Truyen30h.Net

Tôi Là Đế Vương

CHAP 143: XUNG ĐỘT BÊN TRONG (3)

RedChannel1

****

Lịch sử không khác gì một tấm bảng với những phương trình và kết quả đã được viết trên nó một cách hoàn hảo.
Mặc dù cậu ấy đã biết điều đó vào thời điểm đó, nhưng những điều dường như không đáng kể thường là nguyên nhân hoặc là điểm khởi đầu của những sự kiện cực kỳ lớn khi được nhìn lại.
Và khi những thứ dường như không đáng kể và những thứ dường như không liên quan chồng chất lên nhau, chúng sẽ sớm trở thành lịch sử.

  - Cái thứ gọi là lịch sử to lớn và nặng nề hơn mình tưởng.

Roan thở dài.
Cậu muốn lắc cái bảng đã được thiết lập một cách hoàn hảo cái được gọi là lịch sử.
Không, chính xác là, cậu muốn lật tấm bảng mà nó sẽ trở thành lịch sử.

  - Hoàng tử Reitas không thể trở thành vua của vương quốc Pershion như trong kiếp trước.
 
Vì điều đó, cậu đã cố gắng cứu Manus Pershion.

  - Hoàng tử Manus không cần phải trở thành vị vua tiếp theo. Nhưng ít nhất, anh ta phải....

Khi suy nghĩ của cậu đến điểm đó.

  - Ngài ấy đã không cố gắng lắng nghe, đúng không thưa ngài?

Harrison và Brian hỏi với khuôn mặt hơi sốc.
Roan gật đầu thay vì trả lời.
Mặt khác, Clay có một cái nhìn khá bình tĩnh.

  - Nếu ngài ấy đã có những phản ứng khá dữ dội đối với câu hỏi của lãnh chúa thì....

Anh ta nói với một giọng thờ ơ.

  - Vậy thì điều đó có nghĩa là hoàng tử Manus đã tự mình nhận ra vấn đề phức tạp giữa mình và hoàng tử Reitas.
  - Đúng như dự đoán, nó là như vậy....

Roan nở một nụ cười cay đắng và thở dài.
Tâm trạng của cậu trở nên nặng nề.
Clay, người vẫn còn trầm ngâm, mở miệng với một biểu hiện kỳ lạ.

  - Thưa lãnh chúa. Đây là điều tôi muốn nói với ngày ngây bây giờ vì tình hình đã trở nên như thế này và trên thực tế, tôi đã có một vài điểm nghi vấn kể từ khi tôi nghe về công việc lần này.

Roan lặng lẽ nhìn chằm chằm vào Clay như muốn nói với anh ta nói điều đó.
Clay mỉm cười yếu ớt và tiếp tục lời nói của mình.

  - Nếu mục tiêu là một sự kết giao với một quốc gia xa xôi và tấn công những quốc gia ở gần, thì tình hình hiện tại như vậy là đủ. Mặc dù vua Pershion không đủ năng lực và tình bạn giữa Hoàng tử Reitas và Hoàng tử Kallum rất thân thiết, nhưng những người kết nối lại mối liên hệ bị cắt đứt giữa hai quốc gia là chúng ta. Bất cứ ai và mọi người sẽ nhận ra hành động đó.

Đây là sự thật.
Vua Pershion bất tài đã trao cho họ một lá thư với nội dung về củng cố tình hữu nghị hai nước.
Điều này là do hoàng gia cũng như nhiều quý tộc cảm thấy nguy hiểm  trong cuộc xâm lược của vương quốc Byron và Istel lần này.
Như Clay đã nói, tình hình là họ sẽ có công lớn ngay cả khi họ trở về lúc này.

  - Bây giờ, không cần thiết chúng ta phải đi ra khỏi con đường mà chúng ta đã đi chỉ vì một người xa lạ. Đặc biệt là hoàng tử Manus, một hoàng tử ở một quốc gia xa xôi. Hơn nữa, Hoàng tử Reitas hiện cũng đang nhắm đến mạng sống của lãnh chúa. Mặc dù tình hình hoàng tử Manus rất đáng thương, nhưng sự an toàn của lãnh chúa quan trọng hơn từ vị trí của chúng tôi. Tôi nghĩ sẽ tốt hơn nếu chúng ta rút lui vào thời điểm này và trở về vương quốc của mình.

