Truyen30h.Net

Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước- Sự Ra Đời Của Một Anh Hùng (399-599)

Chap 512: Ngon (4)

Ume_Oiya

"... Thằng khốn này."

Bud cảm thấy như thể mất hết sức lực khi nhìn thấy khuôn mặt của Cale.

Mọi cung bậc cảm xúc réo rắt bên trong anh và gánh nặng vô hình đang đè nặng lên vai anh dường như biến mất.

Đó là lý do tại sao anh nhận ra.

'...Gánh nặng đó chắc hẳn đã chuyển qua Cale Henituse.'

Anh biết rằng vai của anh càng nhẹ, thì vai của Cale sẽ càng nặng.

Bud bắt đầu nói trong tiềm thức sau khi nhận ra sự thật đó.

"Cậu không nên ở đây. Lẽ ra cậu không nên đến ....... "

"Thứ vô nghĩa gì vậy? Anh bảo tôi đến. Vậy nên tôi đã nhanh chóng đến đây ".

Bud mỉm cười khi Cale càu nhàu trước nhận xét của anh. Tuy nhiên, anh nhanh chóng cau mày.

'...Cậu ta trông không ổn.'

Anh không biết chuyện gì đã xảy ra ở Vương quốc Molden, nhưng Cale có vẻ không ổn.

Người thường hay mang vẻ nhợt nhạt thậm chí còn nhợt nhạt hơn bình thường và có vẻ như cậu đã chảy máu vì có máu khô quanh miệng.

Quần áo của cậu trông cũng ...

Cậu trông như thể đã tự mình lăn lộn quanh một ngọn núi vì tóc và quần áo của cậu đều có cỏ lá trong đó.

Nhìn trộm.

Ánh mắt của Bud hướng về phía Choi Han.

'Choi Han trông vẫn ổn.'

Choi Han trông sạch sẽ.

Bất cứ ai nhìn vào hai người họ đều sẽ nghĩ rằng Choi Han đã đi dạo trong khi Cale gần như không thể thoát khỏi một cuộc sơ tán khẩn cấp.

Tuy nhiên, hai người họ chắc hẳn đã đi cùng nhau.

Trái tim Bud càng đau hơn khi anh nhận ra sự thật đó.

'...Cậu ta hẳn phải cố hết sức chịu đựng.'

Anh không thể so sánh Choi Han sạch sẽ với Cale, người có vóc dáng là thứ duy nhất trông ổn.

Bud đã suy nghĩ rất sâu trong khoảng thời gian ngắn ngủi này.

'Tại sao anh ta lại thế này?'

Mặt khác, Cale nhìn Bud với vẻ bối rối trước khi nhìn xung quanh.

Vẻ mặt của cậu vẫn như cũ, nhưng ánh mắt cậu dần trở nên sắc bén hơn.

'... Không ai trông ổn cả.'

Cale cảm thấy đau đớn khi quan sát tình trạng của các đồng minh. Bud nhận thấy Cale đang nhìn đồng minh phía sau anh và nhanh chóng bắt đầu nói.

"Chúng tôi ổn."

"Các ngươi có hơi quá thoải mái không?"

Bud và kẻ thù.

Cả hai đã nói cùng một lúc trong khi nhìn vào biểu cảm của Cale.

Cale quay lại phía Bud bắt đầu nói.

"Tốt cái mông nè."

Ai mà tin được khi Bud vừa nói vậy vừa trông như rác?

Nội tâm của Cale đang xoay vòng và không có gì để cậu thích thú về tình hình hiện tại.

Ánh mắt cậu hướng về trung tâm của đội hình đồng minh đằng sau những tấm khiên.

Cậu không thể nhìn thấy bên trong, nhưng Cale đã nhìn thấy Glenn Poeff và các thành viên bị thương khác được di chuyển đến trung tâm khi trốn sau cái cây.

Tất cả những điều đó đã được cậu ghi lại rõ ràng bằng đôi mắt của mình.

Nó đã tự xảy ra.

"Này."

Bud liếm môi trước khi lo lắng thì thầm với Cale, người đang thong thả đi đến trung tâm khu vực trống.

"Chúng thực sự mạnh lắm."

