại, dùng cổng không gian cố định đánh bại trùng triều, trợ giúp hành tinh mèo thành lập gia viên.

Nhân loại trong con thuyền Noah hô hấp dần trở nên dồn dập, bởi vì bọn họ nghe ra, nếu câu chuyện này là thật vậy có phải nói rằng, sinh vật kia sắp tới cứu bọn họ?

"Mau nhìn màn hình lớn!"

Không biết ai đột nhiên phát ra thanh âm gần như tiếng thét chói tai.

Lực chú ý của mọi người lập tức bị kéo qua, bọn họ khiếp sợ nhìn thấy một sinh vật màu đen trắng xuất hiện trên màn hình, nó —— có bộ lông mềm mại, xõa tung, thân thể tròn ủm.

Khi màn ảnh tới gần, cuối cùng bọn họ cũng nhìn thấy mặt nó.

Đó là—— một khuôn mặt cũng tròn xoe, xung quanh đôi mắt còn treo quầng thâm ủ rũ, phối hợp với khuôn mặt tròn vo không hề nguy hiểm, tạo thành bộ dáng đáng yêu đến nổ tung rồi lại khiến người hận không thể ôm ngực thét chói tai - quá đáng yêu!!

Mọi người không cách nào hình dung chấn động giờ phút này.

Cả đời bọn họ chỉ có thể ở trong nhà giam con thuyền Noah, cho dù từ màn hình nhìn thấy thế giới bên ngoài, cũng vẫn là một mảnh xám xịt.

Bên trong con thuyền Noah cũng như vậy.

Nhưng hiện tại, một màu sắc mới mẻ xuất hiện.

Hơn nữa còn là động vật còn sống có bề ngoài đáng yêu đến nổ tung xuất hiện.

Nó còn dễ thương như vậy.

Đám nhà quê lập tức ôm tim, vẻ mặt xuất hiện biểu tình ta là ai, ta đang ở đâu, ta hình như bị manh mất đi lý trí rồi.

Bình luận không nhịn được bắt đầu bật cười ha ha ha ha.

[Ta biết ngay mà, bọn họ không chống lại được đại khả ái của ta bán manh!!!]

[Thấy một màn như vậy ta cảm thấy mỹ mãn, cuối cùng có thể an tâm mà đi phẫu thuật, cúi chào các vị, chờ ta ra khỏi phòng phẫu thuật lại xem phát sóng trực tiếp.]

[Phải sóng sót ra khỏi phòng phẫu thuật nhé!!!]

[Cút, ta chỉ đi cắt cái ruột thừa mà thôi.]

**********

Trên màn hình, sinh vật được thần hộ mệnh miêu tả thành cao đẳng sinh vật, hơn nữa không gì không làm được kia thoạt nhìn thật sự —— thực yếu ớt.

Nhưng lại thực đáng yêu.

Nhưng cái ấn tượng cố hữu này rất nhanh liền theo sinh vật này biến lớn, biến lớn, lại biến lớn, cuối cùng biến thành quái vật khổng lồ cao tới 20 mét.

Cho dù vẫn rất đáng yêu, khiến người không thể sinh ra sợ hãi, ngược lại cảm thấy nó ngốc ngốc nghếch nghếch, còn mang theo vẻ ủy khuất vô tội đầy tự nhiên.

Nhưng thứ nó biểu hiện ra lại hoàn toàn trái ngược với vẻ bề ngoài.

Nó tùy ý tạo ra ngọn lửa, ném một cái lập tức thiêu chết một tảng lớn sâu biến dị, tùy ý nặn ra tia chớp, lập tức liền nổ tung một mảnh sâu biến dị.

Nó dậm chân một cái, lập tức mặt đất nứt ra khe hở, rất nhiều sâu biến dị bị rơi xuống, sau đó cái hố kia lại dần dần khép lại thành mặt đất bằng phẳng.

Đặc biệt là con sâu biến dị cấp 3, cấp 4, cấp 5 —— thậm chí là sâu biến dị cấp 6!!! Tất cả đều bị nó ấn trên mặt đất không ngừng chà đạp, ngay cả lực đánh trả cũng không có.

Mọi người khiếp sợ không nói nên lời.

"Này.......thật đáng sợ nhỉ?"

Đây quả thực là sức mạnh của thần linh!

Thì ra nền văn minh cao cấp lại mạnh mẽ như vậy sao?

Nhân loại vốn tuyệt vọng lập tức trào dâng hi vọng, có sinh vật mạnh mẽ như vậy trợ giúp bọn họ, mọi người có phải không cần phải chết nữa đúng không?

Nhưng rất nhanh, nụ cười của bọn họ dần biến mất.

Vẻ mặt của Otis dần trở nên ngưng trọng, hắn cũng nhìn thấy màn hình phát sóng trực tiếp.

Nơi xa, một quái vật khổng lồ đang lạnh lùng nhìn Quý Vô Tu,  đôi mắt tà ác của nó tràn ngập chết chóc.

Hơi thở đó đáng sợ cơ hồ có thể xuyên thấu qua màn hình phát sóng trực tiếp tới trước mặt người xem, khiến không ít người xem phát sóng trực tiếp sợ tới mức tè ra quần.

Kia rõ ràng là sâu biến dị cấp 8!

Đây là lần đầu tiên nhân loại nhìn thấy sâu biến dị cấp 8.

Rất đáng sợ, thậm chí không thể dùng bất cứ từ ngữ nào để hình dung sợ hãi trong lòng.

Sâu biến dị cấp 8 phát ra tiếng gào rống khiến người sợ hãi run rẩy, nghiễm nhiên đang tính toán giết chết Quý Vô Tu.

Sắc mặt Quý Vô Tu trở nên ngưng trọng.

Y rất rõ ràng bản thân hiện giờ không đánh lại được sâu biến dị cấp 8.

Khán giả xem phát sóng trực tiếp khó khăn lắm mới bình ổn lại, lập tức vội vàng kêu gọi Otis.

