Truyen30h.Net

[Hệ liệt] Thần Lan Kỳ Vực- Vô Song Châu

Chương 112: Bạn gái của ta tới

NghichThienChiHanh

Chương 112: Bạn gái của ta tới

Pháp Hoa và Lam Ca rất khẩn trương, bởi vì xuất hiện tại cửa là người bọn hắn cực kỳ không muốn thấy.

Hồng Bảo Nữ Hoàng đã cải trang, áo giáp hồng ngọc trên người nàng không thấy, sái cái càng phía sau lưng cũng biến mất. Không biết có phải do ngày đó cùng Hổ Yêu Vương đánh một trận, tất cả áo giáp bị phá toái không thể khôi phục được nữa hay không.

Nàng mặc một thân váy dài màu đen. Màu trắng, màu đen quần áo loại màu này, đối với nữ nhân luôn luôn đều là yêu cầu cực cao, nhưng mặc trên người Hồng Bảo Nữ Hoàng, hết thảy đều hài hòa, nàng thiếu đi mấy phần oai hung nhiều hơn mấy phần cao quý.

Khi nàng nhìn thấy Pháp Hoa và Lam Ca, sửng sốt một chút, sau đó nàng hướng hai người đi tới.

Hai người đột nhiên đứng lên, truyền tống đã chuẩn bị xong. Lam Ca nói "Nơi này chính là Tổ Đình."

Bọn hắn sở dĩ không truyền tống rời đi luôn, là bởi vì cảm thấy dưới huyết mạch áp bách mạnh như thế Hồng Bảo Nữ Hoàng nếu động thủ nhất định sẽ dẫn tới cường giả Yêu Vực. Bọn hắn phải thử một chút, bằng không mà nói Yêu Vực cũng không có đất dung thân a!

Hồng Bảo Nữ Hoàng đi đến lồng sáng màu bạc mà Thánh Liên ngưng tụ lúc trước, nâng tay nhẹ nhàng chọc một cái.

"Phốc!" Lập tức, lồng ánh sáng như khí cầu bị đâm thủng liền phá vỡ.

Hồng Bảo Nữ Hoàng nhìn Lam Ca "Ngươi mới vừa nói gì?"

Lam Ca khóe miệng giật một cái, lúc này mới ý thức được, thanh âm của mình bị ngăn cách.

Lam Ca ho khan một cái "Ta nói là, nơi này là Tổ Đình, Yêu Vực Tổ Đình." Nói xong còn tận lực nhấn mạnh mấy chữ cuối.

Hồng Bảo Nữ Hoàng lạnh lùng "Ta biết, ta đã tới mười ngày."

Nhìn bộ dáng của nàng, tựa hồ cũng không có ý tứ động thủ, mà lại biết nơi này là tụ tập Đại Yêu cùng Thiên Tinh, Lam Ca trong lòng hơi động, biểu hiện buông lỏng mấy phần. Quay đầu hướng Thánh Liên mỉm cười "Ngươi nhìn, bạn gái của ta tới rồi. Còn Pháp Hoa, hắn có tính chướng ngại Tiên Thiên không thể thành thân, cho nên..."

Thánh Liên ngẩn ngơ, nhìn Hồng Bảo Nữ Hoàng, rồi lại nhìn Lam Ca. Lấy tu vi của nàng, hoàn toàn không cảm giác được tu vi Hồng Bảo Nữ Hoàng, nhưng nếu có thể ở đây đã có thể chứng minh thực lực của nàng. Nhất là khi nhìn thấy ánh mắt Hồng Bảo Nữ Hoàng, linh hồn run rẩy làm nàng sợ hãi, theo bản năng lui về sau hai bước.

"Ngươi ra ngoài." Hồng Bảo Nữ Hoàng thản nhiên nói, thanh âm chứa uy nghiêm cùng mị lực, khiến Thánh Liên không cách nào cự tuyệt. Khẽ cắn môi dưới, Thánh Liên nhìn thật sâu Pháp Hoa và Lam Ca một chút, cuối cùng quay người rời đi.

Hồng Bảo Nữ Hoàng tay phải nghịch mái tóc dài, đem tóc dài đặt trên chân mình. Bởi vì tóc dài kéo qua một bên, cho nên lộ ra hai gò má cùng cổ thon dài, da thịt trắng noãn.

Pháp Hoa cùng Lam Ca nhìn đi chỗ khác, tràng diện lâm vào trong trầm tĩnh.

