Truyen30h.Net

[Hệ liệt] Thần Lan Kỳ Vực- Vô Song Châu

Chương 46: Xem mắt

NghichThienChiHanh

Chương 46: Xem mắt

"Xin chào tất cả bằng hữu mọi người hảo, ta là Tương Vân." Tương Vân cười híp mắt, thanh âm của nàng truyền rõ ràng xung quanh vương cung quảng trường mấy vạn người.

Không có bất kỳ cái gì vương hậu ngạo mạn, hết thảy tự nhiên như cùng bằng hữu nói chuyện phiếm.

Tiếng hoan hô càng thêm vang dội.

Pháp Hoa cũng ngồi trên đài cao, bất quá lại trong khu nghỉ ngơi, bên cạnh hắn chính là từng vị cô nương hoàng mập yến gầy, mỗi người một vẻ. Khi Tương Vân đem hắn an bài tại đây, nàng cười rất gian, khi hắn bước chân vào, những cô nương đều chấn kinh.

Tại Trật Tự quốc, lễ hội đối với hắn là tràng diện hỗn loạn nhất. Có lẽ ở Lam Vực nhiều, Pháp Hoa không còn bài xích nữa.

"Uy." Pháp Hoa đang suy tư, một thiếu nữ đột nhiên kêu hắn một tiếng.

Pháp Hoa quay đầu lại, nghi hoặc.

Thiếu nữ này mắt to, dáng người xinh xắn lanh lợi, lông mi thật dài, sống mũi cao, mang dáng vẻ ranh mãnh.

"Xin chào, chuyện gì?" Pháp Hoa lễ phép đáp lại.

"Ngươi cũng tới tham gia xem mắt sao? Thật không ngờ Tương Vân a di chuẩn bị đầy đủ như vậy a! Ngay cả nam nhân đều chuẩn bị cho Lam Ca. Ha ha ha ha!" Nói đến đây, nàng không nhin được cười lên ha hả, các cô nương khác nghe thấy cười đến run rẩy.

Pháp Hoa trên trán kéo xuống ba đạo hắc tuyến, trong đầu không tự chủ xuất hiện Lam Ca một câu thường nói, "Cái quỷ gì?"

"Ta không phải đến xem mắt, ta chỉ là đến xem lễ. Ta là bằng hữu của Lam Ca." Pháp Hoa nghiêm túc giải thích.

"Ra là vậy a! Có thể ngồi đây xem lễ, quan hệ hai người rất không bình thường a! Ta là biểu muội hắn, ta tới bây giờ chưa nghe nói hắn vị hảo bằng hữu như ngươi? Các ngươi có quan hệ gì?"

Pháp Hoa ngẩn người, nghĩ nghĩ "Không tầm thường? Xem như thế đi."

Hắn cùng Lam Ca có quan hệ Vô Song Châu, quan hệ này đương nhiên không tầm thường, hai người có thể truyền tống, liên hợp, dĩ nhiên không phải bằng hữu bình thường có thể làm được.

Nhưng hắn vừa nói ra, các cô nương lập tức an tĩnh lại, nhất thời mấy chục đôi mắt đẹp đều chăm chú vào trên khuôn mặt Pháp Hoa, hắn tính vốn trầm ổn nhưng bị nhìn có chút run rẩy.

"Sao lại không tầm thường?" Thiếu nữ kia nhịn không được truy vấn.

Pháp Hoa đương nhiên không thể lộ ra Vô Song Châu, nghiêm túc nói: "Không thể nói."

Hắn không muốn cùng những cô nương này dây dưa, trả lời ba chữ này dứt khoát nhắm mắt dưỡng thần.

Lúc này, đến phiên các cô nương hai mặt nhìn nhau.

"Phi thường cảm tạ mọi người đã tới tham dự đại hội xem mắt. Con trai ta Lam Ca đã thành niên. Một người làm mẫu thân, ta phi thường hi vọng hắn có thể lấy được thê tử tốt, tương thân tương ái, bạch đầu giai lão. Chúng ta sẽ bắt đầu ngay bây giờ. Tiểu Ca, ra đi."

