Truyen30h.Net

He Liet Than Lan Ky Vuc Vo Song Chau

Chương 121: Thiên Ma tái ngộ

Hổ Kiều Kiều mờ mịt "Ta không biết, chúng ta cũng là lần đầu tiên tới Tổ Đình, đối với nơi này không tính quá quen thuộc."

Ngay khi nói chuyện, xung quanh từng pho tượng Hổ Yêu tộc vô luận bị tàn phá hay hoàn chỉnh thì cũng bắt đầu hiện ra đường vân màu vàng, điểm điểm kim mang bay lên tràn ngập trên không trung, xuất hiện áp lực gấp đôi, tỷ muội Hổ Kiều Kiều và Hổ Nhu Nhu có loại cảm giác hô hấp vô cùng khó khăn.

Trên bầu trời, một quang ảnh cự đại màu vàng chậm rãi hiển hiện là một cái đầu lâu to lớn vô cùng, thanh âm trầm thấp vang vọng toàn bộ Tổ Đình "Tất cả Thần giai trở xuống, tránh xa Tổ Đình."

"Đi trước đã rồi tính." Hổ Kiều Kiều không chút do dự, quyết định một phương hướng liền nhanh chóng xông ra ngoài. Hổ Nhu Nhu theo sát phía sau.

Ngay cả đôi công chúa tỷ muội vội vàng như vậy thì càng không cần phải nói tới Pháp Hoa cùng Lam Ca, hai người cũng vội vàng đuổi theo.

Thanh âm trầm thấp tiếp tục vang lên, nghe giống như đangcảnh báo.

Nơi này là Tổ Đình cơ mà! Là hạch tâm của Yêu Quái tộc cùng Tinh Quái tộc, là địa phương có quyền lực cao nhất trong toàn bộ Yêu Vực, lúc này xuất hiện biến cố khó mà tưởng tượng. Tột cùng đã xảy ra chuyện gì, có thể làm cho Yêu Vực Tổ Đình phát ra cảnh báo.

Trong khi chạy, đột nhiên, từng đạo kim quang từ trên trời giáng xuống rơi vào bốn người, tiếp theo một cái chớp mắt, bọn hắn liền đã thấy bản thân đã đến quan đạo bên ngoài Tổ Đình.

Lúc này, hai bên quan đạo đã đứng không ít cường giả Yêu Quái tộc Tinh Quái tộc, ai ai cũng sắc mặt mờ mịt hiển nhiên là vừa bị truyền tống ra.

Tổ Đình cực lớn, ngày bình thường không thấy bóng người nào, lúc này ở đây cũng đã mấy trăm.

Pháp Hoa cùng Lam Ca hai mặt nhìn nhau, hai người cẩn thận lui lại mấy bước, đứng sau lưng Hổ Kiều Kiều và Hổ Nhu Nhu.

Đôi tỷ muội công chúa điện hạ lúc này một mặt hiếu kỳ, hết nhìn đông ngó tây.

"Các ngươi cũng không biết chuyện gì xảy ra?" Lam Ca nghi ngờ hỏi.

"Không biết a! Cho tới bây giờ chưa từng nghe nói Tổ Đình sẽ có loại chuyện này phát sinh, bất quá chắc chắn không có vấn đề gì."

"Tổ Đình có bao nhiêu vị cường giả Đại Thiên Thần cấp?"

Hổ Kiều Kiều lắc đầu "Không biết, đoán chừng không có mấy ai biết được. Phụ vương ta chắc cũng không biết."

"Phụ thân ngài là Hổ Yêu Vương mà cũng không biết sao?"

Hổ Nhu Nhu tiếp lời tỷ tỷ "Tựa hồ sau khi đột phá đến đằng sau Đại Thiên Thần cấp sẽ có chuyện gì phát sinh, cho nên họ sẽ lựa chọn đi vào Tổ Đình bế quan. Nhưng cường giả Đại Thiên Thần cấp có thể sống bao lâu lại không ai rõ ràng, rất ít cường giả rời đi Tổ Đình, Tổ Đình cũng sẽ không công bố ra ngoài có bao nhiêu. Chúng ta chỉ biết rằng sau đại thảm họa đã chết rất nhiều, về phần bây giờ còn có bao nhiêu liền không ai biết được."

Trên bầu trời xa xăm bắt đầu trở nên tối mờ, dầm dần chuyển màu tím đen quỷ dị. Màu tím đen chậm rãi hướng về phía Yêu Vực Tổ Đình lan tràn.

