Nguu Yet Vo Toi Co Doi Mat Hai Mau 2 Yuu Ngo
_______________________________________
Chị gái dấu yêu♡
-Tiểu Bình à, em đang quen với cái tên Sư Tử đấy hả??
Thiên sứ Tiểu Bình ♡♡♡
- Vâng ạ, có chuyện gì không chị?
Chị gái dấu yêu ♡
-Em cẩn thận nhé! Tên đó biến thái lắm đấy! Nếu hắn làm gì em thì báo ngày cho chị, chị sẽ xử đẹp hắn. Nhớ không được giấu chị nhá, tên đó hồi xưa đào hoa lắm đấy!!
Thiên sứ Tiểu Bình ♡♡♡
- Chị yên tâm, chị quên em là cao thủ Karate còn là cảnh sát sao? Nếu anh ấy có làm gì thì xác định sml với em!! 😚😚
Chị gái dấu yêu ♡
- Được rồi, nhớ cẩn thận nhá! Tên đó mà dám động tới thiên sứ lòng chị thì chị sẽ bẻ cổ nó! Thôi em làm việc tiếp đi! ♡♡
Thiên sứ Tiểu Bình ♡♡♡
- Ok chị yêu ♡♡ Chị cũng làm việc với vẻ nhé!! Yêu chị!!
_______________________________________
Cô mỉm cười hạnh phúc vì cô em gái đáng yêu của mình, cô còn cười cười rồi đỏ mặt nữa. Thấy cô kì lạ thì anh và hắn liền thắc mắc.
_ Em cười gì đấy? _ Yết vẫn còn khó chịu vụ ban nãy nhưng vẫn điềm tĩnh.
_ Cô lại giở trò gì à? _ Hắn quay ghế lại nhìn cô.
_ Tiểu Bình nhắn yêu tôi này!! _ Cô đưa dòng tin nhắn khoe khoe trước mặt hắn.
_ Cô..... _ Hắn vẻ như rất dễ ghen, liền khó chịu nói không nên lời.
_ Thư kí Bạch!! Em lo làm việc đi, còn anh, bàn xong chưa? Xong rồi thì đi về!! _ Yết khó chịu nói lớn.
_ Xong rồi, tôi về đây! ! Cô đợi đó!! _ Hắn bực mình đứng dậy, cầm áo vest rồi đi ra ngoài.
Cô cười mãn nguyện, để điện thoại xuống bàn. Yết khó chịu đi tới đè cô xuống ghế, áp vào môi cô nụ hôn sâu.
_ Ưm.... Này..... Yết..... _ Cô nói không được khi bị anh cưỡng hôn như thế.
_ Em thừa biết máu ghen của anh rất cao, em đã ở gần tên Sư Tử đó đã đành, còn để ý Bảo Bình mà bơ anh nữa!! Hay em muốn anh làm ngay ở công ty? _ Yết nhăn mặt khó chịu, hận không thể lập tức ăn trọn cô.
_ Thôi mà, em xin lỗi. Tối về em bù, ok? _ Cô thật sự muốn bỏ chạy, không biết tối nay mình có nên ăn bám nhà Tiểu Bình hay không.
Nghe thấy thế thì thái độ anh thay đổi hẳn, vui mừng hôn nhẹ lên trán cô rồi về lại vị trí cũ.
__________________________________________________
Đúng như dự đoán, trước khi Yết về đến nhà thì Ngưu đã vội chạy sang nhà Bảo Bình để lánh nạn. Vừa mở cửa thì thấy trước mặt là hắn, không phải thiên sứ của cô.
_ Anh làm cái méo gì ở nhà em gái tôi thế?? _ Mặt cô mếu máo hỏi.
_ Tôi sống chung với em ấy _ Sư Tử trả lời, cảm thấy khó ưa không kém gì cô.
