Truyen30h.Net

He Liet Than Lan Ky Vuc Vo Song Chau

Chương 129: Ngũ Lôi quân đoàn Đại Đô Đốc

Lam Ca chuyển hướng Pháp Hoa, hướng hắn dựng lên cái thủ thế không quá lịch sự.

"Ngươi cùng Nhị thúc có phải quan hệ không tốt lắm?" Pháp Hoa đột nhiên hỏi.

"Làm sao không tốt? Quan hệ rất tốt. Ông là anh em phụ vương ta, huynh đệ tín nhiệm nhất."

Pháp Hoa nói tỉnh rói "Nhưng hắn vừa mới khuyên ngươi nén bi thương tựa hồ như không bi thương chút nào."

Lam Ca chấn động, ánh mắt ảm đạm "Có lẽ đã qua lâu như vậy. Người không thể một mực sống trong bi thương. Hoặc là, hắn. . ."

"Hắn thực lực như thế nào? Ngươi đánh thắng được sao?"

Lam Ca chua xót "Không biết. Nhị thúc trước kia bát giai tu vi, không biết có đột phá đến cửu giai hay không. Ngươi nói xem lần này Lôi Thành thi đấu cạnh tranh Lôi Thành chủ, cho nên cố ý..."

"Có khả năng. Ngươi bây giờ phải nhìn thẳng vào tất cả đối thủ, không thể chủ quan. Muốn đoạt được vị trí Lôi Thành chủ, không thể mãi bi thương phải tỉnh táo lại. Dù sao, đây không phải một trận chúng ta có thể hai người tranh tài."

"Ừm." Lam Ca nhẹ gật đầu, cưỡng ép thu liễm nội tâm bi thương. Trên thực tế, bị Pháp Hoa quấy rầy một cái, nỗi thương cảm vơi đi rất nhiều.

Trên đài cao đi đến một người, thừa tướng của Tự do quốc, phụ tá đắc lực của Lam Tường.

"Lôi Thành thi đấu, mười năm một lần, luôn luôn là thịnh sự của Lôi Thành. Năm nay bởi vì thi đấu thời gian sớm, dẫn đến rất nhiều trung giai không cách nào tham dự, ta đại biểu Lôi Thành hướng mọi người tạ lỗi. Hôm nay vốn nên bệ hạ tự mình khai mạc nhưng do một số tình huống đặc biệt để ta thay mặt. Thi đấu hình thức đấu vòng loại thẳng đến thắng bại cuối cùng. Nếu như xuất hiện số lẻ rút thăm một người luân không. Thi đấu không phải báo thù, không được trọng thương hoặc giết đối thủ, xin chư vị cẩn thận."

Nhìn người trên đài quen thuộc, nghe thanh âm quen thuộc, Lam Ca hai mắt trở nên có chút mơ hồ.

Lần trước Lôi Thành thi đấu, hắn cũng tại, mặc dù chỉ là quần chúng nhưng hắn nhớ kỹ hình ảnh phụ thân tuyên bố thi đấu bắt đầu. Vạn chúng reo hò, phụ thân oai hùng mỉm cười hướng mọi người phất tay chào, vừa mới kế thừa vương vị không lâu chính là thời điểm nhân sinh đỉnh phong.

Mười năm sau, phụ mẫu đi xa, từ ngày trở lại Lôi Thành tim của Lam Ca không ngừng đau đớn.

Hắn rõ ràng biết chính mình thống khổ bao nhiêu nhưng phụ mẫu khó có khả năng trở về, biết rất rõ bản thân phải kiên cường đối mặt hết thảy, đạo lý đều hiểu nhưng chuyện tình cảm không thể nào dựa vào đạo lý giải quyết?

Miệng đắng chát, Lam Ca thở sâu hướng Pháp Hoa nói nhỏ "Đừng có an ủi ta! Ta không muốn bị người hiểu lầm."

Pháp Hoa khóe miệng động một chút, quay đầu sang bên khác, hắn biết Lam Ca cuối cùng vẫn là kiên cường.

Mỗi người lúc còn trẻ đều sẽ trưởng thành, gặp biến cố có thể trầm luân cũng có thể nhanh chóng trưởng thành. Mà bọn hắn chính là người vế sau.

Ngắn ngủi mấy năm, hắn đã là Trí Tuệ Thần Sứ, Lam Ca cũng là cửu giai tu vi, tác dụng của Vô Song Châu bọn hắn đã sớm bị lặng yên đẩy lên sân khấu lịch sử, trên sân khấu này bắt đầu lưu lại lạc ấn thuộc về bọn hắn.

