Truyen30h.Net

Thiên Tài Tiểu Độc Phi - VTT (P3 365-560)

Chương 404: Vương phi giận đùng đùng

Vincy98

~ Editor: Vincy98 ~ Vote ⭐️ tăng động lực nha!

Có đôi lời gọi là "chỉ cho Quan gia đốt lửa, không cho Dân chúng thắp đèn". Câu này dùng để hình dung tính tình Long Phi Dạ bá đạo lại quá thích hợp.

Hắn bảo thủ, tựa hồ cũng là dùng để muốn yêu cầu người khác, cũng không thích hợp ở trên người mình.

Lúc này trên hồ băng, hai phe thế lực, ít nhất có trăm người. Toán bộ đều nhìn, hắn lại làm theo ý mình, khi dễ Hàn Vân Tịch, khi dễ một cách phi thường say mê.

Ngay từ đầu Hàn Vân Tịch còn có chút khó vì tình, nhưng dần dần, miệng lưỡi Long Phi Dạ khiêu khích, không bằng bất cứ giá nào. Vui vẻ như vậy, nên ăn mừng một trận thật tốt!

Long Phi Dạ là "Cổ nhân" cũng cởi mở, nàng còn không tự nhiên cái gì?

Nhiều người nhìn hơn nữa, cũng tùy bọn hắn nhìn đi! Ngược lại, hai người bọn họ là vợ chồng hợp pháp, cũng là chuyện hợp tình hợp lý, lại hợp pháp!

Rất nhanh, Hàn Vân Tịch liền thoải mái đáp lại Long Phi Dạ. Miệng lưỡi tương để, tựa hồ vừa chống lại, vừa tựa như trêu đùa. Liêu bát đắc, Long Phi Dạ không ngừng thêm tấn công mạnh mẽ, càng hôn càng sâu.

Bách Lý Minh Hương là mắc cỡ đỏ bừng mặt, không dám nhìn nữa. Ngay cả đại nam nhân cũng không ít người ngượng ngùng, rối rít dời đi tầm mắt.

Làm theo ý hai người, nhìn cũng thật là mãn nhãn!(1)
( chú thích
(1)    Mãn nhãn: đã mắt. )

Bên này hôn say đắm, bên kia Ngư Phu khí thế ngất trời quăng lưới bắt cá. Đục một cái lổ thủng lớn như vậy, bắt cá so với bắt từ trong mắt cá cũng nhanh hơn rất nhiều.

Tất cả mọi người không biết bình Dược của Hàn Vân Tịch là cái gì. Nhưng nhìn từng con cá vẫn nhảy nhót tưng bừng, liền chứng minh bình Dược không phải là độc dược.

Thật ra bình Dược kia của Hàn Vân Tịch đúng là độc dược. Là một loại mồi câu cùng mùi thơm, cô đọng, tương tự độc dược. Một chai nhỏ đủ để ô nhiễm khắp hồ nước nước hồ.

Loại chất độc này, thời gian để độc phát rất dài, ít nhất phải một hai ngày mới có thể độc phát. Hơn nữa, cơ thể cá hấp thu lượng độc vô cùng nhỏ. Cho nên, sau khi con cá trúng độc, chỉ xuất hiện triệu chứng nhẹ mà thôi. Cho dù bị người ăn, cũng không khiến cho cơ thể con người bị ngộ độc.

Cho dù Quân Diệc Tà là cao thủ trong độc giới cũng không phát hiện. Bởi vì độc dược này vốn là đến từ hiện đại.

Trong thời gian một, hai ngày, con cá bắt vớt lên đã sớm bị Băng Phong. Ai còn nhìn thấy tình trạng con cá bị nóng nảy dị thường?

Về phần cá trong hồ băng, có thể thấy tất cả đều chật chội, ở mặt nước thiếu dưỡng khí, vốn đã nhảy nhót tưng bừng, muốn nhìn cũng không ra dấu hiệu bất thường.

Nếu nói Hàn Vân Tịch dùng mồi câu, cũng không quá đáng.

