Truyen30h.Net

[Lichaeng_ABO_FUTA] Nghiện 🔞

Phiên ngoại 7

LaajmRosie

Lúc Phác Thái Anh hai mươi bảy tuổi, vương quốc Mai Tư Thản Nhân đã thay người kế vị, cũng là trưởng tỷ của Lạp Lệ Sa . Lúc đó, Phác Thái Anh đã tốt nghiệp Mét Tư Sâm học viện, trở thành bác sĩ chân chính của bệnh viện hoàng gia. Mà Lạp Lệ Sa đã từ tiền tuyến trở về, đạt được cấp nguyên soái liền vào bộ quốc phòng, trở thành kiện tướng đắc lực cho tỷ tỷ mình.

Ở chung kết hôn mười năm, cảm tình hai người vẫn hết sức tốt, hơn nữa còn là một đôi tiêu biểu của hoàng gia. Hai người ở chung với nhau thập phần viên mãn, nhưng nhóm trưởng giả lại có chút bất mãn.

Bởi vì hôn lễ vương trữ, tối nay cung thuỷ tinh thập phần náo nhiệt. Lạp Lệ Sa là cô cô của vương trữ đương nhiên phải xuất hiện ở buổi dạ tiệc với thê tử, sau đó Phác Thái Anh vì ít xuất hiện liền bị nhóm quý phụ bao lấy trò chuyện.

Đối với tình hình như vậy, nàng mặc dù có thể ứng phó được, nhưng cảm thấy có chút quá sức. Hơn nữa lúc nói đến vương tử của vương phi đã kết hôn, nàng chừng nào cho hắn thêm đệ đệ muội muội, Phác Thái Anh chỉ có thể lúng túng cười cười, biểu thị muốn xem duyên phận.

Do lúc đầu biết không ít về tình dục sinh sản, nên vì không muốn mang thai, sau cuộc vui còn len lén uống thuốc ngừa thai. Nhưng rất nhanh bị Lạp Lệ Sa phát hiện, hơn nữa còn ngăn nàng, ngoài ra Lạp Lệ Sa còn cam kết, nếu Phác Thái Anh không muốn nàng sẽ không khiến nàng mang thai.

Mặc dù không rõ ràng nguyên do, nhưng Phác Thái Anh có thể hiểu rõ một chút, lúc lên giường với Lạp Lệ Sa cũng sẽ không mang thai. Nói như thế, khiến nàng cảm thấy thở phào nhẹ nhõm.

Ít nhất, còn ở trong học viện, Phác Thái Anh cũng không nghĩ mau chóng mang thai. Nhưng hôm nay mọi phương diện đều ổn định, chuyện có con đã đến lúc suy tính một chút.

Bữa tiệc còn kéo dài đến khuya, nhưng xét thấy Phác Thái Anh ngày mai còn phải đi làm, Lạp Lệ Sa cũng không bắt nó lưu lại thuỷ tinh cung cả đêm, lúc sắp kết thúc, hai người liền trở về nhà.

Ban đêm là thời gian của hai người, Phác Thái Anh sau khi tắm khoác áo choàng tắm ngồi ở đầu giường, chờ Lạp Lệ Sa lau tóc cho nàng.

Thập phần tự giác, lúc Phác Thái Anh vừa ngồi xuống, Lạp Lệ Sa liền nhận lấy khăn lông, giúp nàng lau khô tóc.

Phác Thái Anh tối nay hiển nhiên hết sức không yên lòng, cũng không phải vì buổi tiệc phức tạp làm người phí công, điển này Lạp Lệ Sa vẫn thập phần kém bén nhạy để nhận ra. Đành hỏi " Thái Anh , nàng đang suy nghĩ gì?".

Lạp Lệ Sa ngồi xổm sau lưng nàng, ngón tay rơi trên tóc đối phương, thập phần có kỹ xảo massage huyệt vị da đầu. Lực đạo nàng nắm giữ hết sức hảo, làm Phác Thái Anh cảm thấy hết sức thư thích.

Nghe Lạp Lệ Sa hỏi như thế, Phác Thái Anh do dự một hồi vẫn cảm thấy chính mình nên chủ động mở miệng, sau đó nói " Em đang suy nghĩ, chúng ta có thể có con hay không ".

Bởi vì lời của nàng, động tác trên tay Lạp Lệ Sa đột nhiên dừng lại. Ca Lạc Lệ Nhã không hiểu cảm thấy có chút khẩn trương, theo bản năng liền mở miệng nói " Ừ, có hài tử trong nhà sẽ tương đối náo nhiệt một chút, nhà Ngả Đức tướng quân nhìn rất là náo nhiệt".

