Truyen30h.Net

Em Thu Tron Lan Nua Xem

Nhìn thấy nụ cười trên mặt Lục Tầm, Diệp Dao cảm thấy cả người như đang trong mơ.

...Có phải vì hắn quá tức giận nên mới dùng nụ cười đáp lại sau khi bị kích thích, hay đơn giản là hắn đã mất khả năng kiểm soát biểu cảm của mình?

Chắc không nghe rõ.

"Cậu không nghe rõ à?" Diệp Dao quyết định tiếp tục tàn nhẫn nói, "Tôi thích đàn ông."

"Tôi nghe được, tôi nghe được, cậu thích đàn ông ——" Lục Tầm đột nhiên dừng lại, hơi hơi trợn to hai mắt, "Cậu thích đàn ông!"

Lúc này, Lục Tầm cuối cùng cũng hiểu được ý nghĩa đằng sau câu nói này.

Bàn tay Lục Tầm vô thức nắm chặt, hắn siết chặt bàn tay đang nắm tay của Diệp Dao.

Diệp Dao muốn rút tay ra, nhưng Lục Tầm dường như đã thức tỉnh, nới lỏng lực trên tay, nhưng hắn vẫn giữ nó, ngăn cản Diệp Dao thuận lợi rút ra.

"Cậu không phải đã nói, tiếp xúc thân thể với gay, thậm chí chỉ là chạm ngón tay thôi, cũng sẽ phát bệnh." Diệp Dao nói.

"Cậu..." Lục Tầm khó khăn mở miệng, nhiệt độ trên tay hắn bắt đầu giảm xuống, nhưng hắn vẫn cố chấp nắm lấy tay Diệp Dao.

"Hãy cho tôi chút thời gian." Lục Tầm nói với giọng nghèn nghẹn.

Suy nghĩ trong đầu Lục Tầm hỗn loạn, không tự chủ được mà nghĩ đến những ký ức tuổi thơ khiến hắn phát ốm cho đến tận bây giờ.

Khi Lục Tầm còn bé, sự nghiệp của cha mẹ hắn đang trên đà phát triển nên họ quá bận rộn để chăm sóc hắn.

Cha Lục và mẹ Lục muốn thuê một bảo mẫu, ông nội Lục biết chuyện đã kéo Lục Tầm về bên mình để quản giáo.

Trong một thời gian dài khi còn bé, Lục Tầm đã đi theo ông nội rồi được truyền cho đủ loại kiến ​​​​thức hữu ích hoặc vô ích, và một phần lớn trong số đó là về việc những người đồng tính nam ghê tởm như thế nào.

Em trai của ông nội Lục khi còn trẻ đã yêu một người đàn ông rồi bỏ nhà ra đi vì người đàn ông đó. Hai anh em đã lâu không gặp, người em sau bao nhiêu năm mới trở về nhà, gầy kinh khủng, lúc đó ông nội Lục mới nhận ra rằng em mình đã bị lừa không chỉ về tình cảm và tiền bạc, lại lưu lạc bên ngoài nhiều năm nên ông tức giận chửi bới.

Từ đó về sau, ông rất ghét những tên đàn ông đi dụ dỗ đàn ông khác, tuyệt đối sẽ không cho phép cháu mình lạc lối, cho nên dùng đủ mọi cách hù dọa Lục Tầm.

Lục Tầm khi còn bé đã biết rất nhiều thứ linh tinh, ví dụ như đồng tính nam rất dễ mắc bệnh AIDS, lúc đó không có cách nào tốt để chữa trị, sức đề kháng kém dẫn đến các loại bệnh tật, cuối cùng toàn thân thối rữa.

Ví dụ, hai người đàn ông lên giường với nhau, cuối cùng cả căn phòng chứa đầy những thứ ghê tởm, trên cả đất và tường.

Ngay cả bây giờ, khi Lục Tầm nhớ lại những hình ảnh của những căn phòng hôi hám đó, hắn vẫn cảm thấy đau bụng và muốn nôn.

Ví dụ như những mối quan hệ không được pháp luật bảo vệ dễ bị lừa đảo, hôm nay lừa dối ngày mai bắt cá mấy tay, không có nhiều mối quan hệ nam nam tốt đẹp.

Sau những lời hướng dẫn khác nhau của ông nội Lục, Lục Tầm đã thành công trên con đường trở thành trai thẳng.