Ngay từ đầu Quân Diệc Tà còn nhìn chằm chằm Long Phi Dạ cùng Hàn Vân Tịch. Nhưng thấy bọn họ cảm xúc mạnh mẽ như thế, cuối cùng, chính hắn cũng không tự chủ dời tầm mắt đi.

Hắn phí nhiều sức lực là muốn lấy được tiền đặt cuộc với Hàn Vân Tịch, đổi giải dược. Ai biết, chỉ lát nữa là phải thành công, lại thất bại trong gang tấc!

Không cam lòng, quả thực không cam lòng!

"Buông ta ra!" Hắn thấp giọng.

"Khang Vương điện hạ, đảo Ngư Châu cấm võ, ngươi ngàn vạn lần không thể dính vào." Âu Dương Ninh Nặc thấp giọng nhắc nhở.

"Bản vương nhớ đây! Ngươi buông tay!" Đáy mắt Quân Diệc Tà thoáng qua một vệt âm hiểm, lạnh lùng nói.

Dù sao Âu Dương Ninh Nặc cùng Quân Diệc Tà là đồng hành. Quân Diệc Tà một khi làm trái quy củ đảo Ngư Châu, hắn cũng sẽ bị dính líu, hắn vẫn không buông tay.

Lúc này, Long Phi Dạ đã buông ra Hàn Vân Tịch. Hàn Vân Tịch cúi đầu thẹn thùng, trong chớp mắt ấy, tuyệt mỹ được không cách nào hình dung.

Long Phi Dạ mắt nhìn xuống nàng, mâu quang thật sâu, đen mấy phần, tựa như muốn ăn thịt người.

Phi thường ngoài ý muốn của hắn, nữ nhân này lại đáp lại hắn, thật lớn mật!

Hàn Vân Tịch biết Long Phi Dạ đang nhìn nàng, cũng rất rõ ràng chính mình vừa mới làm gì.

Lúc trước, nàng cũng không xác định, nhưng khoảng thời gian này, nàng cơ hồ có thể xác định tâm ý điện hạ.

Tình yêu nam nữ, không thể bình thường hơn được, sợ cái gì?

Cho dù là mắc cỡ, mặt đỏ bừng, nàng cũng lớn mật ngẩng đầu, tiến lên đón ánh mắt Long Phi Dạ. Khuôn mặt lộ ra sự cưng chiều, cười đặc biệt kiêu ngạo, "Điện hạ, Thần Thiếp thắng đẹp không?"

Long Phi Dạ đầu tiên là sững sờ, ngay sau đó cười lên ha hả, "Đều rất đẹp!"

Là sao?

Hàn Vân Tịch hỏi là chuyện bắt cá. Nhưng Long Phi Dạ trả lời lại không chỉ có sự tình bắt cá, còn có chuyện nàng vừa mới hôn đáp lại hắn.

Hàn Vân Tịch không biết nói cái gì cho phải!

Hai người này là vợ chồng tình tứ, coi như là liếc mắt đưa tình. Ngược lại, tất cả mọi người ở quanh mình đang nhìn.

Đang lúc bọn hắn nhìn nhau, một tiếng cười lạnh khinh thường cắt đứt bọn họ, "Hàn Vân Tịch, mùi vị cũng bất quá chỉ như vậy."

Nói lời này, trừ Quân Diệc Tà sẽ còn ai?

Nhịp tim Hàn Vân Tịch lạc một chút, lập tức trợn mắt nhìn sang. Tên súc sinh này có ý gì?

Sắc mặt Long Phi Dạ đại biến, đột nhiên xoay người nhìn, tức giận, "Quân Diệc Tà, ngươi có ý gì?"

Quân Diệc Tà nói những lời này, không khỏi quá phức tạp!

Tất cả mọi người đều khiếp sợ tại chỗ. Mặc dù không tưởng tượng nổi cũng không dám tưởng tượng. Nhưng mọi người vẫn không nhịn được mà suy đoán.

Quân Diệc Tà nói như vậy, chẳng lẽ, hắn cũng hưởng qua "mùi vị Hàn Vân Tịch"?

Trừ cái ý này, còn có thể là ý gì?

