Truyen30h.Net

[Hoàn - H văn] Sau khi cưỡng thao con dâu

Chương 69: Đi phường thêu học nghề, cha chồng ôm con đến ăn sữa

lacraag

Bị cha chồng lăn lộn như vậy, tiểu mỹ nhân vừa ngượng lại sợ, gắt gao ôm lấy nam nhân, nơi âm đạo mềm nộn lại cắn chặt dương vật hắn, dâm dịch cùng tinh dịch không ngừng trào ra ngoài.

"Dâm phụ trời sinh! Chỉ biết câu dẫn nam nhân làm huyệt còn nghĩ chuyện đi phường thêu? Chỉ sợ là muốn đi câu dẫn đám người bên ngoài!" Tay to đánh bôm bốp lên bờ mông vểnh của con dâu, Cố Dã không ngừng buông lời mắng mỏ, dưới háng lại hung hăng xuyên xỏ khiến nàng thẹn thùng không ngừng rên dâm. Chờ đến khi bắn xong hồi lâu, Cố Dã rốt cuộc mới ôm con dâu đã mềm nhũn thân mình về phòng, lại hung hăng làm một trận nữa mới ôm nàng ngủ.

~~~

Ngày hôm sau tỉnh lại, Thải Vi nhìn thân thể bị cha chồng chà đạp đầy dấu vết chỉ biết khóc thầm, còn chưa hết thương tâm lại nghe tiếng tiểu bảo nháo. Tiểu mỹ nhân run run mặc qua loa y phục rồi vội qua xem con, vừa hay trông thấy cha chồng đang dỗ nhóc con ăn cháo trong bếp. Thải Vi vừa thấy hắn liền nhớ tới một đêm qua bị bắt nạt đến ngất đi, trong lòng không khỏi vừa thẹn lại giận, cũng không muốn cùng hắn nhiều lời liền ôm tiểu bảo về phòng cho bú.

Mắt thấy Thải Vi giận, Cố Dã cũng có chút sốt ruột, vội lẽo đẽo bám theo "Thải Vi, con đừng giận, đêm qua không phải ta cố ý, ta, ta không phải do uống say hay sao?"

"Ngươi ra ngoài mau, ta còn cho tiểu bảo ăn." Tên thối nam nhân này thật háo sắc, Thải Vi không muốn nói nhiều với hắn, ngoài mặt mạnh miệng đuổi người nhưng trong lòng lại sợ đến run rẩy.

Nam nhân thấy thế cũng không muốn dồn ép, chậm rãi tiến đến ngồi sau lưng nàng, lại giúp nàng đỡ tiểu bảo. "Đừng giận nữa, tổn hại đến thân thể, Thải Vi, ta..."

"Thải Vi, tỷ dậy rồi sao? Ta muốn đi phường thêu." Kiều Kiều sáng sớm giúp mẹ chồng việc nhà xong liền qua tìm Thải Vi, mà tới cửa Cố gia vẫn còn im ắng, tiểu phụ nhân đành đứng lại bên cửa gọi với vào.

Đang bị cha chồng dây dưa bỗng nghe tiếng Kiều Kiều, Thải Vi không khỏi sợ hãi sắc mặt trắng bệch. Nam nhân không nhanh không chậm vỗ đầu vai nàng "Đừng sợ, để ta đi xem."

Thải Vi nắm chặt xiêm y trên người, vội vàng cho tiểu bảo bú. Trong lúc ấy Cố Dã đã nhanh chóng ra ngoài, niềm nở hào phóng tiếp đón Kiều Kiều.

Thải Vi vẫn luôn muốn theo Kiều Kiều đến phường thêu, tránh ở nhà bị cha chồng gian lộng. Lúc này thấy Kiều Kiều tới nàng càng gấp hơn, khó khăn đợi tiểu bảo ăn xong sữa vội mặc lại xiêm y ra gặp người.

Cố Dã nói sáng sớm Thải Vi bận chăm con đến không có thời gian rửa mặt chải đầu ăn cơm, Kiều Kiều phải đợi hồi lâu mới cùng Thải Vi chuẩn bị lên đường, nhưng là vừa nhìn sang con nhỏ Thải Vi lại có chút buồn phiền.

"Làm sao vậy Thải Vi tỷ?" Kiều Kiều nhìn nàng ủ rũ không khỏi nghi hoặc.

Không đợi Thải Vi mở miệng, Cố Dã đã cười nói, "Kiều Kiều, tiểu bảo còn nhỏ như vậy, hai nữ nhân các ngươi mang đứa nhỏ đi phường thêu không phải có phần bất tiện sao?" Kỳ thật Cố Dã không muốn Thải Vi đi xa, nếu có thể hắn vẫn muốn đem nhốt nàng trong nhà mới yên lòng.

Trong lòng Thải Vi cũng có chút không nỡ, ôm tiểu bảo nói, "Con mang tiểu bảo theo bên người, chờ xong việc sẽ cùng Kiều Kiều đem con về ngay."

"Đúng, đúng, Cố đại thúc, hai người chúng ta sẽ chăm sóc nó cẩn thận." Kiều Kiều vừa nói vừa giúp Thải Vi xách tã, nào ngờ tiểu bảo còn chưa ra đến cửa đã oa oa khóc lớn.

Thấy con dâu sắp đi, Cố Dã gấp đến độ muốn nhảy dựng lên, không ngờ tiểu bảo đột nhiên lại khóc làm Thải Vi lập tức mềm lòng.

Kiều Kiều chưa có con, nghe nhóc con khóc lớn như vậy liền hoang mang rối loạn. "Thải Vi tỷ, tiểu bảo đây là làm sao vậy?"

"Có thể là nó không muốn ra khỏi cửa." Vừa nói, Cố Dã lại trộm nhìn Thải Vi, hy vọng nàng có thể ở lại. Bị nam nhân nhìn như vậy, lại nghe tiếng con khóc, trong lòng Thải Vi loạn vô cùng. Kiều Kiều lúc này bỗng lại nghĩ ra biện pháp. "Cố đại thúc, hay là như vậy đi, người chăm tiểu bảo, chờ nó đói bụng thì mang đến phường thêu, thế nào? Ta thấy Vương tẩu cũng làm như vậy."

Thải Vi đang do dự có nên đi hay không, nghe Kiều Kiều đưa ra biện pháp không tồi, lại nhìn nhìn cha chồng nhà mình. Cố Dã cũng lo Thải Vi mệt, giúp nàng ôm lại hài tử, vẻ mặt lại chờ mong nhìn nàng, hắn vẫn hy vọng Thải Vi có thể vì con nhỏ mà ở lại. Nhưng Thải Vi thấy tiểu bảo đã ngừng khóc thì chỉ gật đầu, "Kia, cái kia, cha, người chăm tiểu bảo cho tốt, chút nữa nếu nó đói thì ôm đến chỗ con." Nói xong trộm lau nước mắt cùng Kiều Kiều đi trước, tuy phường thêu không xa nhưng Thải Vi vẫn là lần đầu xa con, khó tránh có chút thương tâm.

Ôm nhóc con đã ngừng khóc, nhìn bóng dáng Thải Vi rời đi, Cố Dã chỉ thấy ruột gan như thiêu như đốt, lại sợ Kiều Kiều phát hiện quan hệ bọn họ mà đành nín nhịn chịu đựng!

