Truyen30h.Net

The Vampire Princess [NP, nữ công futa, H+] (tái bản 2022)

EXTRA 1

Yami_Lily

Đã trôi qua ba năm kể từ ngày đầu tiên Mia đến ma giới tới giờ.

Nếu như ở nhân giới, ta chỉ cần ba năm để tốt nghiệp cấp 3 và trở thành người lớn, thì ở ma giới, tại Học viện Rosalie này, học sinh chỉ có thể tốt nghiệp khi vượt qua 12 kỳ thi, gọi là [Promouvoir] - Kỳ thi đánh giá năng lực học sinh được tổ chức vào tháng 11 thường niên. Học sinh có thể học kiểu gì cũng được, thậm chí là chẳng cần phải đến lớp điểm danh đầy đủ mỗi ngày, mà chỉ cần thông qua Promouvoir đủ 12 lần, lần lượt 12 cấp độ phù hợp với chương trình học của mình, là sẽ đạt điều kiện tốt nghiệp ra trường.

Từ cấp 1 cho đến cấp 12, nội dung và yêu cầu đề thi sẽ tăng dần độ khó. Ví dụ, nếu như thông qua kỳ thi cấp 1 thì sẽ được tham dự kỳ thi cấp 2, còn nếu không đậu, thí sinh sẽ phải chờ tới năm sau thi lại, đạt thì lên cấp, mà không đạt thì tự giác quay đầu về chờ tiếp thêm năm nữa.

Trong nhóm tứ đại nam thần, Kyle là người sắp đạt đến cấp 12, tức là sẽ trở thành người đầu tiên tốt nghiệp trong nhóm. Bởi vì sao? Bởi vì ngoài anh ra thì David và Josh đều đang lẹt đẹt ở đâu đó cấp 6 cấp 7, trong khi Evan thì đang ở cấp 10.

Không phải là do ba người này thi không đậu, mà là do bọn họ cố tình không tham dự thi liên tục trong suốt những năm đi học tại Rosalie như Kyle. Nếu như Kyle tham dự đủ hết 11 kỳ thi liên tục trong 11 năm qua, thì ba anh chàng còn lại đều có những lý do riêng để không "siêng năng cần cù" giống thế.

Đối với David, cậu nhóc làm vậy là vì muốn "enjoy cái mâu mần" học sinh thanh xuân vườn trường lâu hơn chút nữa. Đối với Josh, hắn ta làm vậy chỉ đơn giản là vì hắn lười đi thi thôi. Còn đối với Evan, cậu dừng lại ở cấp 10 là vì đã phải đến nhân giới công tác một chuyến mà ai cũng biết là chuyến gì rồi đấy.

Còn Mia, hiển nhiên là người đang ở cấp thấp nhất: cấp 2.

Cô không thể tin được là phải đến 10 năm nữa mình mới có thể ra trường. Dĩ nhiên, đi học thì cũng vui đấy nhưng mà cô chỉ sợ là mình sẽ không thể chờ được tới lúc đó vì có khi sẽ có một biến cố nào đấy lại xảy ra và khiến cho cuộc đời của cô phải khốn khổ.

Nhưng có lẽ cô cũng không cần phải quá bận tâm về nó, vì có cảm giác thời gian trôi qua nhanh tới nỗi ngày mai sẽ là ngày Promouvoir diễn ra và Mia chắc chắn rằng mình sẽ được thăng cấp. Dù sao thì, cô đã chẳng được gọi là một "thiên tài" mà không có căn cứ rồi.

Còn nhớ cách đây ba năm, Mia vẫn phải u sầu vì bản thân không có ma lực, mỗi lần đến tiết thực hành là sẽ bị ra ngoài lề ngồi, vô cùng là lạc loài. Sở dĩ cô thông qua cấp 1 và 2 của Lớp A được là vì hai cấp đầu tiên này không có bài kiểm tra ma lực mà thôi (Mia thầm biết ơn điều này vì nó giúp cô không phải chờ đến ba năm sau khi cô cuối cùng cũng thức tỉnh ma lực). Nhưng bây giờ, ma lực đã hoàn toàn không phải là một vấn đề, nhất là khi đối với ma lực của cô hiện tại, yêu cầu thông qua về ma lực của kỳ thi cấp 3 lại trở nên quá là đơn giản.

