Truyen30h.Net

Mo Uoc Da Lau

Hange gần đây thường để người hầu đẩy hắn lên tháp cao lâu đài, sau đó xuyên qua cửa sổ toà tháp lâu đài nhìn bên kia đối diện lâu đài nhà hắn là biệt viện nhà bá tước Jullia, trong hoa viên rộng rãi của họ, một bé gái phương Đông tóc đen mắt đen xinh đẹp như hắc tinh linh đang vui vẻ chơi đùa cùng người hầu chạc tuổi nàng.

Hắn vươn bàn tay chạm lên cửa sổ, cảm giác như bản thân cũng chạm đến nàng, bàn tay hắn trắng bệch bệnh trạng vì gầy yếu mà lộ rõ gân xanh.

Hange ngước mắt nhìn người hầu, mỗi câu mỗi chữ khó khăn theo cổ họng trào ra.

" ta muốn xuống chơi cùng với nàng. "

Vú em thương tiếc hắn, nhưng vẫn kiên quyết lắc đầu.

" Hange thiếu gia, vì sức khỏe ngài nên bá tước không cho phép ta vì ngài làm điều đó "

Hange không nói nữa, hắn lại quay đầu nhìn xuống phía dưới, hắc tinh linh của hắn làn da trắng hồng nõn nà trái ngược hắn bệnh trạng trắng bệch, đôi chân khoẻ mạnh chạy nhảy khác hẳn hắn đứng cũng không xong, nàng xinh đẹp lại tươi sống, khác hẳn hắn đang chết dần chết mòn.

Có lẽ quá mong muốn lại không thể có được đêm đó hắn sốt cao mê sảng, không ngừng muốn đến khu vườn kia, bá tước nghe thấy liền hỏi thăm vú em, vú em vội vàng khai ra tất cả.

Cao lớn bá tước nhìn đứa con trai của mình thở dài.

Vài hôm sau, Hange chuyển tỉnh, hắn lại yêu cầu muốn lên tháp cao nhưng lần này vú em lại cẩn thận ăn mặc ấm cho hắn, sau đó đẩy hắn đến bức tường kề bên vườn hoa của Jullia.

Hange không biết bản thân bị gió thổi choáng váng hay vì mong muốn được đến quá nhanh mà có chút ngất đi.

Hắn nghe gần trong gang tấc tiếng cười đùa, vươn bàn tay nhợt nhạt chạm lên bức tường, trên đó có một khe hở nhỏ, hắn vừa lúc có thể khoảng cách gần ngắm nàng... Hange kích động đến trái tim run rẩy quặn đau.

Hange cứ như vậy thoi thóp sống nhìn hắc tinh linh của hắn trưởng thành từ một bé gái thành một thiếu nữ yêu kiều diễm lệ như hoa, hắn cũng lớn lên thành một cái có bệnh nhưng vô cùng thông thái thiếu gia nổi tiếng trong vương quốc.

Hắn ngày đêm trông ngóng nàng, nàng lại hắn là ai cũng không biết.

Cho dù biết, nàng cũng sẽ không thích một cái bệnh tật hắn, sẽ không. Nàng thích khoẻ mạnh, ngại ngùng, bám người, sáng sủa thiếu niên.

Hange cười, trái tim lại đau đớn, hắn cảm giác hô hấp khó khăn lại như cũ không chịu bấm chuông gọi người hầu. Cảm giác đau này hắn đã hoàn toàn quen không như lần đầu tiên thấy nàng cùng người khác ở hoa viên hôn nhau hoặc thấy những cái kia thiếu niên không biết liêm sỉ cởi đồ câu dẫn nàng như vậy không chịu nổi mà hộc máu hôn mê.

Hắc tinh linh của hắn rất xinh đẹp, rất đa tình, rất tra ...

Hắn nhìn quen nàng một giây trước còn âu yếm thiếu niên, giây sau có thể trở mặt sai người hầu đem thiếu niên văng ra mặc cho thiếu niên kia hỏng mất khóc cầu.

Trong lòng hắn ghen tức lại đau đớn, hắn cũng muốn, cũng muốn được nàng như vậy không kiêng nể gì hôn môi, đem áo quần mở ra cho nàng muốn làm gì thì làm, hắn muốn đến trong mơ cũng nghĩ muốn nhưng hắn sợ, Hange sẽ không chịu nổi dù một lần lạnh nhạt của nàng, hắn sẽ chết mất ...

Jullia, Jullia của ta... Không cần đối ta như vậy...

Hange cảm giác hắn thật đê tiện, thân thể rõ ràng tồi tàn như một chiếc xe ngựa hỏng lại như cũ không chịu dừng bước đuổi theo nàng.

