Truyen30h.Net

Mạt thế trọng sinh chi Hàn Vũ Thần

Chương 22

Kohakuchin

Ây dà da... Mình đã trở lại dồi đây (^_−)−☆. À mà cho mình xin pr chút xíu nha, động của mình vừa mới đào hố mới, tên là Trẫm đích hoàng hậu, bạn nào thương cho mình thì xin ghé qua wp ủng hộ hố mới của mình. Chương 1-2 vì có cảnh H nên mình không đăng trên watt, nhưng từ chương 3 trở đi, mình sẽ đăng lên đây cho các bạn theo dõi nha (*'∀*). Wp của mình là:  https://kohakuchin.wordpress.com/ 

Các bạn nào quý mình thì xin ghé qua động mình một chút nha~~~ Cám ơn các bạn rất nhìu (^◡^ ) Bây giờ thì xin mời các bạn đọc truyện nha~

--- 0 ---

Chương 22

Tin căn cứ mở cửa đã được truyền đi khắp nơi, có không ít người nghe tin mà đến, phần lớn đều là người dân của thành phố C. Đối với bọn họ, trụ sở này tới thật kịp thời, đồ ăn hiện tại đã bắt đầu khan hiếm, một thời gian sau bọn họ không bị tang thi ăn cũng sẽ bị chết đói. Hiện tại đã có trụ sở này, bọn họ cũng coi như có một cái chỗ ẩn nấp rồi, mặc dù biết rằng căn cứ không thu người miễn phí, nhưng so với ở bên trong thành phố C chờ chết thì tốt hơn là nên đến căn cứ.

"Anh hai, như thế nào rồi?" Hàn Hàn tựa người bên cửa, nhìn anh hai đang bận rộn bên trong hỏi.

Hiện tại người trong căn cứ ngày càng nhiều, chỉ là những người đến đây tìm nơi nương tựa thì dị năng giả rất ít, đến bây giờ căn cứ chỉ mới xuất hiện một thủy hệ dị năng giả, một hỏa hệ dị năng giả, bây giờ bọn hắn đang thiếu thổ hệ dị năng giả mà một người cũng không có.

"Coi như cũng được, những người đến căn cứ thì đại bộ phận đều mang theo một số ít lương thực, đồ ăn phân phát ra ngoài vẫn chưa nhiều, nhưng là như vậy vẫn chưa được..." Hàn Thiên đau dầu nói. Tuy nói nhiều người tới cũng rất tốt nhưng mà những người này đều là người bình thường, đến lúc chính phủ tới muốn lấy lại căn cứ, bọn họ lại không giúp được gì ngược lại còn có thể sẽ liên lụy bọn hắn.

"Anh hai, đã như vậy chúng ta có thể áp dụng việc cống hiến điểm tích lũy rồi" Nhớ rõ lúc trước thế cục lúc sau đã ổn định, chính phủ đã ra một thông báo về cống hiến điểm tích lũy chế, lấy thực lực chính mình làm cở sở để cống hiến kiếm điểm tích lũy, sau đó đổi lấy một vật phẩm mình cần. Căn cứ lớn như vậy, nhiều người như vậy sẽ có nhiều lòng trung thành, sẽ càng cố gắng cống hiến cho căn cứ.

"Cống hiến điểm tích lũy?" Hàn Thiên nghi ngờ hỏi, nghe qua giống như là có thể thực sự thực hiện việc này, chỉ là cụ thể như thế nào?

"Anh hai, anh cũng biết hiện tại tiền không thể dùng, dù tiền có nhiều đi chăng nữa cũng không thể mua được gì. Hiện tại căn cứ nhiều người như vậy, vật tư của chúng ta tuy nói là cũng đủ, chỉ là như vậy không phải là kế lâu dài. Chúng ta có thể cho mọi người trong căn cứ làm việc cống hiến cho căn cứ lấy điểm tích lũy để đổi lấy đồ ăn hoặc đồ dùng sinh hoạt. Về phần dị năng giả, có thể để cho bọn họ ra ngoài giết tang thi lấy tinh khỏa đổi lấy điểm tích lũy. Em nghĩ, bọn hắn nhất định rất thích ý." Hiện tại bên trong tang thi có tinh khỏa, mọi người đã biết rõ, cũng đã rất có nhiều đội dị năng giả đi săn tang thi. Bọn hắn quen thuộc những đội đi săn tang thi, chỉ là hiện tại còn không phát hiện được ai là dị năng giả cấp hai. Kiếp trước, lúc trước khi hắn chết, hắn biết dị năng giả cấp cao nhất là dị năng giả cấp ba, có thể thấy được để nâng cấp rất khó.

