Truyen30h.Net

[Hệ liệt] Thần Lan Kỳ Vực- Vô Song Châu

Chương 58: Thụ Hải Tộc

NghichThienChiHanh

Chương 58: Thụ Hải Tộc

"Nơi này thật kỳ lạ a!" Lam Ca luôn luôn yêu quý thiên nhiên, tôn trọng tự do, lần đầu tiên đi vào Sinh Mệnh Lục Hải, nhìn cảnh tượng như vậy có chút kinh hỉ.

Pháp Hoa nói: "Phải nhờ ngươi rồi."

"Ừm." Lam Ca gật đầu.

Mũi chân nhẹ nhàng điểm một cái, phóng người lên, phong dực ngưng kết nâng đỡ thân thể hắn. Tu vi đạt đến thất giai, Lam Ca khống chế Phong nguyên tố rất dễ dàng. Lơ lửng giữa không trung, Lam Ca cẩn thận từng li từng tí từ trong vòng tay trữ vật xuất ra một viên bảo thạch sáu cạnh, toàn thân xanh biếc, tràn đầy sinh mệnh khí tức.

Lam Ca cầm bảo thạch, chậm rãi nâng qua đỉnh đầu Thủy nguyên tố nhu hòa tuôn ra rót vào trong bảo thạch. Lập tức, ngọc lục bảo phát ra ánh sáng dìu dịu sinh mệnh khí tức cũng theo đó nở rộ ra.

Một màn kỳ dị xuất hiện, Sinh Mệnh Chi Chướng đột nhiên hướng Lam Ca lan tràn tới, rất nhanh dưới chân tạo thành một ao nước ước chừng mười thước. Lam Ca duy trì tư thế như vậy, mới lạ nhìn dưới chân mình, cả người đều có loại cảm thụ kỳ dị. Trong nước biển cá bơi vui sướng, màu sắc rực rỡ làm Lam Ca nhớ tới Nguyên Tố Hải.

Sương mù chậm rãi hướng hai bên tách ra lộ ra một thông đạo, một bè gỗ chậm rãi hướng bọn hắn phiêu đãng tới. Bè gỗ nhìn bình thường từng cây gỗ ghép lại mà thành, dài năm mét, rộng ba mét, phía trên một người ngồi trong tay cầm mái chèo chậm rãi vẩy nước tiến lên.

Vô luận là Pháp Hoa, Lam Ca, hay là Trí Sĩ đứng trên Bark, ánh mắt đều nhìn về người này.

Dung mạo cùng nhân loại giống đến bảy tám phần, dáng người không khác biệt bất quá tóc xanh biếc, màu mắt cũng xanh biển, nhìn chung tướng mạo anh tuấn đem ra so với Lam Ca không thua kém chỉ là làn da cũng mang theo ánh xanh lam, có vẻ hơi kỳ lạ. Trên người dùng các loại lá cây ghép lại thành quần áo, che lại một chút bộ vị trọng yếu.

Điểm khác biệt rõ rệt với nhân loại chính là tai, tai hẹp dài xiên phân nhánh, vị Thụ Hải tộc này ba cái tai như vây cá dựng đứng hai bên khuôn mặt.

Pháp Hoa cùng Lam Ca học qua tri thức về Thất Hải Lục Vực, hai người minh bạch số lượng tai bao nhiêu tượng trưng cho thực lực cùng địa vị, tên này ba cái tai là tam giai tu vi.

"Ngươi là người phương nào? Vì sao nắm giữ tín vật tộc ta?" "Người" này đứng lên thành thục dùng ngôn ngữ nhân loại cất cao giọng nói ra. Thanh âm của hắn êm tai ở trên biển có thể truyền rất xa.

Lam Ca mỉm cười thu hồi ngọc lục bảo "Bằng hữu Thụ Hải tộc ngươi hảo, ta đến từ Lam Vực Lam Ca và vị này từ Pháp Vực Pháp Hoa cùng nhau đến cầu kiến tộc trưởng quý tộc. Viên ngọc lục bảo này là Đại trưởng lão của Lam Vực giao cho ta. Việc cụ thể cần yết kiến tộc trưởng mới có thể nói rõ."