Nghe những lời đó, Harrison và Brian gật đầu.
Theo báo cáo của Clay, Reitas đã lên kế hoạch để yêu cầu Roan thực hiện một bài giảng ở học viện.
Tất nhiên, đó là một cái bẫy.

  - Vì thế....

Roan đã quan tâm đến Manus quá mức cần thiết.
Bởi vì tài năng của anh ấy nổi bật sao?
Mặc dù vậy, anh ta là một hoàng tử nước ngoài.
Từ vị trí của vương quốc Rinse, anh ta là một người có thể biến thành kẻ thù bất cứ lúc nào.
Lời nói của Clay tiếp tục.

  - Với nhiều kết quả như vậy, ngay cả hoàng tử Simon cũng sẽ hài lòng. Nếu hoàng tử Manus phản ứng dữ dội như vậy, thì chúng ta hãy rời đi vào thời điểm này. Nếu chúng ta ở lại lâu hơn, chúng ta có thể bị ám sát bởi Hoàng tử Reitas.

Nghe những lời đó, Roan từ từ lắc đầu.

  - Không. Chúng ta phải cứu anh ấy.

Giọng cậu bình thản nhưng kiên quyết.
Hơi nhăn mày, Clay thận trọng hỏi.

  - Có lẽ có một mục tiêu khác nữa sao, thưa ngài?
  - Điều đó……

Roan nhìn qua lại giữa Clay, Harrison và Brian, rồi nói nhỏ nhẹ.

  - Ta sẽ nói cho anh biết vào một hôm nào đó. Còn bây giờ, chưa phải lúc.
  - Hmm.

Clay phát ra một tiếng than thở.
Mặt khác, Harrison và Brian từ từ gật đầu và sau đó không còn quan tâm nữa.
Nhìn họ, Roan thầm thở dài.

  - Mình không thể nói với họ về tương lại một cách thiếu suy nghĩ được và....

Một cái nhìn hơi phức tạp phản chiếu trên khuôn mặt của cậu.

  - Một khi hoàng tử Reitas leo lên ngai vàng, tiếp theo sẽ là hoàng tử Kallum Rinse.

Lý do quyết định khiến hoàng tử thứ ba Kallum Rinse có thể bước lên trước hai anh trai và leo lên ngai vàng.
Đó là bởi vì có sự giúp đỡ của Reitas.
Reitas, người đã lên ngôi trước Kallum, đã ủng hộ và ủng hộ một cách quyết liệt người bạn Kallum của mình.

  - Mình đã hoàn toàn không nhận ra điều đó ở kiếp trước, nhưng bây giờ, khi mình nhìn vào điều đó...

Đó là một thứ được thiết lập rất tốt trên tấm bảng lịch sử.
Khi Reitas trở thành vua của vương quốc Pershion, Kallum đã sử dụng nguyên tắc kết bạn với một quốc gia xa xôi và tấn công những quốc gia ở gần họ.
Không, trên thực tế, nó còn gần hơn với một liên minh quân sự.
Cùng với Reitas, Kallum tấn công Vương quốc Byron từ miền Nam và miền Tây và lấy hàng chục lâu đài.
Từng chữ một, đó là một thành tích quân sự đáng kinh ngạc.

  - Khi Hoàng tử Kallum chiến thắng hết lần này đến lần khác trong cuộc chiến với Vương quốc Byron, công tước Francis Wilson, người của phe trung lập, đã gia nhập phe của hoàng tử Kallum.

Trong nhiều thế hệ, gia tộc công tước Wilson, đã có sự thù địch đáng kinh ngạc đối với Vương quốc Byron.
Đặc biệt là trong trường hợp của Francis, sự thù địch của ông ta đã bị kích động đặc biệt vì cha ông ta đã mất trong một cuộc chiến với vương quốc Byron.

  - Hoàng tử Kallum lúc đó trở nên thân thiết trong mắt ông ấy.

Cuối cùng, sự cân bằng giữa bốn công tước của vương quốc đã sụp đổ, và cuộc cạnh tranh ngai vàng đã nghiêng về phía Kallum.

