Truyen30h.Net

Kookmin Cau Vo Thay The

Phác Trí Mân thấy Thời Dũng không nhìn cậu, liền cho rằng anh ta không hề nhìn thấy cậu và "Trịnh Hạo Thạc" tiếp xúc thân mật, cậu trốn đi vào bếp.

Điền Chính Quốc thấy cậu vào phòng bếp liền ung dung chậm rãi ngồi xuống ghế sofa.

Thời Dũng thấy vậy liền nhấc chân rời đi.

Thật không hiểu nổi trong lòng cậu chủ đang nghĩ gì.

...

Trong phòng bếp, Phác Trí Mân mở tủ lạnh, nhìn thấy bên trong có rau xanh có thịt, đều rất tươi. Cậu nghĩ một lúc rồi cũng lấy một ít ra.

Cậu đột nhiên nghĩ tới bữa sáng Điền Chính Quốc làm hôm đó, anh biết nấu ăn?

Mặc dù không hiểu rõ một thiếu gia nhà giàu như anh tại sao biết nấu ăn, nhưng nếu anh đã biết nấu ăn, tại sao còn muốn cậu làm cho anh?

Hừ, cho rằng cậu dễ bắt nạt ư?

Phác Trí Mân cười nhạt một tiếng, nhét thức ăn trong tay vào tủ lạnh.

Cậu bước đến phòng khách, nhìn "Trịnh Hạo Thạc" ngồi trên ghế sofa cúi đầu xem điện thoại, quan sát xung quanh một chút liền cúi người đi lên tầng.

Cậu cảm thấy, chính là bởi vì cậu quá dễ dàng thỏa hiệp, bởi vậy "Trịnh Hạo Thạc" mới có thể tùy tiện uy hiếp được cậu.

"Trịnh Hạo Thạc" có thể ở trong nhà Điền Chính Quốc đã chứng tỏ tình cảm của hai anh em này chắc chắn rất tốt.

Nếu tình cảm đã tốt, "Trịnh Hạo Thạc" sao có thể đi nói với Điền Chính Quốc cậu quyến rũ anh ta, từ đó dẫn đến hiềm khích không đáng có giữa hai anh em chứ?

Càng nghĩ, Phác Trí Mân càng cảm thấy khả năng "Trịnh Hạo Thạc" uy hiếp mình là rất nhỏ.

Trong lòng kiên định, cậu chạy thẳng lên tầng về phòng.

Dù sao cậu đã ăn xong cơm tối rồi.

Điền Chính Quốc ở trong phòng khách đợi rất lâu cũng thấy Phác Trí Mân đến tìm mình.

Anh nhìn về phía phòng bếp một chút, bỗng như nghĩ đến điều gì, đứng dậy sải bước về phòng bếp.

Trong phòng bếp trống không, làm gì còn có bóng dáng của người con trai xấu xí Phác Trí Mân đó!

Hừ, bản lĩnh lớn thật.

...

Cả một buổi tối, Phác Trí Mân đều đắm chìm trong sự vui sướng khi đã làm khó được "Trịnh Hạo Thạc", tưởng tượng dáng vẻ anh tức đến mức không chịu được lại không thể đến gây phiền toái cho cậu, cậu đã mơ một giấc mơ đẹp.

Sáng sớm hôm sau, cậu bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.

Cậu cầm lấy nhìn, phát hiện ra đó là người bạn thân đi nước ngoài quay phim ba tháng cũng không trở về - Kim Thái Hanh.

Trong giọng nói của Phác Trí Mân cũng nhiễm sự mừng rỡ:

- "Thái Hanh, cậu sắp về à?"

Giọng nói của Thái Hanh ở đầu bên kia vô cùng gắt gỏng:

- "Ông đây trở về băm cậu!"

Phác Trí Mân kéo dài tay cầm điện thoại, cầm điện thoại ra thật xa, tránh để mình bị giọng nói quỷ quái của Thái Hanh làm chấn động thủng lỗ tai.

Đợi khi Thái Hanh mắng một trận, cậu mới yếu ớt hỏi:

- "Đã xảy ra chuyện gì vậy?"

- "Cậu tự mình xem facebook đi, tớ chẳng qua đi có ba tháng, cậu đã trở thành người đàn ông xấu xí thường làm nhiều chuyện kỳ quái, để gả vào nhà giàu có mà không từ thủ đoạn!"

Giọng nói của Thái Hanh nghe chừng rất kích động.

Phác Trí Mân ngẩn ra một chút, biểu cảm trên mặt nhợt nhạt từng chút một, nhưng vẫn trấn an Thái Hanh trước:

- "Cậu đừng nóng , tớ đi xem thử xảy ra chuyện gì."

- "Tớ đã ở sân bay rồi!"

Phác Trí Mân có chút thán phục với năng lực hành động của Thái Hanh.

Cúp điện thoại, Phác Trí Mân liền lên facebook.

Chủ đề hiện lên tít đầu trên facebook chính là "Xấu người xấu cả nết".

Cậu ấn vào xem bài đăng đầu tiên.

Điều ngậm máu phun người trong bài đăng đó chính là đang nói chuyện của nhà họ Phác.

Ý chính là nói cậu để gả vào nhà họ Điền đã sử dụng thủ đoạn mờ ám, thay thế chị gái là Phác Ngọc Băng gả vào nhà họ Điền.

Mấy bài đăng nổi bật đều có ý nói Phác Ngọc Băng là người chị hiền lành, yêu thương em trai, ngược lại bị em trai bày kế cướp đi chồng sắp cưới.