"Ai vậy, dám lớn mật như thế?" Hổ Kiều Kiều giật mình, gan nàng coi như là lớn nhưng đứng trước mặt Tổ Đình nàng không dám làm càn chút nào. Bất luận cái gì Hoàng Kim huyết mạch ở chỗ này cũng không dám nháo loạn.

Bầu trời màu tím bắt đầu phát sinh biến hóa, từng đạo thân ảnh khổng lồ nổi lên, mỗi một đạo thân ảnh đều hơn trăm mét, phía sau như có con dơi to lớn đang đập cánh. Ngay phía trước hai bóng người đều dài đến 300 mét, phía sau có hai cánh màu đỏ như máu, hình ảnh thật khủng bố. Tổng cộng tám đạo thân ảnh, một đường bay tới, già vân tế nhật, làm không khí tựa hồ cũng trở nên ngưng trọng.

"Đây là. . ."

Con ngươi Lam Ca co vào, chuyện gì đây, cái khí tức này hắn đã từng cảm thụ qua!

Tám đạo thân ảnh khổng lồ cách Tổ Đình đã không còn xa, lúc này mới chậm rãi từ trên trời giáng xuống, thân hình đang giảm xuống trong quá trình từ từ nhỏ dần, liền trên quan đạo Tổ Đình ngay trước mắt bao người chậm rãi rơi trên mặt đất.

Bọn chúng nhìn qua đều mang bộ dáng nhân loại, cùng nhân loại bình thường không có chút nào khác biệt, đi phía trước có hai người khoác áo choàng màu đỏ tươi, còn lại phía sau mặc một bộ trường bào màu đen, khi tám người này chạm đất, vô hình khí tức trên người bọn họ chèn ép không khí xung quanh, phảng phất vùng không gian này không cách nào gánh chịu thân thể của bọn chúng.

"Hô hô, hô hô, hô hô!" Hổ Kiều Kiều cùng Hổ Nhu Nhu đột nhiên nghe được phía sau truyền đến tiếng thở dốc thô trọng. Trong lúc các nàng quay đầu nhìn lại, giật mình phát hiện, không biết từ lúc nào hai con ngươi của Lam Ca đã trở nên một mảnh đỏ bừng.

"Đi chết đi!" Nương theo một tiếng quát lớn, Lam Ca tựa như một đạo lôi đình màu tím nháy mắt xông về một người ở hậu phương đội ngũ kia.

Lam Ca đột nhiên xuất thủ, không chỉ tám người bên đội ngũ kia kinh ngạc, liền ngay cả xung quanh bốn phía, rõ ràng cảm giác được kẻ đến không thiện Yêu Quái tộc cùng Tinh Quái tộc cũng giật mình. Đây là ai, lỗ mãng như thế, dám ở thời điểm này xuất thủ.

Mục tiêu bị Lam Ca trùng kích là một nữ tử, đồng dạng trường bào màu đen, mái tóc đen dài rủ xuống bên hông. Nàng có một đôi mắt to đen nhánh, da thịt trắng nõn, dáng người thon dài cao gầy, đường cong hoàn mỹ. Từng ở Lam Vực Lôi Thành cùng Lam Ca tham gia lễ hội xem mắt, đồng thời xuất thủ hại chết cha mẹ của hắn, Thiên Ma xếp hạng thứ hai mươi ba, Thiên Ma Dạ Minh!

Khi tám người này từ trên trời giáng xuống lúc, Lam Ca liếc mắt một cái liền nhận ra nàng, minh bạch đây là một đội ngũ thuộc về Ma tộc. Tám tên trước mắt này chắc chắn là Thần giai.

Hiện tại Lam Ca căn bản không tính được những thứ này, cái gọi là cừu nhân gặp mặt, hết sức đỏ mắt. Khi hắn nhìn thấy Thiên Ma Dạ Minh liền hoàn toàn không cách nào khắc chế tâm tình, điên cuồng xông ra ngoài.

Trong đầu hắn, tràn ngập chính là phụ mẫu âm dung tiếu mạo, hình ảnh phụ mẫu chết, đáy lòng tuyệt vọng vĩnh viễn vô pháp quên. Hắn thậm chí một mực đang nghĩ, nếu như lúc ấy chính mình cùng chết trong tay Thiên Ma Dạ Minh có lẽ cũng sẽ không thống khổ như vậy. Cho nên, hiện tại nhìn thấy Thiên Ma Dạ Minh, thế giới của hắn hoàn toàn sôi trào, hết thảy năng lực suy tính triệt để thiêu đốt thành tro tàn chỉ còn lại một cái ý niệm: cho dù đồng quy vu tận cũng phải vì phụ mẫu báo thù.