Trừ loại tình huống này, còn có tình huống gì có thể để cho hắn nói ra lời như vậy?

Ánh mắt mỗi người đều phi thường phức tạp. Ngư Phu cũng đều rối rít dừng lại, khiếp sợ nhìn hướng bên này.

Chuyện này, chuyện lớn ngút trời!

Loại sự tình này, đối với phụ nữ mà nói chính là làm nhục lớn nhất. Đối với đàn ông là sự sỉ nhục lớn nhất!

Đáy mắt Âu Dương Ninh Nặc thoáng qua một vệt phức tạp. Hắn giờ mới hiểu được Quân Diệc Tà vừa mới nói câu kia "Bản vương nhớ" là ý gì.

Đảo Ngư Châu cấm võ, cho nên cho dù Quân Diệc Tà làm gì, Long Phi Dạ cũng không thể bắt hắn.

Nghĩ điểm, Âu Dương Ninh Nặc giống như là chạm phải điện, vội vàng buông tay Quân Diệc Tà ra. Giống như muốn phủi sạch quan hệ với hắn.

Người này không thật đã làm gì chứ? Lần này chơi không khỏi cũng quá lớn sao?

Long Phi Dạ cũng không phải là người dễ trêu chọc như vậy!

Thành công thu hút sự chú ý của Long Phi Dạ, khóe miệng Quân Diệc Tà ý châm chọc nồng hơn, "Có ý gì? Chính Tần Vương phi nương nương rõ ràng nhất."

"Quân Diệc Tà, miệng lưỡi của ngươi ăn nói sạch sẽ cho ta!"

Hàn Vân Tịch giận dữ, bước dài vọt tới trước mặt Quân Diệc Tà. Tay nâng lên thành một nắm, kém một tí tẹo nữa liền hạ xuống mặt hắn, nhưng cuối cùng nàng lại nhẫn nhịn!

Bàn tay nắm thành quả đấm, nàng hung hăng bỏ giữa không khí.

Một tát này tát xuống, nàng và Long Phi Dạ, đoàn người, sẽ thất bại trong gang tấc. Bởi vì vi phạm cấm kỵ của đảo Ngư Châu. Chẳng những sẽ bị đuổi đi, hơn nữa một con cá cũng không thể mang đi.

Dù có giận, nàng không thể trúng quỷ kế của Quân Diệc Tà.

Nhưng hành vi giận dữ của nàng, vừa vặn để cho mọi người nhìn trợn mắt hốc mồm. Tần Vương Phi phản ứng quá gay gắt. Chẳng lẽ, giữa nàng và Quân Diệc Tà... Thật sự có chút gì?

"Vương phi nương nương kích động cái gì, chuyện ban đầu... Ha ha." Quân Diệc Tà muốn nói lại thôi, ngược lại, càn rỡ cười to.

Long Phi Dạ nắm tay thành quả đấm, tiếng xương "Khanh khách" vang dội, "Quân Diệc Tà, rốt cuộc ngươi có ý gì?"

Quân Diệc Tà giơ cao cằm, khiêu khích, nhìn bằng nửa con mắt, phách lối nói, "Ý trên mặt chữ, mùi vị Tần Vương Phi cũng chỉ có như vậy!"

"Không phải, hắn nói như vậy!" Hàn Vân Tịch vội vàng giải bày.

Lời vừa ra khỏi miệng, nàng liền hối hận. Quân Diệc Tà thật ra không nói gì, nàng giải thích như vậy, ngược lại có chút giấu đầu lòi đuôi.

"Ha ha, Tần Vương Phi, Bản vương đâu có nói là gì đâu?" Quân Diệc Tà cười lớn.

Liên quan tới sự kiện kia, mặc dù Quân Diệc Tà không làm thật. Nhưng là nữ nhân, Hàn Vân Tịch vẫn thua thiệt, Long Phi Dạ mất mặt mũi.

Ở nơi này, trước mặt bao nhiêu người công khai, một khi chọc ra, Long Phi Dạ không còn chút thể diện nào.

Khá lắm Quân Diệc Tà. Hôm nay ngươi dám đem thị phi chọc ra?