Phác Trí Mân lướt qua một lượt tin tức trên facebook, trong đau khổ tìm thấy chút niềm vui, may mà tài khoản facebook của cậu không ai biết, nếu không chắc chắn đã bị người ta vào chửi rủa thậm tệ rồi.

Nhìn thấy những lời chửi rủa ác độc đó, nếu nói không tức giận thì cũng không đúng.

Phác Trí Mân không thể nhịn được, cầm lấy điện thoại gọi cho Phác Ngọc Băng.

Gọi một lúc lâu Phác Ngọc Băng mới bắt máy.

- "Sao lại nghĩ đến chuyện gọi điện thoại cho tôi thế? Có chuyện gì không?"

Giọng nói của Phác Ngọc Băng nhẹ nhàng, bình tĩnh, giống như hoàn toàn không biết chuyện trên mạng vậy.

Phác Trí Mân nhếch môi cười nhạt, nhưng lại kìm được sự tức giận trong lòng, để giọng nói của mình nghe có vẻ bình thường không có gì khác lạ.

- "Bài đăng trên facebook, tin tức trên mạng, chuyện là thế nào vậy?"

Cậu vừa lên mạng xem thử, không chỉ tìm kiếm hot trên facebook, các phương tiện truyền thông cũng đã đưa tin tức.

Rất nhiều người quan tâm chuyện ân oán tình thù của gia đình giàu có , truyền thông giải trí đương nhiên sẽ không bỏ qua.

Giọng nói của Phác Ngọc Băng nghe có vẻ thêm phần thờ ơ:

- "Tin tức gì? Công việc của tôi rất bận, trước khi anh trai tôi du học trở về, tôi phải thay anh ấy giúp bố quản lý công ty thật tốt, không rảnh rỗi giống như cậu, có thể nhàn nhã không có chuyện gì đi xem tin tức giải trí."

Giọng nói hời hợt, nhưng câu nào cũng làm nổi bật sự giỏi giang của cô ta.

Phác Ngọc Băng tốt nghiệp đại học liền vào tập đoàn nhà họ Phác làm giám đốc.

Còn Phác Trí Mân tốt nghiệp, đừng nói giám đốc, ngay cả khi cậu chủ động lên tiếng nói với Nguyệt Hạ Vân muốn đến chi nhánh của tập đoàn nhà họ Phác để bắt đầu làm việc, Nguyệt Hạ Vân đã thẳng thừng từ chối cậu:

- "Năng lực của con không giỏi như chị con, đến công ty cũng không giúp được việc gì, tự mình ra bên ngoài tìm việc đi."

Phác Trí Thành càng không quan tâm đến việc học hành và công việc của cậu.

Nghĩ tới những điều này, sự phẫn nộ trong lòng Phác Trí Mân liền dâng lên càng cao.

Giọng nói cậu lạnh lùng, lời lẽ sắc bén:

- "Không cần giả bộ nữa, tôi biết là cô làm, cô muốn làm gì tôi không cần biết, nhưng điều tôi biết là, cho dù cô có tạt nước bẩn lên người tôi cũng vô ích, tôi bây giờ là cậu chủ nhà họ Điền, nhà họ Điền dù có không thích tôi đi chăng nữa, cũng sẽ không cho phép có người tùy ý hủy hoại danh tiếng của tôi."

Phác Ngọc Băng ở đầu dây bên kia nghe thấy những lời của Phác Trí Mân, sắc mặt liền lập tức thay đổi.

Trong ấn tượng của cô, Phác Trí Mân vẫn luôn là một cậu con trai vừa ngu, vừa dốt, nhưng sau khi gả vào nhà họ Điền, lại thay đổi trở nên khôn ngoan.

Mặc dù không biết vì sao Phác Trí Mân lại trở nên thông minh hơn một chút, nhưng với Phác Ngọc Băng, chút thông minh này cũng không là gì.

Bởi vì trong tay cô đang nắm giữ mạch sống của Phác Trí Mân.

Cô ta nhếch mép, giọng nói nhẹ nhàng mà tự tin:

- "Nguyệt Hạ Vân thì sao? Cậu cũng không để ý sao?"

Trước đây, mỗi lần cô ta bảo Phác Trí Mân làm việc, chỉ cần một câu nói Nguyệt Hạ Vân, Phác Trí Mân liền giống như một chú chó nghe lời ngoan ngoãn đi làm ngay.

Bởi vậy cô ta biết, điều mà Phác Trí Mân quan tâm nhất chính là Nguyệt Hạ Vân.

Phác Trí Mân nghe thấy tên của Nguyệt Hạ Vân, tay cầm điện thoại siết chặt lại từng chút một, cậu mím chặt môi, lạnh lùng nói:

- "Bà ấy? Tùy cô thôi."

Cậu nói xong liền trực tiếp cúp điện thoại.

Vừa đặt điện thoại xuống, cậu liền cảm giác được có người đang nhìn cậu.

Chợt ngẩng đầu liền nhìn thấy cửa phòng không biết bị người ta mở ra từ lúc nào, còn người đàn ông khoanh hai tay rảnh rỗi dựa vào khung cửa không phải là "Trịnh Hạo Thạc" thì là ai?

- "Anh... anh vào bằng cách nào vậy?"

Phác Trí Mân sợ đến mức mặt trắng bệch lại, lúc đi ngủ rõ ràng cậu có khóa cửa.

Điền Chính Quốc lắc chìa khóa trên tay, chân mày đẹp đẽ hơi nhíu lại, giọng nói thờ ơ:

- "Cậu nghĩ sao?"

Phác Trí Mân tức giận đỏ mặt:

- "Anh đi ra!"

Quỷ mới biết người đàn ông này sao lại có thể có chìa khóa phòng cậu!

End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net