[Nguyên soái, mau giúp đỡ bé đáng yêu! Chắc chắn nó không đánh lại được sâu biến dị cấp 8.]

[Nguyên soái, ngươi đừng có ngây ra nhìn màn hình nữa!!!]

[Các ngươi kêu gào cái gì, nguyên soái Otis còn để ý bé đáng yêu hơn các ngươi đấy, chắc chắn hắn sẽ đi lên giúp bé đáng yêu đúng không?!!!]

Quý Vô Tu cũng nhận ra điểm này, y quay đầu nhìn những người thủ hộ, y biết hai mắt của những người thủ hộ tương đương với camera, có thể đồng thời nhìn thấy tình huống của mình.

"Otis, đừng tới đây—— ta có biện pháp đối phó nó." Quý Vô Tu vội vàng hô : "Ngươi đã đồng ý với ta, đừng tới đây."

Sắc mặt Otis nghiêm trọng, hiển nhiên không định nghe lời cục cưng nhỏ, không ai có thể thương tổn cục cưng nhỏ, sâu biến dị cấp 8 cũng không được.

Otis lập tức nhích người rời đi con thuyền Noah, nhưng lại bị Sói Đói ngăn cản: "Nguyên soái ——"

Sắc mặt Otis trở nên âm trầm: "Cút."

Đây đại khái là lần đầu tiên hắn thất thố như vậy.

Nhưng tất cả người xem lại không hề cảm thấy nguyên soái như vậy không phù hợp với thân phận, thậm chí bọn họ còn cảm thấy một màn này vô cùng lấy đi nước mắt.

Otis thật sự rất thích bé đáng yêu.

Phải biết rằng kia chính là sâu biến dị cấp 8, đừng nói là Otis, chỉ sợ toàn bộ nhân loại cũng không nhất định có thể giết chết nó.

Sói Đói: "....."

Hắn giống như biến thành vật hi sinh để người ta khoe ân ái.

Chỉ mong đây chỉ là một loại ảo giác.

[Nhìn thấy nguyên soái Otis thất thố mắng Sói Đói, ta liền biết hắn và bé đáng yêu là tình yêu đích thực, ta tuyên bố, về sau muốn chèo cái thuyền này! Và bảo vệ bọn họ!!! Chỉ cần bọn họ có thể sống sót!!!]

[Nguyên soái Otis và bé đáng yêu nhất định phải sống sót nhé!!!]

[Phải sống, mau chóng chạy trốn mới là chính sự!!!!]

[Muộn rồi, bé đáng yêu muốn xây dựng cổng không gian cố định cần 5 phút, 5 phút này tùy thời sẽ xuất hiện bất cứ ngoài ý muốn nào, hiện tại cần phải đánh bại sâu biến dị cấp 8 mới được.]

[Ta lo quá, ta không muốn xem phát sóng trực tiếp một chút nào, ta rất lo, hai mắt ta đều đỏ, muốn khóc.]

Giờ phút này Otis đã tới cửa con thuyền Noah, nhưng sự tình nghiêm trọng hơn đã xuất hiện, vô số sâu biến dị chắn ở cửa, nếu hắn đi ra ngoài, rất có thể sẽ không thể ngăn cản sâu biến dị tiến vào con thuyền Noah, đến lúc đó nhân loại bên trong rất có thể sẽ chết hết.

Dù cho mình rất mạnh mẽ, nhưng vẫn không thể lập tức tiêu diệt hết tất cả sâu biến dị, bởi vì số lượng của bọn chúng thật sự quá nhiều.

Sói Đói chạy tới: "Nguyên soái, không cần đi ra ngoài, sự tình hình như có thay đổi."

Otis đột nhiên ngẩng đầu, lập tức quay trở lại xem màn hình lớn.

Con thú đầu đội trời chân đạp đất kia chớp mắt, từ trên mặt nó mơ hồ có thể thấy được thần sắc  ngưng trọng, nó lắc lắc đầu, móng vuốt vươn tới, tựa hồ gật gật đầu.

Giống như đang nói chuyện với ai đó.

Giây tiếp theo, trên người nó bỗng phát ra ánh sáng mãnh liệt, nơi ánh sáng kia lan tới, thậm chí còn đốt cháy sâu biến dị thành cát bụi, rơi rụng trong không khí, biến thành những đốm sáng nhỏ.

Một màn này khá chấn động.

Chờ tới khi ánh sáng tản đi, dường như con thú biến dị kia trở nên khác trước, nó thoạt nhìn giống như đẹp lên 100 lần, đẹp tới mức bùng nổ, trên thế giới này không có ai có thể cự tuyệt vẻ đáng yêu của nó.

"Đáng yêu quá...." có người bưng kín mũi, cư nhiên cười nhộn nhạo.

Rõ ràng ba giây trước, vẻ mặt của hắn còn đầy thống khổ tuyệt vọng.

Khán giả phát sóng trực tiếp hiện tại cũng không có thời gian đi trêu chọc người này, bởi vì bọn họ cũng giống như người này, máu mũi chảy ròng, sau đó sôi nổi lộ ra vẻ mặt si tình ngây ngốc.

Đáng yêu quá......

Thật muốn cứ tiếp tục nhìn như vậy.

Có chết cũng đáng.

Otis nhìn chăm chú vào cục cưng nhỏ, cho dù nó trở nên càng đáng yêu, nhưng điều hắn càng quan tâm hơn lại là an nguy của cục cưng nhỏ.

Quý Vô Tu cảm thấy mình đã không còn là mình trước kia nữa, hiện tại y cảm thấy bản thân trâu bò tới mức con sâu biến dị phía đối diện kia quả thực chỉ là chuyện nhỏ.

Chỉ cần mình vung một đấm, con sâu kia sẽ phải chết thẳng cẳng.

Chắc chắn.

Quý Vô Tu tràn ngập tự tin, thậm chí còn phát hiện mình lại cao lên tới 30 mét, còn cao hơn con sâu biến dị cấp 8 kia 10 mét, lúc này tỷ lệ thắng lợi của y lại tăng thêm vài lần.