  - Và với việc hoàng tử Tommy đột ngột qua đời và vua Reitas Pershion đang trên đà chiến thắng, cuối cùng ngai vàng đã trở thành của hoàng tử Kallum.

Và như thế, Simon đã trở thành một vị vua Điên.

  - Và nếu ta nhìn vào hoàng tử Reitas và hoàng tử Manus ở tình hình hiện tại....

Cảm giác như thể cái chết của Manus và Tommy, có liên quan sâu sắc đến Reitas và Kallum.
Manus chết, Reistas lên ngôi.
Sự gia tăng các vệ tinh ủng hộ Kallum, Tommy chết, Kallum lên ngôi.
Và.
Kỷ nguyên của Đại Chiến.
Cảm giác như thể những thứ dường như không liên quan đến nhau, chỉ trong nháy mắt những sự kiện mà Roan không nhận thấy ở kiếp trước tất cả được quện lại với nhau như một.
Đó thực sự là một tấm bảng lịch sử được thiết lập quá xuất xắc.
Và như thế, nó đã trở thành lịch sử.

  - Nếu hoàng tử Kallum lên ngôi, mình sẽ bị đuổi tới góc tường.

Không có lý do gì, Kallum sẽ để Roan, một phụ tá của hoàng tử Simon còn sống.
Chính xác là anh ta đã từng cố gắng lấy mạng của Roan.

  - Mình phải giữ hoàng tử Manus sống sót.

Cái chết của Manus sẽ trở thành điểm khởi đầu của mọi thứ.
Cậu ta định ngăn chặn điều đó.
Cậu ấy muốn thay đổi lại lịch sử ở kiếp trước.

  - Và....

Ánh sáng trong mắt Roan, bình tĩnh chìm xuống.
Có thêm một lý do mà cậu ta đang cố gắng cứu Manus.

  - Nếu mình sẽ ở lại làm cấp dưới của hoàng tử Simon, hoàng tử Manus có thể không cần thiết. Vì mình chỉ cần can thiệp vào hoàng tử Kallum như bây giờ. Nhưng để mình trở thành một đế vương....

Cậu ấy cần Manus.
Giấc mơ của cậu là trở thành một vị vua.

  - Với tình hình hiện tại, mình nên xây dựng một nền tảng với lãnh thổ Tale là trung tâm.

Có nghĩa là nếu cuối cùng cậu ta trở nên lớn mạnh hơn, cậu ấy có thể đụng độ với vương quốc Rinse.
Cho dù đó là thông qua một quá trình hay phản quốc, hay liệu người mà cậu ta đụng độ sẽ là Simon, Tommy hay Kallum.
Thì đối với Roan, vương quốc Rinse là một bức tường mà một ngày nào đó cậu phải vượt qua nó.

  - Khoảnh khắc mình thành lập một quốc gia. Tất cả vương quốc xung quanh sẽ trở thành kẻ thù của mình.

Nếu tình hình trở nên như vậy, sẽ có giới hạn trong việc tìm kiếm người ủng hộ trong vương quốc Rinse.
Và nó cũng tương tự đối với vương quốc Istel và vương quốc Byron khá rõ ràng.
Một khi nó trở thành cuộc chiến của một vương quốc chống lại một vương quốc, một vị vua chống lại một vị vua, anh ta cần một người ủng hộ thích hợp.
Đối với Roan, Manus là người có khả năng trở thành một người ủng hộ cậu như thế.

  - Anh ấy là người nổi bật nhất trong số những người mình hiện có thể kết bạn vì điều đó.

Tất cả mọi thứ là một động thái chuẩn bị cho tương lai.
Một động thái chuẩn bị cho một tương lai của một vị vua.
Tất nhiên, cậu ấy đã không biết rằng tình hình sẽ diễn ra như thế này.
Đó thực sự là một mối nguy hiểm đáng ghờm.
Nhưng nếu cậu ta nghĩ về nó khác đi, đó cũng là một cơ hội tuyệt vời.

  - Nếu mình có thể giải quyết dứt điểm vấn đề này, thì vị trí ngôi vua trong tương lai sẽ là của Manus.

Một khi cậu sắp xếp suy nghĩ của mình xong, một quyết tâm thậm chí còn kiên quyết hơn hồi nãy nảy sinh.

  - Mình phải cứu Hoàng tử Manus.

