Truyen30h.Net

[Song Tính-Thô tục] Nhiệm vụ tấn công của trà xanh

3-8* [Hiện Đại] Thế Thân

camanvan

Thế giới 3 : Thế thân và tổng tài
      《Thế thân bị thương, dục vọng mạnh mẽ, keo dính người. Thế thân an ủi cặc bự, giải quyết hiểu lầm.》

*Chỉ đăng tải tại wattpad Camanvan, không đọc các web reup, kiếm tiền bất hợp pháp.


      Tú Chiêu bị Trịnh Lâm Phong hôn hít đến mức mờ mịt, chìm đắm trong hương vị sung sướng hắn mang lại. Hai bầu vú non mềm mại bị hắn chơi đùa bú mút sưng lên, in đầy dấu tay đỏ chót. Da thịt của thỏ con vô cùng nhạy cảm, bị hắn hôn mút cả buổi đã sớm ịn đầy dấu vết. Dù Trịnh Lâm Phong chưa cho cặc bự tiếp xúc với cậu, nhưng khắp nơi trên cơ thể đã tê dại co giật gần như mất cảm giác.

    "Có sướng không thỏ con? Để tôi cho em sung sướng hơn nữa nhé...người của em thật thơm,tôi rất thích."

    Trịnh Lâm Phong giống như bị mất khống chế, hắn không thể rời khỏi da thịt non mềm như bông này một giây phút nào. Mỗi tế bào trên cơ thể đều kêu gào hắn mau chóng hôn hít, chiếm lấy hương vị ngọt ngào kia nhiều hơn nữa. Cho dù thỏ con của hắn có làm nũng xin tha bao nhiêu, sung sướng vui thích tới mức nào hắn cũng không nỡ tách ra. Hai bầu vú xinh lúc nào cũng trắng tinh bồng bềnh giờ đây đã in đầy dấu tay và dấu hôn của hắn, lúc trước Trịnh Lâm Phong cho rằng bầu vú trắng nõn của cậu đã vô cùng xinh đẹp rồi, nhưng bây giờ hắn khi nhìn thấy lớp da vú trắng mềm ấy được phủ đầy dấu ấn đỏ hồng của chính mình, thậm chí trong mỗi nhịp thở dốc vì sướng, vú xinh còn không ngừng lắc lư những dấu vết ấy trước mặt hắn giống như đang khoe khoang nó đã thuộc về Trịnh Lâm Phong, chỉ có Trịnh Lâm Phong mới có thể tạo ra những dấu vết xinh đẹp như vậy. Điều này làm cho hắn hưng phấn mê muội hơn bao giờ hết, núm vú cũng không thoát khỏi được yêu nhiều hơn một chút, để cho hắn bú chán chê in đầy dấu răng mới thôi.

    "Hư vú của em mất~ đừng bú nữa...ưmmm~ anh ngoan một chút đi, nhả núm vú của em ra đi mà..."

     Tú Chiêu thật sự sắp bị hắn bú hư hai núm vú, cái miệng kia không ngừng liếm cắn, cảm giác tê dại lan tràn khắp cơ thể. Có lúc hắn quá hưng phấn không khống chế được lực bú, làm cho núm vú của cậu tê dại đau nhức, cảm giác vừa đau vừa sướng này làm cho Tú Chiêu chảy nước mắt, năn nỉ hắn tha cho mình.

     Trịnh Lâm Phong chưa thỏa mãn, hắn vẫn muốn yêu thương hai núm vú xinh một lúc nữa, nhưng cặc lớn trong quần từ khi thấy Tú Chiêu đã nứng đến mức muốn nổ tung, khát khao được chui vào trong tử cung xả tinh mới chịu được. Hắn thở dài một hơi, nhanh chóng cởi toàn bộ quần áo trên người mình, dùng tốc độ nhanh nhất tách hai chân của cậu ta, nôn nóng cạ đầu cặc to lớn căng bóng vào hai môi lồn múp mềm rồi xoay đều. Lồn múp đã bị kích thích chảy đầy nước dâm, hai mép thịt mềm dính đầy vết nước bóng loáng, lỗ lồn hồng hào sâu hút dấu kín toàn bộ thịt lồn thèm ăn vào bên trong. Dù bướm nhỏ này hầu hạ cặc của hắn không biết bao nhiêu lần, nhưng không hiểu sao mỗi lần hắn đều cảm giác sung sướng như ban đầu, hưng phấn không thể khống chế được bản thân. Giống như nó có một sức ăn vô cùng lớn, cho dù hắn có đụ địt mạnh đến mức nào thì lồn non vẫn có thể trở về dáng vẻ thèm cặc như trước, quyến rũ hắn hết lần này đến lần khác.

    "Em nói xem, lồn non của em tại sao lại dâm đến mức này? Tôi thật sự yêu nó chết mất. Chỉ nghĩ đến việc tôi không còn thấy em nữa, không còn được địt vào lỗ lồn mềm mại này mà tôi đã sắp phát điên lên rồi. Em thật sự rất giống hồ ly tinh, hút hồn tôi đến mức không thể rời xa em được...Đúng là dâm đãng hư hỏng."