'Cale, cậu không biết chúng mạnh đến mức nào đâu.'

Bud mở miệng nói với Cale về bọn chúng.

"Thì sao?"

Tuy nhiên, Cale đã trả lời một cách thô bạo trước.

Bud định đáp lại nhưng không thể làm như vậy vì Choi Han đã đẩy thứ gì đó về phía anh.

"Hehe, Thủ lĩnh-nim!"

Anh ích kỷ và thô thiển nhưng là người luôn chăm sóc kỹ lưỡng cho cấp dưới của mình.

"Pan."

"Vâng, vâng thưa ngài. Tôi còn sống nè."

Con chuột tên Pan cười một cách cực kỳ vui vẻ.

Ánh mắt của Bud chìm xuống.

Chuột Pan.

Tên khốn trông nhỏ bé này biết nhiều thứ hơn bất cứ ai khác. Mặc dù trí nhớ của anh ta không thể so sánh với trí nhớ của Cale, nhưng nó vẫn lớn hơn nhiều so với trí nhớ của một người bình thường.

Anh ta giống như một bóng ma khi nhận ra những cá nhân mạnh mẽ và sử dụng thông tin anh ta có để xác định danh tính của họ.

Tại sao?

Đó là bởi vì, ngoài việc là thủ lĩnh của Lữ đoàn Trinh thám ra, anh còn là đệ tử số một của người chịu trách nhiệm duy trì Danh bạ của Hiệp hội Lính đánh thuê cùng Vua lính đánh thuê.

Danh bạ ghi lại tất cả các cá nhân mạnh mẽ. Anh ta là người biết được hệ thống mà họ sử dụng cho những hồ sơ đó.

"... Thủ lĩnh-nim. Tôi đã nói với họ tất cả những gì tôi biết ".

Pan trả lời khi nhìn xuống. Rồi anh ta thì thầm bằng một giọng trầm hơn.

Nó chỉ đủ lớn để Bud và Choi Han nghe thấy.

"Tôi đã cố gắng giấu đi vài người."

Bud mở to mắt.

'Thật sao?'

Bud nhìn về phía Choi Han vì anh không thể tin được. Choi Han gật đầu và lặng lẽ nói tiếp.

"Chúng tôi đã cử người đến kiểm tra địa điểm mà Pan đề cập. Vì vậy, xin hãy bảo những người bị thương đợi thêm một thời gian nữa".

Ánh mắt của Bud hướng về Pan, người đang bắt đầu nói với vẻ mặt buồn bã.

"Xin lỗi vì tôi không thể cứu tất cả bọn họ."

"Thằng ... Thằng khốn này! Sao lại xin lỗi về điều đó?! "

Nhiều thành viên của Lữ đoàn Trinh thám còn sống.

Sự thật đó khiến Bud xúc động.

Ngay khi đó.

"Có vẻ như đầu não của những con chuột đã bỏ chạy vẫn còn sống."

Bud đã nghe thấy giọng nói của Dark Elf bị dồn tới đây bên phe Sorros.

Anh ta cầm một cây cung màu xám đặc biệt trong tay và nhìn vào Chuột Pan trước khi quay về phía Cale.

"Tôi chắc rằng tên khốn chuột đó đã nói với cậu về lực lượng của chúng tôi. Làm thế nào cậu có thể đứng đó với sự tự tin như vậy ngay cả với số kiến ​​thức kia? "

Choi Han bắt đầu cau mày khi nghe thấy.

Mặt khác, Cale là người khắc khổ.

'Anh ta thực sự trông rất tò mò.'

Dark Elf già với mái tóc trắng không chế nhạo cậu.

Anh ta hỏi vì anh ta thực sự tò mò.

Thông tin mà Pan đã cung cấp bay qua tâm trí cậu trong khoảnh khắc ngắn ngủi mà cậu nhìn vào Dark Elf.

'Cậu chưa gặp lại thủ lĩnh Bud à? Thủ lĩnh hẳn là có thể biết được danh tính của kẻ thù dựa trên mùi hương của chúng. '

'Dù sao thì tôi sẽ cung cấp cho ngài thông tin mà tôi chắc chắn, thưa ông!'

Pan đã báo cáo không ngừng khi được Choi Han mang đi.

