Truyen30h.Net

[Q2] Quỷ Hôn - Phù Hoa

331. Tôi sắp sinh rồi

anhanhxinh123

Trong đầu tôi đều là dáng vẻ mình biến thành cái xác khô, tưởng tượng ra đứa trẻ trong bụng hút hết dương khí của tôi, lúc nó ra đời, tôi chỉ còn lại da bọc xương, toàn thân biến thành dáng vẻ màu đen xấu xí, tôi bị dọa sợ đến mức khó kiềm chế lại được, hai tay run rẩy như những cánh hoa trong gió, không thể nào ngưng lại.

Hất đầu một cái, tôi hít một hơi sâu, cố gắng nói với bản thân sẽ không có chuyện đó, tôi sẽ không biến thành như vậy, đứa trẻ trong bụng tôi là con của Dạ Quân , nó không phải quái vật, con sẽ không hại tôi, nhất định là thần khí giở trò, không liên quan tới đứa nhỏ.

Do dự một hồi lâu mới cởi quần áo xuống, tôi ngồi ở bên cạnh cái ao, thận trọng trượt vào trong ao nước, hai tay nắm vững vách đá, không dám buông ra dù chỉ một khắc, sợ buông lỏng tay một cái thì sẽ chết chìm trong đáy nước.

Nhưng Ao Hoa Thanh là dùng đá cẩm thạch thượng hạng xây nên, bề ngoài bóng loáng, muốn mượn lực rất khó, tôi vốn đã sợ hãi, mười ngón tay không có chút sức lực, dùng không được mấy súc đã thấy tay mỏi nhừ.

Không có cách nào khác, tôi không thể làm gì khác hơn là hỏi Trần Dương phải ở trong ao này chạy bao lâu, anh ta đưa lưng về phía tôi nói: "Ngâm! Cô không thể rời khỏi nơi này."

Nghe thấy mới lời này, lúc đó tôi như mơ mơ hồ hồ, bây giờ chống đỡ không nổi nữa, còn muốn làm cho tôi một mực sinh đứa trẻ ra, không lầm chứ! Tôi có một loại dự cảm, không cần đợi tôi biến thành cái xác khô, tôi đã trở thành cái xác trôi rồi. Nghĩ đến cảnh tưởng mình bị ngâm nước thành một cái đầu heo trắng ởn, đáng sợ biết bao nhiêu!

Tôi không muốn trở thành như vậy, cho nên không thể làm gì khác ngoài việc đi dọc theo bờ ao, hai chân đi lâng lâng trong nước, không thể nào chạm tới mặt đất làm cho tôi cảm thấy rất không thoải mái."Trần Dương, tôi chịu không nổi nữa rồi, sắp không chống cự nổi rồi."

Trần Dương lên tiếng, anh ta thản nhiên nói: " Chờ chút, tôi đi tìm Diệm Thiên Ngạo!"

Vừa dứt lời, Trần Dương bỗng biến mất, toàn bộ Ao Thanh Hoa chỉ còn lại một mình tôi ngâm trong nước, cảm giác càng lo lắng hơn!

Haizz! Không khỏi than thở, tôi lắc lắc đầu làm cho bản thân tỉnh táo lại, có lẽ chút nữa sẽ có người tới cứu tôi, chắc cũng sẽ không cần chống đỡ quá lâu.

Suy nghĩ một chút, trước mắt bỗng nhiên có tiếng bước chân, người này đi đôi giày vải màu xám tro, ăn mặc không khác gì ông Ba của tôi bình thường hay mặc, chính là loại giày vải mà các đạo sĩ vô cùng ưu thích, đế giày màu trắng, sức chịu lực cũng tương đối tốt, đi cũng rất thoải mái.

Dĩ nhiên người này không phải là ông Ba của tôi rồi, cũng không thể nào là Trần Dương hay Quỷ vương Dạ Quân , Trần Dương ăn mặc rất hiện đại, mà Quỷ vương Dạ Quân cũng chỉ hay đi một đôi giày cao cổ da hươu, vậy người này là ai ? Sao lại có thể xuất hiện ở đây?

Tự mình ý thức được có nguy hiểm, lại nghe thấy đối phương trầm giọng nói: "Biết điều thì gọi đứa trẻ ra."

Da đầu tôi tê rần, ngẩng đầu lên thì thấy một ông già gầy nhom, da vàng khè, vóc người thấp bé gầy yếu, đôi mắt híp nhỏ dài, còn có hai bên râu cá trê, mặt đầy thô bỉ, vừa nhìn đã khiến người khác không có thiện cảm!

Lão già mặc một bộ áo bào xám tro, ánh mắt lộ ra tia oán độc, tôi không biết ông ta là ai, nhưng xem dáng vẻ này của ông ta, tôi cảm thấy có lẽ ông ta không phải là người , nhưng cũng không thấy được quỷ khí trên người ông ta, nếu đến vì đứa trẻ của tôi, vậy chắc chắn cũng chẳng phải là người tốt đẹp gì.