Ngay lúc đó, cậu nghe thấy giọng cùa Clay.

  - Nếu ngài thực sự muốn cứu hoàng tử Manus nhiều như vậy, chúng ta sẽ cần phải nhanh lên, thưa lãnh chúa. Có vẻ như hoàng tử Reitas, hầu như đã hoàn thành công việc chuẩn bị của họ như ngài biết đấy.
  - Hmm.

Với một biểu hiện trầm ngâm. Roan gật đầu.

  - Tôi phải đi gặp anh ta thêm một lần nữa.
  - Thưa ngài, ngài lại đi gặp anh ấy mặc dù biết sẽ bị đuổi đi như lúc trước sao ?

Harrison hơi nhíu mày.
Đối với anh ta, Roan quan trọng hơn Manus.
Roan mỉm cười yếu ớt và đứng dậy khỏi chỗ ngồi của mình.

  - Cái gọi là thể diện không quan trong khi chúng ta cứu người.
  - Nhưng thưa lãnh chúa....

Harrison và Brian gọi Roan với vẻ mặt căng cứng.
Roan gật đầu như muốn nói nó không sao, rồi quay sang Clay.

  - Clay, anh hãy quan sát hành động của hoàng tử Reitas tỉ mỉ hơn nữa.
  - Vâng. Tôi đã hiểu.

Clay nhẹ nhàng cúi đầu xuống.
Roan sau đó bước các bước chân ra khỏi văn phòng.
Vì tình hình là như vậy nên cậu phải đi tìm Manus một lần nữa.
Khi cậu ấy vừa ra khỏi nhà.

  - Hử?

Mắt Roan mở to.
Bên ngoài cánh cửa, một khuôn mặt quen thuộc có thể được nhìn thấy.

  - Hoàng tử Manus.

Chàng trai trẻ đứng trong bóng tối là Hoàng tử Manus Pershion.
Roan nhanh chóng cúi đầu xuống.
Manus, người đang nhìn Roan với vẻ mặt phức tạp, từ từ tiến đến và cúi đầu xuống.

  - Tôi xin lỗi vì chuyện đã xảy ra lúc sáng.

Giọng anh ta trầm và nặng nề.
Như thể anh đã giải quyết được chuyện gì đó, anh ấy thở dài và rồi nói bằng một giọng nhỏ nhẹ.

  - Nam tước Tale, xin hãy kể.....câu chuyện ngài muốn nói với tôi.

****

  - Một người như mình sẽ tốt hơn nếu cứ tiếp tục là kẻ ngốc.

Từ khi còn trẻ, Manus đã có suy nghĩ như vậy.
Anh ấy nguyền rủa tài năng ưu việt của mình.
Lý do rất đơn giản.

  - Anh trai, anh trai Reitas của đã bắt đầu có khoảng cách với mình.

Là một thành viên của hoàng gia, và đặc biệt là một hoàng tử đứng thứ hai cho người kế vị ngai vàng, Manus nhận thức được rằng tài năng tuyệt vời của mình sẽ trở thành hạt giống của xung đột.
Đó là một cái gì đó không liên quan đến mong muốn của riêng anh ấy.

  - Nếu mình thể hiện một tài năng tuyệt vời, những người đi theo mình chắc chắn sẽ xuất hiện.

Một phe sẽ được thành lập nếu mọi người tập hợp, và những điều bi thảm sẽ xảy ra bất kể ý chí của Manus nếu một thế lực được thành lập.
Điều đó cũng sẽ bao gồm Reitas.
Cuối cùng, một tình huống mà những anh em yêu thương và chăm sóc lẫn nhau chỉa ra những thanh kiếm của họ hướng về nhau.

  - Để tránh tình trạng như vậy, mình đã sống một cuộc đời mà chỉ có đọc sách và đi du hành.

Anh ấy đã không thể hiện khả năng của mình ra ngoài.
Anh ta cũng không có hứng thú với chính trị hay quyền lực.
Manus chỉ đơn giản muốn đi theo anh trai Reitas và sống một cuộc sống bình lặng và yên bình.
Nhưng khi Vương quốc Byron và Vương quốc Istel xâm chiếm, giấc mơ đó đã tan thành cát bụi.