Nhưng hắn không còn sống lâu nữa, hắn không muốn chết mà Jullia yêu dấu thậm chí không biết hắn là ai. Hắn quá muốn được Jullia yêu thương dù càng sâu là vứt bỏ điên cuồng thậm chí chết mất.

------

Jullia sinh nhật thứ 18 nhận được một hộp quà lớn, từ vị phù thủy mẹ đỡ đầu của nàng gửi đến.

Xinh đẹp Jullia vui mừng mở quà, chỉ thấy bên trong một cái trắng đến bệnh trạng thiếu niên trên người cái gì cũng không mặc mở to mắt không chớp nhìn nàng.

Sửng sốt qua, Jullia lập tức không vui chu môi dậm chân.

" Mẹ biết đây rõ ràng không phải ta thích món ăn ... "

Chưa nói xong liền thấy kia ' món ăn ' run rẩy bò tới ôm lấy chân nàng, Jullia cúi xuống đầu liền nhìn thấy trong mắt hắn ... điên cuồng tình yêu.

Sau đó Jullia không biết vì sao liền đem cũng không thích lắm món ăn ăn xong, lại cảm thấy không tệ, ăn lâu rồi ngọt ngào thỉnh thoảng ăn một chút cháo trắng trộn ớt (?) cũng không tệ.

Cái kia đồ chơi rõ ràng thân thể yếu đến không được, nhưng chỉ cần nàng cho hắn đều không sợ chết quấn lên, giống như chỉ cần nàng chạm vào hắn, thì như thế nào cũng được.

Rõ ràng nhìn như một bát cháo trắng nhạt nhẽo, trên giường lại nhiệt tình vô cùng.

Jullia hài lòng ngủ, món đồ chơi của nàng lại không, hắn trân quý chạm thân thể đã tràn ngập vết thương hoan ái của mình, đỏ bừng mặt thở dốc, cẩn thận đem bản thân chui rúc trong lòng nàng mở to đôi mắt sưng húp vì khóc nhìn chằm chằm nàng si mê.

Rốt cuộc, bị Jullia chơi đến hỏng mất, thật là...hạnh phúc. Đây là mơ sao, hắn cũng không muốn tỉnh.

Món đồ chơi rất là ngoan ngoãn, nghe lời, không ghen tị, làm Jullia rất vừa lòng. Trừ một việc hắn trừ phòng nàng ra nơi nào cũng không chịu đi, người hầu vào bắt hắn, hắn thậm chí chui xuống gầm giường ai thò tay vào liền cắn ai.

Hung dữ như một con tiểu cẩu. Jullia thấy thú vị liền thuận miệng gọi hắn là tiểu cẩu, xây một căn lồng trong phòng tiểu cẩu liền an phận trong đó, cửa lồng cũng không đóng, nhưng tiểu cẩu trừ phi nàng gọi, ai cũng không làm hắn đi ra.

Jullia nuôi hắn hai năm liền kế vị bá tước, phải kết hôn, nhưng tiểu cẩu lồng vẫn như cũ không thay chỗ, phu quân của nàng ghen tị đến phát cuồng nhiều lần bỏ đói hạ độc hắn, tiểu cẩu vốn yếu đuối thân thể phát bệnh nghiêm trọng căn bản không giấu được Jullia, Jullia lạnh nhạt mặt cùng phu quân ly thân, mặc vị kia quỳ gối xin tha thứ nhiều ngày.

Jullia có thể vì áy náy liền bắt đầu trở nên dịu dàng với tiểu cẩu, tiểu cẩu được phép ở trong phòng nàng bất cứ đâu, đêm đêm hoan hảo xong không cần mất mát thút thít khóc bị đuổi về lồng mà có thể vùi vào lòng chủ nhân ngủ sâu, nhưng là nàng cũng không có yêu tiểu cẩu, thậm chí còn không coi hắn là một người.

Tiểu cẩu biết điều này, nhưng hắn chấp nhận, chỉ cần được ở bên nàng hắn cũng không cần tên Hange, hắn chính là nàng tiểu cẩu.

Bệnh tình của hắn đã không thể kéo thêm, tử vong ngày đó hắn thoi thóp tham luyến kéo tay nàng nói ra sự thật.

" Hange... tên cũ ... của tiểu cẩu "

Hắn chung quy vẫn tư tâm mong muốn nàng biết, có một cái thiếu gia cam nguyện vì nàng biến thành sủng vật.

Jullia nở nụ cười nhưng mà hắn không thể thấy nữa, hắn luyến tiếc chìm vào bóng đêm, trái tim đến nhịp cuối cùng cũng như cũ vì nàng mà đau đớn. Jullia, Jullia tàn nhẫn của ta.

" Ta biết. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net