Ngả Đức là lão bằng hữu của Lạp Lệ Sa , vị nàng so với Lạp Lệ Sa kết hôn sớm hơn nhiều, bây giờ là phụ thân của bảy hài tử. Con lớn nhất của đối phương chỉ nhỏ hơn Phác Thái Anh một tuổi, đã đính hôn nhiều năm, quả thật là một gia đình thập phần náo nhiệt.

Gia đình đồng liêu đều thập phần náo nhiệt, đã từ vương cung dọn ra ở riêng với Phác Thái Anh , cho nên cuộc sống hai người quạng quẽ hơn nhiều.

Lạp Lệ Sa nghe thê tử nói vậy, động tác dừng lại, đem nàng ôm vào trong ngực, giả vờ uỷ khuất nói " A, cùng ta ở cùng một chổ, Thái Anh cảm thấy rất quạng quẽ, rất nhàm chán, rất không có tình thú sao ?".

Phác Thái Anh vừa nghe nàng nói như vậy, không cách nào giải thích, không thể làm gì khác hơn là mau mau giải thích " Dĩ nhiên không phải, cùng Lệ Sa ở chung rất tốt, chỉ là, chúng ta hẳn là cũng muốn có một đứa con không phải sao ?".

Nàng ngẩng đầu nhìn đôi mắt bích sắc của alpha, trong giọng nói đều mang theo một chút do dự chưa từng chú ý đến. Lạp Lệ Sa cúi đầu, ngắm đôi mắt xanh thẳm kia, giơ tay ngắt gò má nàng, cười nói " Có phải hay không Vương hậu lại nói này nói nọ với nàng, sao nàng đột nhiên lại nhắc đến chuyện này ".

" Chỉ là hôm nay thấy vương tử đính hôn, chợt liền nghĩ tới, Lệ Sa chẳng phải chưa có một hài tử không phải sao. Dù sao.." Nàng nhìn Lạp Lệ Sa , thần tình không cần nói cũng biết.

" Ừ ừ ừ, dù sao ta đã lớn tuổi. Thái Anh , nàng không thể trêu chọc lão nhân gia này, khiến cho ta cảm thấy có chút thương tâm" Lạp Lệ Sa lộ ra biểu tình uỷ khuất, diễn kỹ càng tuyệt đối không phải dáng vẻ giả vờ.

Biết rõ Phác Thái Anh của nàng chỉ đành phải ngẩng đầu hôn nhẹ nhàng lên khoé miệng, lấy lòng nói " Lệ Sa .." Thê tử làm nũng khiến Lạp Lệ Sa thập phần mềm nhũn, nàng hừ một tiếng mới biểu thị sao cũng được.

Ngay sau đó cùng Phác Thái Anh nói " Thái Anh , ngoài chuyện này, thì nàng nói thật với ta xem, nàng thích hài tử không?"
" Nếu như có hài tử, chúng ta phải làm gì, công việc chúng ta đều bận rộn, ai sẽ chăm sóc nàng ? Lại chưa nói sau này, mang thai là một chuyện cực kỳ cực khổ.Thái Anh , nàng có suy tính cẩn thận qua chưa, nàng đã chuẩn bị tinh thần để làm một người mẹ chưa ?".

Lạp Lệ Sa hỏi những điều suy tư của Phác Thái Anh . Chỉ là, những vấn đề này với Phác Thái Anh có chút xa lạ. Nàng nhìn khuôn mặt Lạp Lệ Sa , thần tình mờ mịt hiếm thấy.

Lạp Lệ Sa khẩy nhẹ cái mũi cao của đối phương, cưng chiều cười nói " Nàng a"
" Sinh con chưa bao giờ là chuyện dễ dàng. Trong lúc mang thai liền hết sức bị dằn vặt, lúc sinh ra cũng rất đau, còn lúc lớn lên thì đủ loại đáng ghét, chờ lớn một chút nàng có phải dạy nó làm người cho đúng đắn. Là một chuyện thập phần phiền toái, nếu như Thái Anh không thích hài tử, ta cho là ta không cần thiết sinh một đứa".

Mặc dù thời điểm lúc mới ở chung với Phác Thái Anh , Lạp Lệ Sa cảm thấy sau khi kết hôn cùng thê tử có một hài tử sẽ khiến trong nhà nhiệt nhiệt náo náo là một chuyện không thể nào tốt hơn. Bất quá xét thấy các nàng kết hôn một thời gian dài, bồi dưỡng tình cảm sâu đậm hơn thì đã không còn thời gian nghĩ tới chuyện có con.