Quý Vô Tu không chờ sâu biến dị tấn công mình trước, y lập tức điên cuồng rống giận về phía sâu biến dị, để thể hiện khí phách phóng đãng không kiềm chế được của mình.

Tin rằng những nhân loại này nhất định sẽ bị chiều cao 30 mét hiện tại của mình chinh phục, nhất định cảm thấy mình khí phách không chịu nổi.

Như vậy là được!

Đây chính là kết quả mình muốn đạt tới.

Nhân loại trong con thuyền Noah và toàn thế khán giả đang xem phát sóng trực tiếp lại một nữa che lại mũi, bị manh đến mức muốn hét lên!!!

Ôi ôi đáng yêu quá!!!!

Quý Vô Tu tiến lên, hơi thở xung quanh người lập tức nghiền nát đám sâu biến dị đang luẩn quẩn quanh chân mình, tận đến khi đi tới trước mặt sâu biến dị cấp 8, sau đó vung thật mạnh tay gấu, sâu biến dị cấp 8 không cả kịp phản kháng, cứ như vậy 8 cái chân hướng lên trời ngã chổng vó, thậm chí nó còn ngơ ngác một chút, sau đó tức giận không chịu nổi mà gào rống.

Nó liều mạng muốn lật người lại, lại bị nắm tay dần dần phóng đại trước mắt chiếm cứ toàn bộ tâm trí, đau đớn đánh úp tới, trước mắt nó tối sầm, thiếu chút nữa bị đánh tới mức quên mất mình là sâu biến dị.

Nó hét chói tai.

Thật vất vả tránh thoát khỏi khốn cảnh tối sầm trước mắt, sau đó trước mắt lại xuất hiện một nắm tay thật lớn.

Nó trừng lớn mắt, dường như đang nói: "Sao lại tới nữa!!!!"

Nhưng sau đó......

Nó lại mất đi ý thức lần nữa.

Sau đó hình như lại có một nắm đấm rơi xuống, nó hoàn toàn không còn động đậy.

Mọi người trợn mắt há hốc mồm.

Kia chính là sâu biến dị cấp 8 đấy, cứ như vậy bị một con thú bông khổng lồ mềm mại đáng yêu vô hại đánh cho tới chết, hay là nói đầu sâu đã bị đấm bẹp.

Hiện trường đầy máu me tàn bạo.

Đám sâu biến dị quanh thân thậm chí rùng mình tập thể, lập tức chạy không còn tăm hơi.

Một đám trùng triều, cứ như vậy đầu voi đuôi chuột biến mất.

Con thú biến dị như thú bông khổng lồ cao 30 mét kia đứng ở nơi đó, vẻ mặt nghiêm túc nặng nề, thậm chí còn giơ bàn tay đầy máu lên, hồi lâu sau mới lẩm bẩm ra tiếng: "Ta biến cao, nhưng lại yếu đi, ta cho rằng có thể 1 quyền đánh chết nó."

Kết quả lại cần những 3 quyền.

Mệt mỏi quá.

Không bao giờ yêu nữa ~

Mọi người: "......"

**********

Otis chăm chú nhìn đại khả ái trên màn hình, rất lâu sau mới nỡ rời đi tầm mắt, cục cưng nhỏ của hắn, từ trước tới nay đều mạnh nhất và xuất sắc nhất.

Cũng may mà nó không có việc gì.

Người thủ hộ của con thuyền Noah rất lâu sau mới nghẹn ra một câu: "Đệch, nó nói cư nhiên là thật."

Rõ ràng kết quả rà quét biểu hiện sức chiến đấu là 0, nhưng nhìn dáng vẻ tàn bạo của nó như vậy, thật.....khó có thể tin.

Màn hình phát sóng trực tiếp sau một hồi mới xuất hiện bình luận.

[Ta sai rồi, ta quá sai rồi, ta vừa rồi còn ngu ngốc nói bé đáng yêu mau chạy trốn đi, trời mới biết nên chạy trốn chính là con sâu biến dị cấp 8 kia mới đúng!!! 3 đấm! Chỉ 3 đấm, nó cứ như vậy toi mạng.]

[Đừng nhắc tới nữa, ta hiện tại nhớ tới liền muốn nôn, đập lòi cả óc, quá tàn bạo!!!]

[Chủng tộc gấu trúc này đều tàn bạo như vậy sao? Nhưng rõ ràng chúng nó có một khuôn mặt cực kỳ ngốc nghếch đáng yêu vô hại mà!!! Đừng nói là mà, ngay cả thân thể và tất cả mọi chỗ, đều vô hại như vậy!!!]

[Nói uyển chuyển như vậy làm gì, nói thẳng ra nó thoạt nhìn quá nhược kê là được rồi.]

[Nhưng chuyện này nói cho chúng ta đừng trông mặt mà bắt hình dong!!!]

[Đúng vậy.]

Bình luận náo nhiệt như vậy, Quý Vô Tu nhìn thoáng qua một cái rồi không quan tâm nữa, bởi vì y đã bị đại lượng điểm bán manh mà hệ thống thông báo làm cho kinh sợ rồi.]

Lúc này tốc độ tăng điểm bán manh của y quả thực nhiều chưa từng có!

Có thể xây dựng mười mấy cái cổng không gian cố định!

Nói tới cổng không gian, lúc này y mới nhớ ra mình chỉ lo đập chết sâu biến dị cấp 8, cư nhiên quên mất việc cổng không gian cố định.

"Hệ thống, thứ này chỉ có thể nối với một chỗ thôi sao?"

[Đúng vậy, nhưng ký chủ ngài có thể đặt điểm đến ở cạnh cửa không gian cố định ở hành tinh mèo.]

Ánh mắt Quý Vô Tu sáng lên: "Ý kiến hay."

Bốn phía đã trống trơn, chỉ có rác rưởi rơi xuống và bị giẫm đạp thành than, Quý Vô Tu lại lần nữa dùng chân đá rác, ý đồ dọn dẹp làm sạch mặt đất.

