Truyen30h.Net

Youkoso Jitsuryoku Shijou Shugi no Kyoushitsu e

Chương kết: Và kết quả cuối cùng...

nanatsu9


Mở đầu:

Hai tuần dài của kỳ thi đặc biệt trên đảo hoang đã kết thúc. Vào ngày cuối cùng, có vẻ như một số học sinh trong nhóm đã cố gắng thúc ép bản thân và bị thương, nhưng bằng cách nào đó, cuối cùng kỳ thi cũng được hoàn thành. Tại khu vực xuất phát, các thầy cô giáo đón học sinh của mình trở về tàu.

Sau 6 giờ chiều, khi không gian bắt đầu chuyển sang màu đỏ bởi ánh hoàng hôn trên biển, chúng tôi nhận được một thông báo rằng tất cả học sinh tham gia kỳ thi đã được đưa trở về tàu an toàn.

Thông báo cũng nói rằng kết quả kỳ thi sẽ được công bố trên tàu, nhưng có khả năng nhiều học sinh sẽ phải bỏ học, và các nhóm top cuối đã được thông báo từ trước. Thực tế là họ có thể đã nhận được kết quả về thứ hạng của mình ngay sau khi trở về tàu, trước cả khi có thể lên giường nghỉ ngơi.

Có vẻ như đây sẽ không phải là một cuộc hành quyết công khai trước mặt tất cả học sinh.

Năm nhóm đứng cuối được gọi ra trước để xem liệu họ có thể thực hiện các biện pháp cứu trợ sớm hơn hay không. Những học sinh đó có thể tránh bị đuổi học bằng việc trả điểm theo quy định tại đó hoặc sử dụng thẻ 'Loại bỏ' nếu có sở hữu.

Những học sinh không đủ điểm cá nhân, hoặc có nhưng không sử dụng vì bất cứ lý do riêng nào khác, lúc này sẽ bị đuổi học, phải thu dọn đồ đạc và di chuyển lên một chiếc tàu nhỏ khác.

Sau khi được tắm lần đầu tiên sau nhiều ngày, tôi quyết định đi dạo xung quanh con tàu.

Thông thường, tôi sẽ sử dụng điện thoại di động để liên lạc với bạn bè và những người thân của mình, nhưng vì nhà trường đang giữ điện thoại nên tôi không thể làm như vậy.

Tôi đã bắt gặp một số học sinh "lớp D" và chúng tôi nói với nhau vài lời cảm ơn vì sự nỗ lực suốt thời gian qua, nhưng rồi tôi đã lên được boong tàu. Ở đó, tôi nhìn thấy một sự kết hợp thú vị giữa hai người. Cả hai đều đang đối mặt nói chuyện trực tiếp với nhau.

Tôi không định làm gì để che giấu sự hiện diện của mình, vì vậy một trong số họ ngay lập tức chú ý đến tôi. Khuôn mặt của cậu ta đầy sẹo, có vẻ cậu ta đã có một trận chiến ác liệt với Housen Kazuomi trong kỳ thi.

"Xin lỗi vì đã ngắt lời, nhưng đừng quên lời hứa mà cậu đã hứa với tôi, được không? Và một khoản điểm."

"Tất nhiên rồi, Ryuuen-kun. Hãy nói cho tớ biết khi nào cậu cần."

Từ phía sau, tôi thấy Sakayanagi và Ryuuen mỉm cười hài lòng. Và rồi Ryuuen, người đã đề cập đến lời hứa, bước đi về phía khoang tàu sau khi ngoảnh lại nhìn tôi.

"Lời hứa?"

"Đúng vậy. Tớ không rõ sức mạnh của năm nhất đến đâu. Nên tớ đã nhờ Ryuuen-kun tham gia cùng, nhưng cậu ấy không phải kiểu người sẽ hợp tác miễn phí. Tớ đã nói với cậu ấy rằng nếu cậu ấy giúp đỡ mình, tớ sẽ trả cho cậu ấy một cách xứng đáng."

Tôi hiểu rồi. Vậy đó là lý do Ryuuen xuất hiện để đối đầu với Housen.

"Mà cậu có biết kết quả của trận đấu không?"

"Tớ không chắc lắm về chuyện đó. Tớ chỉ biết rằng Ryuuen-kun và Housen-kun đã được các giáo viên đưa trở về cảng với thương tích đầy mình, cả hai đã được chăm sóc ý tế và giờ đã bình phục."