~~~

Thải Vi học nghề thực chậm, học từ sáng đến chiều cũng chưa thạo, trong lòng không khỏi có chút sốt ruột, càng làm cho nàng khó chịu là, hai vú bởi vì lâu không cho con bú mà trướng đến phát đau, tiểu phụ nhân không khỏi đứng dậy xoa ngực.

Nhìn Thải Vi như vậy, Kiều Kiều kỳ quái hỏi "Làm sao vậy Thải Vi tỷ, đói bụng sao?" Kiều Kiều tuy thành thân sớm hơn Thải Vi nhưng lại được nhà chồng cưng chiều, tâm tư đơn thuần, cái gì cũng không hiểu, tất nhiên cũng không biết Thải Vi bị trướng sữa.

Vương tẩu mới sinh hài tử thấy vậy không khỏi cười nói, "Thải Vi, ngươi qua gian bên chờ đi, lát nữa có lẽ cha chồng ngươi sẽ ôm tiểu bảo qua."

"Nha, Thải Vi tỷ, ngực tỷ căng sữa sao." Phường thêu vốn ít nam nhân, trong phòng này lại chỉ có vài phụ nhân các nàng, mấy người nói chuyện cũng không kiêng kị, Kiều Kiều nhìn đôi bầu vú căng trướng của Thải Vi mà không khỏi tò mò.

Bên ngoài lúc này chợt truyền đến tiếng mụ mụ quản sự, "Thải Vi! đứa nhỏ nhà ngươi tới đây."

Thải Vi còn đang ngượng ngùng vì các nàng nhắc chuyện mình trướng sữa, không ngờ cha chồng nhanh như vậy đã mang tiểu bảo qua, mặt nàng không khỏi đỏ lên, tâm nhỏ cũng nóng lòng gặp con, liền vội vội vàng vàng đến gian cách vách.

Quả nhiên, Cố Dã đã mang tiểu bảo đến, nhưng Thải Vi chỉ thấy mụ mụ quản sự ôm nhóc con, không nhìn thấy bóng dáng cha chồng. "Mụ mụ, cha chồng ta đâu?"

"Hắn chờ bên ngoài, ngươi mau cho con bú đi, tránh để cha chồng ngươi chờ lâu." Mụ mụ quản sự vừa nói vừa cười bế tiểu bảo đến trong lòng Thải Vi, lại không khỏi nghiêng đầu hướng ra ngoài cửa sổ nhìn, "Thải Vi, cha chồng nhà ngươi thật anh tuấn, lại còn trẻ như vậy, vừa rồi ta còn tưởng là chồng ngươi!"

.
.
.
.
.
(Editor: dạo này sống chay đạm quá quên luôn nồi thịt đang hầm °^°. Đã có hơn chục chương nữa rồi mị sẽ trả nợ hết trong hai tuần này nhen :( )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net