Người thủ hộ thấy thế, lập tức phân phó người máy bên ngoài tiến lên hỗ trợ, chúng nó chính là tay thiện nghệ thu thập rác rưởi, làm nhanh hơn Quý Vô Tu nhiều.

Rất nhanh, mặt đất liền xuất hiện một chỗ sạch sẽ, Quý Vô Tu quyết định xây dựng thông đạo ở đây, sau đó bắt đầu đặt cổng không gian cố định, trong nháy mắt mặt đất xuất hiện một luồng ánh sáng nhỏ màu xanh lam, sau đó bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được dần dần cao lên, lại cao lên......

So với phản ứng bình tĩnh của khán giả xem phát sóng trực tiếp đã nhìn thấy sự thần kỳ của cổng không gian cố định, người ở con thuyền Noah có vẻ lại bị sốc, xôn xao bàn tán cái màn hình màu xanh lam đầy chấn động kia là gì.

Mấy trăm năm qua, đủ để khiến văn minh khoa học kỹ thuật của con thuyền Noah bị tụt hậu.

HIện tại bọn họ còn chưa cả thấy qua quang não, chỉ có thể mỗi ngày chết lặng ngồi ở chỗ kia, hoặc là nói chuyện với người khác, cho nên khi bọn họ nhìn thấy đồ vật có thể gọi là kỳ tích này xuất hiện, tự nhiên sẽ phản ứng hơi khoa trương.

Sau đó, khi cổng không gian dần dần cao tới mức ngay cả người thủ hộ ngẩng đầu cũng rất khó nhìn thấy rõ ràng, cánh cổng kia mới thực sự dừng lại, hoa văn màu xanh nước biển thoạt nhìn rất có vẻ khoa học viễn tưởng và thần kỳ.

Quan trọng nhất là, bọn họ cũng đều biết tác dụng của cánh cổng này là gì, người ở con thuyền Noah bắt đầu trở nên khẩn trương, thậm chí còn sinh ra một chút sợ hãi.

Quý Vô Tu biết lúc này đã không cần mình nữa, mà phải dựa vào Otis, cho nên y yên lặng mở quyền hạn cho Otis, để hắn cũng có thể nhìn thấy bình luận.

Otis hơi nhướng mày, đáy mắt hiện lên một chút bất đắc dĩ, hắn biết rõ mục đích cục cưng nhỏ làm như vậy, tự nhiên cũng sẽ thuận theo ý tưởng của nó, đồng thời camera cũng rất thông minh bay tới trước mặt Otis, dường như đang phát sóng trực tiếp hội nghị.

Sau khi truyền đạt mọi việc thông qua phát sóng trực tiếp xong, người thủ hộ lại phái một người máy tới để đón Otis qua, cùng lúc đó, Quý Vô Tu cũng lập tức thu nhỏ lại thành bộ dáng ban đầu, sau đó vui sướng chạy vào trong con thuyền Noah nghênh đón ánh mắt sùng bái của nhân loại trong đó.

Nhưng sau khi y tiến vào, tất cả nhân loại lập tức trợn trừng mắt nhìn Quý Vô Tu, không nhúc nhích, hoàn toàn không có vẻ nhiệt liệt hoan hô như trong tưởng tượng.

Lập tức có một loại cảm giác thực xấu hổ toát ra.

Nhưng điều này không quan trọng, quan trọng là giờ phút này những người này vẫn còn đang không ngừng cống hiến điểm bán manh cho mình, lại còn khá hào phóng, mỗi người đều cống hiến trên trăm điểm.

"Hi!" Quý Vô Tu nghĩ nghĩ, chống lại bầu khí xấu hổ chào hỏi những người này.

Người trong con thuyền Noah: "!!!!"

Nó thật sự biết nói!!!

Ý nghĩ này hiện lên trong đầu, có người thậm chí còn hít một hơi, sau đó lại cống hiếu 666 điểm bán manh.

Quý Vô Tu lập tức cảm thấy mỹ mãn.

Sói Đói chạy tới, khen Quý Vô Tu trâu bò, nói y lần này quả thực quá lợi hại, cư nhiên có thể đánh cho sâu biến dị cấp 8 không còn sức phản kháng, sau đó chỉ dùng ba đấm liền hoàn toàn giải quyết nó.

Quý Vô Tu ra vẻ khiêm tốn gật đầu, trong lòng nhiều ít có chút kiêu ngạo: "Đương nhiên, dù sao thực lực của ta cũng mạnh hơn nó."

Đánh bại nó quả thực chỉ là chuyện nhỏ.

Nhưng khi Quý Vô Tu nhìn thấy Otis, dáng vẻ khiêm tốt rụt rè kiêu ngạo kia đều không cánh mà bay, chỉ còn lại bộ dáng nhát gan co thành đoàn run lên bần bật.

Đừng thấy mặt Otis lúc này không cảm xúc, dường như rất bình tĩnh, nhưng Quý Vô Tu biết giờ phút này Otis thực sự tức giận, cực kỳ tức giận.

"Ta sai rồi, ta về sau cũng không dám nữa." Quý Vô Tu lập tức lên tiếng xin tha.

Không quan tâm tiếp theo có còn làm như vậy nữa hay không, hiện tại nhiệm vụ hàng đầu chính là nhanh chóng xin tha, vượt qua cái ải này trước đã.

Giờ phút này Otis rất khó duy trì dáng vẻ trấn định tự tin, hắn bước nhanh tới, một tay ôm chặt cục cưng nhỏ vào ngực, ngửi mùi hương dễ chịu trên người cục cưng nhỏ, than thở: "Ta không biết phải dùng bao lớn tự chủ mới có thể khiến mình không đi ra ngoài."

Lúc ấy khi hắn nhìn thấy cục cưng nhỏ muốn đánh nhau với sâu biến dị cấp 8, trong lòng thậm chí trào ra ý nghĩ cho dù từ bỏ người trong con thuyền Noah cũng phải đi ra ngoài cứu cục cưng nhỏ.

So với việc cứu cục cưng nhỏ, mọi thứ hắn quan tâm nhất trước kia đều trở thành phụ phẩm.