Tức là cuộc chiến kết thúc với một kết cục đau đớn khi cả hai bên đều phải bỏ cuộc, mặc dù không biết người chiến thắng là ai. Nhưng chắc hẳn không dễ dàng gì để thuyết phục kẻ đã luôn tập trung vào việc chiến thắng kì thi đặc biệt này có thể thay đổi quyết định.

"Vậy ...cậu có nên hứa dễ dàng như vậy không?"

"Đúng là vậy. Đó là một lời hứa có thể không sớm trở thành hiện thực, cộng với...lời hứa đó chẳng khác nào bóp nghẹt chính mình trong tương lai gần ".

Sakayanagi mỉm cười sau khi nói điều đó. Đôi mắt cô ấy ngây ra như một đứa trẻ. Có vẻ lời hứa đó chắc chắn sẽ chẳng nhẹ nhàng như là một buổi hẹn hò.

(Yamauchi ^^)

"Tớ rất vui vì cậu vẫn ổn. Khoảng thời gian tớ căn chỉnh để tạo ra hai tín hiệu GPS biến mất có khiến cậu gặp thêm bất tiện gì không?"

"Không đâu. Con tàu đã xuất hiện vào thời điểm hoàn hảo. Tớ chắc chắn sẽ trả món nợ này cho cậu."

"Fufu...Chỉ cần cậu chấp nhận đấu với mình thêm lần nữa là được."

"Chà. Đó là một đề xuất khó đấy."

"Tớ hiểu, Ayanokouji-kun. Bây giờ cậu chỉ muốn sống một cuộc sống yên tĩnh nhất có thể. Tớ nhận thức rõ rằng tớ sẽ không thể làm gì nếu vô tình khiến cậu trở nên nổi bật. Nhưng không cần vội đâu. Chúng ta vẫn còn gần một năm rưỡi nữa mà. "

Sakayanagi nói rằng nếu có cơ hội được đấu với tôi ở đâu đó trước khi tốt nghiệp, thì đã là rất hài lòng rồi.

"Gần sáu giờ rồi, sắp đến giờ công bố kết quả rồi phải không?"

"Đúng là như vậy."

Nhóm nào sẽ thắng và những ai sẽ phải chịu số phận phải thôi học?

Hãy cùng xem kết quả.

Phần 1:

Đúng 7 giờ tối, các thành viên của lớp D bắt đầu gặp gỡ và ăn uống ở cùng một khu vực đã được sắp xếp trong hội trường. Đương nhiên là ngày hôm qua và hôm nay, bảng xếp hạng đã bị ẩn đi, vì vậy cách duy nhất để biết tình hình hoạt động của các nhóm là đi hỏi trực tiếp.

"Đầu tiên, ... tớ nghĩ thật tuyệt khi tất cả các nhóm từ lớp D chúng ta đều đã có thể hoàn thành kỳ thi đặc biệt mà không bỏ sót một nhịp nào. Và thực tế là tất cả học sinh lớp D năm hai đều có mặt đây là một yếu tố quan trọng cho thấy chúng ta đã tránh được việc bị trục xuất. Đó thực sự là một tin tốt."

Nhìn những người bạn cùng lớp của mình, Yousuke nói với tất cả trái tim. Tôi có hơi lo lắng vì chưa gặp Yousuke lần nào ở trên đảo, nhưng cậu ấy có vẻ còn lo lắng cho bạn bè hơn cả cho bản thân. Trong trường hợp không chắc chắn phải làm gì, những người khác luôn có thể yêu cầu sự giúp đỡ từ cậu ấy. Nếu tất cả mọi người đều ở đây, điều đó có nghĩa là nhóm của Haruka và Airi cũng đã an toàn.

Tôi quyết định nhìn nhanh qua phần còn lại của các lớp năm hai. Không có bất kỳ học sinh nào tỏ ra mệt mỏi quá mức.

Các học sinh lần đầu tiên có một bữa ăn thịnh soạn sau hai tuần, nhưng họ sẽ không thể thưởng thức nó một cách trọn vẹn. Khi các giáo viên đã họp xong, tín hiệu thông báo đã tới 8 giờ tối và micrô được bật lên.

"Các em hãy tạm ngưng bữa ăn lại, đã đến lúc thông báo kết quả kỳ thi rồi."