Nghe mẫu thân gọi, Lam Ca lúc này mới tâm không cam tình không nguyện từ bên trong đi ra.

Trải qua Tương Vân tận lực lựa chọn trang phục, trang điểm, hôm nay Lam Ca thực xinh đẹp, một bộ lễ phục màu băng lam hoa văn màu vàng, dáng người thon dài, ngọc thụ lâm phong, phong lưu phóng khoáng. Khóe miệng mang nụ cười bất cần đời, là kiểu thiếu nữ ngoại hình rất thích.

"Tin tưởng mọi người đối với Tiểu Ca hiểu rõ. Hôm nay chúng ta đã tới vòng cuối đại hội xem mắt. Chờ một chút, sẽ mời ra các cô nương. Các nàng mỗi người có thể hỏi Tiểu Ca ba vấn đề, Tiểu Ca cũng hỏi ba vấn đề. Sau đó hắn sẽ tuyển ra ba vị cô nương làm đối tượng hẹn hò."

Lam Ca nghe đến, nội tâm gào thét, ba nàng? Còn muốn chí ít tuyển ba nàng? Chuyện này nương trước đó không nói với hắn a.

"Xin mời vị cô nương thứ nhất ra sân. Nói đến, chúng ta có một chút quan hệ, mẹ của nàng là biểu muội bà con xa của ta. Tin tưởng các ngươi đều đã biết là người nào."

Một cái tên lập tức xuất hiện tại dân chúng xôn xao.

"Linh Vận, Linh Vận quý nữ."

Lam Ca nhìn tư liệu, cô nương này hắn đương nhiên biết, khi còn bé cùng nhau chơi đùa. Linh Vận là đương kim Thủy Thành thành chủ nữ nhi. Quý nữ, chủ nữ của thành chủ mới có thể bị xưng hô như vậy.

Tại Lam Vực địa vị tôn sùng nhất là Đại trưởng lão, sau đó là quốc vương, tiếp sau là các Nguyên Tố Thành thành chủ.

Cô nương lúc trước hỏi Pháp Hoa một đống vấn đề đi ra, nàng mặt mỉm cười, đoan trang, ánh mắt lại có chút ranh mãnh. Đi đến đài cao, hướng Tương Vân hành lễ, hướng dân chúng khom người thăm hỏi, lúc này mới đi đến trước mặt Lam Ca.

"Biểu ca hảo a." Linh Vận cười híp mắt.

"Hảo cái gì mà hảo? Ngươi làm sao cũng tới đây làm loạn?"

Linh Vận nháy nháy mắt "Đây là câu hỏi thứ nhất sao? Chỉ có thể hỏi ba câu nha."

Lời vừa nói ra, phía dưới lập tức một mảnh cười vang.

Lam Ca hừ một tiếng, "Xem như thế đi."

"Chơi vui nha! Chơi vui như vậy sao có thể không có ta. Nếu ngươi chọn trúng ta, ta cũng có thể đổi ý nha. Người ta là tới chơi đùa, nếu không nào có lý do chạy đến."

Lam Ca khóe miệng giật một cái, liếc qua Tương Vân, tựa hồ đang hỏi lão nương, đây là đối tượng hẹn hò ngài tìm cho ta?

"Vấn đề thứ hai, dựa theo ngươi vừa nói, ta tuyển ngươi, ngươi sẽ không nguyện ý làm bạn gái ta, đúng không?"

Linh Vận hì hì cười một tiếng, "Vậy cũng không nhất định nha. Biểu ca ngươi cũng rất đẹp trai, chí ít cho đến trước mắt, ngoại trừ Thương Thần ca ngươi là đẹp trai nhất. Ta thử theo đuổi hắn, nếu không được sẽ chọn ngươi, ta đành chịu đựng."