    Tú Chiêu ngượng đến mức vùi đầu vào gối, cánh tay đang được tự do che đi khuôn mặt đỏ như cà chua của mình, vòng eo lén lút nâng lên một chút để lồn non gần gũi với cặc bự nhiều hơn. Cho dù xấu hổ muốn tìm một chỗ để trốn, nhưng lồn non đã bắt đầu chảy nước, thèm thuồng cặc bự đang chơi đùa mà không chịu địt vào kia. Cậu một nửa ngượng ngùng che mặt, một nửa lại cong lên mở rộng lỗ lồn để được yêu thương nhiều hơn nữa.

     Cho dù Tú Chiêu không trả lời, cánh tay che khuôn mặt đang xấu hổ thật chặt. Vốn dĩ bàn tay này đang nỗ lực che đi hai núm vú vừa bị hắn nút sưng lên, cậu phải năn nỉ làm nũng mãi hắn mới chịu nhả, đầu lưỡi nhả ra thì vội vàng che lại không cho bú nữa. Bây giờ lại vì một chút ngại ngùng mà không hề phòng bị thả hai bầu vú ra. Ánh mắt Trịnh Lâm Phong tối đi, con ngươi giãn ra, bị hai bầu vú hấp dẫn tầm mắt một lần nữa. Hắn nuốt nước bọt, ngay lập tức ngậm núm vú xinh vào miệng, cặc bự cũng không chịu yếu thế địt thẳng vào tử cung.

    "Aaaaaaa.....sướng em...ưmmm....sướng quá...từ từ thôi...đừng cắn vú em mà~ Anh địt từ từ thôi, lồn non rách mất huhu...Cặc bự vào hết rồi....thoải mái quá~ đừng nhanh nữa mà ưmm...."

     Tú Chiêu bị địt thốn phải đành bỏ tay đang che mặt ra, liên tục bám vào hai cánh tay rắn chắc của hắn để chịu địt. Cánh tay bị khóa vào giường cũng không dễ chịu, cảm giác hoàn toàn bị mở ra không thể phản kháng này làm cho cậu nhạy cảm hơn bao giờ hết.Cặc bự mạnh mẽ địt sâu vào trong, ma sát toàn bộ lỗ lồn chật hẹp khiến cho thịt mềm phải ngoan ngoãn bám lấy bú mút. Cả căn cặc vừa to vừa dài, không chỉ đầu cặc to tròn căng bóng mà ngay cả thân cặc cũng chi chít những đường gân thịt nhô lên, chỉ cần nó địt thẳng vào lồn non không động đậy thì vẫn có thể đưa thỏ con lên đỉnh chảy đầy nước dâm. Trịnh Lâm Phong rất hài lòng về điều này, hắn vô cùng thích Tú Chiêu bị cặc bự của mình địt đến mức tê liệt, lồn non bị nong ra thành một cái động nhỏ chứa đầy tinh đặc. Dục vọng của hắn vô cùng lớn, nếu không địt đến khi người tình nhỏ mất sức rên rỉ, liên tục khóc lóc làm nũng xin mình ngừng địt mới chịu dừng. Hơn nữa Trịnh Lâm Phong có những thói quen vô cùng biến thái, ví dụ như đầu cặc không được vào tử cung thì sẽ không chịu bắn, chỉ cần ngày mai không phải đi làm hắn sẽ nhất quyết ngâm luôn cặc bự trong lồn non không chịu ra ngoài khiến cho Tú Chiêu vừa sướng vừa thốn, phải chịu đựng cho hắn bắn tinh một lần nữa mới chịu rút ra.

    Những tật xấu biến thái đó của hắn từ khi gặp được Tú Chiêu mới bộc lộ, từ khi hai người làm hòa hắn đã tìm mọi cách chơi cậu nhiều nhất có thể. Lồn non của cậu đã quen với cặc bự địt đụ ra vào bên trong tử cung, sức chịu đựng cũng tăng lên rất nhanh. Trước đây thỏ con bị hắn chơi mạnh một chút đã không chịu nổi xin tha, bây giờ cặc bự có chọc ngoáy tử cung bao nhiêu cậu cũng chỉ rên rỉ ngọt lịm, ngoan ngoãn cắn mút đầu cặc bên trong tử cung. Giữa hai người hình thành một liên kết vô hình, chỉ có Tú Chiêu mới chịu được dục vong to lớn của Trịnh Lâm Phong, và cũng chỉ có cậu mới có thể khơi gợi được những ham muốn điên cuồng bên trong cơ thể của hắn.

    Trong lòng có một nỗi lo lớn, đương nhiên Trịnh Lâm Phong không có tâm trạng nhẹ nhàng. Hắn chỉ muốn khiến cho người tình nhỏ bỏ đi suy nghĩ muốn chạy trốn, cam tâm tình nguyện ở bên cạnh hắn. Cặc bự mang theo một chút giận dữ tàn phá lồn non, thịt lồn mềm mại ướt át như bông bị ma sát dữ dội, gân cặc điên cuồng nghiền vào điểm nứng, bất chấp thịt lồn có ngoan ngoãn quấn chặt bú mút lấy lòng bao nhiêu thù cặc bự vẫn vô cùng tàn nhẫn, dùng tốc độ nhanh nhất địt vào tử cung.