.

.

.

Chiều tối, Promouvoir kết thúc. quả nhiên là như những gì Mia đã dự liệu, cô đã thông qua bài kiểm tra lý thuyết với số điểm tuyệt đối, và bài kiểm tra ma lực với thứ hạng ở đâu đó giữa bảng. Đương nhiên là phải tính toán trước rằng cô sẽ ở giữa bảng một cách hoàn hảo bằng cách giảm xuống lượng ma lực cô xuất ra lúc thi rất nhiều so với thực lực thật sự của bản thân nếu như không muốn lại trở thành tâm điểm nóng nhất thu hút toàn bộ sự chú ý của cả trường vì là một vampire nhà quê "cấp B" vô danh chỉ được cái đẹp mã nhưng lại đứng đầu bảng. Cấp B đứng đầu bảng đơn giản là một câu chuyện viễn tưởng.

Nhưng vậy thì cũng phù hợp với ý định ngay từ đầu của Mia, rằng cô không thích chơi trội theo cái kiểu đó. Sống tiếp một cuộc sống bình thường này thì vui hơn nhiều chứ.

Bước ra khỏi điểm công bố kết quả thi, Mia bất ngờ đón chào một David với vẻ mặt hớn hở. Thằng bé lại không tham dự kỳ thi của năm nay.

- Mia nee-sama! Chúc mừng chị đã hoàn thành kỳ thi một cách tốt đẹp!

- David? Nay lại tới tận đây là có chuyện gì thế?

- Em chỉ là muốn trở thành người đầu tiên chúc mừng chị thôi mà...

Thấy thằng bé sắp chuyển sang một vẻ mặt uỷ khuất, Mia lập tức cảm thấy hối hận vì lúc nào cũng luôn nghĩ người khác tìm tới mình là đều vì có chuyện gì đó cần phải bàn. Đôi lúc người ta đến gặp một ai đó, đơn giản chỉ là muốn nhìn thấy mặt họ mà thôi.

- Hầy... Lại đây nào.

Mia mở rộng vòng tay của mình, và David vui vẻ nhào vào trong cái ôm của cô. Nhóc cười hì hì, hai má đỏ ửng lên vì hạnh phúc.

- Nè chị Mia, em có nơi này muốn dẫn chị tới.

- ?!

Mia chỉ có thể bày tỏ sự ngạc nhiên ở trên mặt trong khi thằng nhóc chẳng nhiều lời thêm mà cứ thế trực tiếp dắt cô đi ngút chỉ.

.

.

.

Mia ngơ ngác nhìn khung cảnh ở trước mặt.

Điều đầu tiên, đó là, Mia chẳng thể nào nắm được rốt cuộc là Học viện Rosalie này có bao nhiêu khu vườn. Vì cứ mỗi khu vườn mà cô tới thì đều là một khu vườn hoàn toàn khác. Dì Mary có vẻ thích mấy tiểu cảnh cây cối hoa lá hẹ này thì phải.

Điều thứ hai, đó là, khu vườn này đã được trang hoàng thể như sắp có một bữa tiệc ở đây vậy. Sự tối tăm của buổi đêm được thắp sáng bằng những chiếc đèn lồng treo xung quanh. Những chuỗi dây đầy màu sắc được giăng khắp nơi cùng những chùm bong bóng màu. Giữa vườn là một chiếc bàn, bên trên đã để sẵn những món ăn yêu thích của cô.

Và rồi, những chiếc lồng đèn tắt lịm đi, và bóng hình của một ai đó từ trong màn đêm xuất hiện. Một tia lửa từ đằng sau lưng cô bay đến, thắp sáng những cây nến nhỏ bập bùng lửa được cắm trên một chiếc bánh kem. Ánh lửa hắt lên mặt của người cầm nó.

- "Happy birthday to you~ Happy birthday to you~ Happy birthday Dear Mia... Happy birthday to you~".

- Anh Kyle...

