Truyen30h.Net

Edit Xuyen Nhanh Hang Tri Nu Phu Online Cho Chet Duy Khach




Bất kể như thế nào Mặc Sĩ Tông cũng không nghĩ tới Diệp Vi vậy mà có thể không biết xấu hổ như vậy, không đúng, những năm gần đây ông ta tung hoành trên thương trường, người nào chưa thấy qua?

Người không biết xấu hổ càng là đếm không hết, nhưng không có một người nào giống như Diệp Vi, có thể quang minh chính đại không biết xấu hổ như vậy.

Ông ta không đem Diệp Vi để vào mắt, không ngờ lại bị cô giảng đạo!

Sắc mặt Mặc Sĩ Tông trầm xuống, nhiều năm qua ông ta xây dựng hình ảnh không giận mà uy, khiến ai nhìn vào cũng sợ đến mức run bần bật, tự nhiên Diệp Vi cũng rất sợ hãi, cô rụt về sau, "Cháu làm việc gì không đúng sao?"

Mặc Sĩ Tông nghiêm nghị nói: "Cô có phải đã quên một điều hay không, trên thương trường nặng nhất chính là chữ tín, cô nói không giữ lời, lật lọng, còn cho rằng bản thân có bao nhiêu thông minh, cẩn thận vác đá nện vào chân mình!"

Diệp Vi một mặt nghe dạy bảo nói: "Chú nói cái gì cũng đúng."

Mặc Sĩ Tông: "..." Ông ta phát hiện Diệp Vi có thể khiến cho người ta tức chết! Đã lâu rồi không có loại người dám "Không biết lớn nhỏ" với ông ta như Diệp Vi vậy.

Mặc Sĩ Tông đè xuống lửa giận dười đáy lòng: "Tôi nói chính là cô, cô nghe không hiểu?"

Diệp Vi: "Chú nói rất có đạo lý, nhưng rốt cuộc chúng ta không phải đang ở trên thương trường, đây xem như việc riêng, có thể coi là một chuyện khác."

Mặc Sĩ Tông: "...!!!"

Người này sao lại có thể vô liêm sỉ đến loại tình trạng này?!

Lúc này ông ta cảm thấy nhìn Diệp Vi nhiều hơn một chút cũng phiền, ông ta tự xưng là thân phận cao quý, lười chấp nhặt cùng một người phụ nữ, quay đầu nhìn về phía Mặc Uyên đứng ở một bên: "Đây chính là người mà con gọi là bạn gái? Cái dạng này, con cảm thấy cô ta thích hợp làm con dâu nhà họ Mặc ta sao? Cô ta có thể trở thành một người vợ hiền đảm đang của con sao? Cô ta có thể trợ giúp con mọi phương diện sao?"

Sắc mặt âm trầm quỷ dị của Mặc Uyên tốt lên, thoạt nhìn hắn ta ôn ôn hòa hòa: "Không sao, làm người phụ nữ của con, không cần làm bất cứ việc gì cô ấy không muốn. Thân là một người đàn ông, nếu như ngay cả chút chuyện nhỏ này cũng xử lý không tốt, vậy thì không cần thiết phải lập gia đình."

Diệp Vi cực kỳ cảm động: "Mặc tiên sinh anh thật tốt. Chú à chú đừng lo lắng, vì Mặc tiên sinh cháu cũng sẽ liều mạng học tập, nỗ lực cố gắng, tranh thủ có thể đủ tư cách làm con dâu nhà họ Mặc, không làm cho nhà họ Mặc mất mặt."

Mặc Sĩ Tông cảm giác huyết áp của bản thân đang lên cao: "Cô không khỏi cũng quá coi trọng bản thân rồi!"

Diệp Vi nói: "Chú tin tưởng cháu, cháu có năng lực học tập rất mạnh."

Mặc Sĩ Tông khinh thường: "Chỉ bằng cô? A."

Diệp Vi nói: "Chú, chú không hiểu, tuổi trẻ mới là vốn liếng lớn nhất của cháu, người trẻ tuổi nha, học cái gì cũng nhanh! Chú cũng đã từng trải qua tuổi trẻ, hẳn là có thể hiểu, đúng không?"

Mặc Sĩ Tông: "..."