Âm thanh giọng nói của Sasaki-sensei, giáo viên chủ nhiệm lớp A năm ba, vang vọng khắp hội trường, và các học sinh hướng ánh nhìn về phía sân khấu.

"Đầu tiên xin chúc mừng các em đã hoàn thành kỳ thi đặc biệt trên đảo hoang. Chúng tôi, các thầy cô giáo và nhân viên nhà trường rất ngạc nhiên bởi dù có tổng cộng 13 học sinh phải bỏ cuộc nhưng không có nhóm nào bị loại trong suốt hai tuần."

Họ bắt đầu bằng cách tuyên dương chúng tôi vì đã sống sót qua những ngày khó khăn đó.

"Có thể một số lớp đã nhận thấy việc bị thiếu mất một số học sinh, nhưng năm nhóm cuối cùng đã bị phạt và rút khỏi trường, như chúng tôi đã giải thích từ trước. Vì có nhiều hơn một người trong mỗi nhóm, chúng tôi sẽ chỉ đọc tên của người đại diện. Năm nhóm đó là:

Nhóm Mutou, lớp D năm 3

Nhóm Kawakami, lớp D năm 3

Nhóm Shinonome, lớp C năm 3

Nhóm Katsumata, lớp C năm 3

và Nhóm Mikitani, lớp B năm 3.

Tổng cộng là 15 người."

Học sinh các lớp năm nhất là năm hai bắt đầu rì rầm trước thông báo của Sasaki-sensei.

Những cái tên đó đã được xác nhận là ở những thứ hạng rất thấp trên bảng xếp hạng ngay trước khi kết thúc ngày thi thứ 12, nhưng quá bất ngờ khi tất cả những nhóm phải thôi học đều là của năm ba.

Tôi đã cho rằng Nagumo sẽ là người cứu họ. Tôi cũng nghĩ sẽ có một vài nhóm năm nhất hoặc năm hai phải thôi học do không theo kịp được kỳ thi. Nhưng hóa ra lại là năm nhóm năm ba bị loại.

Có lẽ không ai trong số những học sinh này có thể cứu mình bằng các phương pháp cứu trợ, tổng cộng 15 học sinh được xác nhận là đã phải thôi học.

Dựa vào kết quả này, vậy là năm 3 đã bí mật quyết định để 5 nhóm học sinh bỏ học?

Tôi đã nghĩ thế nhưng khi tôi nhìn thấy khuôn mặt của các học sinh năm ba thì dường như không phải vậy. Biểu cảm của nhiều người tỏ ra hoang mang khó hiểu, như thể họ không thể tin vào những gì mình vừa nghe được. Họ có vẻ đang hoảng loạn, cứ như nó nằm ở ngoài dự liệu của mình.

Tôi cố gắng tìm xem Nagumo đang đứng ở đâu, và chỉ trong giây lát, tôi nhìn thấy khuôn mặt anh ta trông thật khác với thường ngày. Có lẽ việc anh ta đi kiếm chuyện với tôi vài giờ trước đã ảnh hưởng đến kết quả này.

Chiếc màn hình cỡ lớn được bật lên, một ảnh nền màu trắng được chiếu trên màn hình và một người bước ra.

"Sau đây, chúng tôi sẽ công bố ba nhóm có kết quả tốt nhất trong kỳ thi đặc biệt trên đảo này ."

Người vừa nói là Chủ tịch tạm quyền Tsukishiro. Tôi không nghĩ ông ta lại có thể bình tĩnh như vậy sau khi vừa có một trận chiến với tôi. Ông ta tiếp tục bình thản nói tiếp, như lúc tuyên bố bắt đầu kỳ thi.

"Hạng ba, nhóm Sakayanagi Arisu, lớp A năm 2. 261 điểm"

Đột nhiên, tên một nhóm năm hai xuất hiện ở vị trí thứ ba.

Cô ấy dường như đã tận dụng tối đa những lợi thế của nhóm bảy thành viên duy nhất được thành lập trong năm hai, và dần dần vươn lên trên bảng xếp hạng, tích lũy một số điểm vững chắc và chiếm lấy vị trí thứ ba. Mặc dù vào ngày cuối cùng, Ichinose đã tự ý rời nhóm một thời gian, nhưng có vẻ ảnh hưởng không quá nghiêm trọng.