Quý Vô Tu ôm lại Otis: "Ta biết mà, nếu ngươi xảy ra chuyện, ta cũng sẽ như vậy."

Lúc ấy y có thể cảm giác được ý nghĩ muốn hủy diệt tất cả chỉ vì mình của Otis.

Y biết.

Biết Otis yêu mình bao nhiêu.

Mà mình cũng như vậy.

"Về sau đừng để ta ở lại một chỗ như vậy nữa, ta muốn bảo vệ ngươi." Giọng nói Otis hơi run rẩy.

Quý Vô Tu nghĩ nghĩ, cảm thấy nếu lúc này từ chối, thì có vẻ mình vô cùng tàn nhẫn, lại còn khiến Otis càng thêm tức giận, chỉ có thể trái lương tâm trả lời: "Ừ, được."

Camera trung thực phát sóng trực tiếp toàn bộ một màn này, tất cả người xem phát sóng trực tiếp: "......"

[Chắc như đinh đống cột, Otis và bé đáng yêu thật sự đang yêu đương!!!!]

[Chúc phúc!]

[Chúc phúc + 99!]

[Ta lại cảm động đến phát khóc.]

Giải quyết xong nguy cơ sâu biến dị cấp 8, tuy khắp nơi đều là trùng triều, nhưng đây đã không còn là vấn đề, bởi vì đã có rất nhiều chiến hạm tối tân và các loại phi thuyền cùng máy móc đủ mọi kích cỡ xuất hiện ở cổng không gian cố định.

Một lượng lớn binh lính và thú biến dị, cùng với quân đội của hành tinh mèo mới thành lập trong khoảng thời gian này cũng tới để hỗ trợ.

Các nhà khoa học hàng đầu của các ngành sản xuất cũng sôi nổi tiến vào con thuyền Noah, để tiến hành thăm dò, tuy thực lực của Sói Đói mạnh hơn một chút, nhưng dù sao hắn cũng chỉ có một mình, rất khó xử lý công trình khổng lồ như vậy.

Ba ngày sau.

Nhân loại và trí não của con thuyền Noah đã bàn bạc ra kết quả, đó chính là để người ở con thuyền Noah tới hành tinh mèo sinh sống, vừa lúc bọn họ mới xây dựng thành phố mới, cần thu hút càng nhiều nhân loại tiến vào.

Dù sao cái hành tinh máy móc đã từng có trình độ văn minh khoa học kỹ thuật khá cao này, tài nguyên đã thiếu thốn tới mức không thể tiếp tục sinh tồn.

Hơn nữa khí hậu và nhiệt độ ác liệt, cũng gây trở ngại ảnh hưởng tới nhân loại ở con thuyền Noah sinh sống.

Rất nhiều binh lính không thể ở đây lâu, vì khí hậu và nhiệt độ nơi này thật sự rất cao.

Rất nhanh, dưới sự dẫn đường của binh lính, người ở con thuyền Noah bắt đầu tiến vào chiến hạm có thể chở rất nhiều người, đi qua cổng không gian cố định đến hành tinh mới.

Mỗi người đều rất khẩn trương, thậm chí còn thấp thỏm lo âu, bọn họ đã thoát ly khỏi văn minh khoa học kỹ thuật rất lâu rồi, giống như người cổ đại đối mặt với thế giới loài người hiện đại,  tràn ngập bất an và sợ hãi từ trong xương cốt.

Cũng may trên màn hình hiện lên hình dáng thần hộ mệnh của bọn họ: "Đừng lo lắng, chúng ta sẽ tới một hành tinh tốt hơn để phát triển, mọi thứ đều sẽ tốt lên."

Người thủ hộ nói, làm cho bọn họ dần an tĩnh lại, bắt đầu ăn đồ ăn và nước uống mà binh lính đưa tới, có người thậm chí còn rơi lệ đầy mặt.

Đời này bọn họ chưa từng ăn qua đồ ăn ngon như vậy.

Đây ít nhiều là do con thú biến dị đáng yêu kia hỗ trợ.

Quý Vô Tu phát hiện mình lại đạt được không ít điểm bán manh, lập tức lộ ra khuôn mặt tươi cười.

"Nhưng vẫn phải cảm ơn các ngươi đã giúp đỡ, tuy những lời này ta đã nói rất nhiều lần, kỳ thực ta đã hoàn thành sứ mệnh." Người thủ hộ cảm kích nói.

Nó đã hoàn thành sứ mệnh của mình, có lẽ nên ở lại con thuyền Noah, cùng những người máy đang sắp báo hỏng của mình hoàn toàn vùi lấp trong dòng sông lịch sử, tận đến một ngày khi năng lượng hoàn toàn hao hết.

Nhưng không nghĩ tới Sói Đói cư nhiên chỉ nghiên cứu có ba ngày, lập tức lấy ra chương trình dữ liệu của trí não cất vào chiếc chiến hạm này, còn những người máy sắp hỏng kia cũng tạm thời tắt máy đặt trong chiến hạm.

"Yên tâm đi, ta sẽ giúp ngươi sửa chữa lại những người máy đó, chúng nó sẽ không bị thanh trừ số liệu."

Những lời này  khiến lo lắng cuối cùng của người thủ hộ hoàn toàn biến mất.

"Thật sự rất cảm ơn ngươi, nếu không có ngươi......" Người thủ hộ nói tới đây, thậm chí còn trở nên nghẹn ngào.

Thật sự rất giống một con người.

Sói Đói xua xua tay: "Không có gì, chúng ta là quan hệ đôi bên cùng có lợi, ngươi biết đấy, ta thực sự cảm thấy rất hứng thú về phương diện khoa học kỹ thuật."

Người thủ hộ lập tức tỏ vẻ: "Vậy ta có thể giúp ngươi ghi nhớ số liệu."

Ánh mắt Sói Đói sáng lên: "Không sai, hơn nữa ngươi vẫn còn có rất nhiều tư liệu văn minh khoa học kỹ thuật, chúng ta quả thực chính là duyên trời tác hợp."