Đã lâu rồi Mặc Sĩ Tông không có thất lễ như vậy, hết lần này tới lần khác chỉ với một Diệp Vi, khiến ông ta ăn quả đắng liên tiếp, ông ta tức giận đến mức khí huyết cuồn cuộn!

"Mặc Uyên, con nghe rõ cho ta, người phụ nữ này vĩnh viễn cũng đừng nghĩ đến việc tiến vào cửa lớn nhà họ Mặc ta!"

"Ta đã chọn cho con một đối tượng kết hôn tốt, ngày mai liền sắp xếp bọn con gặp mặt."

Nói xong, cũng mặc kệ Mặc Uyên có phản ứng như thế nào, ông ta hất lên ống tay áo, xoay người rời đi!

Diệp Vi vội vàng: "Chú, không phải chú muốn xuống lầu sao? Thang máy ở chỗ này, chú đi nhầm phương hướng rồi."

Mặc Sĩ Tông: "............"

Tốt.

...

Đương nhiên cuối cùng Mặc Sĩ Tông cũng không xuống lầu cùng Diệp Vi và Mặc Uyên, ông ta ôm đầu, cũng không thèm quay đầu lại.

Sau khi Diệp Vi nhìn theo Mặc Sĩ Tông rời đi, cẩn thận kéo kéo ống tay áo của Mặc Uyên: "Mặc tiên sinh, chú ấy hình như rất tức giận, anh nhất định phải bảo vệ em thật tốt."

Mặc Uyên nhìn Diệp Vi một chút, ánh mắt khả nghi dừng trên môi cô.

Chỉ bằng cái miệng này của Diệp Vi, người sống có thể bị cô làm cho tức chết rồi, người chết cũng có thể bị cô làm cho tức giận sống lại, nơi nào cần hắn ta bảo vệ?

Bất quá tâm tình hắn ta tốt, cũng có thể thỏa mãn yêu cầu nho nhỏ của Diệp Vi.

Hắn ta sờ sờ đầu cô, nói: "Em là người của anh, chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời anh nói, tự nhiên anh sẽ che chở cho em."

"Cảm ơn Mặc tiên sinh, Mặc tiên sinh anh thật tốt!"

"Ừm."

Mặc Uyên cong cong môi, nghĩ đến bộ dáng rõ ràng tức giận lại chịu đựng không biểu đạt ra của Mặc Sĩ Tông liền vô cùng hài lòng.

Tiết Chiếu đứng một góc bên trong thang máy: ...

Tuấn nam mỹ nữ đứng chung một chỗ, vốn là cảnh tượng vô cùng đẹp mắt, nhưng không biết vì sao, Tiết Chiếu miễn cưỡng run lên một cái.

Da đầu cậu ta tê lại, ngay cả phía sau lưng cũng lạnh đến mức toát ra mồ hôi lạnh.

Thua thiệt trước kia cậu ta còn cảm thấy Diệp Vi đơn giản chỉ là một người phụ nữ hám làm giàu, trận chiến hôm nay, cậu ta phát hiện Diệp Vi không chỉ là một người phụ nữ hám làm giàu, cô quả thật là ham làm giàu bên trong còn có máy bay phản lực sẵn sàng chiến đấu!

...

Chiều hôm nay, rất nhiều người đều thấy Diệp Vi kéo cánh tay Mặc Uyên, hai người thân mật rời khỏi tòa nhà tổng bộ của Mặc thị, nam nữ chính tai tiếng xuất hiện cùng nhau, nhất thời làm không ít quần chúng ăn dưa sợ ngây người.

Vô số diễn đàn nhỏ lại bắt đầu tích tích không ngừng.

【 chuyện gì xảy ra? Không phải Diệp Vi cầm 5 triệu rời khỏi Mặc Uyên sao? Vì sao tôi vừa mới nhìn rõ Diệp Vi và Mặc Uyên cùng nhau rời khỏi công ty? Thoạt nhìn hai người không hề giống cãi nhau! 】

【 thật hay giả? 】

【 thật sự, tôi cũng nhìn thấy! 】

【 chẳng lẽ Diệp Vi không có cầm 5 triệu kia? Cô ấy đem tiền trả lại rồi? 】

【 không có khả năng, Diệp Vi cầm tiền xong cũng không hề đi tìm chủ tịch, tuyệt đối cô ấy không có đem tiền trả về! 】

