Truyen30h.Net

[Edit] Xuyên Thành Kiếm Si Lão Bà Kiếm

Chương 1

TraCucDuaLeo

Trà Cúc Dưa leo 

Kỳ Dụ trợn mắt, trước mắt một mảnh vui mừng màu đỏ rực.

Lại ngẩng đầu, một chữ hỉ màu đỏ đang treo cao ở chính giữa sảnh, đặc biệt dễ thấy. Nơi này hình như là hỉ đường, trang hoàng lộng lẫy xa hoa, rất khoa trương, nhưng lại không có người ở, ở một nơi vốn nên náo nhiệt như vậy thoạt nhìn rất vắng vẻ.

Suy nghĩ đầu tiên của Kỳ Dụ là: Là ai đang kết hôn?

Nghĩ đến đó, cảm giác thân thể giống như đang bị thứ gì đó chà lau, lạnh băng.

Chi tiết xương đó chắc là một bàn tay to lớn.

Bàn tay đó to, dày và trông rất chắc chắn, thoạt nhìn có vẻ phi thường an toàn, vết chai qua năm tháng rất dày. Vết chai kia rất đáng sợ, hẳn là năm sáu mới kết ra được, xem ra người thường xuyên luyện võ hoặc tập thể hình.

Mang theo một tia tò mò, ánh mắt Kỳ Dụ hướng lên trên nhìn.

Này vừa thấy y liền sửng sốt.

Đó là một đôi mắt thâm thúy, màu vàng kim, nhưng không hoa lệ, sâu thẳm như một mặt hồ nước, trong đó không có một tia cảm xúc dao động, bất động, tựa hồ đang suy tư cái gì.

Là một soái ca.

Soái như một minh tinh.

Nhìn chằm chằm hắn hồi lâu, y đột nhiên cảm thấy tức ngực khó tả, cảm giác này Kỳ Dụ không thể diễn tả được, giống như cảm giác bị áp bức?? Dù sao thì cũng rất không thoải mái.

Kỳ Dụ vừa định mở miệng, ngón tay lạnh lùng giật mình, chậm rãi trượt từ đỉnh kiếm xuống đuôi kiếm, nhìn thấy ánh sáng trên kiếm, ánh mắt hắn không gợn sóng bất kinh cũng nhiều hơn một tia thưởng thức kiếm.

Mà thanh kiếm kia, chính là Kỳ Dụ.

Ha???

Kỳ Dụ cả người đều choáng váng.

Y ở thị giác của một linh hồn nhìn chằm chằm mình bám vào ở trên thân kiếm thân thể mới, nội tâm đang điên cuồng thét chói tai: Trời ạ... ta làm sao lại là thanh kiếm??

Ngay tại thời điểm còn đang kinh ngạc, một cái thanh âm điện tử có chút đáng yêu vang lên: "Chúc mừng kí chủ trói thành công sách truyền tống Tiểu Ái."

Kỳ Dụ không phản ứng lại: "Hệ thống gì?" Đối với một người bình thường như y mà nói, xuyên sách sự tình tương đối thần kỳ, nhất thời rất khó tiếp nhận.

Hệ thống lặp lại một lần: "Tôi là Tiểu Ái xuyên thư của ngài. Ngài hiện tại xuyên thư, đúng là ngài xuyên vào tiểu thuyết thiên hạ đệ nhất kiếm. Bởi vì tác giả bất mãn, ngài hiện tại bị cưỡng chế  xuyên thư. Nhiệm vụ của ngài là thay đổi tính cách của Trương Giản Lan, khiến hắn yêu người bình thường."

Kỳ Dụ vẻ mặt hoảng sợ: "Trương......?? Trương cái gì? Ngươi vừa mới nói Trương cái gì??"

Tiểu Ái: "Thời gian nhiệm vụ tổng cộng là 7776000 giây, hiện tại chính thức bắt đầu đếm ngược."

Sau khi nó nói xong, những con số bắt đầu nhảy lên trên đầu Trương Giản Lan, chính xác là những gì hệ thống nói là 7776000 giây, từ đầu đến giờ đã mất ba mươi giây.

Đỉnh đầu Trương Giản Lan là các con số, quả thực giống như một quả bom hẹn giờ tích tắc, những con số nhảy lên khiến Kỳ Dụ kinh hoảng thất thố: "Ngươi...... Ngươi từ từ...... điều gì sẽ xảy ra với tôi nếu con số này về 0? Tôi sẽ chết sao??"

"Ngài sẽ vĩnh viễn trở thành một thanh kiếm."

"......"