'Kẻ thù mà Lữ đoàn Trinh thám phát hiện bao gồm bốn tiểu đoàn.'

'Tiểu đoàn lớn thứ hai trong số đó là tiểu đoàn Dark Elves, bọn họ đều là những cung thủ tuyệt vời và-'

Cale bắt đầu nói.

"Có phải anh ta đã nói có các Tinh linh thuật rất kỳ quái không nhỉ?"

Đó là những gì Pan đã nói.

Họ dường như đang điều khiển các Tinh linh vì họ là Dark Elf, nhưng họ có vẻ không bình thường.

Ooooooooong-

Cây roi trong tay Cale bắt đầu rung lên.

'... Hỗn loạn, hủy diệt. Các Tinh linh của đối phương hiện đang ở trong Rừng. Nhưng có điều gì đó thật kỳ lạ. '

'Các Tinh linh phe đồng minh không thể nói bất cứ điều gì vì họ quá bận run rẩy vì sợ hãi!'

Loại Tinh linh gì mà lại khiến các Tinh linh khác lại sợ hãi như vậy?

'Hỗn loạn, hủy diệt, Cale! Tôi nghe thấy rồi! Tinh linh của kẻ thù ...! Chúng là T, Tinh linh ă, ăn các Tinh linh khác! T, thật là những Tinh linh khủng khiếp! '

Đôi mắt của Cale bắt đầu sáng lên.

'Có vẻ như chúng càng ăn nhiều Tinh linh thì càng mạnh hơn! Hỗn loạn, hủy diệt, tức giận tột độ! Tôi vô cùng tức giận! Không có loại Tinh linh nào như thế ở bên cạnh Cây thế giới-nim! Chúng là ai ?! '

Đó là thời điểm đó.

"Bá tước! Ngài có thể lùi lại ".

Người vẫy quạt bước tới.

Cale nhớ lại điều gì đó khác mà Pan đã nói với cậu.

'Ah, dựa trên những gì tôi nghe được khi chúng tôi chạy trốn, những tên khốn đó dường như có hệ thống phân cấp!'

Cale nhìn người đàn ông với chiếc quạt.

"Hooo. Tôi rất vui khi được gặp Cale Henituse nổi tiếng. "

Cale chỉ tay về phía anh ta.

"Ngươi là Hầu tước."

Lông mày của người đàn ông giật giật.

Tuy nhiên, Cale không còn nhìn anh ta khi cậu chỉ vào Dark Elf.

"Ngươi là Bá tước."

Rồi cậu chỉ vào người vẫn ở trong bóng tối của khu rừng mà không đi vào khu vực trống.

"Ngươi, ta không biết thứ hạng của ngươi. Nhưng ngươi là kẻ hút máu. "

Người trong bóng tối bắt đầu mỉm cười. Cậu có thể nhìn thấy hàm răng trắng như ngọc qua nụ cười lạnh lùng của người đó.

"Gì? Hắn ta hút máu á? Hắn ta có phải là Ma cà rồng không? "

Bud há hốc mồm kinh ngạc.

Có một mùi hương đã bị che đi bởi mùi hương dày đặc của Dark ELf.

Anh chưa bao giờ ngửi thấy mùi hương này trước đây.

"Vâng! Lãnh đạo! Hắn ta là một con Ma cà rồng! L, lũ khốn nạn đó-! "

Pan không thể nói hết câu của mình. Đó là vì anh không đủ tự tin để nói với Bud.

Tuy nhiên, Cale đã nghe được mọi thứ.

'Dường như có một con Ma cà rồng! Tôi đã tìm thấy xác của một trong những thành viên trong lữ đoàn của chúng tôi và không còn chút máu nào trong xác chết. '

Đôi mắt của Pan đỏ hoe khi anh cố kìm nước mắt để nói điều đó.

Rồi Cale chỉ vào Hắc kỵ sĩ.

"Ngươi là Bá tước."

Hai Bá tước. Một Hầu tước.

Và một Con Ma cà rồng không rõ cấp bậc.

"... Trời ạ, ta đoán các ngươi cũng có Công tước và Vua luôn."

