Truyen30h.Net

Heejakehoon



Khi các cảnh quay cuối được hoàn thành, Jake cảm thấy quá xấu hổ để có thể nói chuyện. Cậu chỉ có thể trả lời Heeseung bằng những từ rời rạc và không dám ngẩng đầu của mình lên, thật quá khó để nhìn vào đôi mắt sếp của cậu. Jake cảm thấy vị sếp của mình đang tận hưởng điều đấy,  bằng chứng là cậu có thể nghe vài tiếng cười khúc khích của anh.


Damm, hai người đàn ông đẹp trai kết hôn với nhau. Jake vẫn không thể tin được điều đó xảy ra được, mặc dù cậu đã tưởng tượng về nó rất nhiều lần từ lúc cậu thấy hai người họ hôn nhau.


Cậu không thấy xấu hổ vì khen chồng của sếp mình đẹp trai thế nào, nhưng thực tế là khi thấy hai người họ hôn nhau, cậu cảm thấy cơ thể mình có cái gì đó khác lạ. Và.. thật kinh khủng khi nghĩ bản thân sẽ sớm mất việc nhanh như thế trong đời.


Jake không cảm thấy kì lạ khi Heeseung gợi ý sẽ chở cậu về nhà vào tối muộn, nhưng cậu mong chóng đồng ý vì cơ bản cậu ghét tàu điện ngầm.

Heeseung không phải nói lại những điều vừa rôi và hắn cảm thấy ổn khi phải một lần nữa đề cập hay giải thích về nó, vốn dĩ hắn cũng không biết giải thích như thế nào.  Vì thế, hắn lên xe và hạ cửa kính xuống để ngắm hoàng hôn của Seoul.


Sự im lặng bị phá bỏ khi họ đi tới một ngã rẽ nhưng Heeseung lại không hề rẽ vào đấy, Jake nhìn và nói

" Oh, anh nên rẽ trái"


" Tôi biết"


" hmm, tô- tôi không hiểu"


"Chúng ta sẽ đi tới nhà của tôi'


Jake cảm thấy cuộc đời mình sẽ kết thúc. Sếp của cậu sẽ giết chết cậu. Ôi chúa ơi, cậu sẽ bị giết bởi vì đã dám khen chồng của anh ấy là một người nóng bỏng. OH MY GOD!


" Tiền bối, uh, em thực sự xin lỗi về những điều em đã nói về.. UH.. chồng của anh..? Nhưng.. uh, anh ấy thật sự rất đẹp trai.."


' Tôi biết anh ấy đẹp trai, anh ấy luon như vậy"


" Vâng, tôi biết vị trí của mình ở đâu.. tôi xin lỗi, xin anh đừng làm tổn thương tôi.."


Heeseung nhìn anh ấy trong một khoảng khắc trước khi bật cười, thật khôi hài.


"Hả? Cậu đang nói gì thế Sim? "


" Có phải anh muốn đưa tôi về nhà để trừng phạt tôi một cách riêng tư phải không?"


Mẹ kiếp, điều đó nghe chẳng hay ho gì khi anh ấy nói ra. Heeseung siết chặt tay lái và nghiến chặt quai hàm. Anh hoàn toàn tức giận và Jake hoàn toàn phát điên.

"Ừ, đại loại thế." Anh nói, mắt hướng ra đường và không nhìn Jake chút nào.

Cả hai bước vào chung cư trong khi Jake đang hoảng sợ.

Ngôi nhà của Heeseung rất lớn và hiện đại, không giống như một biệt thự mà giống như cách Jake có thể tưởng tượng về ngôi nhà của một biên tập viên thời trang Anh ấy có gu thẩm mỹ hoàn hảo về đồ nội thất và thiết kế nội thất, nhưng anh ấy không thể tập trung vào đó khi biết rằng mình đang ở đây bởi vì anh ấy đã làm Heeseung phát điên.

Cậu đoán rằng có lẽ anh sẽ hét vào mặt cậu và sau đó bảo cậu đi lấy đồ trên bàn vào sáng hôm sau.Jake đang rất cố gắng để không khóc ngay bây giờ, nhưng mọi lo lắng của cậu đều tan biến khi nhìn thấy Park Sunghoon trong phòng  khách.

Anh ta nở một nụ cười với cậu như thể không bất ngờ mấy về sự hiện diện của cậu trong chính ngôi nhà này một chút nào, một nụ cười ấm áp và đẹp đẽ

Jake cảm thấy mắc kẹt ở nơi này.

"À, Jaeyun-ssi. Rất vui được gặp anh. Park Sunghoon."

Sunghoon đang đưa tay về phía Jake và cậu đang nắm lấy nó với một chút rùng mình.

"Ồ, tôi biết anh là ai rồi, Sunghoon-ssi."

Sunghoon nhìn anh cười, nhưng nụ cười đó có vẻ không lịch sự khi mắt anh ta tối sầm lại.

"Và tôi biết cậu là ai, Jaeyun-ssi."

Giọng anh trầm và khi Jake cố gắng hít thở, anh có thể cảm nhận được sự hiện diện của Heeseung sau lưng mình.Cơ thể anh, to lớn hơn và cao hơn, gần như áp sát vào anh và những ngón tay mảnh mai của anh chạm vào tóc anh, vuốt ve nó.

"Ờ..."

"Heeseung đã kể cho anh nghe về em và mối tình nhỏ bé mà em có với anh ấy."

Ôi chúa ơi, chuyện này còn tệ hơn nhiều, Jake nghĩ, nhưng anh không thể tập trung vào lời nói của mình vì tay của Heeseung đang đặt xuống lưng anh. Anh nhìn hai người đàn ông, cao hơn anh, và anh bối rối.

"Tôi... ừm..."

"Anh ấy cũng nói với tôi rằng em nghĩ tôi đẹp trai, nhưng dù sao thì điều đó cũng hơi rõ ràng."

"Thật khiêm tốn, tình yêu."

Sunghoon mỉm cười với Heeseung rồi nhìn Jake. Bàn tay phải của anh ấy đưa lên má và khi anh ấy chạm vào cậu, Jake giật mình. Cậu có thể hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng cậu lại nghĩ đến một thứ khác.

Hai người đàn ông này đã nói về cậu...

Trong sự thoải mái tại nhà của họ...

Và sau đó mời cậu đến ngôi nhà này...

Jake thở nhanh hơn và khi Heeseung cười với anh ấy, anh ấy hoàn toàn mất đi nụ cười đó.

"Jaeyun, không giấu gì cậu, tôi thích những chàng trai xinh đẹp và bảnh bao, nó là niềm vui của tôi. Hãy nhìn chồng tôi ở đây. Anh ấy thật hoàn hảo. Anh ấy là thú cưng nhỏ của tôi."

bé nhỏ của anh ấy...

"Và thú cưng nhỏ của tôi muốn có một món đồ chơi mới để chơi cùng."

Jake thở hổn hển khi cảm thấy bàn tay của Heeseung đặt trên eo mình và ngước lên nhìn anh, cắn môi dưới.

"Tiền bối. . ."

"Gọi tôi là 'ngài'"

Jake nuốt nước bọt, thành tiếng, và không cần suy nghĩ, anh rên nhỏ hơn.

"Cậu ấy thật đáng yêu, Seung. Anh đã chọn thứ đẹp nhất rồi"

Heeseung nhìn Sunghoon, đôi mắt anh sẫm hơn so với khi nhìn Jake.

"Nó sẽ là điều tốt nhất cho chúng ta, em yêu."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net