Vmin Chuyen Tinh Yeu O Tru So Canh Sat
*****
Chiếc taxi chở cậu và anh đến một khu vực nằm tách biệt với nơi thành phố nhộn nhịp, nơi đây ngoài con đường lớn ra thì xung quanh toàn cây cối và không có nhà dân nào cả.
- Bác tài à, dừng xe lại đi!
Tài xế dừng xe lại tại một lối đi nhỏ dẫn vào rừng, cậu trả tiền cho tài xế và cùng anh xuống xe đi vào trong khu rừng.
- Thật không ngờ ông của em lại sống một mình tại nơi hoang vắng như vậy!
- Hồi trẻ ông từng là một nhà thám hiểm thích đi thăm thú nhiều nơi, sau một khoảng thời gian thì ông cố tôi đổ bệnh, ông mới từ bỏ đam mê thám hiểm của mình lại mà về cưới bà của tôi để sinh con nối dõi theo di nguyện của ông cố. Rồi sau khi ba tôi lấy mẹ của tôi, ông tôi vì không chịu nổi tính tình của bà tôi nữa nên đã dọn đi vào rừng sống một mình đến tận giờ.
- Vậy thì sao sau khi bà em mất rồi, ông lại không dọn về sống cùng gia đình?
- Ba mẹ tôi cũng nhiều lần đề cập đến chuyện đó với ông nhưng mà ông không chịu. Ông nói ông không phù hợp với chốn thị thành, những nơi ít người như này mới phù hợp với người như ông.
- Ông của em đúng là kì lạ thật đó!
Cả hai vừa đi vừa nói chuyện mà chẳng mấy chốc, đã đến được một căn nhà nhỏ nằm ngay giữa rừng. Căn nhà nói nhỏ thế thôi chứ cũng không đến nổi nhỏ lắm, nó là kiểu nhà trệt làm bằng gỗ có sân vườn và thiết kế nhìn giống mấy ngôi nhà bên Châu Âu.
- Ông ơi, Chí Mẫn cháu của ông đến thăm ông nè!
Cậu cất giọng gọi lớn, từ trong nhà ông nội cậu tay chống gậy đi ra mở cửa cho cậu với anh rồi ôm chặt lấy cậu.
- Cháu cưng của ông, gần cả tháng trời rồi mới được gặp lại cháu. Cháu dạo này thế nào, có ai ăn hiếp hay bắt nạt cháu không?
- Cháu của ông đâu còn là con nít đâu mà bị bắt nạt chứ!
- Nói cũng đúng, cháu lớn như này ai mà dám bắt nạt cháu được kia chứ!
Ông buông cậu ra rồi nhìn đến anh đang đứng cạnh cậu.
- Cậu đây là Tại Hưởng có đúng không vậy?
- Sao ông biết được tên cháu?
Tại Hưởng ngạc nhiên khi ông cậu có thể biết tên của mình.
- Ôi trời, ngoài đời còn đẹp hơn trên tivi nữa. Lúc xem tin thời sự được phát trực tiếp, ta nhìn thấy cháu cưng mình trên đó nên mới gọi điện hỏi Chí Liêm. Nó bảo cả tổ của Chí Mẫn được mời phỏng vấn vì đã phá được vụ án liên quan đến mẹ nó, nó còn nói cho ta biết cái cậu trong hình trên tivi là bạn trai của Chí Mẫn tên là Tại Hưởng. Nghe nó bảo ta còn không tin cơ, vì làm gì có ai cảnh sát lại đẹp trai dữ vậy không kia chứ.
- Cám ơn ông đã quá khen ạ, thật ra cháu cũng không đến nổi đẹp trai quá mức như ông nói đâu!
Nghe anh khiêm tốn như vậy, ông nội cậu liền bật cười.
- Thằng bé này thật là khéo đùa, cháu đẹp trai thì ta khen thôi, có gì đâu phải mắc cỡ.
Ông nói rồi vỗ mạnh lên vai anh một cái.
- Ta xem trên tivi thấy cái cậu thanh tra Mẫn gì đó, hình như là cậu vợ đồng giới với cậu diễn viên Kim Thạc Trân khen cháu quá trời, còn nói vụ án sớm được giải quyết cũng đều nhờ có cháu. Cháu giỏi như thế không biết có chơi được cờ vây không hả?
- Dạ cái đó cháu cũng biết chơi sơ sơ!
- Biết chơi được thì tốt, vào nhà đánh với ta vài ván cho đỡ chán nào!
Ông cầm tay lôi anh đi, cậu đứng một bên nhìn nãy giờ cứ như người thừa thãi vậy. Nhìn vào không biết cậu hay anh mới đúng là cháu cưng của ông nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net