TRUYỆN SEX/ NỮ CÔNG/ABO|TÔI SẼ ĐỤ ANH ĐẾN KHI ANH MANG THAI|
KHI NÀO SINH XONG THÌ TÍNH MỘT THỂ
Tổng Thẩm Giang nheo mắt , cái bụng to tròn lại lớn thêm một chút , càng lúc càng lớn, vết rạn cũng ngày một nhiều.Điều này làm qnh hơi không vui mà khóc sưng cả mắt , mỗi ngày cứ đếm cứ đếm , sợ mình sẽ chết trên bàn mỗ không kịp trăn trối "Tổng Thẩm Giang! Anh rõ không , ...bác sĩ chỉ bảo là sức khoẻ không tốt ý tốt muốn anh sinh mổ, không có nói anh ...sẽ , mà nếu có thì tôi cũng sẽ ưu tiên cứu anh , yên tâm chưa ?" Lâm Ngược Chi luôn tay ôm bụng Tổng Thẩm Giang Trời , thật sự tên khốn này đã khóc đến bụp mắt , nếu không ăn không uống nữa , rất có thể tháng sau sẽ lên bàn mổ thật
"Hức. ...Lâm ...tôi bình thường...hư ..ức...sẽ sinh được mà ...đừng bỏ tôi!" _ Tổng Thẩm Giang ngốc nghếch dụi vào người cô , đương nhiên anh ta cũng biết , sau khi sinh xong cô kiểu gì cũng li dị như lời cô nói trong lúc anh mang thai tháng thứ 5. Bông đùa chỗ nào nữa ? Trong khi cô đã công khai người ấy , Quách Tuấn Khanh, diễn viên đang lên trong giới giải trí , tuy là cậu ta cái gì cũng , cũng không bằng , không so được với anh . Nhưng như lời Lâm Ngược Chi nói đó , đã là đồ cũ thì chỉ đợi vứt đi . " Không phải anh sinh được hay không ? Tổng Thẩm Giang, nghe tôi, anh lo ăn uống đầy đủ đi , đừng có làm mọi người bận lòng nữa !" Trong lòng bỗng dâng lên một cơn uất ức, Tổng Thẩm Giang anh đã làm gì sai , anh có làm gì đâu . Có ai biết mình , con mình sắp chết mà vẫn ăn ngon ngủ yên được không "Hức...Lâm Ngược Chi, quá đáng ...tôi sinh xong , cũng không bao giờ muốn em gặp được tôi nữa !"Cô lặng lẽ bước ra ngoài , dù cọc đến mấy cũng không được bao hành khi anh ta đang mang thai , còn vỏn vẹn 1 tháng nửa _ Lâm Ngược Chi nhìn mà ngơ ngác , ngắn ngủi vậy , rồi lại thở ra "_Tổng Thẩm Giang, đợi anh sinh con xong thì giải quyết một thể !" Lâm Ngược Chi quay mặt bỏ đi , đến công ty Thành Nam tìm gương mặt sáng sủa , chói loá , Quách Tuấn Khanh dù sao chỉ mới 19, trông vào đã biết ngay tiêiur mỹ thụ non mềm dễ chiều Còn anh , có thể thôi so sánh không , đúng là đẹp thì đẹp thật, còn nhân cách thì phải xem kĩ lại , mấy tháng qua anh ta cũng chẳng đối xử tốt đẹp với cô là mấy , suốt ngày bắt cô làm một chân sai vặt . Hết đòi cái này đến đòi cái kia , không làm cho thì cáu mà đem lên thì không chịu Vừa nhắc đến đã thấy bực dọc "Lâm Ngược Chi, chị à anh Giang sắp sinh rồi đúng không ?""Ùm" "Em muốn mua quà đến tặng anh ấy , chị cho em về nhà chị với ." "Không được, thằng khốn đó mà thâý em kiểu gì chả nổi khùng lên. Không cần đâu !"Quách Tuấn Khanh lúng túng , vòi cho bằng được cô , giọng nũng nịu "Đi mà một chút thôi!
"Hức. ...Lâm ...tôi bình thường...hư ..ức...sẽ sinh được mà ...đừng bỏ tôi!" _ Tổng Thẩm Giang ngốc nghếch dụi vào người cô , đương nhiên anh ta cũng biết , sau khi sinh xong cô kiểu gì cũng li dị như lời cô nói trong lúc anh mang thai tháng thứ 5. Bông đùa chỗ nào nữa ? Trong khi cô đã công khai người ấy , Quách Tuấn Khanh, diễn viên đang lên trong giới giải trí , tuy là cậu ta cái gì cũng , cũng không bằng , không so được với anh . Nhưng như lời Lâm Ngược Chi nói đó , đã là đồ cũ thì chỉ đợi vứt đi . " Không phải anh sinh được hay không ? Tổng Thẩm Giang, nghe tôi, anh lo ăn uống đầy đủ đi , đừng có làm mọi người bận lòng nữa !" Trong lòng bỗng dâng lên một cơn uất ức, Tổng Thẩm Giang anh đã làm gì sai , anh có làm gì đâu . Có ai biết mình , con mình sắp chết mà vẫn ăn ngon ngủ yên được không "Hức...Lâm Ngược Chi, quá đáng ...tôi sinh xong , cũng không bao giờ muốn em gặp được tôi nữa !"Cô lặng lẽ bước ra ngoài , dù cọc đến mấy cũng không được bao hành khi anh ta đang mang thai , còn vỏn vẹn 1 tháng nửa _ Lâm Ngược Chi nhìn mà ngơ ngác , ngắn ngủi vậy , rồi lại thở ra "_Tổng Thẩm Giang, đợi anh sinh con xong thì giải quyết một thể !" Lâm Ngược Chi quay mặt bỏ đi , đến công ty Thành Nam tìm gương mặt sáng sủa , chói loá , Quách Tuấn Khanh dù sao chỉ mới 19, trông vào đã biết ngay tiêiur mỹ thụ non mềm dễ chiều Còn anh , có thể thôi so sánh không , đúng là đẹp thì đẹp thật, còn nhân cách thì phải xem kĩ lại , mấy tháng qua anh ta cũng chẳng đối xử tốt đẹp với cô là mấy , suốt ngày bắt cô làm một chân sai vặt . Hết đòi cái này đến đòi cái kia , không làm cho thì cáu mà đem lên thì không chịu Vừa nhắc đến đã thấy bực dọc "Lâm Ngược Chi, chị à anh Giang sắp sinh rồi đúng không ?""Ùm" "Em muốn mua quà đến tặng anh ấy , chị cho em về nhà chị với ." "Không được, thằng khốn đó mà thâý em kiểu gì chả nổi khùng lên. Không cần đâu !"Quách Tuấn Khanh lúng túng , vòi cho bằng được cô , giọng nũng nịu "Đi mà một chút thôi!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net