Cale cười khi nói vậy. Tuy nhiên, Cale tự tin rằng mình đã đúng.

'Chúng có một hệ thống.'

Những tên khốn này có một hệ thống và cấp bậc quý tộc nào đó mà Cale không cách nào biết được.

Lạch cạch. Lạch cạch.

Người phụ nữ trên lưng ngựa bước tới.

"Cale Henituse. Ngươi có cần phải biết những điều đó không? "

"...Bá tước"

Hầu tước cầm quạt bảo cô ta dừng lại, nhưng người phụ nữ không nghe và hướng ánh mắt đi nơi khác.

Cô không nhìn Cale.

Keng.

Hắc kỵ sĩ rút kiếm ra.

Rồi tông giọng đều đều của cô ta bắt đầu phát ra.

"Ngươi vung một thanh kiếm thú vị."

Mũi kiếm của cô đã chĩa vào Choi Han.

Choi Han nhìn chằm chằm vào thanh kiếm đang chĩa vào anh. Anh cũng quan sát các hiệp sĩ đội mũ đen phía sau cô. Anh thậm chí không thể nhìn thấy mắt họ vì chúng bị mũ giáp che mất.

Pan đã run rẩy khi nói điều gì đó khác với Cale.

'Bọn chúng cũng có một Lữ đoàn Hiệp sĩ! Chúng cưỡi ngựa và địa hình rừng không cản trở chúng chút nào! Một thành viên của Lữ đoàn Trinh thám, một sword expert cấp cao đã bị giết chỉ trong một nhát chém của một trong những hiệp sĩ đó ...Bọn chúng rất mạnh. Chúng rất khỏe. Kiếm thuật của chúng khác với kiếm thuật ở cả lục địa phía Đông và Tây. '

Một sword expert cấp cao. Người có thể giết một người ở cấp độ đó chỉ trong một đòn tấn công ít nhất phải là một sword master.

Nhưng đó không phải Hắc kỵ sĩ mà là một trong những thuộc hạ của cô ta.

'...Mình không thể cảm thấy gì cả.'

Vấn đề là Choi Han không thể xác định được người phụ nữ cũng như cấp độ sức mạnh phe Lữ đoàn kỵ sĩ đen của cô.

Anh chưa bao giờ gặp một đối thủ như vậy khi đối mặt với một người sử dụng kiếm.

Choi Han trở nên căng thẳng.

Anh có thể thấy hắc kỵ sĩ bắt đầu mỉm cười với anh vào lúc đó.

"Ta đã nghe rất nhiều về nó, nhưng ta không tin rằng thuộc tính aura của ngươi lại là tuyệt vọng. Ta chưa bao giờ thấy một con người có thuộc tính như thế. "

Nụ cười.

Một nụ cười lạnh lùng hiện trên khuôn mặt cô.

"Ngoài mình ra."

Choi Han mở to mắt.

'...Hắc kỵ sĩ đó cũng có aura với thuộc tính tuyệt vọng sao?'

Cô ta nói thêm trong khi nhìn Choi Han đang bị sốc.

"Không. Ta có nên nói ta là con người không? "

'Là con người?'

Nó xảy ra khi đôi mắt của Cale mờ đi.

"Bá tước. Đủ rồi."

Phật, phật.

Hầu tước với chiếc quạt lặng lẽ ra lệnh.

"Thế là đủ rồi."

"Chắc chắn rồi. Kiếm sĩ đó dù sao cũng sẽ trở thành con mồi của tôi. "

Cô nhún vai và lùi lại.

Ánh mắt của Cale hướng về người có chiếc quạt.

Pan đã nói về người đàn ông đó.

'Hắn ta dường như là người lãnh đạo! Hắn cũng sử dụng một sức mạnh rất khó xác định! Hắn khỏe. Hắn ta rất khỏe.'

Pan đã nói hắn rất mạnh.

Anh đã nói rằng người đàn ông này rất mạnh.

Nó phải chính xác bởi vì Pan, người đã tìm hiểu tất cả các hồ sơ của Danh bạ đã nói điều đó.

"Cale."

Cậu nghe thấy giọng nói của Bud sau lưng.

