Truyen30h.Net

Song Vu Dien Dai Chau Kha Vu Patrick Boi Vi Gap Duoc Nguoi

Từ sau hôm đó mọi chuyện vẫn diễn ra như bình thường nhưng Châu Kha Vũ cảm thấy Patrick đặc biệt ngoan ngoãn đáng yêu. Cậu không hỏi hôm nay anh sẽ đi đâu sẽ làm gì, chỉ khi thấy Châu Kha Vũ ra ngoài mới lẽo đẽo phía sau "Em chờ cơm anh được không?" làm anh thật đau lòng. Anh hiểu Patrick đang cố tỏ như mình không sao cả, mang hết yêu thương ra cho một người chỉ mong người ấy có thể để mắt đến em.

"Hồi hộp thật đó" Châu Kha Vũ cứ đi đi lại lại.

"Anh đứng im một chỗ là được rồi, em cũng sắp bị anh làm chóng mặt theo luôn" Tịnh Văn nhìn Châu Kha Vũ cô có hơi mỏi mắt.

"Anh lo lắng" Châu Kha Vũ nói.

"Cũng đâu phải kết hôn có gì phải lo lắng" cô nhìn Châu Kha Vũ, chỉ cần những chuyện liên quan đến người kia thì anh đặc biệt kích động.

"Ngày mai đi với em một chuyến bây giờ em phải về rồi. Đừng có lo lắng hồi hộp nữa, anh ấy không biết đâu" cô cầm túi xách trước khi rời khỏi còn nói thêm vài câu.

Châu Kha Vũ ổn định tâm trạng trở về nhà, là mình hưng phấn quá.

"Anh về rồi" Châu Kha Vũ nói vọng vào.

Patrick từ trong bước ra giúp anh cởi áo thay giày, Châu Kha Vũ nhìn cậu như vậy chính mình càng đau lòng hơn.

"Tắm rồi ăn cơm nhé" cậu cười nói.

Trên bàn ăn vẫn như bình thường, cậu nói chuyện còn Châu Kha Vũ thì lắng nghe lâu lâu lại thêm vào vài câu.

"Ngày mai anh có rãnh không? Em đặt hai vé xem phim cùng nhau đi được không?" Patrick ánh mắt sáng rỡ hào hứng hỏi.

"Ngày mai sao?"

"Đúng vậy" Patrick vẫn hướng anh chờ anh gật đầu.

"Xin lỗi Hạo Vũ, lúc nãy Văn Văn hẹn với anh rồi" Châu Kha Vũ hơi có lỗi nói.

"Vậy à...không sao đâu, cũng không có gì mà. Em đi với bạn cũng được" cậu cười cười như mình ổn lắm.

"Ngày khác sẽ đi xem phim với em được không?" Châu Kha Vũ bù đắp.

"Vâng" cậu gật đầu ngoan ngoãn.

Tối hôm đó Châu Kha Vũ lên giường đặt biệt yên ổn ngủ, cũng không có nháo nhào lăn qua lộn lại. Patrick từ phía sau ôm lấy anh tựa đầu vào tấm lưng vững chãi.

Châu Kha Vũ buổi sáng ra ngoài rất sớm đến bữa sáng cũng không kịp ăn. Patrick nhìn món ăn mình nấu trong lòng không khỏi tổn thương. Hình như có cái gì rất khác.

"Em thấy cái nào đẹp" Châu Kha Vũ chìa hai bó hoa trước mặt cô.

"Hoa hồng đi, nhìn bó hoa đẹp như vậy" cô cảm thán.

"Được" Châu Kha Vũ theo lời cô, lấy bó hoa hồng đẹp nhất trong tiệm.

Vòng quanh cả một buổi sáng cả hai mệt mỏi đến không còn sức lực, cô ai oán với Châu Kha Vũ.

"Thù lao của em! Em muốn ăn lẩu!"

"Được, đừng nói là lẩu. Cho dù em muốn ăn cái gì cũng mời em" Châu Kha Vũ nhìn cô, đắc ý nói.