Từ lần đầu tiên nhìn thấy Hồng Bảo Nữ Hoàng, hai người vẫn luôn bị vị này truy sát, bình tĩnh ngồi chung đây là lần thứ nhất. Pháp Hoa và Lam Ca thời khắc đề phòng Hồng Bảo Nữ Hoàng nổi điên, nhưng cuối cùng vị này không làm thế.

Hồng Bảo Nữ Hoàng ánh mắt băng lãnh nhìn chăm chú lên bọn hắn. Ba người cứ như vậy trầm mặc nhìn nhau, bầu không khí hơi quỷ dị.

"Phục vụ, thêm một đồ ăn." Lam Ca phá vỡ bình tĩnh.

Phục vụ là một tên Yêu Quái tộc dáng người nhỏ gầy, bề ngoài giống nhân loại nhưng làn da lại là màu lam nhạt, Pháp Hoa cùng Lam Ca không biết đây là chủng tộc gì. Khi hắn đi tới nhìn thấy Pháp Hoa và Lam Ca ăn cơm chung với đối tượng khác, cũng lộ ra một tia kinh ngạc, nhưng không dám hỏi im lặng cầm một suất đồ ăn đi lên.

"Ừm, lại cho chúng ta thêm hai suất nữa." Lam Ca nhoẻn miệng cười, sau đó lấy ra kim tệ đưa tới.

"Ngô." Phục vụ đáp ứng một tiếng, xoay người đi.

"Ngày đó là chúng ta cứu ngài, ngài biết không?" Lam Ca trầm ngâm một chút, quyết định vẫn đem chuyện này nói ra, thăm dò một chút cảm xúc của vị Nữ Hoàng bệ hạ này.

Hồng Bảo Nữ Hoàng lại chỉ là ngồi đó, ánh mắt băng lãnh nhìn về phía hắn. Bị ánh mắt nàng nhìn chằm chằm, Lam Ca toàn thân không được tự nhiên, thậm chí muốn truyền tống rời đi ngay lập tức.

Đối mặt Hồng Bảo Nữ Hoàng khoảng cách gần như vậy là cực kỳ nguy hiểm, bởi vì trong phạm vi này nếu như Hồng Bảo Nữ Hoàng toàn lực xuất thủ, hai người ngay cả cơ hội chạy trốn đều không có. Nếu không phải đang ở Tổ Đình, bọn hắn tuyệt không dám như thế.

"Bạn gái, là có ý gì?" Hồng Bảo Nữ Hoàng có chút cứng rắn hỏi.

Lam Ca biểu lộ cứng đờ, ánh mắt cầu xin giúp đỡ nhìn Pháp Hoa.

Pháp Hoa thản nhiên "Ta có tính chướng ngại Tiên Thiên. Bạn gái ý là... "

Lam Ca một tay bịt miệng Pháp Hoa, liên thanh nói ra "Đồng sinh bản mệnh, đồng sinh bản mệnh, chúng ta chỉ có một cái mạng thôi."

Pháp Hoa đập đập tay Lam Ca "Nhưng ta có tính chướng ngại Tiên Thiên a, sống đâu còn ý nghĩa?"

Lam Ca cả giận "Ngươi có thôi không? Ta có, là ta có tính chướng ngại Tiên Thiên được chưa. Trước Nữ Hoàng bệ hạ, ngươi liền không thể bình tĩnh à?"

Pháp Hoa mắt chớp chớp "Sự tình này sao có thể bình tĩnh?"

Hồng Bảo Nữ Hoàng nhìn xem hai người nói chuyện với nhau, trong mắt lộ ra mấy phần nghi hoặc, đối với nàng, nhân loại quan hệ phức tạp khó có thể lý giải được.

Phục vụ mang thức ăn lên rất nhanh, khi đang nói chuyện, mấy món ăn mới đã được bưng lên.

Hồng Bảo Nữ Hoàng không tiếp tục hỏi, bắt đầu ăn, tốc độ ăn không nhanh không chậm, từ từ phẩm vị, một lát sau, mấy món ăn mới đã bị nàng ăn không còn một mảnh. Ăn xong, nàng lau miệng, thản nhiên nói: "Ta tới đây đã mười ngày, không phải vì tìm các ngươi mà đến, mà ở nơi này có một khí tức hấp dẫn ta, cho nên, ta tới. Có thể những cái kia hấp dẫn đồ của ta lại bởi vì các ngươi mà trở nên vô dụng, các ngươi lại một lần để ta đã mất cơ hội tấn thăng."