"Chủ ý này không tệ, chúng ta có thể dùng điểm tích lũy ra ngoài để đổi lấy một ít tin tức, dù sao bây giờ mặt đối ngoại còn chưa đủ..."

"Vậy anh hai, hiện tại bắt đầu thi hành luôn đi, em đi ra bên ngoài nhìn xem" Nói xong, Hàn Hàn đi ra bên ngoài.

A...ngươi hỏi tại sao hắn không làm a? Hắn chỉ đề xuất chủ ý. Nhưng người thi hành dĩ nhiên là anh hai rồi. Hiện tại bên ngoài biệt thự đã sớm có một bức tường thành, mà ở trong thì tốp ba tốp năm đi đi lại lại. Tuy nhiên hiện tại căn cứ mở cửa không lâu, đến tìm nơi nương tựa chủ yếu là quần chúng nhưng dù sao đối với căn cứ quạnh quẽ mà nói cũng là điều tốt, dù sao cũng có nhân khí hơn.

Dọc theo tiểu đạo đi dạo, mấy ngày nay Hàn Hàn bận rộn tu luyện, băng hệ dị năng của hắn luôn cổ quái, mỗi lần tại thời điểm muốn đột phá thì tính cảnh giác luôn kém một chút.

Bây giờ còn là lúc tận thế bắt đầu không lâu, người ở trong căn cứ cũng không giống người tại thành phố G ở kiếp trước gầy còn da bọc xương. Chỉ là cái tình huống như vậy còn có thể duy trì bao lâu, tuy rằng bây giờ gieo trồng hạt giống đã thành công nhưng còn chưa thành thục cũng không biết là có sản sinh nữa hay không, xem ra là cần phải ra ngoài tìm đồ ăn rồi. Hắn nhớ rõ bên trong thành phố C có một nhà máy gia công lương thực bí mật, ở kiếp trước cái nhà máy kia là lúc quân đội chính phủ đi càn quét tang thi mà ngoài ý muốn phát hiện. Tuy không biết cụ thể là bao nhiêu, bất quá mang ra khoảng mười xe quân đội hẳn là không ít. Đang nghĩ ngợi, một âm thanh ngang ngược càn rỡ đã đánh gãy suy nghĩ của Hàn Hàn.

"Ơ, tiểu tử, xem ngươi lớn lên trắng trắng mềm mềm đấy, có phải hay không là có đồ ăn, nhanh giao ra đây, bằng không thì đừng trách bọn ta"

Bị cản đường cướp bóc, Hàn Hàn còn ngu ngơ đứng nguyên tại chỗ, nhất thời không kịp phản ứng. Cũng khó trách, ở kiếp trước sau khi anh hai chết, hắn ly khai đội ngũ, hắn cũng bị những người đói khát kia đem đồ ăn cướp đi, gián tiếp đẩy hắn vào chỗ chết. Cứng ngắc xoay người, có chút ngoài ý muốn nhìn tên côn đồ, gã mặc quần áo thể thao không nhìn ra được màu sắc vốn có, mặt mũi cùng đầu tóc dính không ít bụi đất. Chứng kiến cảnh này, Hàn Hàn nhíu mày, lập tức hiểu được, hiện tại đã sớm hết nước, ai cũng không giặc đồ cùng tắm rửa để giữ nước lại uống. Bất quá cho dù như vậy, hắn hận nhất chính là cướp bóc ở kiếp trước lẫn kiếp này.

Không nói hai lời, phát động thủy hệ dị năng ném qua, dòng nước hoa mỹ dưới sự điều khiển của Hàn Hàn hóa thành từng cây Thủy kiếm lao vào tay chân của gã lưu manh trước mặt Hàn Hàn. Trong lúc nhất thời, tiếng kêu thảm thiết vang vọng toàn bộ con ngõ nhỏ. Nện từng bước đi đến bên gã lưu manh đang lăn lộn dưới đất, những tiếng bước chân kia như đạp lên tim của gã, làm cho tin thần gã căng cứng.

"Ngươi...Ngươi muốn làm gì...Ta...Ta cho ngươi biết...Anh của ta là huynh đệ của thủ lĩnh căn cứ, ngươi dám tổn thương ta, hắn nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi..."