"Tôi không thể xác định danh tính sức mạnh của hắn ta, nhưng nó rất mạnh. Nó mạnh hơn ma thuật của Eruhaben-nim. "

'Mạnh hơn cả một con rồng cổ đại?'

Vẻ mặt của Cale vẫn rất bình tĩnh nhưng cậu có thể cảm thấy bàn tay đang nắm lấy cây roi của mình bắt đầu đổ mồ hôi.

Ooooooong-

Sức mạnh tập hợp lại trên đầu tên Hầu tước mang chiếc quạt ngày càng mạnh.

"Ngươi thử dừng giả vờ là mình đang thoải mái đi?"

Cale trả lời sau khi Hầu tước mỉm cười và hỏi.

"Ta không giả vờ thoải mái."

Cậu không thoải mái chút nào.

Một Dark Elf cung thủ có thể điều khiển một Tinh linh, thứ ăn các Tinh linh khác.

Ngoài ra, một người mà cậu nghĩ có thể là Ma cà rồng. Hơn nữa, họ không thể xác định số lượng thuộc hạ mà Ma cà rồng này có.

Ngoài ra còn có các sát thủ từ phe Arm với số lượng lớn đến mức có thể bao phủ toàn bộ ngọn núi.

Chưa kể, còn có Lữ đoàn hắc kỵ sĩ điêu luyện trên lưng ngựa.

Và cuối cùng, người đàn ông với chiếc quạt có sức mạnh được cho là mạnh hơn cả ma thuật của Eruhaben.

'Không đủ.'

Cale nghĩ về những người cậu mang theo cũng như số lượng đồng minh trong khu vực mở này.

Họ thiếu sót trầm trọng về quân số và sức mạnh.

Hơn nữa, nơi này gần với căn cứ bí mật thứ hai của Arm, nên nó cứ như thể họ đang ở sân trước của White Star vậy.

Nhiều kẻ thù có thể xuất hiện bất cứ lúc nào.

'Mình quá lơ là rồi.'

Cậu đã đến đây mà không cần suy nghĩ nhiều về điều đó.

Ánh mắt của Cale từ từ chìm xuống.

"Cale Henituse."

Hầu tước vẫy chiếc quạt của mình khi hắn ta nói.

"Bọn ta đang đợi ngươi đấy."

Phật, phật.

Quả cầu lớn trên đầu người đàn ông trở nên to hơn mỗi khi hắn ta vẫy quạt.

'Mình có cần ném cái quạt đó đi không nhỉ?'

Hầu tước tiếp tục nói khi Cale có suy nghĩ đó.

"Vương quốc Molden, khu vực xung quanh Hồ tuyệt vọng, Vương quốc Roan. Và, nơi này. "

Vẻ mặt của Cale đanh lại.

Hầu tước bắt đầu cười nhiều hơn khi nhìn vẻ mặt cứng đờ của Cale.

"Có những trận chiến đã xảy ra, hiện đang diễn ra, hoặc sẽ sớm xảy ra ở tổng cộng bốn địa điểm. Bọn ta đã làm điều đó có chủ đích."

Chhhhh!

Hắn đóng quạt lại.

Rồi hắn hướng đầu quạt về phía Cale.

"Bọn ta làm thế để ngươi đến đây trong khi các đồng minh của ngươi trải rộng ở nhiều nơi."

Ooooooong-

Quả cầu phía trên Hầu tước bắt đầu rung chuyển nhiều hơn và gây ra những gợn sóng trong không khí xung quanh nó.

Sức mạnh này có thể là gì?

Oooooo-

Một ánh sáng bạc mờ nhạt bắt đầu tập trung xung quanh Cale cùng lúc đó.

'...Khiên!'

Bud nhìn cậu và bắt đầu nói.

"Tập hợp lại với nhau ngay bây giờ! Hãy giữ chặt những chiếc khiên! "

"Thủ lĩnh!"

"Giấu cả tên khốn Pan này vào bên trong nữa!"

Bud gần như ném Pan vào đội hình trước khi đứng cạnh Cale và tung aura của anh ra.

"Bud, lùi lại đi."

"Này! Cậu đang cố gắng làm điều đó một mình đấy à?! "

Cale đưa mắt ra hiệu cho Bud lùi lại. Bud khó chịu với thái độ của Cale. Tuy nhiên, anh cảm thấy có ai đó đang kéo mình.