Quý Vô Tu trợn trắng mắt, ngay cả cái từ "duyên trời tác hợp" cũng dùng tới, có thể nói Sói Đói rốt cục hưng phấn tới mức nào.

Không bao lâu, chiến hạm liền ngừng bay bắt đầu hạ cánh, mở cửa khoang để người bên trong xuống dưới.

Mỗi một nhân loại theo bản năng bịt kín hai mắt, sau một hồi mới run rẩy bỏ tay ra, đập vào mắt là một mảnh bầu trời xanh thẳm, đẹp tới mức khiến bọn họ không nói nên lời, không thể dùng bất cứ từ ngữ nào để hình dung sự kích động và chấn động lúc này.

Bầu trời xanh chân chính, xinh đẹp hơn vạn lần những bức ảnh trong sách vở, lại tiếp tục nhìn ra xa, mặt cỏ xanh mượt cùng những khóm hoa tươi điểm xuyết lên thành phố phồn hoa, tất cả những thứ này, đều xinh đẹp tới mức làm cho bọn họ cảm thấy tiên cảnh cũng chỉ như này mà thôi.

Giây phút này, nhân loại trong con thuyền Noah lập tức bật khóc, có người còn quỳ trên mặt đất gào khóc, nói mình cuối cùng cũng được giải thoát rồi, cuối cùng có thể sinh sống dưới bầu trời xanh thẳm.

Nhưng càng nhiều người lại bi thương, bậc cha chú của bọn họ nếu có thể kiên trì một chút, có phải cũng có thể nhìn thấy những hi vọng xa vời mà bọn họ mong muốn nhất không.

Nhưng cuộc đời từ trước tới nay đều không có đường lui.

Binh lính không tiến lên quấy rầy những người đã bị giam giữ cả đời này phát tiết.

Con thuyền Noah bảo vệ nhân loại.

Nhưng đồng thời cũng trói buộc mấy thế hệ nhân loại.

Người thủ hộ có chút chua xót lên tiếng: "May mắn mọi thứ đều trở nên tốt đẹp, nếu không ta thật sự sẽ hoài nghi năm đó ta làm như vậy có chính xác hay không."

Để nhân loại vĩnh viễn sinh sống trong con thuyền Noah, khiến nhân loại dần dần tuyệt vọng, đây vốn dĩ không phải điều hắn muốn nhìn thấy.

Sói Đói lúc này rất bình tĩnh: "Điều ngươi làm là đúng, đồng thời mọi việc ngươi làm cũng rất vĩ đại, đáng giá ghi vào sử sách, để nhân loại hậu đại vĩnh viễn nhớ rõ những việc mà ngươi đã làm."

Người thủ hộ ngẩn ra, rồi sau đó khẽ nở nụ cười.

Nụ cười tràn ngập phức tạp, không hề có chút cứng ngắc thuộc về người máy.

Mà rất giống con người thực sự.

Sói Đói ngây người, trái tim đã chết của hắn vào giờ phút này cư nhiên lại đập lên.

Hắn cho rằng, đời này mình sẽ không động tâm với người thứ hai nào nữa.

Nhưng vì sao khi đối mặt với một người trí năng ảo này, lại cảm nhận được nhiệt huyết và nhịp tim nóng cháy từ lâu.

Người thủ hộ cũng hơi sững sờ nhìn Sói Đói, cư nhiên bắt đầu đỏ mặt: "Ngươi......đây là ánh mắt gì vậy, khiến trình tự của ta trở nên có chút kỳ quái."

Sói Đói hoang mang rối loạn lấy lại tinh thần, làm bộ bình tĩnh nói: "Khụ khụ, không có gì."

Nhân loại ở con thuyền Noah bắt đầu tiến vào thành phố, hơn nữa có được ngôi nhà của bản thân, nhưng hàng ngày bọn họ còn phải đi học, để học tập thích ứng với thế giới tương lai này.

Ở đây Sói Đói cũng có phòng thí nghiệm, huống chi cấp trên của hắn còn là một nguyên soái cực kỳ hào khí, lập tức vung tay lên, phái cho hắn vô số nhà khoa học tới làm trợ thủ, cùng nhau nghiên cứu phát minh và cải tiến, cải tạo lại những người máy đã bị tắt đi kia.

Thân máy móc được lắp ráp bằng những vật liệu cũ kỹ lập tức trở nên rực rỡ hẳn lên, sử dụng vật liệu mới nghiên cứu ra, tính kiên cố khá cao, đồng thời cũng vứt bỏ những linh kiện bên trong trước kia, giữ lại đồ vật trung tâm nhất.

Người thủ hộ, hoặc hiện giờ đã có tên riêng của bản thân, không nhịn được cảm khái: "Trình độ văn minh của các ngươi sắp tương đồng với hành tinh máy móc rồi."

Càng ở bên cạnh nhân loại tên Sói Đói này, lại càng có thể cảm nhận được người này có khả năng lực ngộ kinh người đối với văn minh khoa học kỹ thuật.

Sói Đói nói: "Một thế hệ người thủ hộ mới lập tức sắp được khởi động, sau đó lại quan sát thêm một thời gian, nhìn xem còn cần cải tiến ở đâu không, Hi Vọng, ngươi thấy thế nào?"

Người thủ hộ, hoặc có thể gọi là trí não nhân loại Hi Vọng khẽ cười: "Đương nhiên là được."

Chính là nụ cười này.

Sói Đói lại lần nữa cảm thấy khẩn trương, không tiền đồ mặt bắt đầu đỏ bừng căng thẳng: "Ta có món quà tặng cho ngươi."

Sói Đói chạy đi lấy món quà kia, Hi Vọng ngơ ngẩn nhìn thân ảnh đi xa của Sói Đói, không nhịn được cúi đầu nhìn thân thể bằng hình chiếu của mình, hắn chỉ là một chương trình dữ liệu, nhưng nhân loại này hình như coi mình thành con người thực sự.

Lần đầu tiên hắn bắt đầu khát vọng muốn làm một con người thật sự.