Cuộc đời vô thường có những chuyện bạn tính trước cũng không thể bằng trời tính, không có trùng hợp nhất chỉ có trùng hợp hơn. Patrick từ một bàn khác nhìn Châu Kha Vũ và người anh ấy thích cùng nhau đi ăn.

Cậu như người làm chuyện xấu sợ người khác phát hiện nhanh chóng thanh toán rồi đi ra ngoài. Cậu đi thật nhanh thật nhanh như muốn chạy trốn sự thật. Patrick rất muốn mình nhìn lầm, người ấy không phải là Châu Kha Vũ. Mắt cậu nhòe đi, là đã khóc rồi.

Patrick ngồi ở công viên, yên tĩnh như vậy. Cậu sợ việc phải về nhà đối mặt với Châu Kha Vũ. Có một số việc Patrick mãi cũng không nghĩ ra là do cậu chưa đủ tốt, chưa đủ yêu anh hay là thế nào? Ngày anh đến nói với mẹ cậu sẽ mãi mãi yêu thương chăm sóc cho cậu sao không nói sẽ có một ngày thế này?

Patrick cứ ngồi đó thật lâu đến khi nhận được điện thoại của Châu Kha Vũ.

"Em đã về chưa?" anh hỏi.

"Anh đã về à?" cậu hỏi ngược lại.

"Đúng vậy, em có cần anh đến đón không?"

"Không cần"

Bên kia không nói nữa, cậu vẫn giữ điện thoại như vậy.

"Kha Vũ anh chúc em sinh nhật vui vẻ được không?" từ sáng nay em đã luôn chờ.

"Em đang ở đâu?"

"Anh chúc em đi, anh nói anh thương em em liền trở về" cậu cố chấp đến mức đáng thương.

"Anh thương em mà, em mau trở về đi, anh đợi em" bên kia truyền đến giọng nói trầm thấp gợi cảm làm cho Patrick mê mẩn không thôi.

Cậu nhìn trong nhà một mảng tối đen chắc người đã ngủ rồi. Không phải nói là đợi sao?

Mở cửa bước vào nhà cậu như từ địa ngục được kéo thẳng lên thiên đường.

Ánh nến lấp lánh dẫn cậu đi lên, theo con đường đã sắp sẵn cậu bước đến sân thượng. Châu Kha Vũ đã ở đây tự lúc nào.

Anh đứng quay lưng lại phía cậu rồi từ từ xoay người, trên tay mang bó hoa thật đẹp Châu Kha Vũ một thân tây trang hướng cậu mỉm cười.

Happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday happy birthday to you. Mừng ngày sinh nhật của em, mừng ngày sinh nhật đáng yêu, mừng ngày đó em sinh ra đời. Happy birthday to you~~~~

Patrick giật mình xoay lưng, là anh Oscar, là anh Bá Viễn, là mọi người.

Patrick ngồi xuống khóc nức nở.

"Đừng khóc đừng khóc người kia có lời muốn nói với em kìa" AK lại đỡ cậu đứng lên xoay người cậu lại. Patrick khóc đến đứng không vững đối diện với Châu Kha Vũ.

"Doãn Hạo Vũ đầu tiên là chúc em sinh nhật vui vẻ, không mong em tuổi mới vì trở thành người hoàn hảo mà ép buộc chính mình, chỉ cần em khỏe mạnh bình an, ngày ngày cùng anh ở một chỗ có được không?" anh đến tặng hoa cho cậu, Châu Kha Vũ đã tập dợt cảnh này cả trăm lần trước gương nhưng vẫn quá là kích động.

"Được" Patrick giàn giụa nước mắt đáp lời.

"Tiếp theo chính là" Châu Kha Vũ khụy gối "Em và anh, chúng ta bên nhau được không?"

Patrick cảm thấy đây là khoảnh khắc vui sướng nhất trong cuộc đời hai mươi bảy năm qua. Cậu đã nhìn thấy cảnh cầu hôn của các nam chính trong những bộ phim lãng mãn. Bây giờ chính mình được trải nghiệm cảm xúc đúng là quá khác lạ. Thì ra được cầu hôn là cảm giác này sao...