    "Aaaa....đừng mà...nhanh quá...ư...sướng em...địt nhanh quá....ưmmm~ chết em mất....cặc bự địt chết em mất....huhu rách lồn rồi...aaaa sướng quá~ em chịu không nổi huhu..."

     Thân thể non mịn in đầy dấu vết dục vọng, khoái cảm liên tục xâm chiếm tâm trí. Bởi vì bị cặc địt quá mạnh, Tú Chiêu sinh ra cảm giác muốn trốn, sung sướng chết người này liên tục cuốn lấy cậu, từng tế bào trong người co giật như điên, nước dâm bị đầu cặc moi đào từ trong tử cung chảy ra ngoài tạo thành những âm thanh vang dội trong phòng. Hai cánh mông căng mẩy múp thịt rung rinh theo nhịp địt, sóng lưng mượt mà cong lên thành một đường vòng cung vô tình khiến cho cặc lớn bên dưới được đà địt sâu hơn.

    Trịnh Lâm Phong nhìn dáng vẻ của Tú Chiêu bây giờ, vẻ mặt sa đọa vào tình dục khổng lồ kia đã không còn tỉnh táo nữa. Cánh môi hồng hào bị hôn đến mức sưng lên đang không ngừng hé mở rên rỉ, lộ ra đầu lưỡi đỏ chót bên trong. Hắn liếm môi, trên mặt toàn là vẻ thèm thuồng chưa từng có. Trịnh Lâm Phong tuy rằng rất muốn biết bí mật của cậu ngay lập tức, nhưng hắn cũng không vội, phải từ từ ăn sạch cậu một lần rồi tính sau.

    So với việc khiến cho cậu không vui vì bị ép, hắn lại hứng thú với việc thỏ con tự nguyện dâng mọi bí mật của mình ra cho hắn biết hơn.

   Cặc bự tập trung địt vào tử cung, mạnh mẽ càn quét mọi ngóc ngách trong lỗ lồn. Đầu cặc quen thuộc chui vào trong, thoải mái sung sướng quậy phá tử cung theo thói quen. Tử cung nhạy cảm bị cặc bự trêu đùa đã quen, đầu cặc to lớn vừa vào liền ngoan ngoãn bú mút hầu hạ khiến cho Trịnh Lâm Phong thoải mái thở dài một hơn. Hắn không đụ địt mạnh bạo nữa, giữ nguyên đầu cặc trong tử cung mềm yếu, bắt đầu dùng cả cây cặc xoay vòng trong lồn non.

    Cảm giác cả cây cặc thô to ngoáy trong lồn non vô cùng sung sướng. Trịnh Lâm Phong liên tục ấn mạnh cặc bự vào sâu bên trong, xoay vòng đến mức người tình nhỏ vừa sướng vừa thốn lồn khóc lóc chạy trốn. Tú Chiêu giật mạnh người, hai cánh mông múp lùi về phía sau để nới lỏng khoảng cách với cặc bự. Đợi đến khi cậu lùi ra sau được một đoạn, Trịnh Lâm Phong liền dùng hai bàn tay to lớn bắt trọn eo của cậu đâm ngược về, giữ chặt lồn non với cặc bự để đầu cặc được hôn mạnh vào tử cung.

   "Aaaaaaa.....đừng....ưmmm~ sướng...huhu...lồn em nát mất...thốn quá aaa...đừng ngoáy nữa mà...cặc quá lớn rồi...em chết mất ưmmm~"

    Trịnh Lâm Phong đương nhiên rất vui vẻ địt cậu, không hề có ý muốn dừng. Hắn biết giới hạn của thỏ con nhà mình nằm ở đâu, chỉ cần cậu vẫn còn dùng chất giọng ngọt ngào đó rên rỉ với hắn thì cuộc làm tình này vẫn có thể tiếp tục. Người tình nhỏ này chỗ nào cũng mềm mại thơm tho, giỏi nhất là chuyện làm nũng với hắn. Nếu hắn mềm lòng rút ra thì chắc chắn không thể khiến cho Tú Chiêu chìm đắm vào cặc bự của mình được. Vì vậy cho dù Tú Chiêu rên rỉ năn nỉ hắn bao nhiêu thì cặc bự lại địt cậu hăng bấy nhiêu.

   "Tôi đã nói rồi, hôm nay tôi phải chơi nát lồn dâm của em mới thôi. Ưmm... đừng siết chặt như vậy, tôi sẽ không mềm lòng đâu."