_ Tiểu Bình!!! CHỊ TỚI NGỦ VỚI EM NÈ!!!! _ Cô hét lớn, Bảo Bình lập tức từ trong chạy ra, nhẫn tâm xô hắn qua một bên.
_ Chị Ngưu đến thăm em hả? Chị vào nhà đi _ Bảo Bình mời cô vào nhà.
Kim Ngưu kể cho Bảo Bình về chuyện mình sẽ 'cư trú' tạm lại đây một đêm, cô ấy liền gật đầu đồng ý. Cô ngồi tám chuyện với Bảo Bình cả đêm, đến khi hai chị em chuẩn bị đi ngủ thì.....
_ KIM NGƯU!!! EM TRỐN ĐI ĐÂU RỒI HẢ??!!! _ Cô đang uống nước trong bếp, nghe tiếng quát của Thiên Yết liền giật mình phụt nước ra ngoài.
Cô dự định bỏ trốn nhưng đã quá trễ, anh đã nhanh tay túm cổ áo cô lôi lại rồi bế lên. Cô giơ tay về phía Bảo Bình để cầu cứu nhưng vô vọng, con bé đã ngủ say trong lòng Sư Tử. Còn hắn thì đang cười mãn nguyện trước biểu cảm của cô, dám dành Tiểu Bình của hắn.
" Không cần trả ơn đâu Yết ạ, chỉ cần anh đưa cô ta về là được rồi! "_ Chính Sư Tử là người đã gọi cho Thiên Yết báo là cô đang ở đây.
___________________________________________
_ Yết ca à, tha em lần này nha!! Đừng giận em mà!! _ Cô ngồi lắc lắc tay áo của người đàn ông mặt hầm hầm đang lái xe.
Anh thì im lặng không nói gì, cứ đạp ga cho xe phóng đi. Mặc kệ cô đang năn nỉ, ăn vạ bên cạnh thì Yết vẫn không quan tâm, cứ lái xe lao thẳng về phía trước. Đang lái xe mà cô cứ năn nỉ, nói lải nhải bên cạnh khiến anh mất kiên nhẫn thắng xe lại đột ngột.
_ Sao thắng gấp thế?? Em mà không thắt dây ăn toàn chắc bay rồi đấy!! _ Cô giật thót tim, vừa mới quay qua đã bị anh nhắn nút làm phần dựa của cái ghế ngã ra sau.
_ Tôi chịu đựng em đủ rồi nhé! _ Anh gỡ dây thắt an toàn rồi đè cô nằm xuống.
_ Bình tĩnh anh ơi, có gì về nhà tính được không? _ Cô cười một cách sợ hãi trước ánh mắt gần như ăn tươi nuốt sống cô.
_ Tôi tính để về nhà rồi xử em sau nhưng do em cứ lải nhải mãi, thôi thì đành xử em từ bây giờ. Lát về nhà còn xử tiếp. Cái tội dám trốn tôi, nói tối bù mà dám lẻn qua nhà Bảo Bình trốn _ Nói rồi anh cúi xuống liếm vào cổ cô.
Vì đã tối trễ nên đường khá vắng, chỉ có vài xe ô tô đi ngang qua. Anh lấy tay bịt miệng cô lại để cô khỏi phát ra tiếng rên. Sau đó thì anh lái xe đưa cô về chính nhà của mình chứ không phải chung cư của cô. Cô vẫn còn khá là mệt ở trận trên xe nên anh bế cô trên tay, đưa thẳng lên phòng.
Tối đấy trong phòng anh phát ra những tiếng ái mụi, phòng cách âm nên bên ngoài không thể nghe thấy. Ở trong một căn phòng nào đấy, bà Niên đang ngồi cười gian xảo nhìn vào màn hình vi tính đang phát hết cảnh trong phòng anh. Bà có linh cảm nên đã lén lắp đặt một cái camera nhỏ trong phòng anh.
_ Sắp có cháu bồng rồi, hố hố hố!!!
_________________________________________________
End chap.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net