Nhiệm vụ cái quỷ gì?? Kêu y làm cái gì cũng được, tự nhiênlại để y hắn se duyên cho Trương Giản Lan??

Trương Giản Lan này là người nào a? Hắn ta là một kẻ mất trí hoàn toàn. Hắn có rào cản tình cảm, rào cản ngôn ngữ và nhiều rào cản khác nhau, căn bản không thích nhân loại, trong mắt chỉ có hắn kiếm lão bà kia. 

Lúc trước y ngàn chữ phun tào thiết kế nhân vật Trương Giản Lan trong sách, rõ ràng tu vi đệ nhất thiên hạ, kiếm pháp vô song, không hảo hảo đi làm sự nghiệp, lại vì một thanh kiếm cả ngày điên cuồng, cuối cùng kiếm bị vai chính chém gãy, hắn cũng chết theo kiếm, không chút do dự, cách chết không nói nên lời.

Những điều vô lý mà hắn đã làm cho thanh kiếm đó đã khiến Kỳ Dụ phun tào năm sáu trăm chữ.

Kỳ Dụ thực sự không thể hiểu tại sao tác giả muốn Trương Giản Lan yêu một thanh kiếm, còn để họ thành thân, để Trương Giản Lan cả ngày ôm kia thanh kiếm kêu ngô thê ngô thê, ngay cả Trương Giản Lan có chướng ngại tình cảm, nhưng cũng không đến mức đem hy vọng sở hữu ký thác ở một thanh kiếm a?

Kỳ thật y chỉ đọc một nửa cuốn sách này rồi viết một bài phê bình tồi tệ trong một đêm. Y thực sự thích nhân vật phản diện Trương Giản Lan này, y cảm thấy Trương Giản Lan nên là người làm nên những điều vĩ đại, tại sao có thể chết một cách thái quá như vậy?

Bình phẩm xấu cũng là do y viết vì ghét tác giả quá nhu nhược, không ngờ mấy ngày sau lại bị tác giả nguyền rủa xuyên thư, xuyên thành lão bà kiếm của Trương Giản Lan.

Hiện tại Trương Giản Lan ở trước mặt y, Kỳ Dụ không có sùng bái khi đọc sách, chỉ có vẻ mặt khóc không ra nước mắt, nhiệm vụ này thật là quá khó xử người.

Nhìn vào màu đỏ tươi trong phòng, Kỳ Dụ đoán rằng y có thể vừa xuyên qua cảnh Trương Giản Lan không kiêng nể gì không cẩn thận kết hôn với một thanh kiếm trước trên dưới núi Thục Sơn.

Theo như những tiểu thuyết khác, khi nhân vật chính thường muốn kết hôn với thứ gì đó phi nhân tính, kia đều là có mục đích cùng khổ trung, hắn Trương Giản Lan lại không giống nhau, hắn chính là đơn thuần muốn cùng kiếm của mình thành hôn.

Kỳ Dụ nhớ rằng một chương này khá thú vị.

Trương Giản Lan có một tao thao tác đem trên dưới Thục Sơn đều làm cho sợ ngây người.

Quả nhiên tiếng bước chân từ bên ngoài truyền đến, bùm bùm, tựa hồ là tới rất nhiều người, bất quá trong chốc lát một nhóm đạo sĩ mặc áo bào xanh trắng đã hoàn toàn vây quanh Trường Sinh lâu của Trương Giản Lan vây đổ chật như nêm cối.

Trường Sinh lâu, cao trăm dặm, cơ quan phức tạp, tinh la dày đặc, người không liên quan, không thể tiến vào.

Khi tiến vào phải giữ im lặng, kiềm giữ ngọc bài, trong lúc vào không thể ngự kiếm, không thể vận công, người phá hư quy củ, nhẹ thì pháp lệnh các, nặng thì đuổi đi Thục Sơn.

Trà Cúc Dưa Leo

(Chỗ này trong wiki nó thiếu một đoạn làm tui phải tìm lòi mắt.)

Có tổng cộng tám vị tông sư ở Thục Sơn.

Trương Giản Lan là đầu rồng.

Trường Sinh lâu này nơi hắn ở.

Nơi đây kiến ​​trúc đơn giản, chỉ có một tòa tối đen rất nổi bật treo ở lưng chừng núi, phía trên vách đá.

Hành lang bên trong quanh rìa của tòa nhà, rừng trúc hẻo lánh, tòa nhà chu vi được treo bởi bốn cây cầu xích sắt dày đặc, tóm lại, hình dạng rất kỳ diệu.