Không phải Lục Tầm không nghi ngờ bao giờ, nhưng ông nội Lục đã nghiêm túc nói với hắn: Ở đời, điều quan trọng là âm dương hòa hợp, hài hòa mới đạt được đại viễn mãn, hai cực dương giao lưu với nhau có gì tốt? Đây là chân lý do tổ tiên truyền lại!

Mối quan hệ tốt nhất giữa hai người đàn ông là một người bạn, một người bạn tâm tình, một sự trao đổi giữa hai tâm hồn! Điều gì có thể thân mật hơn sự giao tiếp giữa tâm hồn với tâm hồn?

Lục Tầm từng cảm thấy có lý, huynh đệ không cần tiếp xúc thân thể nhiều như vậy, cái bọn họ chú trọng chính là giao tiếp tinh thần, khi muốn tiếp xúc với nhau, chỉ cần kề vai kề vai là đủ, không cần đi sâu hơn, vậy là tốt rồi.

Sau đó, khi gặp Diệp Dao, Lục Tầm dần bắt đầu cảm thấy rằng câu nói này không nhất thiết phải đúng.

Nếu là anh em tốt thì nên cố gắng hiểu nhau nhiều nhất có thể, bao dung mọi điều về nhau.

Hắn không nắm tay Diệp Dao, sao có thể biết được nhiệt độ lòng bàn tay của Diệp Dao? Nếu không ôm eo Diệp Dao, hắn làm sao biết Diệp Dao gần đây có gầy không? Nếu không cùng Diệp Dao tương trợ lẫn nhau, hắn làm sao có thể nhìn thấy biểu tình khác của Diệp Dao khi mất đi lý trí?

Người xưa nói chưa chắc đã đúng, một số kinh nghiệm đã lạc hậu cần nhìn nhận một cách biện chứng.

Hắn và Diệp Dao là bạn thân nhất.

Nhưng bây giờ Diệp Dao nói với hắn rằng cậu thích đàn ông.

... Diệp Dao thích đàn ông.

May mắn thay, may mắn thay, cậu sẽ không kết hôn với người khác.

"Cậu đã nghĩ ra chưa?" Diệp Dao nhìn Lục Tầm thần sắc kỳ quái, cười không thành tiếng nói: "Hiện tại nếu cậu muốn đi ra ngoài, tôi sẽ không trách cậu."

Lòng bàn tay Lục Tầm mồ hôi đầm đìa, dính dính vào da thịt Diệp Dao, khiến hắn rất khó chịu.

Thanh âm của Lục Tầm vẫn như cũ nghẹn ngào: "Cậu vì chuyện này mà xa lánh tôi sao?"

"Lý do như vậy còn chưa đủ sao?" Giọng nói của Diệp Dao rất bình tĩnh, "Tôi còn tưởng rằng cậu sẽ không bao giờ làm bạn với gay, cậu sẽ cảm thấy chán ghét."

Đây là sự thật, Lục Tầm không nói gì.

Diệp Dao tiếp tục chậm rãi nói: "...Tôi muốn giữ bí mật, nên mới tránh đi. Tôi không muốn cậu nhớ tới tất cả những lần tiếp xúc với tôi trước đây, liền cảm thấy ghê tởm đến mức không ăn được. Nếu tôi xuất hiện trong giấc mơ của cậu, giấc mơ đó sẽ trở thành ác mộng."

Lục Tầm lại nắm chặt tay Diệp Dao.

Cảm xúc khó tả trào dâng trong lòng, hắn như nhìn Diệp Dao bước vào vũng lầy trong tâm trí mình, khu vực đó trong lòng hắn vừa bẩn thỉu vừa hỗn loạn, mùi hôi thối không chịu nổi, hắn sẽ không bao giờ cùng với người trong khu vực này có một chút kết nối sâu sắc.

Nhưng bây giờ Diệp Dao đã bước vào.

"Nếu cậu có ý định gì thì cứ nói cho tôi, hiện tại không cần giấu diếm." Diệp Dao nói.

"Tôi. . . " Lục Tầm trong lòng phức tạp cảm xúc ngước mắt, nhìn về phía quen thuộc khuôn mặt.

Từng đường nét trên khuôn mặt này đều đã được hắn ghi nhớ, khiến hắn mỗi lần nhìn thấy đều vui vẻ.

Giống như bây giờ nhìn Diệp Dao, trong lòng hắn không cách nào quên được sự vui mừng.