Việc đã đến nước này, Hàn Vân Tịch cũng vô lực giấu giếm. Nàng chỉ có thể đối mặt.

"Quân Diệc Tà, ngươi đánh không lại độc của Bản vương Phi, bức bách Bản vương Phi giao ra giải dược không thành công. Lại có ý đồ một vốn một lời quấy rối để uy hiếp Bản Vương phi. Bản vương Phi may mắn được người cứu giúp, mới có thể bảo toàn thuần khiết. Ngày hôm nay, ngươi đánh không lại Tần Vương, kéo chuyện xưa ra nói, đơn giản là không biết xấu hổ!" Hàn Vân Tịch tức giận chỉ trích, thản thản đãng đãng.

Ai ngờ, tiếng nói vừa dứt, Quân Diệc Tà liền cười lên ha hả, "Bảo toàn thuần khiết? Tần Vương Phi ngươi... Chắc chắn chứ?"

Quân Diệc Tà vừa nói, toàn trường yên lặng như tờ, an tĩnh. Chỉ còn lại tiếng nước chảy và tiếng con cá nhảy trong hầm băng.

Sắc mặt Long Phi Dạ lạnh tới cực điểm, cả người cũng an tĩnh tới cực điểm.

"Quân Diệc Tà, ngươi câm miệng cho ta!" Hàn Vân Tịch tức giận.

"Thế nào, Tần Vương Phi sợ Bản vương nói cái gì không nên nói sao?"

Quân Diệc Tà ha ha cười lớn. Hàn Vân Tịch thông minh đi nữa, đối mặt loại sự tình này, còn có thể làm gì được hắn?

Loại chuyện này là yêu cầu chứng cớ, nàng là con gái đã gả chồng. Phải đi nơi nào tìm chứng cứ chứng minh chính mình thuần khiết?

Hàn Vân Tịch giận đến đỏ con mắt. Nàng biết, Quân Diệc Tà là thành tâm vu hãm, loại sự tình này, nàng trăm miệng cũng không thể bào chữa.

Tin tưởng nàng, tự nhiên sẽ tin tưởng. Không tin nàng, nàng giải thích cũng bằng không.

Hàn Vân Tịch nhìn hướng Long Phi Dạ, lại thấy Long Phi Dạ cũng đang nhìn lại hướng nàng, mâu quang giá lạnh kinh người.

Trong lòng nàng căng thẳng, há hốc mồm, còn muốn giải thích. Nhưng cũng không biết tại sao, liền không nói gì.

Rõ ràng là vừa mới còn răng môi Giao Dung, thâm tình tác hôn. Vì sao lúc này ánh mắt xa lạ như vậy?

Long Phi Dạ, ánh mắt của chàng là ý gì?

Nghi ngờ sao? Trách cứ sao?

Cho nên, chàng không tin ta nói sao?

Sự kiện kia, nếu không phải bởi vì chàng nóng lòng cứu Đoan Mộc Dao. Ta cũng không trở thành mục tiêu bị Quân Diệc Tà uy hiếp!

Thái độ bây giờ của chàng là ý gì?

"Nhìn dáng dấp, có thể chuyện này Tần Vương không biết gì, ha ha." Quân Diệc Tà nói năng tùy tiện, giọng lộ ra ý vị thâm trường.

Ánh mắt Long Phi Dạ lạnh lùng, dần dần híp lại thành một đường thẳng. Cả người tản mát ra sát khí kinh người. Vốn xung quanh đã lạnh giá, nhiệt độ chợt giảm xuống, mọi người cũng không nhịn được gợi lên rùng mình.

Hàn Vân Tịch cũng lạnh. Nàng không chỉ lạnh thân thể, còn có tâm.

Long Phi Dạ, chàng làm cho người ta rất thất vọng!

Hàn Vân Tịch tâm hung ác, quyết tuyệt tránh ánh mắt Long Phi Dạ. Mắt lạnh nhìn hướng Quân Diệc Tà. Ngay trước mặt mọi người, nàng cởi xuống áo choàng hồ ly cừu, hung hăng xắn tay áo lên, đem cánh tay ngọc giơ cao.