    Tú Chiêu làm sao biết hôm nay hắn bị cái gì, cậu chỉ biết nếu mình không làm hắn dừng lại thì lồn non thật sự sẽ bị hư mất. Trịnh Lâm Phong chưa bao giờ từ chối cậu làm nũng, bề ngoài hắn chỉ vờ như ngó lơ không để ý nhưng lần nào cậu làm nũng hắn cũng sẽ mềm lòng. Cái tên đàn ông biến thái này của cậu chính là kiểu ngoài lạnh trong nóng điển hình. Cậu chớp đôi mắt to tròn xinh đẹp chứa đầy nước, đôi môi hơi chu lên làm ra biểu cảm vô cùng tủi thân, chất giọng mềm mại ngọt ngào bẩm sinh len lỏi vào tai hắn:

   "Đừng địt em nữa có được không? Em thật sự chịu không nổi nữa mà~ ưmm...em yêu anh nhất đó, nhất nhất nhất luôn... đừng địt nữa có được không? Mau thả em ra đi, anh muốn gì em cũng đồng ý mà~"

   Tú Chiêu sợ Trịnh Lâm Phong không lay động được, hai hàng nước mắt bắt đầu chảy xuống. Cậu mếu máo lập tức giữ chặt hai cánh tay rắn chắc của Trịnh Lâm Phong, bổ sung thêm vài câu chí mạng:

   "Anh không yêu em nữa phải không? Ưmm...Anh không thương em nữa à?"

   Trịnh Lâm Phong làm sao chịu được cảnh thỏ con của mình khóc lóc bảo hắn không thương cậu nữa. Hắn ở trong lòng đã chuẩn bị tâm lí sẵn sàng để không bị lung lay, nhưng Tú Chiêu vừa khóc hắn đã đau lòng muốn chết, lập tức vội vàng ngừng lại, hôn lên đôi mắt đang khóc của người tình nhỏ, an ủi thỏ con của mình:

    "Đừng khóc, tôi thương em. Ai nói tôi không yêu em nữa? Yêu em mới địt em, nếu không làm sao tôi có thể đòi hỏi em tới mức này được? Ngoan, tôi không địt mạnh nữa... đừng khóc."

    Tú Chiêu vùi mình vào vòng ôm vững vàng của Trịnh Lâm Phong, trái tim ấm nóng hạnh phúc. Cậu biết ngay hắn sẽ mềm lòng với mình cơ mà... Hài lòng vì có được kết quả như ý, Tú Chiêu nhếch mép ranh mãnh câu lấy cổ của Trịnh Lâm Phong, đôi chân thon dài quấn quanh eo hắn kéo gần khoảng cách của cả hai, lồn non bên trong siết chặt lấy cặc bự, dùng âm thanh quyến rũ thổi bên tai hắn:

    "Thương em thì phải bắn cho em...Không cho anh địt nữa. Nếu không thì không cho cặc bự hôn tử cung nữa đâu~"

    Trịnh Lâm Phong mỉm cười, thỏ con dâm đãng của hắn vẫn còn chưa biết sợ. Nhưng hắn quả thật rất thích tính cách này của Tú Chiêu, cặc lớn nằm im trong lồn bắt đầu ra vào nhanh hơn. Hắn nghe lời của cậu, chăm chú địt vào tử cung thật mạnh, cuối cùng cũng có cảm giác bắn tinh.

   "Em có biết nếu tôi bắn vào đây quá nhiều thì sẽ có chuyện gì xảy ra không?"

   Hắn vừa nói vừa đặt tay lên bụng của Tú Chiêu vuốt ve nhẹ nhàng, Trịnh Lâm Phong đưa đẩy hông thúc vào lồn non sâu đến tận tử cung, không đợi cậu trả lời thõa mãn xả sạch tinh đặc vào tử cung.

   Người tình nhỏ bị xả tinh căng trướng, trong đầu chưa kịp tiêu hóa hết lời nói của hắn. Cậu chỉ biết hôm nay mình sắp bị hắn địt nhừ, cuối cùng trận làm tình sung sướng cực kì này cũng kết thúc. Đúng là không nên nhìn vẻ bề ngoài. Tổng tài của cậu hôm nay giống như bị uống lộn thuốc, vừa hung dữ vừa mạnh mẽ, hại cậu ê ẩm không ngừng.

    Chiếc còng khóa tay của Tú Chiêu tuy được lót lông mềm, nhưng bị Trịnh Lâm Phong giày vò cả buổi cũng đã sớm bị trầy da đỏ lên. Dù có hơi đau đớn, nhưng chỉ cần cậu nằm im không nhúc nhích thì sẽ không có cảm giác gì nữa. Sau khi bị hắn địt nhừ, cả người mệt mỏi rã rời, chân tay như muốn tách ra khỏi người cậu chạy đi tìm chủ mới. Vốn dĩ còn muốn làm nũng để Trịnh Lâm Phong thả mình ra, cậu thích được ôm hắn ngủ hơn. Nhưng rên rỉ cả buổi đã không còn sức nữa, cổ họng cũng có chút đau rát, vì vậy thỏ con quyết định lười biếng nằm im. Cánh tay trắng nõn bị còng ngoan ngoãn không nhúc nhích, cả người non mềm tê liệt nằm trên giường, không bao lâu đã chìm vào giấc ngủ. Gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp vô cùng an tĩnh, hai cánh môi đỏ mọng bị sưng lên còn chu ra một chút. Nhìn đáng yêu hệt như hoàng tử nhỏ đang ngủ say.