  - Bởi vì mình không muốn nhìn thấy cảnh vương quốc sụp đổ chỉ để che giấu tài năng của mình.

Cuối cùng, Manus đã bỏ qua các quý tộc lên tiếng đầu hàng, tự mình lãnh đạo một quân đoàn và phản công.
Anh ấy đã băng qua phía tây và phía nam. Sau đó đánh bại hoàn toàn quân đội xâm lược.
Như mong muốn, anh ấy đã cứu được vương quốc.
Nhưng vì điều đó, anh ta đã nhận được nhiều danh tiếng, con người và quyền lực mà anh ta không bao giờ muốn có.
Và.

  - Như mình đã lo lắng, mình đã mất đi người anh trai của mình.

Anh ấy cố gắng hàn gắn mối quan hệ của họ.
Manus đã bỏ qua vô số lời đề nghị và lời thề trung thành từ các quý tộc và chỉ huy.
Trong các lễ kỷ niệm chúc mừng và các bữa tiệc khác nhau, anh chỉ chưng ra khuôn mặt của mình và trốn đi.
Thay vào đó, anh ấy đi quanh lâu đài và sống cùng với thường dân.
Mặc dù anh ta đã hình thành tình bạn với Roan do định mệnh và sự mạnh mẽ, anh ta tránh mọi thứ mà anh trai Reitas đang cố tính bảo vệ.

  - Dĩ nhiên, mình biết rằng ngay cả như vậy, mình không bao giờ có thể gần gũi với anh trai mình nữa.

Anh ta cũng nhận thức được rằng sự bảo vệ của anh trai Reitas đã trở nên dữ dội hơn.
Nhưng ngay cả như vậy, anh ta đã không mong đợi ngay cả tình huống mà Roan vừa kể.

  - Điều...điều đó thật là lố bịch.

Giọng nói Manus rung lên.
Đầu anh ấy choáng váng.
Nhìn khuôn mặt trắng bệch của Manus, Roan nói với giọng điềm tĩnh.

  - Nó nghe có vẻ khó tin, nhưng tất cả đều là sự thật.
  - Hmm.

Manus dựa đầu vào tay phải khi anh nhắm mắt lại.
Mọi cảm xúc của anh đều đã bị tan rã, anh ấy lầm bầm như muốn thì thầm.

  - Tôi biết rằng anh trai đã được bảo vệ để chống lại tôi. Nhưng chỉ đến mức đó. Nó chỉ đơn giản là chúng tôi đã trở nên xa nhau một chút. Không bao giờ, anh trai sẽ không bao giờ....

Manus mở mắt ra và nhắm mắt nhìn Roan.

  - Anh ấy sẽ không bao giờ giết tôi.

Mặc dù anh đã thốt ra những lời đó, nhưng trái tim anh ấy vô cùng dao động.
Đó là một tình huống mà ngay cả anh ta cũng không dám chắc chắn.
Roan thở dài.

  - Hoàng tử Manus. Hãy nghe cho rõ đây. Khi trời vừa hừng sáng, hoàng tử Reitas sẽ nhanh chóng triệu tập ngài. Và anh ta sẽ yêu càu ngài chỉ huy một đội quân đi đến ngôi làng khu vực biên giới phía Đông Bắc bởi vì có sự tấn công của quái vật.
  - Một chỉ huy của đội quân đi chinh phục?
  - Vâng. Nó sẽ là một yêu cầu ngài trở thành một chỉ huy để chỉ huy quân đội của tập đoàn quân khu vực Đông Bắc. Và....

Câu chuyện của Roan đã tiếp tục trong một khoảng thời gian.
Nhưng Manus chỉ tiếp tục lắc đầu.

  - Mặc dù vậy, tôi không thể tin vào điều đó.

Đó là một câu phủ định nữa vời.
Không, đó là một tia hy vọng vô ích mà anh muốn tin như vậy.

  - Ah! Có lẽ nào các quý tộc tham làm ở gần anh trai Reitas đã kích động anh ấy? Đúng, điều đó chắc chắn là thế. Đây phải là thứ mà họ đã rỉ vào tai của anh trai và tự bọn chúng nghĩ ra.

Hy vọng vô ích làm tê liệt lý trí của anh.