Muốn có thể chạm vào Sói Đói.

Cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của hắn.

Nhưng mà, hắn chỉ là một chương trình dữ liệu mà thôi, cư nhiên còn hi vọng xa vời làm một con người, nếu như bị Sói Đói và mọi người biết, chẳng phải sẽ chê cười ý nghĩ kỳ lạ của mình sao.

Đột nhiên, tiếng bước chân dồn dập chạy tới.

Hi Vọng cố gắng giả bộ giống như không có việc gì: "Là món quà gì vậy?"

Sói Đói đẩy một cái hộp rất lớn tới, thở hồng hộc nói: "Là ta xin thú khế ước nhà nguyên soái Otis."

Cái hộp mở ra, một con người đang nhắm mắt nằm ở bên trong.

"Vì sao lại đưa cho ta một nhân loại?" Hi Vọng hoảng sợ.

Sói Đói kìm chế kích động, bắt đầu thao tác một hồi, sau đó lộ ra nụ cười khiến Hi Vọng rất khó đoán: "Rót chương trình dữ liệu của ngươi vào đây đi."

Hắn chỉ vào nhân loại nằm ở bên trong.

Hi Vọng: "Đây không phải con người sao?"

Hắn thông minh, lập tức mơ hồ đoán được điều gì đó từ hành động của Sói Đói, trình tự cư nhiên bởi vì quá kích động mà bị nghẽn, hắn nhanh chóng hóa thành một đạo trình tự dũng mãnh rót vào thân thể kia.

Trước mắt một mảnh đen nhánh, cảm giác ấm áp quanh thân tràn ngập toàn thân.

Trái tim của Hi Vọng bắt đầu đập mạnh, tiếng tim đập chân thật mạnh mẽ đầy sức sống.

"Ngươi có cảm nhận được tiếng tim đập không?"

Một đôi tay dường như ấn trên ngực hắn, cảm giác ấm áp chân thật như vậy, Hi Vọng không nhịn được run lên, sau một hồi mới mở bừng mắt, thế giới trước mắt chân thật mà lại......

"Ta.....ta cảm nhận được tay ngươi, ấm áp." Hốc mắt Hi Vọng lập tức đỏ lên, nhưng trên mặt lại là nụ cười tươi rạng rỡ.

"Ngươi cười rộ lên thật sự rất đẹp." Sói Đói mắt đỏ hồng nói.

Nụ cười của Hi Vọng càng tăng thêm.

Việc của con thuyền Noah số 3 đã được giải quyết.

Còn hành tinh nơi bọn họ đã từng sinh sống thì hoàn toàn trở thành bãi rác, dù sao nơi đó cũng không thích hợp sinh sống, có lẽ trăm nghìn năm sau, hành tinh này sẽ chậm rãi tốt lên.

Nhưng đầu tiên phải giải quyết dứt điểm sâu biến dị mới được, nếu không mọi thứ chỉ là không tưởng mà thôi.

Otis và Quý Vô Tu trải qua cuộc sống thế giới hai người ở hành tinh mèo, tận đến khi bầu trời xuất hiện trùng động, cuộc sống thế giới hai người cuối cùng mới kết thúc.

Nhưng trong thời gian này, Quý Vô Tu vẫn thường thường phát sóng trực tiếp, đồng thời điểm bán manh cũng tăng lên một cách điên cuồng.

"Lúc này lại phải xuất phát." Quý Vô Tu nói.

Otis gật đầu.

Còn Sói Đói vốn dĩ cũng muốn đi theo, nhưng Quý Vô Tu lại khuyên hắn nên ở lại hành tinh mèo, dù sao so với thăm dò thế giới mới, hành tinh mèo đang trong giai đoạn phát triển nhảy vọt càng cần Sói Đói hơn, hơn nữa hắn cũng là nhà khoa học có trình độ cao nhất hiện tại.

Sói Đói suy nghĩ liền đồng ý: "Vậy nếu gặp vấn đề gì, có thể hỏi ta ở phát sóng trực tiếp, ta sẽ để Hi Vọng hỗ trợ giám sát phát sóng trực tiếp."

Dù sao hắn còn rất nhiều nghiên cứu thực nghiệm cần phải làm.

Quý Vô Tu: "Biết rồi."

Giống như hai lần trước, tất cả binh lính đều đã thành thói quen, trực tiếp thu phục toàn bộ lưu trình, còn nhanh hơn nửa tiếng so với lần trước.

Tiến vào trùng động, Quý Vô Tu vẫn hết sức bình tĩnh, tận đến khi tiến vào thế giới mới y mới sững sờ.

Thế giới này có gì đó không ổn thì phải?

Quý Vô Tu ngẩng đầu nhìn bầu trời, dường như giơ tay là có thể với tới vũ trụ.

Otis lập tức lấy mặt nạ dưỡng khí trong ba lô ra, bởi vì thế giới này không có oxi, đáng sợ nhất là trên không trung có rất nhiều thiên thạch và mảnh vỡ sau vụ nổ trôi nổi.

Phóng tầm mắt ra xa, hành tinh này đã bị nổ thành mảnh nhỏ chỉ còn lại chưa tới mấy trăm mét, con người cản bản không thể tồn tại ở nơi này, Quý Vô Tu tìm được một đồ vật rất kỳ lạ ở đây, y lập tức cầm thứ này theo, sử dụng xuyên qua thời không tới hành tinh mèo.

Ngay sau đó, Sói Đói và tất cả các nhà khoa học tiến hành nghiên cứu thứ này, cuối cùng đưa ra kết quả, đây có lẽ là đồ vật thuộc nền văn minh ở hành tinh này sáng tạo ra để bảo tồn văn minh lịch sử, giải mã nó cần một thời gian nhất định.

"Vậy cần bao lâu?" Quý Vô Tu hỏi.

Vẻ mặt Sói Đói ngưng trọng nói: "Bởi vì giải mã nó rất khó, cần 3 giờ mới được."

Quý Vô Tu: "Cút."