Lôi đình tốc độ nhanh liền đã đến trước mặt Thiên Ma Dạ Minh, trên thân quang mang bốn màu xen lẫn nhau, Thiên Ma Dạ Minh chỉ kịp giơ tay lên, hắn đã đụng vào.

Một tầng lồng sáng màu tím nhạt hiện lên ở phía trước bàn tay Thiên Ma Dạ Minh, chớp mắt, tiếng oanh minh trầm thấp đã tại trước người nàng nổ vang.

"Oanh, oanh, oanh, oanh!" Lôi, Hỏa, Phong, Thủy! Dựa theo trình tự này, nguyên tố thuần túy được Lam Ca đang liều mạng phát huy vô cùng tinh tế. Sự bạo tạc kinh khủng khiến cho thiên địa đều bắn ra mãnh liệt oanh minh.

Mặt khác Ma tộc trên thân đều dập dờn ra vầng sáng, cũng không đi trợ giúp Thiên Ma Dạ Minh chỉ đem tất cả bài trừ bên ngoài không dây đến bản thân.

Thiên Ma Dạ Minh thân thể lung lay, mà Lam Ca sau tiếng oanh minh nổ tung thân thể bay ngược ra ngoài.

Thần giai chung quy vẫn là Thần giai, huống chi lúc này Lam Ca đầu óc trống rỗng căn bản không phát huy ra toàn bộ thực lực lượng của mình.

"Là ngươi!" Thời điểm Lam Ca đụng vào, Thiên Ma Dạ Minh liền nhận ra thân phận của hắn. Sau một khắc, tay phải mở ra, hướng Lam Ca khẽ trảo một cái, năng lượng màu tím đen từ đại thủ thẳng đến Lam Ca đang bắn ngược muốn bắt.

Quang mang lóe, Lam Ca hư không tiêu thất, biến mất không một dấu vết. Thiên Ma Dạ Minh một trảo rơi vào không trung. Nàng kinh ngạc hoàn toàn không cảm giác được sự tồn tại của khí tức Lam Ca.

"Hô hô, hô hô, hô hô!" Lam Ca miệng lớn thở dốc, mới chỉ một chút đã làm cho hắn tiêu hao hết khí lực toàn thân. Không chỉ bởi vì va chạm còn vì bộc phát cảm xúc cực độ.

Pháp Hoa đỡ lấy thân thể của hắn, không nói gì thêm, chỉ là hai tay nắm chặt bả vai Lam Ca.

Khi Lam Ca nhìn thấy Thiên Ma Dạ Minh, Pháp Hoa tự nhiên cũng nhìn, trong khoảnh khắc đó, Pháp Hoa liền biết chính mình căn bản không có cách nào ngăn cản Lam Ca xúc động. Cho nên, Pháp Hoa ngay lập tức lựa chọn truyền tống, điểm truyền tống dĩ nhiên chính là ở trong Tổ Đình, truyền tống về Tổ Đình nội bộ, sau đó liền đem Lam Ca truyền tống về bên cạnh mình.

Lam Ca không kháng cự, khi hắn bị Thiên Ma Dạ Minh đánh bay kỳ thật thanh tỉnh trở lại. Cùng lúc trước "Phụ mẫu đều mất" so sánh, hiện tại Lam Ca đã thành thục hơn rất nhiều. Tỉnh táo liền nhớ lại, chính mình chết thì không có vấn đề nhưng chính mình chết Pháp Hoa cũng sẽ chết. Chính là ý niệm này khiến Lam Ca lựa chọn tiếp nhận truyền tống, truyền tống về bên người Pháp Hoa.

Pháp Hoa sắc mặt trầm ngưng "Ma tộc đến Yêu Vực không biết muốn làm gì, tin tức này chúng ta mau chóng mang về, không thể ở lâu, lập tức đi." Vừa nói, Pháp Hoa lôi kéo Lam Ca nhanh chóng tiến lên.

Tổ Đình lúc này tựa như một tòa thành không có tường, nơi này đường xá chi chít, có lớn có nhỏ nhưng chỉ cần chọn một phương hướng đều có thể rời đi.

Lam Ca tùy ý để Pháp Hoa dắt, ánh mắt có chút thất thần, cả người tựa như hành thi tẩu nhục.

Lối vào Tổ Đình.

"Vô Song Châu?" Hai tên cầm đầu đội ngũ tám tên Ma tộc, nghe được cái tên này nhãn thần đều xuất hiện một chút biến hóa.

"Trước mắt xâm nhập vào Tổ Đình rồi tính." Một vị trầm giọng nói ra.

Thiên Ma Dạ Minh ánh mắt khẽ động, nâng tay phải lên, trong lòng bàn tay mơ hồ có một sợi vầng sáng màu tím lưu chuyển.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net