Hơn nữa Phác Thái Anh lúc đi học thì quan trọng việc học. Thập phần sợ hãi chuyện có con, Lạp Lệ Sa càng không có tâm tư như thế. Hơn nữa hai người sống chung lâu như vậy, Lạp Lệ Sa căn bản không chịu được chuyện sẽ có người chen vào cuộc sống của hai người. Mặc dù, người kia chính là hài tử của nàng
Nàng nhìn biểu tình của Phác Thái Anh sáng rõ, sau đó tiến thêm một bước giải thích " Hơn nữa, ta cũng không nghĩ trong hôn nhân nhất định phải có hài tử mới hoàn chỉnh. Ngay cả đến tuổi nên muốn có hài tử, thì ta cũng không hoàn toàn đồng ý".

" Hẳn là nói như thế, hài tử đầu hẳn bởi vì yêu mới là báu bật quý báu, cũng khong là cái gì bắt buộc phải có. Cho nên có muốn hài tử hay không là do chúng ta quyết định vẫn tốt hơn, Thái Anh như vậy, nàng nghiêm túc suy nghĩ thêm một chút, nàng thật sự cảm thấy chúng ta có nên sinh hài tử không? Cùng nhau mong đợi nàng ra đời, cùng nhau dạy nàng lớn lên, sau đó nhìn nàng rời xa".

Lạp Lệ Sa ôn nhu nhìn Phác Thái Anh , đôi mắt bích sắc thật giống như đầm sâu, chuyên chú có thể khiến người chết đuối trong đó. Phác Thái Anh trù trừ, hảo một hồi mới lắc đầu một cái " Lệ Sa , em tạm thời không có suy nghĩ nhiều như vậy. Em chỉ là...".

" Không có sao, ta biết" Lạp Lệ Sa ôn hoà sờ sờ gò má nàng, nói " Chờ chúng ta suy nghĩ minh bạch, suy nghĩ thêm cũng không muộn. Cũng chẳng phải chuyện gì khẩn cấp, đúng không ?"

" Ừ..." Nàng gật đầu một cái, nhìn về phía Lạp Lệ Sa " Còn Lệ Sa thì sao ? Thích hài tử không ?"

Lạp Lệ Sa trầm ngâm một hồi nói " Tiểu hài tử mà nói đại đa số thời gian đều phiền hơn là vui. Hơn nữa, không phải nói Omega sau khi có hài tử liền đem lực chú ý đặt trên người hài tử hay sao. A, chỉ cần nghĩ tới có một người tới tranh giành sự chú ý của Thái Anh với ta, ta liền không thích nổi. Ta mỗi ngày đều chia sẻ thời gian của nàng với công việc, học tập, đã đủ cố hết sức, cũng không nghĩ lại thêm chuyện nhức đầu.

Cho nên hài tử gì đó cũng không nên có
" Lệ Sa ..." Phác Thái Anh vùi đầu vào trong ngực nàng, xấu hổ lỗ tai đều hồng thấu " Chị thật lạ..."

" Đây là lời nói thật, trời mới biết mỗi ngày đưa em đến bệnh viện sau đó suy nghĩ thật lâu, rồi đưa nàng trở về nhà, nơi nào cũng không đi, liền ở bên cạnh ta. A, thời điểm đọc sách gì đó, nhìn sách gì đó chi, nhìn ta tốt hơn, đọc sách cái gì, sinh khí " Lạp Lệ Sa nghiêm mặt, tiếp tục kể khổ

" Lệ Sa , chị đừng như vậy, như vậy thật quá đáng sợ" Phác Thái Anh buồn bực cười, nói " Chị như vậy khiến em cảm thấy thật nguy hiểm, chị muốn giam em lại sao?"

Lạp Lệ Sa cúi đầu, cắn cằm nàng, giả vờ hung ác nói " Không ngừng muốn giam lại, còn muốn ăn nàng luôn" Phác Thái Anh cười né tránh lại bị nàng ôm vào trong ngực

Răng môi khép mở, đem nụ hôn rơi trên cổ Phác Thái Anh . Nàng lật người đem Phác Thái Anh áp ở dưới thân, kéo mềm đắp lên hai người, bóng tối từ trên xuống dưới bao phủ, Phác Thái Anh hai mắt nhắm nghiền, đưa tay ôm lấy Lạp Lệ Sa , dung nhập vào trong ngực nàng.

Thật ra thì, chỉ cần hai người ở chung một chổ, thì chuyện gì cũng tốt đẹp .


*****
Vote cho mình nhá 🌟

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net