"...Anh-"

Là Choi Han.

Anh nghe thấy giọng nói của Hầu tước ngay lúc đó.

"Tôi đang nhìn thấy chiếc khiên bạc đó sao? Tôi rất xúc động khi có thể nhìn thấy một sức mạnh nổi tiếng như vậy ".

Gwaaaaaaaaaaaaaaaa-

Sức mạnh được tập hợp lại bắt đầu rung chuyển theo cách khác.

'...Xám?'

Quả cầu chuyển sang màu xám và bắt đầu trở nên dữ dội hơn.

- Cale. Hãy cẩn thận.

Cậu đã nghe thấy giọng nói của Super Rock.

- Tôi cũng chưa bao giờ thấy bất cứ thứ gì thế này.

Đó là sức mạnh mà ngay cả Super Rock sống trong thời Cổ đại cũng chưa từng nhìn thấy.

Điều đó có nghĩa rằng đây là một sức mạnh mới không thuộc về phía White Star cổ đại mà là ở phía White Star hiện tại.

'Nó có thể là gì nhỉ?'

Cale có thể cảm thấy trái tim mình đang đập khi cậu tự hỏi nó có thể là gì.

Cậu cảm thấy một nỗi sợ hãi không rõ nguồn gốc xuất phát từ sức mạnh đó. Đó là một sức mạnh khiến cậu cảm thấy bị đẩy lùi và sợ hãi.

Những điều đó khiến cậu nghĩ ra điều gì đó, nhưng Cale không có thời gian để xác định thứ đó có thể là gì.

Hầu tước mỉm cười và tiếp tục nói.

"Bây giờ cuộc săn lùng đã kết thúc rồi..."

Chhhhhh-

Hàng trăm mũi tên lấp lánh từ khu rừng xung quanh khu vực trống trải.

Cạch, cạch, cạch!

Lữ đoàn hắc kỵ sĩ rút kiếm ra và những con ngựa dùng vó đạp xuống đất.

Hầu tước nhìn vào tất cả những điều này và tiếp tục nói.

Cuộc săn lùng đã kết thúc.

Vì lý do đó...

"Đã đến lúc đi săn rồi."

Trái tim của Cale bắt đầu đập loạn xạ.

Bùm!

Hầu tước nao núng sau khi nghe thấy một tiếng động bất ngờ.

"Hmm?"

Một thứ nhanh chóng lan ra khu vực mở ngay lúc đó.

Đó là một màn sương trắng.

Đôi mắt của Bud mờ đi, anh quay về phía Cale sau khi nhìn thấy sương mù.

Sương mù.

Anh biết rằng Mèo On và Hong đã gây ra việc đó.

Anh nghĩ về những người đã chiến đấu cùng anh trong sương mù khi họ hạ gục căn cứ bí mật đầu tiên của Arm.

Gia tộc Molan đã chiến đấu với họ.

Họ là đồng minh.

Bud vui mừng trước sự thật đó trước khi anh nhanh chóng cau mày trở lại.

Không đủ.

Quên chiến thắng đi, thế này thậm chí không thể cho họ một sơ hở để trốn thoát.

'... Ít nhất chúng ta cần phải bỏ chạy nếu không thể đánh bại chúng!'

Kẻ thù cũng đã nhận thấy điều này.

Hầu tước phẩy màn sương mù đi bằng tay áo và bắt đầu nói.

"Hmm ...Ngươi định săn lùng bọn ta sau khi bọn ta săn lùng các ngươi sao? Ngươi nghĩ việc đó có thể làm được chỉ với nhiêu đây sức mạnh? "

"Ngươi đúng. Thế này là chưa đủ."

Vào thời điểm đó.

"Meeeeeeeeeeow-!"

Họ nghe thấy tiếng meow chói tai của một con Mèo trước khi có thứ gì đó được bao phủ trong sương mù nhanh chóng nhảy qua những tán cây và tiến về phía Cale.

'On!'

Bud nghĩ rằng đó là On. On là người duy nhất sẽ làm điều đó.

Dark Elf già cùng lúc đó giơ tay lên.

"Lửa!"