Cánh tay ngọc đều đặn, thon dài, phu như ngưng chi. Trên tay có một viên huyết thủ cung sa đỏ như lửa, có thể thấy rõ ràng.

"Quân Diệc Tà, Bản vương Phi thuần khiết ở chỗ này! Nhìn rõ ràng! Gây rối không thành công, lại ác ý làm nhục, tâm ngươi làm từ thứ gì? Ngươi đối phó với một người đàn bà như vậy, ngươi tính gì là nam nhân?" Hàn Vân Tịch nghiêm nghị chất vấn, chữ chữ vang vang.

Áo nàng đơn bạc, bóng người gầy nhỏ, nhưng lại thản thản đãng đãng, ngạo cốt bất phàm. Cánh tay giơ cao, thẳng như vậy, lại làm cho người ta một loại cảm giác Đỉnh Thiên Lập Địa.

Xung quanh hoàn toàn yên tĩnh. Ngay cả Quân Diệc Tà cũng không tự chủ yên lặng...

Tất cả mọi người đều nhìn dấu đỏ trên cánh tay Hàn Vân Tịch. Sau khi khiếp sợ cũng không bằng nàng. Tâm can nàng đau nát.

Lời đồn đại Tần Vương Phi được Tần Vương thịnh sủng, chấp chưởng Tần Vương Phủ. Có ai nghĩ được, nữ nhân này quả là trong sạch, thân con gái sạch sẽ?

~ Editor: Vincy98 ~ Vote ⭐️ tăng động lực nha!
———————————————————————
Tớ đã dịch thì sẽ cưng nam nữ chính đến tận trời, chương này dịch cũng đau lòng chút nên vẫn để hình hun hun cho tình cảm 😿
QDT là thằng bệnh hoạn 😿
Hãy thả 🌟 ủng hộ và góp ý cho tớ nhé các cậu 🌈
Tết dương lịch các cậu muốn quà không ✨
Hai chương/ngày từ 31 sang mùng 1 ⚡️⚡️⚡️⚡️💥🔥💥
Bình luận ý kiến, từ 15 người đồng ý thì tớ post 🔥 chốt trước 00h ngày 31/12/2018 nhaa để tớ còn chuẩn bị 🔥

——————————————————————-
Hình sưu tầm về nốt "Thủ Cung Sa"
(Nguồn Sưu Tầm)

Thủ cung sa là gì và có từ khi nào?

Thủ cung sa là dấu vết màu đỏ để chứng tỏ người con gái còn trinh tiết, được biết đến trong truyền thuyết, tác phẩm văn học hay một số sử liệu Trung Quốc. Thậm chí, dạo gần đây trong các tác phẩm điện ảnh cổ trang Trung Hoa, chi tiết thủ cung sa cũng được đưa vào. Dấu vết này xuất hiện trên tay của những nữ nhân để chứng minh sự trinh trắng của họ và nó sẽ không bao giờ biến mất cho đến khi nữ nhân đó chính thức trở thành "đàn bà".


Cách tạo ra thủ cung sa bằng chu sa, tắc kè

Cũng trong sách "Bác vật chí" thời nhà Tấn còn ghi chép rõ nguồn gốc và cách bào chế thủ cung sa như sau: Người ta dùng 7 cân chu sa (một loại khoáng vật của thủy ngân có sẵn trong tự nhiên, có màu đỏ rất đẹp) để nuôi thạch sùng trong 90 ngày, sau đó cơ thể thể thạch sùng sẽ dần dần biến thành màu đỏ máu. Tiếp theo, người ta sẽ đem chúng đi xay nhỏ, được một thứ nước màu đỏ, đặc sệt. Dùng thứ nước này chấm vào cơ thể các nữ nhân trinh trắng thì nó sẽ tạo thành một vết son đỏ tươi và không bao giờ biến mất cho đến khi những nữ nhân đó có quan hệ chăn gối. Vết son đó được gọi là thủ cung sa.


~ Editor: Vincy98 ~ Vote ⭐️ tăng động lực nha!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net