Truyen30h.Net

[Hệ liệt] Thần Lan Kỳ Vực- Vô Song Châu

Chương 82: Vận khí tốt

NghichThienChiHanh

Chương 82: Vận khí tốt

Pháp Hoa ngẩn người, hơi đỏ mặt, một cước đạp tới, Lam Ca cười ha ha lách mình tránh đi.

"Cùng lắm thì chính là chết cùng năm cùng tháng cùng ngày coi là huynh đệ. Đưa đầu là một đao, rụt đầu cũng là một đao, dù sao đều là chết, buồn bực chết càng thêm thống khổ?" Lam Ca cười nói.

"Ừm." Pháp Hoa nhẹ gật đầu.

Hai người lần nữa ngồi xuống, không tu luyện lâm trận mài gươm đã không có chút ý nghĩa nào, trong thế giới Vô Song Châu năng lượng tiêu hao sớm đã khôi phục. Lam Ca tò mò hỏi: "Ngươi để ý như vậy, nếu bị thấy hết thân thể chắc chắn phải có ý nghĩa khác, nói nghe đi cho ta vui vẻ một chút."

Pháp Hoa liếc mắt "Nếu như ngươi là nữ nhân, nhìn thân thể ta, ta sẽ cưới ngươi."

Lam Ca rùng mình một cái thất thanh nói: "Tình huống vậy là sao? Lấy thân báo đáp à? Còn có, ngươi ví von kiểu gì thế gọi là ta là nữ nhân sao ngươi không thể là nữ nhân?"

Pháp Hoa nhếch miệng "Tranh cái này có ý nghĩa sao?"

"Chờ một chút!" Lam Ca phảng phất đột nhiên nghĩ đến cái gì, nghiêng đầu sang chỗ khác sau đó ánh mắt quái dị nhìn về phía Pháp Hoa.

Cảm nhận được ánh mắt của hắn, Pháp Hoa sửng sốt một chút "Ngươi nhìn cái gì?"

Lam Ca giơ tay lên, ôm vai hắn, trực tiếp tiếp xúc nhất thời làm Pháp Hoa nổi da gà, một tay đẩy ra, "Xéo đi!".

Lam Ca lần này không buồn cười hắc hắc, không có hảo ý "Pháp Đỗi Đỗi a Pháp Đỗi Đỗi, ngươi suy nghĩ kỹ một chút người đầu tiên nhìn thấy thân thể ngươi không phải ta nha!"

Nghe hắn nói kiểu này, Pháp Hoa toàn thân cứng ngắc!

Đúng a! Người đầu tiên nhìn thấy thân thể hắn không phải là Lam Ca a! Rõ ràng là vị đem hắn lột sạch.

"Để ta chết đi!" Pháp Hoa hai tay che mặt, thống khổ kêu rên lên tiếng.

"Ha ha ha!" Lam Ca cười ngả nghiêng "Nếu không lát nữa ra ngoài, ngươi hướng nàng tỏ tình nói không chừng chúng ta có hi vọng sống. Hồng Bảo Nữ Hoàng biến thành nữ tính hẳn là giống cái, ngươi nếu cưới nàng còn có thể sinh mấy Thôn Nghĩ nhỏ nhỏ. Ngươi nói, sẽ là màu gì đây?"

Pháp Hoa ngẩng đầu lạnh lùng nhìn hắn "Ngươi tin không, nếu thế ta thà thiến chính mình!"

Lam Ca chỉ cảm thấy hạ thân xiết chặt, "Ác như vậy! Ta sai rồi, Hoa ca! Ngươi coi như ta không nói gì."

Vài câu cười đùa, cảm xúc căng thẳng thư giãn hơn rất nhiều, dù sao vẫn phải đối mặt.

"Hiện tại ra ngoài hay là chờ đủ mười hai giờ mới ra?" Pháp Hoa hướng Lam Ca hỏi.

"Thời gian càng dài, tỷ lệ nàng rời đi càng lớn nhỉ. Thời gian chờ chết dày vò, nếu không chúng ta tu luyện đi cho thời gian qua nhanh một chút."

"Ừm."