Trương Giản Lan không có đệ tử, hắn là người duy nhất sống trong toàn bộ tòa nhà, thỉnh thoảng sẽ có người đến gặp hắn và đưa cho hắn y phục cần thiết cho bốn mùa.

Mặc dù hắn là kiếm sĩ số một thiên hạ, rất nhiều đệ tử đều khiêm tốn muốn học hắn, nhưng bọn họ chỉ nghĩ thôi, phần lớn đệ tử đều sợ hãi.

Bởi vì là bậc thầy kiếm thuật này nổi tiếng là xấu tính ở Thục Sơn, hắn khắc nghiệt một cách bệnh hoạn với kiếm thuật, nên thường rất ít người dám đến Trường Sinh lâu để xin lời khuyên của hắn.

Những đệ tử có thể dũng cảm đi lên hiện đã bị cõng ra khỏi Trường Sinh lâu, hoặc là sợ kiếm hoặc là có bệnh thân thể, sau này có thể luyện kiếm được hay không vẫn còn là một câu hỏi.

Nếu như là ngày thường, tử khí trầm trầm ở Trường Sinh lâu này thì không dám tới nhiều người như vậy. Hiện tại các đệ tử đều là đi theo Hứa Ngưng Mi lại đây ăn dưa, đi đến lâu ngoại cũng không dám tiến vào, chỉ dám đứng ở dưới lầu lót chân thăm.

Hứa Ngưng Mi là con gái của Thái Thanh trưởng lão, vốn là Công chúa Trường An, sau tùy phụ nhập đạo, cùng tu hành, trở thành đạo nhân, còn chưa nhập qua phàm trần, tính tình lại còn giữ lại vài phần kiều khí công chúa.

Phụ thân Thái Thanh Tử coi trọng kiếm thuật cùng tu vi của Trương Giản Lan, nghĩ rằng nếu có thể học kiếm thuật giỏi nhất thế giới của Trương Giản Lan thiên hạ đệ nhất kiếm thuật này, thì địa vị tương lai của ông Thục Sơn là không thể hạn lượng, vì vậy liền để con gái của ông kết duyên với hắn.

Thục Sơn không giống như các môn phái tu hành thất tình lục dục quản giáo nghiêm ngặt. Sau khi Tử Tang Du Vãn chấp chưởng Thục Sơn, liền bài trừ cấm tình chi đạo, sắc lệnh trên dưới Thục Sơn, đệ tử chi gian có thể kết làm đạo lữ với nhau, nhưng giới hạn trong vòng Thục Sơn.

Cũng chính vào năm đó, Thanh Tử đưa con gái đến cửa để sắp xếp hôn sự giữa nàng và Trương Giản Lan, thấy hắn không đáp lại, lại tự mình đem con gái lưu lại, ám chỉ song tu, hảo sinh tình tố.

Hứa Ngưng Mi coi lời nói của cha mình như thánh chỉ, vì vậy sẽ không từ chối, hơn nữa, mỹ nhân số một thế giới được sánh xứng với đệ nhất tài tuấn Thục Sơn này, có gì không ổn?

Đêm hôm đó, Hứa Ngưng Mi lược thi phấn trang, thẹn thùng rụt rè, chủ động đi tìm,  nhưng ai biết...... Ngày hôm sau nàng tức giận trở về, trên dưới Thái Khánh điện dỗ nàng thật lâu cũng không thấy tốt hơn.

Thái Thanh Tử thấy sắc mặt con gái hắc trầm, nhất thời khó hiểu, vội vội dò hỏi: "Sao? Con không cùng hắn song tu?"

Hứa Ngưng Mi càng nghĩ càng giận, đập bàn, sau đó chậm rãi nói: "Tu cái rắm gì! Trương Giản Lan...... Tên khốn đó...... Nói rằng chân con trụ không vững, tay kiếm run rẩy... Ép con cầm kiếm chém cả đêm!"

Thái Thanh Tử: "......"

Chuyện này nàng nhớ rất kỹ, nhục nhã... nhục nhã quá! Hôm nay thù cũ hận lẫn nhau, nàng vén váy đi vào đại sảnh, nhìn căn phòng màu đỏ chất vấn hỏi:

"Trương Giản Lan...... Ta Hứa Ngưng Mi sao có thể không xứng với ngươi? Xét về dung mạo, ta là đệ nhất mỹ nhân không thể bàn cãi, xét về địa vị, ta là trưởng công chúa Trường An cao quý..... Ngươi năm lần bảy lượt cự tuyệt ta cũng thì thôi, hiện tại lại muốn trước mặt mọi người một thanh kiếm? Ngươi rốt cuộc muốn lấy kiếm hay là nhân cơ hội này làm nhục ta?"