"Anh vốn là người hướng nội, không giỏi biểu đạt bằng lời. Anh cũng không phải siêu anh hùng có năng lực cứu vớt thế gian, nhưng anh có thể vì em che mưa che nắng, yêu em một đời. Anh biết bên anh em rất thiệt thòi nhưng mà Hạo Vũ, anh nhất định như lúc đầu kiên định duy nhất luôn luôn là em. Em đồng ý được không?"

Patrick gật đầu mà nước mắt vẫn cứ thi nhau rơi xuống. Tình yêu đúng là kỳ lạ mà.

"Từ lúc bắt đầu em chưa bao giờ nghĩ sẽ từ chối anh"

Châu Kha Vũ bị cậu làm cho ngơ, hạnh phúc đến quá bất ngờ.

"Anh mau đeo nhẫn cho anh ấy đi, anh ấy đổi ý bây giờ" Tịnh Văn nhìn không nổi nữa.

Lúc này Châu Kha Vũ mới hoàn hồn đeo nhẫn vào ngón áp út của cậu, vừa y. Đúng là quá hoàn mỹ rồi!

Mọi người cùng nhau vỗ tay chúc mừng, couple mà tôi ship real rồi đó! Hạnh phúc quá đi.

"Chào anh Hạo Vũ, em là Văn Văn. Là em gái cũng là bạn thân của anh Kha Vũ, anh đừng tin những lời trên mạng em không phải vậy đâu" Tịnh Văn bắt lấy cơ hội ngàn năm có một tự thanh minh cho chính mình.

Patrick có hơi ngại, là cậu tự suy nghĩ nhiều quá rồi. Cậu liên tục phất tay "Không sao không sao đâu, anh không có nghĩ gì hết!"

"Chúc em sinh nhật vui vẻ, trăm năm hạnh phúc" Oscar cùng Hồ Diệp Thao đưa quà, Patrick đỏ mặt.

"Kha Vũ dốc tâm dốc sức lắm, đến tận nơi mời đó. Nếu em mà không đồng ý chắc nó nhảy từ đây xuống luôn" Hồ Diệp Thao trêu.

"Em mới không có ngốc đến mức nhảy xuống đó đâu nhé" Châu Kha Vũ bĩu môi, không được thì cũng phải sống để làm lại chứ nhảy xuống là xong luôn rồi. Anh mới không như thế đâu.

"Hai người đẹp đôi lắm" Cealan cũng đến chung vui.

"Gặp được anh em rất vui" Patrick ôm lấy Cealan. Những người ở đây đều là bạn thán từ lúc mới vào Doanh, đến bây giờ đã qua ngần ấy năm mọi người vẫn giữ được tình cảm thuở thiếu niên thật hiếm thấy.

"Khi nào làm lễ phải mời đó nha. Anh và Riki cho dù ở đâu cũng sẽ đến, đi đám cưới của hai đứa 3 ngày luôn" Santa phấn khích, Riki kế bên "Hờ hờ hờ"

"Anh đã nói họ nhất định sẽ happy ending mà" AK khều tay Lâm Mặc.

"Em cũng đâu có phản bác?" hai người này bên nhau đúng là hợp lý quá chừng!

Nhìn mọi người cùng nhau mở party, cùng nhau vui vẻ nói chuyện cười đùa Patrick rất ấm áp cũng rất cảm kích. Cậu quay lại tìm bóng dáng người cậu yêu thương, anh vẫn như vậy kiên định phía sau dõi theo cậu.

"Cảm ơn cuộc đời vì đã cho em gặp được anh"

"Từ lúc 18 tuổi gặp được em, đến năm 28 tuổi vẫn là em, từ đây đến hết cuộc đờ cũng sẽ là em" Châu Kha Vũ ôm lấy cậu.

____❤❤____

Giờ viết tiếp "ngày đám cưới hôm đó cậu/anh cứ đứng đó chờ, chờ mãi cũng không thấy người mình yêu thương. Họ đã rời xa mình mãi mãi vì tai nạn" chắc cừ xỉu hahahahaha. Đau khổ lên, trầm cảm lên đừng có hạnh phúc như vậy 😆😌

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net