"Người" Thụ Hải tộc nhìn qua rất ôn hòa, mặt mỉm cười nhẹ gật đầu "Ra vậy, mời ngươi theo ta. Chỉ là cái bè gỗ này chở không được nhiều người, các ngươi muốn bao người đi?"

Lam Ca nói: "Chỉ cần ta cùng Pháp Hoa hai người tiến vào là được rồi."

"Tốt, mời lên." Thụ Hải tộc hướng hắn nhẹ gật đầu.

Lam Ca gật nhẹ đầu với Pháp Hoa một đạo thanh quang từ trong tay Lam Ca phóng thích hóa thành phong dực nâng đỡ Pháp Hoa bay tới bè gỗ.

Thụ Hải tộc nhìn thấy hai người bay tới trên mặt lộ vẻ kinh ngạc.

Vững vàng đứng trên bè gỗ. Thụ Hải tộc chậm rãi chèo bè gỗ hướng phía trong Sinh Mệnh Chi Chướng đi tới. Không biết hắn làm thế nào, khi bè gỗ tiến vào phạm vi kết giới Sinh Mệnh Chi Chướng, màn sương mù lúc trước mở ra lại dần dần khép kín như cũ, bè gỗ trong sương mù xuôi theo thông đạo hướng chỗ sâu nhất Sinh Mệnh Lục Hải.

Nước biển một mảnh xanh bích, xinh đẹp dị thường.

"Hai vị đều là lần đầu tiên tới Sinh Mệnh Lục Hải chúng ta sao?" Thụ Hải tộc cười híp mắt hỏi.

Lam Ca nhẹ gật đầu "Đúng vậy a! Chúng ta đều là lần đầu tiên tới, xin hỏi tên của ngài là?"

Thụ Hải tộc mỉm cười nói "Chúng ta Thụ Hải tộc chỉ có hai dòng họ, mang họ Thụ hoặc họ Lục. Tên ta gọi là Thụ Du."

"Thụ Du huynh ngươi hảo." Lam Ca cười nói "Nơi này của các ngươi thật đẹp a! Ta tới bây giờ chưa gặp qua nước biển đẹp như vậy."

"Ha ha, quả thực là rất đẹp. Vậy ngươi chờ một chút nữa, nhất định sẽ rất kinh ngạc."

Sinh Mệnh Chi Chướng rất dày, chừng ngàn mét. Khi bè gỗ xuyên qua Sinh Mệnh Chi Chướng mới xem như chân chính tiến vào Sinh Mệnh Lục Hải. Đúng như Thụ Du nói, khi hai người nhìn thấy Sinh Mệnh Lục Hải, vô luận Pháp Hoa hay Lam Ca đều bị rung động thật sâu.

Biển mang sắc xanh lục bát ngát không thể dùng từ mỹ lệ để hình dung. Nơi này đủ mọi màu sắc, sâu có nông có đều trong suốt, ánh nắng chiếu rọi xuống nước lấp loáng, tràn ngập khí tức sinh mệnh, ngàn cây đại thụ sinh trưởng ngay trong nước biển này thậm chí mơ hồ có thể nhìn thấy cả rễ. Trên thân cây vô số cành tráng kiện lại treo từng tòa nhà dùng dây leo cùng gỗ xây thành.

Đúng vậy, đây chính là thế giới của Thụ Hải tộc, thế giới của Sinh Mệnh Lục Hải.

Lam Ca xuất thân từ Lam Vực bản thân vốn yêu thiên nhiên, nhìn cảnh trước mắt không kiềm chế được. Hắn hít một hơi thật sâu tràn đầy vẻ say mê "Quá đẹp, nơi này thật sự quá đẹp! Đẹp đến rung động lòng người, đẹp không gì sánh được!"