Diệp Dao là Diệp Dao, cho dù Diệp Dao lăn lộn trong đầm lầy này, cậu ấy vẫn là một Diệp Dao thoát tục, cậu ấy một chút cũng không bẩn, làm sao cậu ấy có thể giống những người khác được?

Diệp Dao đang đợi câu trả lời của Lục Tầm, cậu ấy đang đợi phán quyết cuối cùng.

Vị thẩm phán có thể tuyên bố hình phạt đang cau mày suy nghĩ.

"Cậu nói không muốn cùng tôi nắm tay, nguyên nhân là do tôi không giống con gái, đều là giả." Lục Tầm cau mày nói: "Vậy thì trong tương lai, tôi vẫn có thể tùy tiện nắm tay cậu phải không?"

Diệp Dao: "..."

Người này đang nghĩ gì vậy?

Diệp Dao rốt cuộc không nhịn được nữa: "Có phải bị kích thích quá nhiều nên bây giờ phát điên rồi không? Có muốn tôi gọi 120 cho cậu không?"

"Tôi nghiêm túc." Lục Tầm ủ rũ nói, "Bất kể xu hướng tình dục của cậu là gì ... Tôi không muốn mối quan hệ giữa hai chúng ta tan rã."

Diệp Dao sững sờ, mũi có chút chua.

Hắn lại có thể là ngoại lệ duy nhất, thậm chí Lục Tầm sẵn sàng tạo ra ngoại lệ cho cậu ở mức độ này.

Không thể nói là Diệp Dao không động lòng, vừa định nói gì đó, Lục Tầm sắc mặt đột nhiên tối sầm lại.

"Tại sao cậu lại phát hiện ra mình thích đàn ông? Cậu phát hiện ra mình thích đàn ông từ khi nào vậy? Cậu có thích từ khi còn nhỏ phải không? Có phải do thằng nhóc trung học kia suốt ngày khoe múi bụng, lẽ nào cậu thích nó!"

Diệp Dap: "...Đủ rồi, đừng phát huy sức mạnh liên tưởng của cậu ở khắp mọi nơi."

Diệp Dao không muốn Lục Tầm hiểu lầm rằng cậu đã giấu diếm từ khi lần đầu tiên họ kết bạn, vì vậy cậu thẳng thắn nói: "Tôi không phát hiện ra điều đó khi tôi còn nhỏ, đến đại học mới biết. Tôi thực sự là trai thẳng khi ở cấp ba."

Ý nghĩa là gì? Điều này có nghĩa là sau khi Diệp Dao vào đại học, cậu ấy đã gặp một người có thể thu hút cậu ấy, khiến Diệp Dao yêu thích đến mức thành cong!

Lục Tầm tức giận đến mức choáng váng đầu óc, hắn nhìn chằm chằm một cách hằn học, cố gắng nhìn thấu tâm trí của Diệp Dao thông qua đôi mắt của Diệp Dao, muốn đánh cái đứa khiến Diệp Dao động lòng một trận

Lục Tầm nghiến răng nghiến lợi: "Ai khiến cậu đột nhiên phát hiện cậu thích đàn ông?"

Diệp Dao có chút áy náy nhìn đi chỗ khác: "Đều qua rồi, không cần suy nghĩ nhiều."

Diệp Dao thậm chí vẫn đang bảo vệ người đó.

Lục Tầm cảm giác mình sắp nổ tung. Rốt cuộc là ai!

Khi Diệp Dao còn bé, cậu ấy thích những cô gái dịu dàng như nước, bây giờ có lẽ là một chàng trai dịu dàng như nước.

Bởi vì Diệp Dao chuyển từ trai thẳng, tính cách và nhiều chi tiết nhỏ khác của cậu ấy quá thẳng, trong tiềm thức Lục Tầm đã xếp Diệp Dao ở trên, tưởng tượng ra hình ảnh của chàng trai đã bẻ cong Diệp Dao.

Nhất định phải trắng gầy, mắt trong như nước mùa thu, ăn nói nhỏ nhẹ, chưa bao giờ tranh giành, dù sao cũng là mẫu người hoàn toàn trái ngược với hắn.

Lục Tầm cảm thấy buồn chán, hắn có cảm giác tức giận không biết từ đâu đến, khiến hắn vô cùng muốn sửa chữa sai lầm này.

Diệp Dao đã từng là trai thẳng, nhưng cậu lại bị một người đàn ông bẻ cong, cậu không thể thẳng trở lại.