Hắc Ám Chi Tử Bắc Nguyệt Thương Thần đã từng nói, nếu như bọn hắn có thể trước 30 tuổi đạt tới cửu giai sẽ có tư cách gia nhập cùng huynh ấy. Mà bây giờ cách 30 tuổi còn rất xa xôi, tu vi cũng đã đạt tới. Có lẽ, chờ đến khi kết thúc sự tình ở Lôi Thành sự nên đi tìm Bắc Nguyệt Thương Thần hỏi rõ ràng.

Đối với Bắc Nguyệt Thương Thần, Pháp Hoa chỉ có ấn tượng cường đại, với hắn quan trọng hơn là vị Đại Thống Lĩnh a! Dù hắn đã trở thành Trí Tuệ Thần Sứ nhưng trong lòng kính nể nhất vẫn là vị kia.

Ngay khi Pháp Hoa cùng Lam Ca trong lòng đều có suy nghĩ, Lôi Thành thi đấu đã chính thức bắt đầu.

Lôi Thành thi đấu đơn giản trực tiếp thuần túy đấu vòng loại. Hết thảy 98 người dự thi, vòng thứ nhất mất hai ngày thời gian, vòng còn lại chỉ một ngày. Thắng tấn cấp, bại đào thải, không có bất kỳ cơ hội khác.

Vận khí là điều quan trọng. Trên thực tế, chế độ thi đấu đơn giản như vậy bởi vì Lôi Thành thi đấu có vài phần tùy ý, đây chính là Tự Do quốc, mà nhân dân cũng sớm đã quen thuộc tự do như này.

"Ngươi số bao nhiêu? Hôm nay có trận không?" Pháp Hoa ở trong lòng hướng Lam Ca hỏi.

"Khá cao, đoán chừng trận thứ mười mấy đi. Ngươi thấy nhàm chán thì cứ tự nhiên. Ta quan sát đối thủ một chút." Lam Ca khó thấy cẩn thận nhưng lần này Lôi Thành thi đấu quá trọng yếu, không thể sơ sót a!

"Ta không sao." Pháp Hoa nói xong liền giữ yên lặng, thể xác tinh thần đắm chìm trong thánh lực tự thân biến hóa.

Từ sau khi trở thành Trí Tuệ Thần Sứ, hắn đối với thánh lực lý giải hoàn toàn mới, thế giới tinh thần trở nên thông thấu, suy nghĩ nhiều chỗ không rõ bỗng nhiên quán thông. Dũng Khí Thần Sứ từng nói với hắn, trong 12 thánh điển cho tới bây giờ đều không phân tuần tự, mỗi một thánh điển đều có ý nghĩa đặc thù. Trí Tuệ Thánh Điển tương đương đại não, vị trí này rất trọng yếu, Pháp Hoa thống ngự nó thì phương diện thiên phú cũng bởi vậy mà tới.

Pháp Hoa hiện tại hoàn toàn có thể khẳng định ngày đó hắn được Trí Tuệ Thánh Điển công nhận, bọn hắn đã cảm nhận được khí tức Thần giai. Nếu không có Vô Song Châu chỉ sợ tu luyện mấy chục năm chưa chạm đến cấp bậc kia. Thậm chí trong cảm giác của hắn, Vô Song Châu căn bản không phải vật chết mà có sinh mệnh, tiên tổ vì bọn họ yên lặng chỉ điểm một con đường, ngay cả Hồng Bảo Nữ Hoàng đối bọn hắn thái độ chuyển biến, ở mức độ rất lớn hẳn là cùng Vô Song Châu có liên quan.

Vô Song Châu thần kỳ, vượt xa phạm trù bọn hắn biết, còn cần phải khám phá nhiều.

Trở thành Trí Tuệ Thần Sứ Pháp Hoa càng thích suy nghĩ, trong quá trình suy nghĩ luôn có thể đạt khoái hoạt lớn nhất, đây chính là sức mạnh của trí tuệ. Mỗi khi nghĩ thông suốt một sự kiện liền cảm thấy thể xác tinh thần thông thấu, tu vi tăng lên cũng sẽ tăng nhanh, cảm giác này lúc trước không có.

Vô Song Châu đồng sinh bản mệnh, tu vi Pháp Hoa tăng lên cũng gián tiếp ảnh hưởng đến Lam Ca, đến mức Lam Ca đối với nguyên tố cảm giác trở nên nhạy cảm hơn, tựa hồ chỉ cần một cơ hội cũng có khả năng phá kén thành bướm. Bất quá, ngay cả chính Lam Ca cũng không rõ lắm, nếu như lại có đột phá sẽ thành dạng gì.