Sinh mệnh đếm ngược là chuyện thống khổ nhất, biết rõ sắp tới nhưng trốn không thoát. Tu luyện là biện pháp tốt nhất, chí ít đắm chìm tại cảm ngộ thiên địa có thể không suy nghĩ tới nữa.

Mười hai giờ qua rất nhanh. Rốt cục, đã tới!

Không gian của Vô Song Châu bắt đầu trở nên vặn vẹo, trong này mười hai giờ ngoại giới đã qua ba mươi sáu tiếng.

Pháp Hoa cùng Lam Ca ánh mắt trở nên vô cùng kiên định, đầy đủ chuẩn bị.

"3, 2, 1!"

Nương theo tiếng đếm ngược, quang mang lóe hai người đồng thời xuất hiện tại bờ biển kia. Lần này, không có nửa điểm do dự Pháp Hoa nhanh chóng niệm chú ngữ, truyền tống biến mất. Lam Ca chậm hơn nửa nhịp, thời gian ngắn ngủi chờ đợi cảm thấy khiếp sợ vô cùng.

Quang mang lại lóe lên, Lam Ca biến mất!

Lần nữa hai người xuất hiện là tại Bích Thiên đảo ngôi nhà hai người tu luyện lúc trước.

"Thoát rồi!" Pháp Hoa mừng rỡ. Đúng a! Hắn cùng Lam Ca đều truyền tống về, bởi vì tốc độ quá nhanh, căn bản không chú ý xung quanh.

Lam Ca một phát bắt được vai Pháp Hoa "Chờ một chút, chúng ta hình như không cần chạy."

"Hửm?" Pháp Hoa sửng sốt, chẳng lẽ là. . .

Lam Ca biểu lộ có chút cổ quái "Vận khí của chúng ta không tệ. Trên mặt biển, kinh đào hải lãng trước khi truyền tống ta nhìn thấy, Hồng Bảo Nữ Hoàng đang đại chiến cùng ai đó, phi thường kịch liệt, hẳn là cùng cấp."

Chiến đấu cùng Hồng Bảo Nữ Hoàng?

Pháp Hoa truy vấn: "Ngươi xác định?"

Lam Ca không chút do dự gật đầu "Ta xác định, cho nên đây là cơ hội của chúng ta a! Hiện tại chúng ta không thể một mực ở trong Sinh Mệnh Lục Hải. Sớm muộn gì đều phải đi, nàng có thể cảm nhận được khí tức của chúng ta chắc chắn sẽ đuổi theo. Vậy thì không bằng thừa dịp nàng đnag đại chiến nhân cơ hội chạy xa một chút."

"Nàng là Nguyệt Thần cấp, tốc độ nhanh như vậy, chúng ta chạy thế nào?" Pháp Hoa nghi ngờ hỏi.

Lam Ca trầm giọng "Ngươi tin tưởng ta, biển cả chính là địa phương tốt nhất. Trong biển Thủy nguyên tố mức độ đậm đặc khó có thể tưởng tượng, năng lượng khổng lồ như thế lại thêm có đông đảo Lam Hải tộc cường giả tồn tại, kể cả trên người chúng ta có khí tức nàng nhưng chui vào bên trong biển sâu rất khó cảm ứng được vị trí. Đến Yêu Vực liền không sợ."

"Biển sâu? Dưới biển sâu chúng ta có thể sinh tồn?"

"Ta thao túng Thủy nguyên tố thao túng, trong thời gian nhất định sẽ không có vấn đề. Chúng ta cần một cái ống."

Pháp Hoa khóe miệng co giật một chút "Còn có quần áo!"

Hai người đang nói chuyện, đột nhiên cửa nhà gỗ mở!

Pháp Hoa cùng Lam Ca cùng một động tác, hai tay che hạ thân, đầu gối đùi kẹp chặt. Muốn bao nhiêu xấu hổ liền có bấy nhiêu xấu hổ.

Nhìn thấy bộ dáng của bọn hắn, Lục Uyên sửng sốt một chút như không có chuyện gì xảy ra nói "Hai vị cứ tiếp tục." quay người đem cửa đóng lại.

"Tiếp tục cái đầu ngươi ấy, ngươi trở lại cho ta." Lam Ca tức hổn hển vọt ra cửa, ngó đầu ra kêu lên.