Nhưng làm sao bạn biết nếu bạn không thử? Trong xã hội này, thà làm người thẳng còn hơn làm người cong.

Lục Tầm bình tĩnh lại: "Cậu thích đàn ông, vậy cậu đã xem phim hành động tình cảm do hai người đàn ông đóng chưa? Cậu có biết họ lên giường như thế nào không?"

Diệp Dao: "...Không, tôi không biết chi tiết."

Lục Tầm thở phào nhẹ nhõm: "Sau khi xem, có thể cậu sẽ không thích đàn ông nữa."

Vào buổi chiều, Diệp Dao sẽ tiếp tục học bù, vì vậy Lục Tầm đã gọi hai món ăn để ăn trưa với Diệp Dao.

Đã lâu không được cùng nhau ăn cơm trưa, Lục Tầm cắn một miếng, lén liếc nhìn Diệp Dao ở đối diện, trong lòng tràn ngập niềm vui vì lấy lại được những gì đã mất.

Khi đến giờ học bù buổi chiều, Diệp Dao đang học bù trong phòng khách, Lục Tầm đang ngồi trong phòng ngủ, lắng nghe tiếng ồn ào bên ngoài rồi tải xuống một số ... phim hành động tình tứ nam nam trên điện thoại của mình.

Lục Tầm nhìn điện thoại che mặt, nhắm mắt lại hít sâu mấy hơi.

Thức ăn buổi trưa dường như lại tràn vào cổ họng, Lục Tầm cảm thấy rất khó chịu, hắn như trở về thời thơ ấu, lại nhìn thấy những hình ảnh kinh tởm và đáng sợ đó.

Chiếc điện thoại di động trong tay hắn bởi vì lướt qua trang web này mà trở nên ghê tởm, trước kia có lẽ ra Lục Tầm sẽ nhanh chóng bỏ đi, thay điện thoại di động mới, nhưng hiện tại hắn lại nghiến răng ấn tải xuống.

Diệp Dao có lẽ đã ảo tưởng rằng cậu có thể chấp nhận đàn ông bởi vì cậu tự động tô điểm cho đẹp cái sự thật rằng hai người đàn ông làm tình trong tưởng tượng của mình vì cậu không biết.

Khi hắn và Diệp Dao cùng nhau xem xong... Diệp Dao sẽ hiểu.

*

Sau một ngày học bù, sau khi ăn cơm tắm rửa xong, Diệp Dao đi sang phòng bên cạnh, lại nhìn thấy Lục Tầm.

Lục Tầm cũng vừa mới tắm xong, đầu tóc còn ướt. Thân hình hắn đẹp vô cùng, hormone tràn ngập khắp người, là đối tượng trong mộng của vô số người, và cũng là của cậu.

Khi Lục Tầm ngẩng đầu và mỉm cười với cậu, Diệp Dao có thể nghe thấy nhịp tim của chính mình trong giây lát.

Cuộc hội ngộ sau một thời gian xa cách, đối với tình nhân thì là tiểu biệt thắng tân hôn, củi khô bốc lửa. Đối với cậu, một người thích thầm, những gì sắp tới có thể là lần tiếp theo cậu lại mất kiểm soát.

Cậu không nói cho Lục Tầm tất cả những bí mật của mình, Lục Tầm đã dành cho cậu một ngoại lệ, chấp nhận làm bạn với một người đồng tính luyến ái như cậu, nhưng điều gì đã xảy ra sau khi Lục tầm phát hiện ra người mà cậu thực sự thích?

Vào buổi trưa cậu rát vui mừng vì Lục Tầm có thể sẵn sàng chấp nhận, cố tình quên đi quả bom nguy hiểm có thể sắp phát nổ này.

"Đi, tôi xem với cậu." Lục Tầm vỗ vỗ cái ghế bên cạnh, gọi Diệp Dao lại đây.

Diệp Dao đi tới ngồi xuống: "Cậu đang xem cái gì?"

Lục Tầm đặt điện thoại lên bàn, đặt giữa hắn và Diệp Dao: "Một bộ phim nhỏ có thể giúp cậu có thêm nhiều hiểu biết sâu sắc."

Phim diễn biến chậm rãi, loại phim này không quá chú trọng cốt truyện, rất nhanh sẽ vào mạch chính mà mọi người muốn xem.

Diệp Dao nhớ lại những gì Lục Tầm đã nói trước đó, liền hiểu ra.