   Trịnh Lâm Phong tạm thời được thỏa mãn dục bạo ngược trong lòng, rốt cuộc cơn giận cũng vơi đi một chút. Hắn vừa rời giường đi lấy khăn lau cho Tú Chiêu, vừa trở lại đã thấy người tình nhỏ đáng yêu của mình đã ngủ mất. Dáng vẻ ngoan ngoãn nằm im không nhúc nhích của cậu làm hắn bật cười, trong lòng nảy sinh một chút cảm giác không nỡ. Rõ ràng em ấy ngoan như vậy, sao lại còn muốn rời khỏi hắn? Hắn có thể cảm giác được Tú Chiêu cũng thích mình, đặc biệt là những lúc cậu làm nũng bên tai của hắn. Nghi vấn không được giải đáp làm tâm trí hắn rối bời, trái tim đập loạn không thể trở về vị trí ban đầu, trong đầu luôn luôn có một nỗi sợ hãi đeo bám không tha.

   Trịnh Lâm Phong dịu dàng vuốt ve gò má mềm mại của người tình nhỏ, không cam lòng hôn lên má cậu một cái. Sau đó lại không vui tiếp tục hôn khắp gương mặt cậu, xem như trừng phạt mà hôn thật mạnh. Hắn không nỡ phạt nặng Tú Chiêu, càng không nỡ ép cậu nói ra bí mật của mình. Vì vậy hắn mới cam chịu dùng cách từ từ khiến cậu phải tự nguyện nói ra, dùng những hành động dịu dàng mập mờ nhất để cho Tú Chiêu chìm đắm.

   Trịnh Lâm Phong nhìn cả người thỏ con toàn là mồ hôi, hắn nhẹ nhàng mang khăn ướt vào tỉ mỉ lau khắp nơi trên người cậu. Lau đến lồn non thì Trịnh Lâm Phong lại đổi một chiếc khăn mềm khác, nhẹ nhàng lau nước dâm cùng với tinh đặc vương vãi trên hai mép lồn múp. Xong xuôi còn hôn lên nó như một cách tán thưởng. Lồn non giống như muốn cảm ơn hắn, hai cánh môi lồn múp rụp hé mở trào ra một ít nước dâm. Trịnh Lâm Phong yêu lồn non của cậu vô cùng, đương nhiên ngay lập tức cúi xuống ngậm lấy môi lồn múp đáp lại. Bởi vì hôm nay hắn địt có hơi mạnh bạo, lồn non vẫn con sưng húp đáng thương. Trịnh Lâm Phong chỉ hôn một chút rồi thôi, tránh không làm Tú Chiêu thật sự bị thương. Hắn đứng lên, ngắm nghía chiếc còng tay của người tình nhỏ một lần nữa, vô cùng hài lòng dáng vẻ của cậu bây giờ.

   Ánh mắt Trịnh Lâm Phong giống như một thực thể, bao quanh lấy thỏ con ngắm nghía kĩ càng, không bỏ xót bất kì chi tiết nào trên thân thể cậu. Hắn vốn định ngắm một chút rồi đi nấu đồ ăn, nhưng ánh nhìn lại va phải mảng da đỏ chót bên dưới chiếc còng phủ lông thú của cậu. Trịnh Lâm Phong giật mình, vội vàng túm lấy cổ tay trắng nõn của cậu lên xem.

   Làn da bên dưới lớp lông thú mềm mại đã bị đỏ lên, xung quanh viền còn xuất hiện vết trầy da do cử động quá mạnh. Vốn dĩ cũng không nặng lắm, chỉ là do làn da của Tú Chiêu quá non, cho dù có lớp lôn thú bảo vệ thì còng tay bị cọ mãnh liệt vẫn có thể bị thương. Trịnh Lâm Phong vừa thấy đã đau lòng, mau chóng lấy chìa khóa mở còng tay ra. Cả một vòng cánh tay đều đỏ chót, in hằn dấu vết của chiếc còng sau một thời gian dài. Hắn hối hận xanh ruột, nâng niu sờ lên chỗ bị đỏ, hôn mấy cái vào cánh tay non nớt của người yêu, trong lòng tự trách không thôi. Vết đỏ lên làn da trắng vô cùng nổi bật, giống như đang tố cáo tội ác của hắn. Trịnh Lâm Phong làm sao ngờ được Tú Chiêu lại bị thương, rõ ràng hắn đã tìm hiểu rất kĩ về loại còng này, không thể nào xảy ra sai xót khiến cho thỏ con nhà mình bị thương. Nhưng hắn đã tính toán sai mất rồi, bây giờ cũng không thể khiến cho thỏ con bớt đau ngay được. Càng nghĩ càng tự trách, hắn tức giận trừng chiếc còng tay trên bàn đầu giường, cầm nó ném mạnh xuống đất.

   Tú Chiêu ngủ một lúc rồi tỉnh dậy, cả người mệt mỏi nhưng sảng khoái. Trịnh Lâm Phong mặc cho cậu đồ ngủ giữ ấm, nhưng hắn chỉ mặc cho cậu mỗi áo, quần bông đã bị hắn quăng đi nơi nào không biết. Cậu nhìn chăn mỏng được đắp lên người, lồn non bên dưới cũng có cảm giác mát mẻ khô thoáng. Hẳn là Trịnh Lâm Phong đã lau giúp mình, Tú Chiêu mỉm cười lập tức bật dậy chạy đi tìm hắn. Đến ngay cửa mới phát hiện mình không còn bị còng tay nữa, nhìn lại mới thấy nơi đó đã được quấn một tầng băng gạc trắng phau. Tú Chiêu giơ tay lên nhìn, cổ tay bị còng cọ rách da được quấn băng cẩn thận không còn thấy đau nữa. Cậu lắc lắc cổ tay, mở cửa đi tìm Trịnh Lâm Phong.