【 Vậy tại sao Mặc tổng không tức giận? 】

【 chẳng lẽ Mặc tổng yêu Diệp Vi đến mức không thể tự kềm chế, nguyện ý làm bất cứ chuyện gì vì cô ấy rồi? 】

【 không nghĩ tới Mặc tổng của chúng ta lại thâm tình như vậy, đột nhiên cảm thấy thật hâm mộ Diệp Vi, mặc dù Mặc tổng là người tàn tật, nhưng không trở ngại việc ngài ấy là một cao phú soái a. 】

Ai cũng không nghĩ tới, người vốn nên tức giận kia vậy mà lại không tức giận? Thậm chí còn mang theo nữ chính trong cố sự vừa rồi ra vào có đôi? Đây là vì yêu mà công khai khiêu chiến Mặc Sĩ Tông a!

Ngay cả sau khi Mặc Vũ nghe được tin tức này cũng chấn động.

Hắn cũng không thể nói trong lòng bản thân là cảm giác gì, là hy vọng Diệp Vi cầm tiền rời khỏi Mặc Uyên, hoặc là lại hy vọng cô không cầm tiền mà lựa chọn ở lại?

Nhưng bất kể là loại kết quả nào, hình như cũng không phải thứ hắn muốn nhìn thấy―― hắn không muốn nhìn thấy Diệp Vi với Mặc Uyên ở bên nhau, cũng không muốn Diệp Vi thật sự là loại ai cho tiền liền theo người đó, là người phụ nữ hám lợi.

Cứ việc biết rõ Diệp Vi đã không còn là Diệp Vi trong quá khứ mà hắn quen biết, nhưng hắn cũng hy vọng Diệp Vi có thể tìm về lại tấm lòng như lúc đầu, quay về bộ dáng sạch sẽ hồn nhiên đã từng kia của bản thân cô.

Nhưng mà hắn vẫn có chút vui vẻ, ít nhất Diệp Vi không có thật sự cầm 5 triệu liền rời đi, điều này chứng minh cô còn có thể cứu chữa.

Hắn muốn tìm Diệp Vi nói chuyện, dù sao cũng quen biết lâu như vậy, làm bạn bè, hắn cũng nên khuyên nhủ cô.

"Còn đang giận tôi sao?" Miêu Thư Nhã khó có được chủ động tìm tới Mặc Vũ để hòa giải, " Nếu anh thật sự muốn biết như vậy, tôi có thể nói cho anh..."

"Không cần." Mặc Vũ lắc đầu nói, "Diệp Vi nói đúng, đây là bí mật giữa hai người, em không muốn nói, tôi cũng không nên ép buộc em."

Miêu Thư Nhã sững sờ, không nghĩ tới Mặc Vũ lại đột nhiên chuyển đổi chủ ý, rõ ràng lúc trước còn bởi vì việc này mà ầm ĩ với cô ta một trận, nhưng nếu Mặc Vũ không hề truy vấn nữa, cô ta cũng không khỏi nhẹ nhàng thở ra.

Không phải cô ta muốn gạt hắn, cũng không phải muốn lừa hắn cái gì, chỉ là... Lúc này cô ta thật sự nói không nên lời.

Cô ta không biết nên đối mặt với chất vấn của Mặc Vũ như thế nào, cũng không biết sau khi Mặc Vũ biết được chân tướng, sẽ như thế nào, hắn thích Diệp Vi như vậy, chỉ sợ sẽ hận cô ta đi.

Miêu Thư Nhã chần chừ nói: "... Làm sao đột nhiên lại không muốn biết rồi?"

"Bởi vì đã không còn quan trọng." Sự việc phát triển cho tới tình trạng ngày hôm nay, chẳng lẽ chỉ vì một bí mật mà có chỗ chuyển biến? Sẽ không, hắn và Diệp Vi vĩnh viễn cũng không trở lại như trước kia được, cho nên có biết hay không, lại có cái gì quan trọng đây chứ.

Miêu Thư Nhã suy đoán nói: "Có phải anh nghe nói sự việc của Diệp Vi cùng chủ tịch hay không?"

Mặc Vũ ừ một tiếng.

Miêu Thư Nhã lập tức liền hiểu rõ vì sao Mặc Vũ sẽ đột nhiên thay đổi chủ ý, thì ra là bởi vì hắn tức giận, hắn hờn dỗi không muốn biết cái bí mật có liên quan đến Diệp Vi kia.