Lục Tầm đang nghĩ đến việc bẻ thằng cậu lại.

Trai thằng kỳ thị đồng tính mà cậu ấy phải lòng, đang ngồi cạnh cậu ấy và xem phim đồng tính với cậu ấy để giúp cậu thằng lại.

Nghe giống như một trò đùa lố bịch.

Trong phim, hai nam chính gặp nhau, một người sờ vào yết hầu của người kia, Lục Tầm tái xanh mặt.

"Quên đi, không xem nữa." Diệp Dao nhẹ giọng nói, "Tôi sẽ không thay đổi đâu."

Lục Tầm không trả lời, hắn ghé sát tai Diệp Dao: "Cậu có tưởng tượng được cậu sẽ chạm vào yết hầu của người đàn ông khác không?"

Khi nói, luồng khí lọt vào tai gây ngứa râm ran, Diệp Dao hơi quay đầu lại, nhìn thấy yết hầu nhô ra trên chiếc cổ dài của Lục Tầm.

Đây là một trong những dấu hiệu nam tính của Lục Tầm, tất nhiên cậu sẵn sàng chạm vào, cảm nhận sự trượt xuống của yết hầu khi hắn nuốt vào.

Cậu cũng hy vọng rằng Lục Tầm có thể chạm vào mình.

"...Ừ." Diệp Dao nhẹ giọng nói.

Lục Tầm quay đầu nhìn thoáng qua Diệp Dao, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc cùng nhàn nhạt tức giận.

"Ừ?" Lục Tầm đè thấp giọng nói.

"Tại sao không?" Diệp Dao hỏi ngược lại.

"Được, rất tốt." Lục Tầm đột nhiên quay đầu lại, "Vậy nhìn phía sau đi."

Tình tiết đang phát triển nhanh chóng, nam chính số 1 mời nam chính số 0 đến nhà mình, bọn họ đang uống rượu, nam chính số 0 không biết cố ý hay vô ý, vung tay, làm đổ rượu đỏ lên áo sơ mi trắng của cấp trên.

Tấm vải trắng thấm đẫm rượu đỏ, có thể nhìn thấy thứ gì đó dưới lớp áo.

"Đừng sợ, anh lau cho em." Nam chính số 1 lấy khăn giấy đặt lên chỗ ướt, nhẹ nhàng lau.

Nam chính số 0 khẽ khịt mũi, ngã về phía trước và ngã vào vòng tay của nam chính số 1.

Nam chính số 0 hai mắt mờ mịt: "Làm sao... anh lại lau giỏi như vậy? Em rất thích."

Âm mưu này quá lố đối với Lục Tầm, khiến hắn nổi cả da gà. Thông thường, hắn sẽ nhanh chóng rời đi, sau đó dội nước đá lên người để giảm bớt sự khó chịu.

Nhưng hiện tại lửa giận của Lục Tầm đã đè nén những cảm xúc khác, hắn lại đến gần Diệp Dao, lạnh lùng hỏi: "Thế này thì sao, cậu có thể tiếp nhận việc chạm vào đàn ông khác như thế này không?"

Dưới cái nhìn của Lục Tầm, Diệp Dao hơi mất trí.

Lục Tầm có dáng người đẹp, siêng năng tập thể dục và không thích ăn vặt, trên người không có mỡ thừa, cơ bắp săn chắc nhưng trông không hề đáng sợ.

Các nhân vật chính trong phim được thay thế bằng khuôn mặt của cậu và Lục Tầm trong tâm trí của Diệp Dao, cậu làm quần áo ướt sũng, Lục Tầm lấy khăn giấy giúp cậu lau khô.

Họ sẽ có một số loại tiếp xúc, cậu thích loại tiếp xúc này, nhưng với tư cách là một người bạn, cậu không có tư cách để yêu cầu Lục Tầm chạm vào mình như vậy.

Diệp Dao mím môi, nói ra suy nghĩ của mình: "Nói thật... Tôi thích cách khác."

Sắc mặt Lục Tầm có chút dịu đi.

Hắn cho rằng Diệp Dao không thể chấp nhận nó, xem bộ phim này không phải là vô ích.

Hai nhân vật chính đã đến mức này liền ôm nhau, lảo đảo đi vào phòng ngủ.

Lục Tầm thấy vậy cũng không nhịn được, uống hai hớp nước lớn để bình tĩnh lại, nhưng cũng không giúp ích được bao nhiêu.