Dưới tình thế cấp bách, đột nhiên tôi nghĩ đến đáy nước có một khoảng không gian, tôi có thể tránh tạm.Vậy là tôi nhìn về phía sau lão già, lớn tiếng hô: "Trần Dương, mau tới cứu tôi!"

Quả nhiên, lão già này bị lừa, ông ta quay đầu lại nhìn quanh, tôi thừa cơ buông tay ra, chìm vào đáy nước.

Vừa nãy hét lên một tiếng cũng vì muốn xác định thân phận của người này, xem ra tôi không đoán sai, ông ta chính là anh trai của Trần Dương- Trần Phong! Không ngờ ông ta còn đuổi tới đây, tôi nghĩ đến những chuyện xấu mà ông ta làm, tim đập thình thịch, sợ ông ta sẽ đuổi kịp, không thể làm gì khác là liều mạng để cho mình chìm vào đáy nước.

Chẳng qua là cảm thấy rất kỳ quái, không phải là anh em sao, tại sao dáng người lại có thể khác biệt đến vậy, hai người này thật sự là khác nhau đến trăm lẻ tám ngàn dặm!

Quay đầu liếc nhìn, phát hiện ra bóng người của tên đạo sĩ, ông ta đang bơi lại phía tôi, tôi tức đến nỗi muốn mắng thật to, tên đạo sĩ thối tha không biết xấu hổ, lại còn đuổi tới nữa, bà đây có thể còn không mặc gì, ông ta không sợ Quỷ vương khoét mắt sao!

Tôi vốn hô hấp không thông, bây giờ còn đang chìm ở đáy nước, cảm giác phổi tôi như muốn nổ tung rồi! Cũng may tốn không bao nhiêu sức lực, tôi liền chìm đến đáy nước, len vào trong hang động đá vôi, lấy tay che lại vị trí quan trọng, ngồi một chỗ há miệng thở mạnh, không bao lâu sau, tôi đã thấy Trần Phong lộ đầu ra từ trong nước.

Tên đạo sĩ híp mắt, từng bước một đi lên bờ, nhìn chằm chằm bằng ánh mắt tàn ác, giống như là muốn ăn tươi nuốt sống người khác."Con nhóc xấu xa, chán sống rồi sao, dám lừa gạt ông đây."

Đã đến đây rồi tôi cùng sẽ thuận theo ý trời, dù sao trốn cũng không trốn thoát được, chờ Trần Dương trở về không có tôi ở đây, chắc chắn sẽ biết tôi xảy ra chuyện."Đừng nói ông sẽ bỏ qua để cho tôi tự đắc, vốn là ông không có ý định để cho tôi sống! Bây giờ tôi hỏi ông, ông có phải tên Trần Phong, anh trai của Trần Dương?"

Tên đạo sĩ cười lên ha ha, lúc ông ta không cười vẻ mặt đã đủ nhăn nhó, vừa cười lên một tiếng, cả khuôn mặt đã nhăn nhó lên, những nếp nhăn hằn sâu trên khuôn mặt cũng đủ kẹp chết cả một con muỗi."Không sai! Cô có vẻ cũng không hề ngu ngốc, ta chính là Trần Phong!"

Tôi cũng cười khan mấy tiếng nói: "Tôi nói ông liệu có phải là hàng giả hay không ! Trần Dương trẻ tuổi lại đẹp trai như vậy, sao anh trai của anh ta lại là một lão già xấu xa lại còn tự đắc, dáng người thì gầy gò, còn già như vậy, ông đừng có mà giả mạo Trần Phong, cẩn thận bị chính chủ tìm đến tính sổ."

Bây giờ, tôi phải tận lực để kéo dài thời gian, hy vọng Trần Dương sẽ đến sớm một chút, chỉ cần bọn họ tìm thấy tôi, tôi sẽ có cơ hội thoát thân.

Vẻ mặt Trần Phong có chút bực tức, ông ta không khách khí nói: " Được, hay lắm đồ đê tiện! Không chỉ ôm lấy một chân của Quỷ Vương, còn làm loạn cùng em trai của ta, ta sống trên đời bao nhiêu năm nay chưa từng thấy qua loại đàn bà nào không biết xấu hổ như vậy!"

Fuck! Chứ ai không biết xấu hổ, ai là đồ đê tiện, ông mới như vậy đấy!

Tôi bị lão già làm cho tức đến mức chửi thề ra, hít sâu lại mấy cái, mới cảm giác phổi dễ chịu một chút, tôi nhìn chằm chằm vào Trần Phong nói: "Đạo sĩ thối tha, ông già như vậy rồi, lại cứ đi nhìn chằm chằm vào một cô gái không mặc quần áo, ông nói xem ông đê tiện hay là tôi đê tiện! Ông đúng là vô liêm sỉ, đức hạnh như thế mà còn đòi trường sinh bất tử, để tôi xem xem ông đoạn tử tuyệt tôn thế nào!"