"Chờ một chút, tình huống gì đây? Chúng ta lại làm cái gì?" Lam Ca nhịn không được hỏi.

Hồng Bảo Nữ Hoàng tay phải nâng lên, chỉ bên trái ngực "Các ngươi tại chỗ này làm gì, lại không biết sao?"

Pháp Hoa cùng Lam Ca hiện lên cảnh ngày đó Vô Song Châu lơ lửng trên vị trí trái tim không biết là làm gì, đoán rằng không phải việc tốt, nhưng ai dám nói ra?

Lam Ca cười khổ "Chúng ta muốn nói việc đó không liên quan đến chúng ta, Nữ Hoàng bệ hạ ngài tin không? Từ đều đến đuôi đều là Vô Song Châu lừa chúng ta a! Bằng không chúng ta sao dám tới chỗ ngài vuốt râu hùm, đoạt trái tim chứ!"

"Ta là Thôn Nghĩ, không có râu hùm. Kỳ thật, sau ngày đó ta tìm không thấy các ngươi, không cảm nhận được khí tức. Thật không nghĩ tới, ở đây ngửi thấy hương vị các ngươi, đúng là tự đưa tới cửa."

Pháp Hoa cùng Lam Ca hai mặt nhìn nhau, hai người không tính tới tình huống thế này. Chuyện gì a! Nguyên lai Hồng Bảo Nữ Hoàng sau ngày đó thật không cảm giác được khí tức, hôm nay đụng phải thật là trùng hợp.

"Đi theo ta." Hồng Bảo Nữ Hoàng đứng lên liền đi ra ngoài.

Pháp Hoa cùng Lam Ca liếc nhau, Lam Ca nói "Không đi."

"Ừm."

Hồng Bảo Nữ Hoàng cũng không quay đầu lại "Ở chỗ này, ta không thể sử dụng tu vi Thần giai, đây là quy tắc. Huyết mạch của ta cũng bắt nguồn ở nơi đây, ta phải tuân thủ. Các ngươi nếu như có thể chiến thắng cửu giai, giữa chúng ta coi như xong."

Hồng Bảo Nữ Hoàng cửu giai?

Pháp Hoa cùng Lam Ca kinh ngạc, hai người đã phán đoán chính xác Hồng Bảo Nữ Hoàng ở đây không thể sử dụng toàn bộ thực lực. Vô luận do Hổ Yêu Vương gây cho nàng thương tích cũng tốt, hay ở chỗ này chấn nhiếp nàng cũng được. Chí ít có thể khẳng định một điểm là, Hồng Bảo Nữ Hoàng cao ngạo khinh thường nói dối với hai người mà nếu như nàng dùng tu vi Thần giai cũng không cần thiết nhiều lời, trực tiếp động thủ tiễn hai người đi tây thiên luôn.

Cơ hội!

Hai người đi ra phòng ăn, Hồng Bảo Nữ Hoàng đã chờ ở bên ngoài.

Pháp Hoa cùng Lam Ca ở trong lòng trao đổi một chút, liền đạt thành hiệp định chung. Hồng Bảo Nữ Hoàng đã nói nàng bị hạn chế chỉ còn tu vi cửu giai, ở trong Tổ Đình giải quyết hết thảy, lợi dụng áp lực Tổ Đình đối với Hồng Bảo Nữ Hoàng.

Tay hai người từ đầu đến cuối vẫn nắm cùng một chỗ, tùy thời chuẩn bị truyền tống.

Không có mấy cái gai sau lưng, một thân váy dài khiến Hồng Bảo Nữ Hoàng ít hung lệ đi rất nhiều, mái tóc dài màu đỏ sậm rủ xuống đến gót chân nhiều hơn mấy phần ôn nhu.

Pháp Hoa cùng Lam Ca trong đầu đều xuất hiện hình ảnh, khi nàng bị trọng thương mái tóc dài che lại, Pháp Hoa lấy Tuệ Kiếm nâng tóc nàng thấy được một chút da thịt trắng nõn.

"Ngươi đang suy nghĩ bậy bạ cái gì đấy?" Pháp Hoa ở trong lòng hỏi Lam Ca.

"Ngươi không thế chắc?" Lam Ca tức giận.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net