"Ta cám ơn ngươi a! Tính cách ngươi, ta cảm thấy chỉ có Thương Thần ca xứng với ngươi. vấn đề cuối cùng, ngươi khi nào rời Lôi Thành?"

Linh Vận hừ một tiếng, "Không vội, thật vất vả ra khỏi thành, ta chơi vài ngày đã."

Lam Ca tại bản ghi chép Linh Vận gạch chéo, sau hướng Tương Vân ra hiệu để nàng thấy rõ ràng, tựa hồ đang nói, ta không chọn nàng.

"Tốt, ta đã hỏi xong." Lam Ca bình chân như vại. Hắn có chút hi vọng hôm nay các cô nương đều giống Linh Vận như vậy mình coi như bớt việc.

"Đến lượt ta hỏi nha. Vấn đề thứ nhất, biểu ca, ngươi là xử nam sao?" Linh Vận cười híp mắt hỏi.

Tương Vân nhãn tình sáng lên, lập tức nhắc nhở: "Tất cả câu trả lời, nhất định phải thật lòng. Không cho phép không trả lời, cũng không cho nói dối."

Lam Ca bộ mặt cứng đờ, hắn hối hận vì cái gì mình không chống lại đến cùng, tại sao lại tham gia đại hội.

"Có phải hay không?" Linh Vận truy vấn, một mặt ranh mãnh.

"Đúng!" Lam Ca đờ đẫn nói.

"Ha ha! Thật sao? Ha ha ha ha!" Linh Vận cười ngã.

Lam Ca trên trán từng đạo hắc tuyến không ngừng trượt xuống, "Nhanh, phía sau còn có người. Vấn đề thứ hai."

Linh Vận một bên cười nói, "Vậy ngươi thích gì cô nương như nào?"

Vấn đề này bình thường một chút, Lam Ca nói: "Nhìn vừa ý, có duyên phận, có cảm giác."

"Vấn đề cuối cùng, ngươi có thích nam nhân không?"

"Cái quỷ gì? Ngươi là đến đập phá quán a!" Lam Ca rốt cục không chịu nổi.

Linh Vận có chút ủy khuất "Muốn nghe lời nói thật lòng nha."

Lam Ca khóe miệng co giật một chút, "Ngây thơ. Vấn đề này ta cự tuyệt trả lời. Ngươi bị lọai! Không tiễn!" (bà cô này công nhận vô duyên thật)

Tương Vân ho khan một cái, "Đồng ý, có thể không trả lời. Loại này liên quan đến tự tôn, những cô nương đằng sau không nên hỏi!" Nàng không dám bức nhi tử quá mức, vạn nhất Lam Ca thật chạy trốn, liền không tốt. Dù sao nàng cũng đang kiếm tiền.

Mà đối với khán giả, mấy vấn đề Linh Vận hỏi làm một mảnh cười vang, mới người đầu tiên đã cao trào.

"Biểu ca, ta đi đây! Ta theo đuổi Thương Thần ca nếu không được ta về tìm ngươi." Linh Vận nhảy nhảy nhót nhót xuống đài.

Tương Vân một mặt tiếc nuối "Ta cũng không biết nha đầu này nghĩ thế nào, trước đó đều rất nhu thuận a!"

Lam Ca liếc mắt, "Mới là lạ!"

"Kế tiếp, kế tiếp nào. Vị tiếp theo đến từ Quang Minh Thành- Thiên Huệ Như Hi."

Thành Quang Minh cùng Hắc Ám Chi Thành họ kép đặc biệt nhiều, vị cô nương này một trong số đó.

Một tên người mặc thân màu trắng, tóc vàng nhạt từ khu nghỉ ngơi đi ra. Nàng tướng mạo cực đẹp, trắng như tuyết, tóc dài gợn sóng xoan. Lam Ca cũng đã gặp không ít mỹ nữ, nhưng khi thấy nàng, ánh mắt vẫn bị hấp dẫn. Đúng là tuyệt thế dung mạo.

Nhìn thấy cô nương này, cuối cùng đối với đại hội xem mắt mới có chút lòng tin.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net