Trương Giản Lan không nói.

Hứa Ngưng Mi ép hỏi: "Trương Giản Lan! Ngươi mau nói chuyện a!"

Nghe vậy, Trương Giản Lan rốt cuộc nguyện ý đem ánh mắt dừng ở trên người nàng, đầu tiên là nghiêm túc nhìn nàng từ trên xuống dưới, ánh mắt rất kỳ quái, giống như đang cân đo giá trị của một vật chết, nhìn làm người thật không thoải mái.

Hắn lại đưa mắt nhìn trên người Kỳ Dụ, liếc nhìn kiếm quang xinh đẹp phát ra từ trên người Kỳ Dụ, ánh mắt lạnh lùng lập tức dịu đi rất nhiều, sau đó dùng ngón tay búng kiếm một cái.

Thanh kiếm phát ra tiếng "ding".

Đinh thật sự vi diệu.

Bản thân hắn rất thích nghe nó, sau đó giơ kiếm và chỉ vào Hứa Ngưng Mi: "Ngươi nghe thấy không?"

Hứa Ngưng Mi không hiểu ra sao: "Nghe cái gì?"

Trương Giản Lan thu hồi kiếm, mang theo một tia không hiểu cùng vô ngữ, hướng nàng mở miệng nói: "Ta cảm thấy ngươi thật sự thực không thể hiểu được...... Luận tài chất cùng phẩm cấp, ngươi thậm chí còn không bằng bao kiếm của vợ ta, làm sao dám so sánh với vợ ta? Vì sao không có tự mình hiểu lấy mình như vậy?"

Hứa Ngưng Mi: "......"

Kỳ Dụ: "......"

Hắn trả lời thật sự thành thật, một chút cũng không có có lệ, chính là bởi vì không có chút nào có lệ cùng nói dối, lại càng khiến người ta cảm thấy nhục nhã hơn một cách khó hiểu.

Thật là một người thần kỳ.

Kỳ Dụ trơ mắt nhìn giá trị thiện cảm của Hứa mỹ nhân đối với Trương Giản Lan giảm từ 50 xuống 0 với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy, đồng thời, ánh mắt của nàng cũng thay đổi, từ tức giận tức giận cùng u oán, biến thành vi diệu sợ hãi.

Kỳ Dụ biết nàng trong lòng suy nghĩ cái gì: "Người này sẽ không đầu óc có chút không bình thường đi?"

Trùng hợp, Kỳ Dụ cũng là nghĩ như vậy.

 "Ách... Ta. . . " Thanh âm Hứa Ngưng Mi chậm rãi không có tự tin, người cũng cứng đờ đến không được, bởi vì nàng thật sự không biết so kiếm thế nào.

Trương Giản Lan khoanh tay xoay người nói: "Niệm tình ngươi là nữ tử, coi trọng mặt mũi, ta không muốn nhục nhã ngươi, nhưng ngươi đã làm nhục vợ ta hết lần này đến lần khác." Nghe có vẻ hơi tức giận : "Ngươi đi đi, vì cha ngươi đi, ta tha cho ngươi lần này."

Hứa Ngưng Mi "......"

Thật là...... Thật nhục nhã.

Nàng đời này chưa bao giờ bị sỉ nhục như thế này, cho nàng bối rối đến mức không biết phải trả lời như thế nào.

Dưới ánh mắt kinh ngạc của tất cả đệ tử, Trương Giản Lan cầm kiếm bình tĩnh đi vào đại sảnh, trong lúc nhất thời hắn vẫn có chút khẩn trương, tay cầm chuôi kiếm đã ướt đẫm.

Một lúc sau, mặt trời chiếu vào hỉ đường.

Trương Giản Lancúi đầu và thì thầm nhẹ nhàng với kiếm: "Ngô thê, giờ lành tới rồi."

Kỳ Dụ hoảng sợ run rẩy, đồng thời thanh kiếm cũng run lên, sẵn sàng rút ra khỏi vỏ bất cứ lúc nào: Anh của tôi ơi ngươi bình tĩnh một chút! Tôi chỉ là thanh kiếm thôi!

Trương Giản Lan cũng cảm nhận được sự rung động của thanh kiếm trong tay, không khỏi hơi ngạc nhiên, sau đó bình tĩnh giữ lưỡi kiếm sắp rút ra khỏi vỏ, nói:"Ngô thê, ngươi không cần khẩn trương, ta cũng là lần đầu tiên."

Trà Cúc Dưa Leo

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net