Anh ấy biết hát, lại còn hát rất hay nữa kìa.

- Có một cô gái nào đó mải học hành chăm chỉ tới nỗi quên mất hôm nay là ngày sinh nhật của cô ấy.

Kyle đi đến trước mặt cô và nói một câu bông đùa.

- Nhưng— Nhưng mà em tưởng vampire thì không tổ chức sinh nhật...?

- Đúng là vậy. Nhưng Mia, không như bọn anh, quen thuộc với năm tháng dài dẵng đến nỗi không còn xem trọng tuổi tác, em vốn lớn lên như một con người. Và, hôm nay đánh dấu tuổi 18 của em. Tuổi 18 là tuổi trưởng thành của loài người, và cũng là tuổi của một vampire không còn được xem là một trẻ em. Bọn anh nghĩ rằng, năm nay là một năm đặc biệt, và em xứng đáng nhận được một bữa tiệc sinh nhật cho một năm đặc biệt này. Bọn anh đã làm theo phong tục tổ chức sinh nhật của loài người, hi vọng là em sẽ thích.

- Em...

- Muốn nói gì thì để sau, giờ em cứ ước nguyện và thổi nến đi nào.

Mia hết mở miệng rồi lại đóng, nhưng rốt cuộc cũng nhắm mắt lại và lặng im trong một phút. Cuối cùng, chiếc môi hơi chu ra và thổi tắt những ngọn nến nhỏ.

Khi cô thổi nến xong thì cũng là lúc những chiếc đèn lồng lại được thắp lên, làm sáng cả khoảng vườn. Trên bàn tiệc có đặt thêm những cái lồng kính, bên trong cũng đặt vào những cây đèn cầy màu trắng và thắp lửa vàng vàng.

Ở trên bàn đều là những món ăn khoái khẩu của Mia. Có một thiếu nữ nữa đang đứng kế một chiếc ghế và vẫy tay với cô một cách bẽn lẽn.

- Onee-sama!

- Sam...!

Kyle bước đến giải thích:

- Chính Samantha là người đã lên thực đơn đó. Em ấy sống chung một nhà với Mia, hiển nhiên là em ấy hiểu em thích gì nhất hơn là anh và David.

David cũng chạy tới và kéo tay cô dắt đến ghế chủ trì. Samantha giúp Mia kéo ghế và ấn vai cô ngồi xuống.

- Trước khi chúng ta chính thức nhập tiệc, thì chị Mia có ba lá thư này.

David nói rồi đưa cho cô ba cái phong thư, đều được niêm phong bằng những con dấu khác nhau.

Mia nhận lấy chúng, và mở ra chiếc phong bì đầu tiên.

"Gửi Mia bé con,

Trước đây là do cô không chu đáo, đã để cho con phải sống trong uỷ khuất cùng cực suốt những năm con còn bé mà không biết. Cô rất xin lỗi con. Gửi thiếu nữ đã tròn 18 tuổi ngày hôm nay, cô chúc con có một ngày sinh nhật thật vui vẻ bên cạnh những người trân quý. Hi vọng rằng tương lai của con sẽ được lấp đầy bằng những ký ức hạnh phúc, đủ để thay thế cho một quá khứ đầy nuối tiếc kia.

- từ Selina."

Mia mở lá thư tiếp theo.