   Tú Chiêu đã biết được kết cấu của cung điện này, rất nhanh đã tìm thấy Trịnh Lâm Phong đan bận rộn nấu ăn. Áo ngủ bằng bông ấm áp nhưng chỉ ngắn ngang mông, Tú Chiêu chỉ cần nhúc nhích đã lộ ra toàn bộ không sót chỗ nào. Cậu tuy rằng ngại ngùng, nhưng Trịnh Lâm Phong đã mặc cho thì cậu không có ý kiến, ngoan ngoãn mặc đi chạy khắp nơi. Cậu nhìn bóng lưng mang tạp đề màu đen đang nấu ăn bên bếp, dáng người cao lớn thẳng tắp nghiêm túc xào thức ăn. Gương mặt đẹp trai khí phách kia chỉ hợp với vai tổng tài bá đạo trong truyện thiếu nữ, vậy mà giờ lại lặn lội xuống bếp chiến đấu với rau củ. Tú Chiêu say mê dáng vẻ của hắn, Trịnh Lâm Phong khi tập trung làm điều gì đều rất đẹp trai, vô cùng hợp mắt cậu.

   Trịnh Lâm Phong đang làm món xào, bỗng nhiên bị cục bông mềm mại ôm từ phía sau. Hắn mỉm cười lập tức xoay người lại, hôn lên má thỏ con một cái. Sau đó tắt bếp rồi nâng mông cậu lên ôm ra ngoài.

   "Ngủ dậy rồi à? Em có đói không? Ngồi đây đợi một chút, tôi sẽ mang đồ ăn ra ngay."

   Tú Chiêu đương nhiên rất đói, cậu gật đầu thật mạnh. Nhìn hắn bưng toàn bộ những món đã nấu ra bày trên bàn, nước miếng sắp rớt vào trong chén. Trên chiếc bàn xa hoa lộng lẫy bởi ánh vàng kim, Trịnh Lâm Phong đã nấu nhiều đến mức lấp kín nửa bàn. Hắn nhìn vẻ mặt thèm ăn của Tú Chiêu, mỉm người bắt cậu ngồi lên đùi mình, bắt đầu ăn cơm.

    Bữa ăn yên bình diễn ra không bao lâu, lại bị thay thế bởi những tiếng rên rỉ mờ ám ngọt ngào.

    "Đừng địt nữa mà...em muốn ăn tôm~ Mau đút cho em ưmmmm~ sướng quá...đồ biến thái...aaaa...ăn cũng muốn địt lồn em...huhu~"

   Trịnh Lâm Phong lột vỏ tôm rồi đút cho cậu, cánh tay hắn vững vàng cầm thịt tôm cho vào miệng người yêu, vậy mà dưới hông lại như trâu đực nắc hăng say vào lồn nhỏ. Tú Chiêu đã sớm quen thuộc cặc bự của hắn địt vào lồn, sức chịu đựng càng lúc càng cao. Chỉ cần Trịnh Lâm Phong hứng lên thì ngay lập tức lồn non sẽ được bón tinh đặc, đảm bảo tử cung ngập tinh, hai mép lồn múp sưng lên mới thôi.

   Cả hai người ăn cơm vô cùng thân mật, cả một bàn ăn đều rơi vào bụng của Tú Chiêu. Lồn non ngậm cặc cả buổi, ăn cơm xong thì tử cung cũng đã hầu hạ cặc bự đầy gân kia bắn tinh một lần. Trịnh Lâm Phong đút cục cưng ăn no xong, nhìn cậu tê dại nằm trên người mình mới từ từ chậm rãi hưởng thụ đồ ăn còn lại.

    Vì kế hoạch nuôi nhốt thỏ con của mình, Trịnh Lâm Phong quyết định ôm hết tất cả các công việc cần thiết chuyển về đây. Những chuyện cần hắn ra mặt thì hắn sẽ hạn chế hết mức có thể. Những ngày trong lâu đài nhỏ vô cùng ấm áp dâm dục, thỏ con bị tình dục to lớn của hắn thuần phục. Lúc đầu còn yếu ớt phản kháng không cho cặc bự địt lồn, nhưng dần dần lại ngoan ngoãn mở chân chờ hắn. Thậm chí còn làm nũng chủ động cưỡi cặc. Trịnh Lâm Phong vô cùng hài lòng, đương nhiên hắn không muốn rời Tú Chiêu nửa bước, từ ăn uống đến làm việc cũng phải đặt cậu đên đùi mình, xong thì đè ra đụ địt phun nước thì mới thôi. Nhưng Tú Chiêu vẫn chưa chịu nói cho hắn sự thật, Trịnh Lâm Phong đương nhiên gấp muốn chết, ngày ngày sống trong thấp thỏm.