Lục Tầm theo bản năng di chuyển về phía Diệp Dao, cánh tay của hắn chạm vào cánh tay của Diệp Dao, chỉ một chút tiếp xúc cơ thể đã giảm bớt sự khó chịu do đoạn phim ngắn gây ra.

Lục Tầm vòng tay qua vai Diệp Dao và đặt Diệp Dao vào lòng hắn.

Diệp Dao: "..."

"Đừng nhúc nhích, cùng tôi xem." Lục Tầm hít một hơi không khí xung quanh Diệp Dao, cảm thấy dễ chịu hơn, sau đó ngước mắt nhìn những thứ trên màn hình điện thoại.

Nam chính 1 và 0 đã vào mục đích chính rồi, Lục Tầm xem đến đau cả đầu, vội vàng nhìn đi chỗ khác, tiếp tục cố gắng vặn thẳng Diệp Dao.

"Hãy nghĩ mà xem, cậu thực sự có thể chấp nhận một người đàn ông ở dưới mình không? Họ đều cứng như vậy, cậu có cái gì thì họ có cái đấy. Phần lớn bọn họ chỉ theo đuổi vui sướng thể xác, không quan tâm đến tâm hồn đâu"

"...Chỉ theo đuổi vấn đề thân thể sao?" Diệp Dao thấp giọng nói.

Thật sự có loại cảm giác như vậy sao? Chỉ nghĩ đến việc ở cùng Lục Tầm thôi đã khiến tinh thần cậu rất vui vẻ rồi, cậu không ngờ còn có thể tốt hơn sao?

Nếu có thể, cậu cũng muốn thử.

Thật tiếc là cậu không có cơ hội, Lục Tầm thực sự là trai thẳng.

Lục Tầm cảm thấy nỗ lực của mình lẽ ra phải được đền đáp, vì vậy trong lúc sắt còn nóng đã vội ra tay: "Đúng vậy, không có mưu cầu cao thượng về tinh thần, không nên như vậy. Hơn nữa, đàn ông không thích hợp làm loại việc đó. Nhất định sẽ khiến cậu rất mệt mỏi?"

Lục Tầm thấy biểu hiện của Diệp Dao không có gì, liền nói ra điều mình muốn nói nhất: "Chúng ta không thích đàn ông nữa, được không?"

Diệp Dao thở dài.

Cậu mơ hồ cảm nhận được một chút suy nghĩ của Lục Tầm, Lục Tầm đại khái cảm thấy cho dù mình là gay thì vẫn ở phía trên, điểm khác biệt giữa cậu ấy và một người đàn ông bình thường chính là cậu ấy thích nam, khó trách Lục Tầm đã tiếp thu nó rất nhanh.

Nhưng sau khi xem đoạn video này, Diệp Dao biết rõ ràng rằng cậu không phải vậy.

Chỉ cần cậu nói ra, Lục Tầm sẽ sợ hãi bỏ chạy.

Như vậy cũng tốt, để cậu ấy không phải vất vả che giấu sở thích của mình.

"Mệt hay không... Không phải điều tôi nên quan tâm." Diệp Dao chậm rãi nói, "Là chuyện người khác nên quan tâm."

Lục Tầm sững người: "...Ý của cậu là?"

"Cậu đã hiểu sai rồi," Diệp Dao nói thẳng thừng, "Tôi là cái người nằm dưới kia."

Thần sắc của Lục Tầm trong nháy mắt trở nên trống rỗng, hắn ngơ ngác nhìn chằm chằm Diệp Dao trong chốc lát, không biết vì sao, bên tai có chút ửng đỏ.

Diệp Dao im lặng nhìn Lục Tầm, khi Lục Tầm định thần lại, hắn đột ngột đứng dậy, hoảng sợ bỏ chạy.

Diệp Dao ngồi trong căn phòng chỉ có một mình, bấm dừng lại và thoát khỏi bộ phim vẫn đang chiếu trên điện thoại của Lục Tầm, sau đó đứng dậy và đi đến căn phòng Lục Tầm đang ở.

Trong tương lai, Lục Tầm sẽ không nên đến tìm cậu nữa.

Diệp Dao đóng cửa lại, nhớ lại cảnh Lục Tầm rời đi.

Khi Lục Tầm rời đi lần cuối, hắn tức giận đến đỏ cả mặt.

-------------------------------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net