Lục Uyên đưa lưng về phía cửa gỗ, hai tay chắp sau lưng "Ta sợ đau mắt, ta không quay lại."

"Mệt ngươi, còn không phải Đại trưởng lão các ngươi không đáng tin cậy, chúng ta bị Hồng Bảo Nữ Hoàng truy sát nên mới có bộ dáng này." Lam Ca cả giận nói.

"Hồng Bảo Nữ Hoàng?" Lục Uyên ánh mắt run lên, lúc này mới quay người trở lại, "Đến cùng chuyện gì xảy ra?"

"Quần áo, trước hai thân quần áo đến!"

Sau mười phút. . .

Mặc trang phục lá cây Pháp Hoa cùng Lam Ca đã dễ chịu hơn nhiều, đem tình huống đơn giản nói lại một lần.

Nghe hai người kể lại, Lục Uyên trầm giọng "Ta lập tức đem tình huống này bẩm báo chư vị trưởng lão, Hồng Bảo Nữ Hoàng ở bên ngoài đối với tộc ta là cơ hội tốt. Vậy hai ngươi tính toán thế nào?"

"Chúng ta sẽ truyền tống về, sau đó tiến sâu vào biển. Vô luận các ngươi đánh lui Hồng Bảo Nữ Hoàng hay không, chúng ta đều đi Yêu Vực."

Lục Uyên nhẹ gật đầu "Được. Cần gì thì nói cho ta biết."

Ngày đó lúc chia tay, Pháp Hoa cùng Lam Ca nói ra danh tự của Thất Thần Châu hắn đối bọn hắn có tín nhiệm.

Nửa giờ sau hai người về lại bờ biển, ngay lập tức cảm giác được từng đợt nguyên tố mãnh liệt xao động đánh thẳng tới, tu vi hai người bát giai phong bạo này có chút không không thể thở nổi.

Xa xa trên mặt biển, tràn ngập đạo vòi rồng nước phóng lên tận trời, mơ hồ nhìn thấy một đạo hồng quang chợt ẩn chợt hiện và từng tiếng gầm thét quanh quẩn. Trận đại chiến này hiển nhiên đã tiến hành thời gian dài. Không hề nghi ngờ, bởi vì Hồng Bảo Nữ Hoàng đuổi giết bọn hắn hiện ra tu vi Nguyệt Thần cấp từ đó đưa tới cường giả của Vô Tận Lam Hải.

Bên trong Vô Tận Lam Hải chủng tộc đông đảo có năm tộc cường đại nhất, đứng đầu là Hải Long tộc, tiếp theo lần lượt là Hải Cự Nhân tộc, Hải Sa tộc, Hải Kình tộc và Hải Tượng tộ ngũ đại Lac, tộc trưởng của năm tộc xưng là Lam Hải Ngũ Đế!

Mặc dù không thấy rõ Hồng Bảo Nữ Hoàng đối mặt là ai, nhưng tương xứng tu vi của nàng cũng có thể là một trong Lam Hải Ngũ Đế, cho nên mới khó phân thắng bại.

Lục Uyên nói cho Pháp Hoa cùng Lam Ca, tam đại trưởng lão Thụ Hải Tộc đi tới cũng phải hơn một giờ. Hơn nữa còn phải cân nhắc phản ứng của Lam Hải tộc cho nên chưa chắc có thể giao đấu được với Hồng Bảo Nữ Hoàng, hai người bọn hắn nhất định phải chạy mau nếu không kịp liền trở về Bích Thiên đảo.

"Đi!" Pháp Hoa khẽ quát một tiếng, hai người khom người nhanh chóng thẳng đến bờ biển mà đi, Lam Ca trên thân hiện ra một tầng sáng lam nhạt đem thân thể giấu bên trong, vừa vào trong biển cả lập tức kéo Pháp Hoa nhét vào trong nhanh chóng chìm xuống biển.

Lúc này, phía trên Vô Tận Lam Hải trận đại chiến kéo dài mãi không ngừng.

Hồng Bảo Nữ Hoàng lơ lửng giữa không trung quanh thân thể là từng đạo gai màu đỏ sắc bén, xuất hiện trước mặt nàng là một tên thân cao hơn trăm mét kinh khủng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net