Trên đài trận đấu đã bắt đầu. Trận đấu thứ nhất không có gì đáng chú ý, rút thăm ngẫu nhiên không phân chia đẳng cấp cho nên sẽ xuất hiện tình huống lục giai đối chiến bát giai. Tu vi chênh lệch lớn khiến cho trận đấu này rất nhanh kết thúc, không có bất ngờ hay đặc sắc.

Vòng thứ nhất xuất hiện số trận chênh lệch như vậy nhất định sẽ rất nhiều, chỉ có cường giả mới có thể lấy được thành tích tốt hơn.

Liên tiếp ba trận, tình huống đều không sai biệt lắm, ngay cả một trận cùng cấp bậc so đấu đều không có. Lam Ca cẩn thận quan sát đối thủ đã có chút mất hứng. Vòng thứ nhất thật sự là không có gì đáng xem, có một ít đối thủ có khả năng tiềm ẩn dưới tranh tài như vậy cũng không phát huy ra thực lực mạnh nhất a!

"Trận thứ tư, số 31 giao đấu 58 hào. Song phương đăng tràng." Trọng tài tại mỗi một trận đấu đều tiếp tục luôn không có thời gian nghỉ, đài tranh tài chỉ có một phải tận lực tiết kiệm thời gian.

Phía quan phương sắp đặt cá độ, đối với vòng thứ nhất mọi người đặt cược rất ít, bởi vì căn bản không rõ ràng thực lực của tuyển thủ cho nên khán giả nghiêm túc ghi chép lại đặc điểm, tu vi tuyển thủ để vòng sau đặt cược.

Loại chuyện cá độ này, tại Trật Tự quốc Pháp Vực không có mà ở Lam Vực lại là thủ đoạn kiếm tiền của quan lại. Mọi người chơi không biết mệt.

Rất nhanh, số 31 cùng 58 hào đăng tràng lên đài.

Số 31 là một trung niên dáng người nhỏ gầy nhưng khi hắn vừa lên đài liền vang lên tiếng hoan hô, có vẻ ở Lôi Thành rất nổi danh. Nói chuẩn xác thì rất có địa vị, bằng thực lực có được địa vị.

Vị này thuộc Ngũ Lôi quân đoàn Đại đô đốc, một đại danh tướng, huyết mạch hoàng thất, cửu giai cường giả, Lôi Minh Dương.

Lôi Minh Dương mặc dù dáng người nhỏ gầy nhưng tính tình cương trực không thiên vị. Khi còn nhỏ thiên phú kỳ thật không tốt nhưng vững chí bền gan từng bước một tu luyện đã từng ở lôi hải tu luyện thời gian dài nhất. Hắn là nhân vật trong sách giáo khoa của Lôi Thành, bằng thiên phú bình thường cố gắng có thành tựu cửu giai cường giả, là hình ảnh tốt nhất trong học viện được các lão sư dùng cổ vũ học sinh.

Ngũ Lôi quân đoàn trực thuộc Lôi Thành, nghe lệnh của thành chủ, toàn bộ đều khống chế Lôi nguyên tố. Nhân số mặc dù chỉ có 5000 nhưng là quân đội tinh nhuệ nhất Lôi Thành, thậm chí là một trong những quân đội cường đại nhất của Lam Vực. Am hiểu nhất chính diện tác chiến, lấy cao bạo phát lực trùng kích lấy xưng. Thân là Đại đô đốc, Lôi Minh Dương có thể nói chiến tích chói lọi, lúc trước Lam Tường có thể đánh bại đông đảo đối thủ trở thành quốc vương thì công lao của hắn là hãn mã.

Lam Tường lúc đầu muốn vì hắn ban cho họ là Lam nhưng Lôi Minh Dương cự tuyệt, bởi vì hắn nói lôi đình là thành tựu bản thân cho nên sẽ không cải biến họ Lôi.

Đây là một vị có tính cách, có thực lực, có tinh thần bền gan vững chí cường đại.

Khi Lam Ca nhìn thấy hắn xuất hiện trên đài, sắc mặt trở nên trầm ngưng. Hắn đúng là không nghĩ tới, ngay cả cường giả Lôi Minh Dương cũng đến đây dự thi, càng thêm tin tưởng Đại trưởng lão nói, trận này không chỉ là Lôi Thành thi đấu càng là thành chủ chi tranh. Nếu không, lấy tính cách Lôi Minh Dương căn bản không có khả năng xuất hiện ở đây a!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net