Thụ Du cười nói: "Đúng vậy, chúng ta nơi này chính là địa phương đẹp nhất Pháp Lam, không có nơi thứ hai." Vừa nói lấy một cái bầu nước, ở trong Sinh Mệnh Lục Hải múc nước đưa cho Lam Ca.

"Bằng hữu đường xá xa xôi tới, xin mời nếm thử Sinh Mệnh Lục Hải của chúng ta, đây là lễ ngộ mà mỗi một vị khách đến đây đều nhận được. Hai vị, xin mời nếm thử."

Lam Ca không chút do dự nhận lấy uống một hớp lớn, khiến cho hắn kinh ngạc Sinh Mệnh Lục Hải là nước biển vậy mà không mặn chút nào, mát lạnh, ngọt, nước biển thấm vào ruột gan, phảng phất đem nội tâm bi thương giống như được hòa tan.

"Oa, uống ngon." Vừa nói, hắn đem bầu nước đưa cho Pháp Hoa.

Pháp Hoa cũng uống một ngụm mặt cũng lộ vẻ kinh ngạc "Nước này thật tinh khiết."

Thụ Du có chút đắc ý " Sinh Mệnh Lục Hải nhưng thật ra là một mảnh biển nước ngọt. Sở dĩ không cho tàu thuyền tiến vào lo lắng sẽ phá hủy hệ sinh thái. Nơi này là một chốn cực lạc, chúng ta Thụ Hải tộc tồn tại để bảo hộ vùng này không bị xâm hại. Không có gì so với việc bảo vệ tốt nơi này trọng yếu hơn."

Lam Ca rất tán thành nhẹ gật đầu "Đồng ý. Chỉ có hảo hảo bảo vệ thiên nhiên, thiên nhiên mới cho chúng ta càng nhiều."

Bè gỗ đã lái vào phạm vi Thụ Hải tộc.

Trên những cây to kia có không ít tộc nhân Thụ Hải, nhìn thấy cách ăn mặc của Pháp Hoa Lam Ca không khỏi tò mò, chỉ trỏ, dùng ngôn ngữ Thụ Hải tộc nhẹ giọng trao đổi. Không chỉ trên cây, một số tộc nhân từ dưới nước chui lên quan sát. Thụ Hải tộc là sinh vật lưỡng thể, lỗ tai hình dáng như vây cá không phải vô dụng không chỉ là dùng để nghe còn có công hiệu giống mang cá, khiến ở dưới nước cũng có thể hô hấp, đây là thiên phú của tộc họ.

Mỗi một vị Thụ Hải tộc sẽ mang Mộc, Thủy song thuộc tính, trời sinh có thể tu luyện. Thành niên Thụ Hải tộc đều có thể tu luyện đến cấp ba. Thụ Hải tộc có bao nhiêu tộc nhân, nhân loại không rõ ràng, nhưng phạm vi của Sinh Mệnh Lục Hải so với tam vực cũng không kém.

Bè gỗ trôi hơn nửa giờ dừng dưới một cây đại thụ. Cây đại thụ này to đến mức khoảng hai mươi người mới có thể ôm hết, thân cây tráng kiện cao trăm mét, trên nhánh cây có một tòa nhà đặc biệt lớn, vài dây leo thả xuống hiển nhiên là phải leo lên.

"Mời đến nhà dành cho khách chờ đợi một chút, sau đó sẽ có tộc nhân phụ trách đến đây nghênh đón hai vị." Thụ Du thiện ý hướng hai người nói ra.

"Đa tạ Thụ Du huynh." Lam Ca mỉm cười hướng hắn nhẹ gật đầu. Pháp Hoa cũng vậy.

Lần này hai người không tiếp tục phi hành trực tiếp leo dây mà lên.

Nơi này là địa bàn của Thụ Hải tộc, mặc dù yêu thích hòa bình nhưng hết thảy vẫn nên cẩn thận tốt hơn.

Chui từ dưới vào nhà, mùi gỗ nhàn nhạt phảng phất trong không khí, nhìn ra ngoài cửa sổ là từng tầng lá thân cây đan vào nhau, quả thực cảm giác thoải mái, an tĩnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net