    Hôm nay đã là ngày thứ bao nhiêu không nhớ của cậu và Trịnh Lâm Phong bên trong lâu đài này. Tuy rằng nơi này giống hệt mơ ước ngày bé của cậu, nhưng chỉ sống có hai người mãi thật sự có hơi nhàm chán, cậu muốn cùng hắn đi dạo ngoài công viên, nhìn ngắm những chỗ đông người náo nhiệt. Bởi vậy mà sau bữa ăn tối, Tú Chiêu liền quyến rũ tổng tài của cậu lên giường, ngậm cặc bự vào tử cung bú tinh. Sau khi cho hắn thỏa mãn một lần, mới bắt đầu mềm giọng đề nghị:

   "Ưmm....ở đây lâu như vậy rồi em có chút chán. Anh...anh dắt em về nhà đi có được không? Em nhớ nhà~"

   Trịnh Lâm Phong vừa nghe lông tơ đã dựng ngược, hoảng hốt bật dậy. Hắn lập tức từ chối:

   "Không phải em thích sống trong cung điện làm hoàng tử nhỏ sao? Chúng ta lại sống cùng nhau thêm vài ngày nữa, không cần vội."

   Tú Chiêu nhìn gương mặt căng thẳng của hắn, trong lòng bắt đầu cảm thấy lạ. Trịnh Lâm Phong giống như đang giấu giếm cái gì đó với cậu, rõ ràng việc về nhà vô cùng dễ dàng. Hắn có thể đồng ý ngay lập tức, vậy mà bây giờ cậu đã làm nũng đến mức như thế mà hắn vẫn không đồng ý. Tú Chiêu nhíu mày, nhìn Trịnh Lâm Phong chằm chằm, đôi mắt to tròn bắt đầu ngập tràn hơi nước.

    "Chẳng lẽ anh có gì giấu em...huhu anh hư lắm. Có phải anh giấu em làm gì không? Nhốt em ở đây để em không bao giờ biết được đúng không huhu..."

    Trịnh Lâm Phong cắn răng, hắn nào có can đảm hỏi Tú Chiêu tại sao lại muốn rời xa mình. Hắn sợ cậu sẽ nói ra đáp án mình không muốn nghe nhất, không dám hỏi cậu lí do tại sao. Trịnh Lâm Phong chột dạ giấu mặt mình vào cần cổ của người yêu, im lặng không nói tiếng nào. Cả một thân hình rắn chắc to lớn đè lên người Tú Chiêu, hơi thở nóng rực thổi vào cổ cậu gây ra cảm giác ngứa ngứa.

   Thời gian lại trôi qua vài phút, Trịnh Lâm Phong không hề có ý muốn mở lời. Tú Chiêu có hơi sốt ruột, lo lắng đẩy cái đầu bự đang dụi vào cổ mình dậy nhìn khắp một lượt, thấy vẻ mặt buồn bã không muốn nói của hắn thì hỏi:

    "Có phải đã có chuyện gì xảy ra không? Anh mau nói cho em biết đi mà..."

    Trịnh Lâm Phong nhìn thỏ con xinh đẹp của mình, cánh môi mấp máy muốn nói rồi lại thôi. Hắn vốn dĩ không phải là người thiếu quyết đoán như vậy, chỉ là gặp phải Tú Chiêu mới khiến hắn bối rối do dự, không còn cách nào khác. Vì để che dấu sự mất mặt của bản thân, Trịnh Lâm Phong ngồi dậy. Hắn vô cùng tự nhiên đưa cặc bự đã nứng lên đặt trước mặt Tú Chiêu, chậm rãi đỉnh đầu cặc lên cánh môi mềm của cậu.

    "Tôi không sao, chỉ là vì tôi quá thèm Tú Chiêu thôi. Em an ủi nó một chút là ổn thôi."

     Tú Chiêu còn lạ gì tính cách của tổng tài nhà mình nữa. Đầu môi cảm nhận được đầu cặc đang chạm vào mình, cánh môi mềm mại bị bôi một chút dịch nhờn có chút ngứa. Tú Chiêu không từ chối hắn, ngoan ngoãn dùng đầu lưỡi thử thăm dò liếm một chút. Cảm thấy không khó lắm mới ngậm đầu cặc vào miệng, bắt đầu bú mút an ủi. Căn cặc thô to được khoang miêng an ủi, Trịnh Lâm Phong sướng đến mức thở dài một hơi. Khuôn miệng của thỏ con nhỏ nhắn, vì bú cặc mà lại căng ra thành một cái động lớn. Tú Chiêu chăm chú bú cặc an ủi hắn, đầu lưỡi linh hoạt liên tục quấn lấy đầu nấm.

    "Ưm...đúng rồi, em ngoan lắm...bú giỏi. Sướng quá, đúng là thỏ con dâm đãng, bú cặc mà cũng xinh đẹp như vậy. Có phải em muốn khiến tôi chết vì em thì em mới vừa lòng đúng không?"