  - Tình cảm của anh ấy dành cho anh trai thật sâu sắc.

Với một biểu hiện cảm thông, Roan thở dài.

  - Okey. Vậy thì chúng ta hãy hành động như thế này.

Để thuyết phục Manus, anh ta đã vạch ra một kế hoạch mới.
Manus, người đã nghe toàn bộ kế hoạch, gật đầu với một cái nhìn hơi căng thẳng.

  - Tốt. Hãy làm như những gì nam tước Tale đã nói.
  - Cảm ơn ngài rất nhiều.

Sau thành công mà cuối cùng cậu đạt được sau một cuộc nói chuyện dài, Roan thở phào nhẹ nhõm.
Khi tất cả mọi chuyện đã xong, Manus đứng dậy khỏi chỗ ngồi.

  - Hhm.

Thoáng chốc, anh ấy mất thăng bằng và vấp ngã.
Cú sốc tâm lý là rất lớn.

  - Hoàng tử, ngài ổn chứ?

Roan nhanh chóng đỡ Manus.
Manus gõ nhẹ vào lưng bàn tay của Roan, cánh tay đang giữ tay của anh ấy..

  - Nam tước Tale.
  - Vâng. Thưa hoàng tử.

Khi Roan trả lời, Manus lặng lẽ lẩm bẩm với một giọng nói mất tập trung.

  - Tôi ước rằng kế hoạch của chúng ta sẽ trở thành một cái gì đó vô nghĩa vào ngày mai. Không, tôi ước sẽ không có một lời triệu tập nào từ người anh Reitas của tôi vào ngày mai. Không……

Vẻ mặt anh ấy buồn bã.

  - Tôi ước rằng ngày mai xin đừng đến.

Roan không thể nói bất cứ điều gì.
Anh chỉ có thể, lặng lẽ, đứng và hỗ trợ Manus.
Cứ như thế, hai người nín thở khi họ nhìn chằm chằm và thời gian cứ trôi qua.

****

  - Thật sao ?

Reitas có một cái nhìn hơi ngạc nhiên.
Nam tước Baite Inges, người đóng vai trò là trợ lý thân cận của anh ấy, cười rạng rỡ khi gật đầu.

  - Vâng. Nam tước Tale nói rằng hắn ta muốn tham gia vào cuộc chinh phục quái vật thay vì tham gia vào một bài giảng ở học viện.
  - Hhm.

Reitas gật đầu với vẻ mặt hơi kỳ quặc.
Mọi thứ đang trôi theo hướng mà anh ấy chưa từng nghĩ đến.

  - Tôi đã chấp nhận cho anh ta cho một bài giảng ở học viện và yêu cầu Roan Tale thực hiện, một nhà ngoại giao nước ngoài từ vương quốc khác, cơ mà để hắn tham gia vào cuộc chinh phục quái vật thì có hơi quá, nhưng....

Trong khi yêu cầu Manus đóng vai trò chỉ huy cho đội quân khu vực của vùng Đông Bắc, anh ta đã yêu cầu riêng Roan cho một bài giảng đặc biệt tại Học viện Distou.
Học viện Distou, nằm cách thủ đô Althus Castle cách khoảng nửa ngày đường về phía đông bắc, đây là học viện tốt nhất ở Vương quốc Pershion.
Bởi vì nó nằm sâu trong núi cho các học viên học viện học, nên nó không thể dễ dàng được tiếp cận.

  - Ta dự định sẽ chăm sóc Roan Tale và Manus riêng biệt và sau đó gắn chúng lại với nhau để ngụy trang thành một vụ ám sát, nhưng...

Nhờ Roan đã chọn tham gia vào cuộc chinh phục thay vì bài giảng đặc biệt, công việc thực sự trở nên dễ dàng hơn.
Reitas mỉm cười và gật đầu.

  - Tốt. Gửi cho hắn một con ngựa tốt và một bộ giáp, và gửi một lời nhắn cảm ơn đến hắn ta.
  - Vâng. Thần đã hiểu.

Baite vui vẻ mỉm cười trong khi anh ta rời khỏi văn phòng.
Reitas nhìn chằm chằm vào ánh sáng mặt trời chiếu xuống qua cửa sổ văn phòng ở bên ngoài.

  - Ánh sáng mặt của mùa đông thật ấm áp.