Sorros cũng bắt đầu hét lên cùng lúc.

"Bắn vào các cung thủ! Hãy bắn trúng mũi tên của chúng! "

Sorros và ông già nhìn nhau.

Dark Elf và Elf ngay lập tức phóng mũi tên vào nhau.

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó ...

"On! Sao lại đến đâ-! "

Cale cau mày hét lên ...

Rồi cậu nghe thấy một giọng nói bên trong đám sương mù.

"Là ta đây!"

'Ah.'

Biểu cảm của Choi Han và Bud thay đổi.

Đó là một giọng nói quen thuộc.

Raon.

Là Rồng đen.

Bud có thể nghe thấy Choi Han lầm bầm vào lúc đó.

"Đã sẵn sàng rồi."

Bud có thể nhìn thấy năng lượng trong cái nhìn của Choi Han.

Trái tim Bud lại bắt đầu đập loạn xạ.

'Họ đã lên kế hoạch gì đó rồi!'

Anh nhìn Cale.

- Nhân loại! Ta đã đưa họ qua rồi! Ta tới hơi muộn vì ta phải đi đến lục địa phía Tây đấy!

Giọng nói của Raon vang vọng trong tâm trí Cale.

Cale đã nhanh chóng viết điều gì đó lên một tờ giấy sau khi nghe câu chuyện của Pan và nhờ một Phong tinh linh chuyển nó cho Raon.

Cale liếm môi.

Cậu từ từ ngẩng đầu lên và nói với kẻ thù.

"... Nhóm của ta thực sự đã bị chia rẽ do hành động của ngươi."

Hầu tước đã nói rằng chúng muốn tách nhóm của Cale ra.

Hồ tuyệt vọng. Vương quốc Molden. Vương quốc Roan. Và, nơi này.

Như hắn đã nói, các đồng minh của Cale, lực lượng của cậu, đã bị chia cắt.

Nhưng thấy đấy ...

"Ta có đồng minh ở nhiều nơi."

Hai người từ trên trời rơi xuống.

Tốc độ của họ nhanh nhưng an toàn nhờ phép thuật của Raon.

Cale lại nhìn xuống.

Cậu nhớ lại những gì Pan đã nói với mình.

'Dù sao thì, tất cả bọn chúng dường như đều sử dụng tử mana làm nền tảng! Cứ như thể tất cả bọn chúng đều có thuộc tính bóng tối! '

Khoảnh khắc Cale nghe con chuột giải thích ...Cậu nghĩ về hai người trong khi nhận ra điều gì đó.

Tại sao Arm lại cố giết Hannah, một sword master? Cuối cùng cậu cũng đã hiểu tại sao chúng lại cố gắng giết Jack, anh trai của Hannah.

Cộp.

Cale nghe thấy tiếng bước chân nhẹ sau lưng.

Lý do Cale đứng ở trung tâm của khu vực mở ...

Lý do cậu kéo dài mọi thứ càng lâu càng tốt ...

Đó là bởi vì cậu đang đợi Raon đưa hai người đến.

- Họ tới đây rồi!

Raon hét lên rực rỡ khi ở trong đám sương mù.

Bùm!

Lần này cậu nghe thấy tiếng động mạnh sau lưng.

Cậu sớm nghe thấy một giọng nói.

"Lâu rồi không gặp. Thiếu gia-nim. "

"Tôi cũng ở đây này."

Thánh tử Jack và Hannah, người có bao kiếm trên lưng. Hai người họ bước tới từ phía sau Cale.

Hai anh em thậm chí không thể chạm vào nhau trông khá giống nhau khi họ bước đi.

Bud lầm bầm khi quan sát.

"... Mặt trời."

Thần Mặt Trời đã ban cho hai anh em khả năng chữa bệnh cực kì cao cũng như một thánh vật, một thanh kiếm để chiến đấu.

Bud bắt đầu nói.

'...Thiên địch của thuộc tính bóng tối. "

Ừ, đó là lý do cậu đã đưa họ đến.

Khóe môi Cale nhếch lên.

'Đây, ta đã đưa thiên địch của các ngươi đến rồi đây.'

Cậu bắt đầu mỉm cười với kẻ thù.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net