"Gửi người bạn gái tuyệt vời nhất của anh - Mia,

Anh thật sự rất tức giận rằng anh không thể trở về và cùng em tổ chức sinh nhật năm nay, dù đây là dịp đặc biệt nhất từ trước giờ - Mia đã tròn 18 tuổi. Nhưng anh sẽ lấy 14 năm kia là một thành tựu vẻ vang, rằng anh vốn là người duy nhất tổ chức sinh nhật cho em. Anh vẫn còn nhớ lần đầu tiên tổ chức nó, em đã hỏi anh với một vẻ mặt ngây ngô: 'Tớ có ngày sinh nhật sao?'. Anh đã chẳng thể nói với em rằng anh đã đau lòng biết mấy, thay vào đó, anh chỉ có thể nói: 'Đương nhiên! Sinh nhật của cậu là ngày 13 tháng 11 đó!' để cho em biết rằng em cũng có một ngày để hân hoan cho sự ra đời của mình. Từ đó trở đi, chúng ta đều trải qua ngày đặc biệt này cùng với nhau, và anh luôn luôn ghi tạc trong trí nhớ của mình những nụ cười của em, và những đổi thay của em qua từng năm. Từ khi đến ma giới, em đã không còn để ý đến ngày này vì em muốn hoà nhập với văn hoá của ma cà rồng. Nhưng riêng anh, anh ước gì chúng ta cũng sẽ giống như mọi năm trước đây, đều sẽ có thể cho em một bữa tiệc mừng, vì mỗi một năm em còn tồn tại trên cõi đời này đều là những cột mốc quan trọng đáng để vui mừng không kém gì những lễ hội lớn nào khác.

Anh biết, trong lòng em luôn canh cánh đến việc khoảng cách tuổi tác giữa em và mọi người xa tới nhường nào. Nhưng em không cần lo lắng đâu. Cho dù em có bao nhiêu tuổi đi chăng nữa, thì bây giờ em cũng chính thức được xem là một người thanh niên giống như bọn anh rồi. Vậy nên là, chúc mừng sinh nhật 18 tuổi của em. Hãy tận hưởng thật vui vẻ cùng mọi người nhé. Anh ở bên nhân giới này cũng sẽ khui một chai rượu để cùng em chung vui.

Anh yêu em rất nhiều.

- từ Evan."

Và Mia tiến tới tấm thư thứ ba.

"Kính gửi Công chúa điện hạ,

Chúc ngài sinh thần vui vẻ.

- từ Josh Danville."

- Pfft...!

Cái giọng văn trịnh trọng gì thế này?

Mia không thể không phụt cười ra một tiếng. Thế nhưng, trái ngược với nụ cười in đậm trên môi mình, đôi mắt của cô lại ngấn lệ, và những giọt nước mặn nồng cứ chảy thành dòng và đọng lại dưới cằm, nhỏ lã chã.

- Aaa!! Chị Mia sao lại khóc rồi???

David sốt sắng chồm người lên, cậu lập tức rút khăn lụa từ túi áo của mình và với cánh tay tới lau mặt cho Mia.

- Ngài David, đó gọi là "Giọt nước mắt hạnh phúc" đấy.

Samantha cười và giải thích cho David hiểu.

- Ủa? Khi hạnh phúc thì cũng có thể khóc hả? Ta tưởng chỉ có đau đớn và sướng—

- David, im lặng là vàng.

Kyle chen ngang với một vẻ mặt hiền từ thánh thiện. David nhăn mặt khinh bỉ, nhưng rồi cậu cũng không nói tiếp những gì mình định nói nữa.

Mia lau mặt mình xong xuôi, cuối cùng cũng mở miệng:

- Cảm ơn mọi người...! Mia thật sự... rất vui...!

Mia chưa từng trải qua cảm giác ấm lòng đến nhường này bao giờ.

Ra đây chính là niềm hạnh phúc đến từ những người yêu thương mình vì chính bản thân mình.

- Mà này chị Mia, chị đã ước điều gì thế?

Samantha không nhịn được mà tò mò hỏi. Nhưng đáp lại chỉ là một cái cười nhe răng tinh quái của Mia:

- Bí. Mật!

Mia đã ước, rằng tất cả mọi người mà cô yêu quý, và cô, kẻ đã nhận được sự yêu quý của mọi người, đều sẽ có được hạnh phúc viên mãn nhất.

Nhất định nó sẽ trở thành sự thật.

Lần này. Nhất định là thế.




A/N: 11/7/2022, 14h37.

Extra mới này được viết ra vì cảm hứng nhất thời thôi, nhưng tui nghĩ là tại sao lại không xem nó như một chương đặc biệt kỉ niệm cho sự tái bản 2022 của bộ truyện nhỉ? Tui nghĩ là về sau sẽ còn một vài cái extra nữa, song song với những mẩu chuyện nhỏ để tấu hề với mọi người 🤣🤣

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net