Trần Phong sa sầm mặt lại đi tới gần bên tôi, lạnh giọng nói: "Muốn kéo dài thời gian sao? Haha, lão tử cũng không phí công ở đây đấu võ mồm với cô, ngoan ngoãn đưa đứa con trong bụng cô ra cho ta, ta sẽ nhẹ một chút, như vậy không chừng khi Trần Dương chạy đến, cô còn có thể có cơ hội sống sót, nếu không, ta sẽ trực tiếp giết chết cô, cũng không thành vấn đề."

Tôi lấy hai tay che đi những bộ phận quan trọng, vậy nên lúc ngồi ở đó, tôi có thể cử động lộn xộn, sợ khi đi mất bị tên đạo sĩ nhìn thấy hết. Tôi nhìn chằm chằm vào Trần Phong quát lên: "Đạo sĩ thối tha, ông không được phép tới đây! Diệm Thiên ngạo và Trần Dương sẽ mau chóng tới đây, ông đi bây giờ vẫn còn kịp, chờ hai người đó đến, ông đừng hòng mong có đường sống! Ước muốn trường sinh bất lão của ông cũng sẽ sớm kết thúc thôi, ông nên biết thức thời đi."

Trần Phong đứng yên bên cạnh tôi, ông ta ngồi xổm người xuống, lên tiếng nói: "Muốn trường sinh cần gì phải câu nệ với những thứ này, cái gọi là cửu tử nhất sinh, ta không cần được sống khi gặp nguy hiểm, vậy thì sao có thể xứng đáng với hai chữ trường sinh!"

Vừa nói, Trần Phong liền đưa tay về phía bụng tôi, tôi hít lên một hơi, nhắm hai mắt thét lên đạp về phía ông ta.

Dù là có được hay không , vẫn nên tự bảo vệ mình thì hơn. Nhưng mà tôi cảm giác được mình đạp cũng vô ích, suy nghĩ xong xuôi, lần này là thật sự muốn cũng không giữ được, tôi cảm thấy đau lòng cắn cắn môi, có thể sẽ không còn được cảm nhận nó thêm lần nữa, sau đó lại nghe được tiếng hét phẫn nộ của Trần Dương.

"Trần Phong, ông muốn chết sao!"

Nghe thấy giọng nói của Trần Dương, tôi liền thở phào nhẹ nhõm, thật sự là đúng lúc!

Thân thể được bọc bởi một tấm vải mềm, trong lúc lơ đãng tôi ngửi thấy mùi hương thuộc về người nào đó, vừa mở mắt ra đã thấy trước mặt là Dạ Quân kiêu ngạo, mà Trần Dương đang cùng giao đấu với Trần Phong.

An tâm tựa lên trên người Quỷ vương Dạ Quân , tôi không lên tiếng, anh ôm tôi bay khỏi ao Hoa Thanh, chúng tôi rời đi, Trần Dương cùng với Trần Phong cũng đi theo chui ra.

Tuy Trần Phong là anh trai, nhưng bản lĩnh không lợi hại bằng Trần Dương, ông ta cũng hiểu được nghịch cảnh của mình, nếu như ông ta còn trì hoãn thêm có thể sẽ chết thêm lần nữa, cho nên ông ta ra tay cực nhanh, cũng cực kỳ tàn nhẫn, từng chiêu đều là hướng đến ngực Trần Dương, nhiều lần cũng suýt nữa bị ông ta làm hại, nhưng Trần Dương đều hóa giải được.

Rời khỏi ao Thanh Hoa, tôi nhất thời cảm thấy bụng từng trận đau đớn không dứt, toàn thân không làm được gì, hơi thở đè nén ở ngực, không thể hít thở lên được, tôi nghĩ, không phải mình sắp chết rồi chú?

Tôi kéo vạt áo của Quỷ vương Dạ Quân , yếu ớt nói: "Lão, lão già, tôi, tôi sắp không xong rồi!"

Quỷ vương Dạ Quân cúi đầu xuống nhìn tôi, lo lắng hỏi: "Không thoải mái sao?"

Tôi lại hít sâu, cảm giác giọng nói của mình cũng bắt đầu run rẩy."Đau bụng, anh, anh nói xem tôi có phải sắp, sắp sinh rồi không !"

Dưới tình huống này, tôi đâu còn thời gian so đo những thứ kia với anh, trong lòng mặc dù tức giận, có thể chỉ cần anh đối xử dịu dàng với tôi hơn một chút, tôi sẽ mềm lòng, sau đó chuyện lớn gì cũng thành chuyện nhỏ, cũng không có tính toán nữa! Nhưng không , ai bảo tôi không có tiền đồ như vậy chứ, thích anh, yêu anh, lại không có cách nào đối xử không tốt, tuyệt tình với anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net