Sói Đói nói: "Đối với ta mà nói, không thể giải mã trong một giờ, đều thuộc vào tiêu chuẩn cực kỳ khó."

Những nhà khoa học khác nở nụ cười miễn cưỡng.

Thứ này chỉ sợ bọn họ cần hai ba tháng mới có thể  giải mã ra.

Đối phương rõ ràng chỉ cần ba giờ là có thể hoàn thành, cố tình còn cảm thấy năng lực bản thân không đủ, nếu như này mà còn không đủ, vậy bọn họ tính là gì?

Quá mệt mỏi!

"Hành tinh kia có thể là nhân loại sinh sống trong con thuyền Noah số 1 hoặc số 4 hay không?" Trong quá trình chờ đợi, Quý Vô Tu trò chuyện cùng Otis.

Otis: "Không loại trừ khả năng này."

Quý Vô Tu cảm thấy lời này nói cũng như không, lập tức trợn trắng mắt, nhưng khán giả xem phát sóng trực tiếp cũng đang bàn luận về hành tinh bị nổ tung kia.

Ba tiếng sau.

Sói Đói mặt đầy mỏi mệt đi ra: "Ta đã giải mã xong, tới xem đi."

Quý Vô Tu và Otis nhìn thoáng qua nhau, liền tiến vào phòng thí nghiệm nhìn lên màn hình lớn, bên trên bắt đầu xuất hiện hình ảnh, dường như bắt đầu là một vài video tư liệu, và một vài hình ảnh có chú thích.

Toàn bộ video chỉ dài nửa tiếng, nhưng nhân loại ở hành tinh kia lại dài tới mấy nghìn năm lịch sử.

Hành tinh kia đã từng rất tươi đẹp, giống như địa cầu ngày xưa vậy, con thuyền Noah số 4 rời khỏi địa cầu, đi tìm hành tinh mới.

Nhưng vận khí bọn họ không tốt lắm, trên đường gặp phải nguy cơ khiến cho bọn họ không thể không lập tức hạ cánh, vì thế bọn họ bị bắt đáp xuống hành tinh gần nhất.

Hành tinh này không có chất dinh dưỡng, không có không khí, nhân loại chỉ có thể tránh trong con thuyền Noah sinh sống, tiêu hao tài nguyên bên trong, bọn họ kiên trì hơn 1000 năm, nhưng cũng không phải chết vì hao hết tài nguyên, mà là vì hành tinh này đang cận kề bên bờ vực sắp bị nổ tung.

Nhân loại điên cuồng muốn điều khiển con thuyền Noah rời khỏi hành tinh này, nhưng thời gian 1000 năm còn chưa nghĩ ra biện pháp, lại càng không thể trong khoảng thời gian ngắn liền nghĩ ra cách giải quyết được.

Mà vấn đề càng nghiêm trọng hơn nữa là, rất nhiều người bởi vì không thể chịu đựng được cảm giác chờ đợi cái chết như vậy, những ngày tháng vô vọng, bệnh trầm cảm, cuồng táo và các triệu chứng khác bắt đầu đe dọa nhân loại.

Cuối cùng, trong tuyệt vọng và giải thoát, nhân loại ghi lại tất cả mọi thứ và dùng đồ vật kiên cố nhất để bảo tồn, nhưng để bảo đảm, còn không đơn giản chỉ làm một bản, mà là làm hàng trăm bản, hi vọng có một cái có thể may mắn bảo tồn được.

Chờ tới khi nhân loại hoặc là sinh mệnh thể trí tuệ khác qua đây có thể nhặt được bản ký lục này.

Hình ảnh cuối cùng là nhân loại lộ ra nụ cười giải thoát, dường như cái chết đối với họ mà nói cũng không có gì đáng sợ, mà là giải thoát.

Sau khi xem xong, Quý Vô Tu trầm mặc không lên tiếng, cảm giác nặng nề tràn ngập trong lòng.

Otis xem xong phân phó Sói Đói: "Đăng cái video này lên, để mọi người cùng xem."

Ngày hôm nay, tất cả nhân loại đều thực trầm mặc, bởi vì bọn họ đều xem cái video kia, nhớ tới tất cả những bất hạnh mà con thuyền Noah số 4 gặp phải, bọn họ ngược lại may mắn hơn nhiều.

Mà tất cả những điều này, ít nhiều là nhờ con gấu trúc kia.

Quý Vô Tu không hiểu sao điểm bán manh của mình lại điên cuồng tăng lên, nhưng mặc kệ nguyên nhân là gì, chỉ cần tăng lên là đủ rồi.

Hiện tại trước mắt đã tìm được 3 con thuyền Noah, chỉ còn một cái nữa, thậm chí y cảm thấy nơi tiếp theo rất có thể là hành tinh của con thuyền Noah số 1.

Nửa tháng sau, trùng động xuất hiện.

Quý Vô Tu lập tức mã bất đình đề kéo Otis tiến vào trùng động, sau đó phát hiện nơi này cư nhiên là một hành tinh hoang vu, căn bản không có bất cứ dấu vết sinh sống nào của con người, ngay cả sâu biến dị cũng không có.

Hơn nữa dưỡng khí cũng khá loãng.

Tìm kiếm xung quanh gần nửa tháng chỉ có thể quay trở lại hành tinh mèo chờ đợi trùng động tiếp theo xuất hiện.

Cũng không biết có phải thời gian trùng động bị tiêu diệt quá nhanh hay không, khiến cho sâu biến dị cao cấp bên kia chú ý tới, tỷ lệ xuất hiện trùng động ở hành tinh mèo bắt đầu tăng cao, nhưng cho tới giờ đều chưa xuất hiện sâu biến dị cấp 8.

Hoặc là đối với sâu biến dị mà nói, sâu biến dị cấp 8 có lẽ thuộc về tồn tại khá thưa thớt, tin rằng nó có địa vị rất cao ở nơi đó.

Như vậy vấn đề đặt ra là, sâu biến dị cao cấp nhất, là cấp mấy đây?

Vấn đề này, thật đáng giá suy ngẫm cẩn thận.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net