[Guria] Rượu Hoa Quả Thì Cậu Thấy Sao?
Chương 1: Cô A quả O
Moon Hyeonjun nghe xong dạ vâng rồi thôi, dù sao nếu Minhyung đi trễ nhiều một chút, đóng phạt nhiều một chút, thì khi đó mọi người sẽ đi ăn một bữa.
...
Lúc này trong không khí nồng nặc pheromone, tâm trí Lee Minhyung lại tràn ngập sắc hồng, lý trí bị mùi đào ngọt ngào xâm chiếm. Hắn sắp không thể khống chế bản thân nữa rồi.
Quay lại 10 phút trước, vừa nãy Lee Minhyung lúc đi đến phòng tập, định là sẽ ghé vào nhà vệ sinh một chút.
Nhưng Lee Minhyung không may lại đụng phải một O đang phát tình. Vừa bước đến cửa bạn gấu bự ngửi được một mùi đào chín mọng, cơ thể hắn nhanh chóng bị mùi hương ngọt đượm này kích thích. Trong vô thức hắn lại phân tán lượng lớn pheromone vào không khí, mùi rượu cay đậm nhanh chóng lan ra. Trước mắt hắn dường như có hai làn sương mỏng một trắng, một hồng, chúng bồng bềnh trong không trung rồi cuộn vào nhau.
Lee Minhyung bị mùi hương mê hoặc kia cuốn lấy tâm trí, đại não như ngừng hoạt động. Trong đầu không thể nghĩ được gì, O đang phát tình, đang muốn quyến rũ hắn. Hắn phải bình tĩnh, hắn phải giành quyền kiểm soát.
Trong màn sương, Lee Minhyung thấy mờ ảo một thân ảnh, người đó ngồi thụp xuống tay run rẩy, lấy trong balo ra ống tiêm màu trắng đục. Bàn tay run run cắm ống tiêm kia vào gáy, chất lỏng trắng đục được rót vào, mùi đào trong không khí lúc này mới dịu đi rồi tan dần.
Làn sương cũng vì vậy mà biến mất, thân ảnh kia cũng thế mà rõ ràng hơn. Lee Minhyung chết đứng khi biết người trước mặt kia là ai.
Dưới sàn, là Ryu Minseok cậu đang nửa quỳ nửa ngồi. Lee Minhyung chẳng thể tin vào mắt mình, Ryu Minseok thế lại là O. Nhưng hắn không thể không tin, khi ống thuốc rỗng lúc nãy lăn dài trên sàn.
Còn Ryu Minseok mặt đỏ bừng, hơi thở gấp gáp, tay cậu ôm ngực hơi thở khó nhọc. Lee Minhyung muốn bước đến gần cậu, Ryu Minseok cảnh giác vội lùi ra sau. Nhưng cơ thể nóng ran hai chân mềm nhũn chẳng còn cảm giác. Phía sau, nơi tư mật chảy ra chất dịch nhớp nháp.
Ryu Minseok chẳng thể phản kháng lại nếu Lee Minhyung muốn tấn công cậu, sự bất lực trào dâng trong cậu. Tại sao lại là O chứ? Cậu chán ghét bản thân mình tột cùng. Chỉ vì là O mà cậu chịu bao nhiêu bất công, khó khăn lắm mới đạt được chút thành công, nhưng bây giờ xem như cố gắng bao năm của cậu sắp tan tành rồi. Bí mật này bị phanh phui rồi, nếu mọi người biết chắc chắn cậu sẽ mất tất cả. Ước mơ của cậu...
Nghĩ cho cùng cậu vẫn thật xui xẻo.
Nước mắt lăn dài, cậu ấm ức đến phát khóc, nếu có chuyện gì tiếp theo cậu cũng chẳng thể làm gì. Sức lực của cả hai quá mức chênh lệch.
Ryu Minseok mắt nhìn thấy Lee Minhyung bước đến gần, cậu run rẩy dùng tay che đi phần gáy.
Lee Minhyung chỉ muốn đến giúp bạn đồng niên, nhưng có vẻ cậu ấy rất bài xích hắn. Tay kia dù run lẩy bẩy vẫn che kín phần gáy. Ánh nhìn của cậu nhìn hắn chứa đầy sự thù địch, cảm tưởng như hắn sẽ động tay động chân với cậu vậy. Hắn không bước đến nữa, đứng cách cậu một khoảng cách nhất định. Hắn đưa mắt nhìn con người nhỏ bé nhìn hắn một cách đầy cảnh giác. Cũng đúng, hắn là A cậu là O, cậu không cảnh giác hắn thì cũng rất lạ.
Cô A quả O trong tình cảnh thế này, ai biết sẽ xảy ra chuyện gì chứ?!
...
⚘
☂: ♡( ◡‿◡ )♡ Ryu Minseok phát tình ai mất quyền kiểm soát?
A: Ryu Minseok
B:Lee Minhyung
Đáp án là tôi và các bạn đồng răm mất quyền kiểm soát (҂⌣̀_⌣́)
"Nếu người rõ phận vui lòng thứ,
Ta thứ được người, người thứ ta."
Mong các bồ thứ cho chủ sốp vì nợ chương nhé (⌣_⌣").
Tôi và chị beta vẫn đang cố hết sức để trả đơn đây ạ.
ヽ(T-T )ノ
ヽ( T-T)ノ
Xin người đừng bỏ con giữa chợ ạ ('-﹏-';).
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net