Giọng anh ấy có phần phấn chấn.
Nụ cười trên miệng anh ta trở nên hơi rộng hơn.

  - Cái ngai vàng mờ ảo đã trở nên rõ ràng hơn một chút....

Trái tim anh đang loạn nhịp.
Cảm giác như thể một bức tường khổng lồ đứng trước mắt anh đã biến mất.

  - Manus. Xin hãy tha thứ cho anh.

Anh ta đã quyết tâm giết và thậm chí còn lên kế hoạch giết em trai mình.
Và hôm nay, anh ấy sẽ thực hiện kế hoạch.
Mặc dù anh ta đã cố tình và kiên quyết chấp nhận, nhưng điều đó không thể giúp một góc trái tim anh ta bớt đau đớn.
Nhưng ngay cả như vậy, anh ấy không có kế hoạch dừng lại.
Reitas không thể rời mắt khỏi ánh sáng mặt trời đang chiếu xuống.
Bên ngoài cửa sổ, không có một đám mây trên bầu trời.
Thậm chí không có một chuyển động nhỏ nhất, anh ta ngồi lên cái ghế của mình.
Reitas đang chờ đợi một tin vui.
Cứ như thế, thời gian trôi qua và lại trôi qua.
Mặt trời ở phía đông chuyển về phía tây.
Nhưng nhìn từ cửa sổ hướng về phía nam, ánh sáng mặt trời vẫn tiếp tục chiếu xuống.
Ngay lúc đó.

Cốc. Cốc. Cốc.

Với nột tiếng gõ cửa, Baite xuất hiện.
Khuôn mặt hắn ta hơi phấn khởi.
Hắn ngập ngừng một lúc, rồi cẩn thận mở miệng.

  - Có một tin tức báo rằng công việc đã được thực hiện thành công. Ngài có muốn khởi hành ngay bây giờ không?

Đó là tin tức mà anh ta chờ đợi và đã chờ đợi trong cả buổi sáng.
Nhưng được một lúc, Reitas vẫn không trả lời.
Với đôi mắt vẫn còn đầy ánh sáng hỗn loạn, hoàng tử đang nhìn vào ánh mặt trời mùa đông.

  - Hoàng tử. Chúng ta có nên chỉ đơn giản là bảo chúng vận chuyển những xác chết ở đó không?

Baite thận trọng hỏi thêm một lần nữa. Reitas mĩm cười và lắc đầu.

  - Không. Chúng ta phải làm theo kế hoạch. Ta sẽ chuẩn bị khởi hành ngay bây giờ.
  - Vâng. Thần sẽ đi chuẩn bị ngựa cho ngài.

Baite cúi đầu xuống rồi rời khỏi văn phòng.
Reitas, người bị bỏ lại một mình, từ từ đứng dậy khỏi chỗ ngồi.
Ánh sáng mặt trời vẫn còn đọng lại trong mắt anh ta.
Cất tiếng nói nhỏ, hoàng tử lầm bầm như thì muốn thì thầm.

  - Ít nhất, hôm nay là ngày tốt để em ra đi sẽ không bị lạnh giá.

Reitas hít thật sâu, rồi từ từ di chuyển đôi chân.
Bước đi, bước đi.
Từng bước chân, khuôn mặt anh nở nụ cười.

  - Đó là một bước đi mình phải thực hiện.

Anh ấy đã đưa ra quyết định.
Hậu quả sau quyết định cũng là thứ mà anh phải mang theo.

  - Mình không thể dừng lại hoặc lùi lại khi đã đi xa đến mức này.

Ban đầu, anh ta thậm chí sẽ không bắt đầu nếu quyết tâm của anh chỉ có nhiêu đó.
Bước chân của Reitas trở nên nhanh hơn.
Ra khỏi văn phòng, anh vô thức bước về phía căn biệt thự trước cửa.
Bước chân mạnh mẽ như thể muốn nói anh ấy sẽ không bao giờ dừng lại.
Reitas nắm chặt tay.

  - Ta sẽ là quốc vương của vương quốc Pershion.

Trước ngai vàng, mối quan hệ huyết thống không còn đáng quan tâm.
Mắt anh ta đã bị quyền lực làm mờ mắt.

****HẾT****

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net