    Trịnh Lâm Phong không nhịn được, thắt lưng tự động đưa về phía trước đút cặc bự sâu vào khoang miệng ấm nóng sung sướng kia. Tú Chiêu vừa bú cặc vừa quan sát nét mặt của hắn, biết hắn sung sướng vì mình cậu mới mỉm cười mút cặc vào càng sâu, tận tâm khiến cho Trịnh Lâm Phong hết buồn. Đến tận khi hắn thỏa mãn bắn vào miệng mình, Tú Chiêu mới nhả cặc bự ra, dùng bàn tay vuốt ve nhẹ nhàng. Cậu đợi cảm xúc của hắn dịu xuống, mới từ từ tiếp cận cái tên cứng đầu sĩ diện này:

    "Có phải em làm anh buồn không? Hay là do em đã làm gì đó cho nên anh mới giận?"

    Trịnh Lâm Phong vừa mới thoát khỏi khoái cảm được bắn tinh, cả khuôn mặt còn chìm vào dục vọng chưa thể thoát ra. Hắn nhìn cánh môi của người tình nhỏ vừa mới nuốt tinh của mình xuống, nuốt nước bọt một cái, gật đầu.

    Tú Chiêu thấy hắn đã chịu bước xuống một bậc thang, vui mừng hôn lên cặc bự một cái coi như tán thưởng. Sau đó tiếp tục hỏi hắn:

   "Có phải em quên hôn anh chào buổi sáng không? Hay là không nói yêu anh vào buổi tối?"

    Trịnh Lâm Phong tiếp tục lắc đầu, ánh mắt chăm chú nhìn cánh môi đang thả hơi vào cặc bự của mình. Trong lòng mong chờ câu nói tiếp theo của cậu. Nhưng Tú Chiêu nghĩ mãi không ra, nếu không phải là hai lần lỡ quên mất kia của mình thì còn chuyện gì khiến hắn nổi cơn đến như vậy? Càng nghĩ càng bực, Tú Chiêu không thèm vuốt ve cặc bự của hắn nữa, ánh mắt giận dỗi trừng Trịnh Lâm Phong cảnh cáo hắn:

    "Nếu anh còn không chịu nói, em nhất định sẽ không cho anh địt nữa. Em hứa đó! Em cũng không bú cặc cho anh đâu, đừng dùng ánh mắt đó nhìn em!"

    Sung sướng không muốn lại muốn chịu khổ, Trịnh Lâm Phong đâu có ngu. Hắn vội vàng lấy bàn tay thon dài kia đặt lên cặc bự một lần nữa. Cổ họng trầm khàn nói ra ý nghĩ đã dồn nén trong lòng mình từ lâu:

   "Tại sao em lại muốn rời khỏi tôi? Rõ ràng tôi và em đã trở thành người yêu, vậy mà em vẫn muốn rời khỏi tôi..."

    Tú Chiêu đầu đầy chấm hỏi, cái tên này ngoài đẹp trai giàu có ra thì có cái gì khác tươi đẹp hơn nữa không? Rốt cuộc hắn nghĩ gì trong đầu vậy? Thỏ con bất đắc dĩ nhìn hắn:

   "Em muốn bỏ anh khi nào?"

    "Rõ ràng là anh nghe thấy em nói muốn bỏ anh, hôm đó em còn nói muốn chơi. Chơi không được thì bỏ!"

     Thì ra hắn đã nghe thấy cậu nói chuyện với hệ thống. Đúng là cậu có nói qua một câu như thế, nhưng cái tên này lại hiểu lầm cậu muốn bỏ rơi hắn. Đúng là có người yêu nghiêm túc quá thật là khổ, bây giờ cậu phải nghĩ cách dỗ dành hắn thì mới mong bản thân và lồn non được sống yên.

    "Anh đừng quan tâm, lúc đó em chỉ nói nhảm thôi~ em yêu anh chết đi được...sao lại nỡ bỏ anh đi chứ? Chỉ là do em xem phim hơi nhiều, tưởng tượng một chút chuyện kích thôi...anh đừng tưởng là thật mà."

    Trịnh Lâm Phong nghe xong liền thở phào, nhất là khi nghe thỏ con khẳng định nói yêu mình. Trong lòng vui vẻ như bỏ được tảng đá lớn, hắn dụi cặc bự vào trong miệng người yêu, mỉm cười:

    "Em có biết em hại tôi như thế nào không? Đúng là thỏ con hư hỏng. Phạt em phải hầu hạ cặc bự cho thật tốt, nếu không đừng hòng được về nhà."

    Tú Chiêu đương nhiên nghe hắn, lại bắt đầu bú cặc mút tinh. Thậm chí còn hơi hơi thích, bắt đầu chủ động bám lấy hắn hầu hạ cặc bự. Hai người lại gắn kết một chút, bỏ qua những điểm không hợp lí, Trịnh Lâm Phong lại vui vẻ lấy lại quyền chủ động, lăn lộn người tình nhỏ đáng yêu cả ngày lẫn đêm.


_______________
   
*chuyên mục cầu xin sự ủng hộ nho nhỏ từ bạn đọc iu dấu.
Hiuhiu xin hãy giúp đỡ nhỏ nhoi đến người nghèo khổ như tui một mùa tết có tiền ăn sáng mấy bé iu dấu.
Ủng hộ tui chút ít qua
Momo: 0348785421 nhé <3
Tùy lòng thương, tui iuuu mọi người nhìuu
  

   

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net