Miêu Thư Nhã cười khổ một tiếng, cô ta còn nghĩ rằng Mặc Vũ thật sự đã buông được Diệp Vi.

Lúc này Mặc Vũ nghĩ đến nhiều nhất vẫn là Diệp Vi, ngay cả sắc mặt khó coi của Miêu Thư Nhã cũng không chú ý tới, càng không biết Miêu Thư Nhã suy nghĩ cái gì.

Hắn lấy điện thoại di động ra gửi cho Diệp Vi một cái tin nhắn, muốn hẹn gặp mặt cô một lần, Diệp Vi trả lời rất nhanh: Không gặp.

Mặc Vũ: Tôi muốn nói chuyện với em, yên tâm, không phải chuyện liên quan đến tình cảm cá nhân.

Diệp Vi rất nghiêm túc nghi vấn: Vậy chúng ta có chuyện gì đáng nói?

Mặc Vũ nghẹn lời, cho dù cách màn hình Diệp Vi cũng có thể làm cho hắn tức chết đi được.

Mặc Vũ: Việc chủ tịch cho em 5 triệu tôi đã nghe nói, em từ chối chủ tịch, cũng tương đương với việc đắc tội ông ta, ông ta sẽ không cho phép em cùng Mặc Uyên ở bên nhau, nếu em tiếp tục lưu lại bên cạnh Mặc Uyên, sẽ không có kết quả tốt.

Diệp Vi không hiểu được, rốt cuộc Mặc Vũ muốn nói cái gì a?

Cô gãi gãi trán, dựa vào trên vai Mặc Uyên cho hắn ta nhìn tin nhắn: "Anh xem, ngay cả Mặc Vũ cũng biết về sau em sẽ không sống yên lành được, Mặc tiên sinh, em hy sinh vì anh quá nhiều, anh nhất định phải bảo vệ em thật tốt đấy."

Mặc Uyên mặt không chút thay đổi nhìn cô.

Cặp mắt kia âm u đầy tử khí, thoạt nhìn khiến người ta sợ hãi.

... Được thôi.

Diệp Vi tiếp tục trả lời tin nhắn: Tôi không có từ chối chủ tịch.

Mặc Vũ buồn bực: Không có từ chối? Không phải em không có rời khỏi Mặc Uyên sao?

Không có rời đi, vậy coi như không có từ chối sao? Khẳng định không phải a.

Diệp Vi: Rời khỏi nha, nhưng mà đã trở về.

Mặc Vũ càng buồn bực hơn:?? Chuyện gì xảy ra??

Diệp Vi đặc biệt ngay thẳng: Mặc tiên sinh cho tôi 10 triệu, muốn tôi đừng rời khỏi anh ấy.

Cho nên liền quay trở lại rồi?

Một câu tiếp theo mặc dù Diệp Vi không nói, nhưng Mặc Vũ nghiễm nhiên liền có thể liên tưởng đến.

Mặc Vũ muốn khuyên Diệp Vi cải tà quy chính: ... ... ... ? ? ? ! !

Chân hắn lảo đảo một cái, vậy mà trực tiếp run run, may mắn đỡ tường mới không để bản thân chật vật té ngã.

Bởi vì động tác của hắn quá lớn, còn khiến cho Miêu Thư Nhã nhìn lại đây, "Anh làm sao vậy, cẩn thận một chút."

Mặc Vũ mờ mịt lại ngốc trệ, cả người đều choáng tại chỗ , hắn nhìn Miêu Thư Nhã, lại nhìn nhìn điện thoại, mỗi một chữ trên điện thoại di động hắn đều biết, nhưng làm sao xếp cùng một chỗ hắn ngược lại không thể nhận ra chứ???

Hắn xoa xoa trán, có thể là mắt hắn xảy ra vấn đề rồi, đúng vậy, không sai, khẳng định là như vậy...

Diệp Vi cũng không biết bản thân khiến cho Mặc Vũ chấn động thành cái dạng gì, đợi một lát mà không thấy Mặc Vũ nhắn tin lại, cô cũng liền ném điện thoại qua một bên không quan tâm.

Nghĩ đến kho kim khố nhỏ của cô phình lên liền vô cùng vui vẻ.

Hôm nay thu hoạch thật đúng là không nhỏ, lần này không có phí công đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net