Không nghĩ tới một tiểu nam nhân thoạt nhìn nhỏ gầy trắng nõn lại là dị năng giả, lần này gã đá trúng thiết bản rồi, tánh mạng nguy cấp, lấy một cái lý do, kỳ vọng có thể dọa được dị năng giả thoạt nhìn mặt từ thiện tâm nhưng trên thực tế tâm ngoan thủ lạt.

"Nha...Anh của ngươi là ai?" Nghe lời gã nói, Hàn Hàn dừng lại hiếu kỳ hỏi.

Chỉ là hắn không tin lời nói của gã, dù sao chủ nhân của căn cứ xem như là hắn cùng anh hai, như vậy huynh đệ của hắn và anh hai là bọn Lăng Vân, Thủy Du, mà bọn họ ở trên đời này làm gì có thân nhân khác, làm sao có thể xuất hiện một người em!?

"Anh ta gọi là Hàn Hàn...Biết sợ rồi sao..." Sát Thần trước mắt đột ngột dừng lại, còn tưởng rằng thật sự đã dọa đến hắn, gã lưu manh lập tức đắc ý. Chỉ cần tạm thời hù dọa hắn, gã sẽ mau chóng chạy trốn tới thành phố bên cạnh. Cuối đầu xuống, trong mắt gã lưu manh hiện lên một tia âm tàn độc ác.

Nghe lời nói của gã, Hàn Hàn bỗng nhiên cảm thấy một trận khinh bỉ chạy qua, đệ đệ của hắn? Thiệt thòi cho hắn quá, hắn lúc nào có một đệ đệ, hắn như thế nào không biết a? Cười mà không cười nhìn gã lưu manh trên mặt đất, Hàn Hàn nghĩ, giáo huấn lúc nãy vẫn còn quá thấp! Đưa tay một cái, một mũi tên nước theo tay Hàn Hàn phát ra, lập tức xuyên qua giữa trán gã lưu manh. Gã lưu manh còn đang tưởng tượng đến cảnh mình có thể tránh được một kiếp, còn chưa kịp phản ứng đã mất mạng. Thi thể nằm trên mặt đất, hai mắt mở to, trong mắt còn tia âm tàn chưa kịp giấu, gã chết còn không kịp biết vì cái gì dị năng giả kia dám giết gã, rõ ràng hắn đã tin lời gã nói không phải sao? Trước kia gã cũng đã dùng thử qua lý do này nhiều lần, mỗi lần hiệu quả đều rất tốt, vì cái gì dị năng giả này không mắc mưu? Chẳng lẽ hắn không sợ sao?

Đoán chừng sau khi xuống dưới rồi gã mới có thể minh bạch, gã chết là bởi vì đôi mắt gã hiện lên tia độc ác. Sau khi trọng sinh, tâm Hàn Hàn đã như sắt đá, ngoại trừ anh hai ra không ai có thể lại để cho lòng hắn mềm xuống. Dám cướp bóc hắn, còn giả mạo đệ đệ của hắn hơn nữa còn nghĩ đến chuyện trả thù, nhìn thấy sự âm tàn trong mắt gã, Hàn Hàn không có ý định cho gã sống đến ngày mai rồi!

"Anh hai, em đã về!"

"Đi đâu? Sao tới giờ mới về?" Ôm lấy người đang hướng về phía mình, Hàn Thiên thỏa mãn hít một hơi.

"Không có gì, em chỉ đi xem xung quanh thôi"

Kiễng chân hôn hôn khóe miệng của Hàn Thiên, đang chuẩn bị buông ra Hàn Hàn lại bị ôm sát lại mãnh liệt, tinh tế ngậm lấy cánh môi mỏng của Hàn Hàn. Hàn Thiên bắt đầu gặm cắn, đầu lưỡi chậm rãi với vào trong miệng của người yêu, nhẹ nhàng đảo qua khắp nơi, làm cho Hàn Hàn run rẩy, cho đến khi Hàn Hàn thở không nổi mới buông ra. Mấy ngày gần đây đều bề bộn công việc, làm anh không có cơ hội ăn đậu hủ của Hàn Hàn, thật vất vả mới có cơ hội làm sao có thể lãng phí!

---

Ưu Đàm: Muốn cướp cũng không nhìn người, thật đáng thương (ಥ ̯ ಥ)

Editor: Mình spoi trước đó là chương 23 và 24 sẽ có xôi thịt đấy hắc hắc hắc. Mình đang lưỡng lự là có nên đặt pass hay không (Nếu như mình đặt pass thì sẽ không đăng 2 chương này lên đây mà chỉ đăng trong wp của mình) Các bạn thấy sao!? Cho mình ý kiến đi a~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net