Về điểm số, nhóm của Ryuuen và Katsuragi cũng đã chiến đấu hết mình, nhưng việc Ryuuen bỏ cuộc vào ngày thứ 13 hẳn đã gây ảnh hưởng lớn. Với chỉ một mình Katsuragi, sẽ không thể dành được phần thưởng Early Bird và số lượng nhiệm vụ mà cậu ta có thể tham gia cũng giảm đi. Đó hẳn là hai ngày rất vất vả đối với cậu ta, vì cậu ta sẽ phải hành động thận trọng để tránh rủi ro phải bỏ cuộc.

Việc nhân đôi điểm số trong ngày cuối cùng đã tạo nên một bước ngoặt lớn. Để tận dụng điều đó, Sakayanagi đã sắp xếp mọi thứ một cách chu toàn. Những người tham gia vây bắt các nhóm năm nhất đều từ những nhóm dưới quyền Sakayanagi. Và việc tìm kiếm GPS cũng là sử dụng trên máy tính bảng của những nhóm không còn khả năng lọt vào top cao. Cô ấy cũng đối phó rất tốt với những đối thủ tiềm năng khi yêu cầu thêm sự tham gia của Ryuuen. Cô ấy hẳn đã thấy trước rằng việc ngăn chặn Kazuomi Housen cũng rất nguy hiểm cho Ryuuen.

Ryuuen là người luôn hướng tới những gì có lợi nhất. Việc cậu ta thay đổi mục đích với kỳ thi là vì những sự việc khác ở trường hay là vì "lời hứa" đó? Nếu là cái sau thì chẳng lẽ nó còn hấp dẫn hơn cả việc đạt vị trí thứ 3 và được cộng thêm phần thưởng từ tấm thẻ "Thử thách" cậu ta mua từ tôi?

Tuy vậy, thật ngạc nhiên khi thấy nhóm của Kiriyama bị bỏ lại ở giai đoạn cuối kỳ thi.

Và còn về vị trí thứ hai. Không quá lời khi nói rằng mọi thứ đều sẽ được quyết định lúc này. Vào cuối ngày thứ 12, cuộc đua cho vị trí đầu bảng chỉ còn là giữa Nagumo và Kouenji. Ngay cả khi họ mất một vài điểm, họ cũng không thể nào mà bị trượt ra ngoài top 3. Người chiến thắng sẽ là Nagumo, người đã có thể huy động sức mạnh của toàn bộ năm 3, hay sẽ là Kouenji, người luôn thể hiện phong độ không thể ngăn cản của mình?

"Hạng 2, Nhóm Nagumo Miyabi, lớp A năm 3. 325 điểm"

Khi Chủ tịch tạm quyền Tsukishiro đọc kết quả này, đáp lại không phải là sự hò reo mà là những tiếng la hét từ phía năm ba. Không hề dừng lại một giây, ông ta chuyển sang phần thông báo về vị trí đứng đầu.

"Hạng nhất, Kouenji Rokusuke, lớp D năm 2. 327 điểm"

Ngay khi cái tên được xướng lên, Kouenji đã thu hút sự chú ý và ánh nhìn từ tất cả học sinh. Mọi ánh nhìn đổ dồn vào người chiến thắng, và cậu ta vẫn chỉ ngồi yên tại đó.

Nếu nhìn vào kết quả, sự khác biệt chỉ là 2 điểm mỏng manh. Tuy nhiên, Kouenji đã tạo nên kỳ tích và giành được vị trí số 1 trong điều kiện khắc nghiệt nhất khi chỉ thi đấu một mình.

Cậu ta đã lấy về 300 điểm lớp chuyển từ lớp của nhóm cuối cùng, một triệu điểm cá nhân cho riêng cậu ta và một điểm bảo vệ.

''Cậu thực sự đã làm được, Kouenji-kun ''.

Kouenji hướng ánh nhìn về phía Horikita và nói

"Tôi chắc rằng cô hiểu phải làm gì rồi phải không?"

Như đã hứa, Kouenji sẽ được miễn trừ việc phải tham gia vào các hoạt động của lớp cho đến khi tốt nghiệp. Điều đó cũng có nghĩa là từ bây giờ, cậu ta sẽ có thể làm bất cứ điều gì cậu ta muốn với cuộc sống học đường của mình.

"Tôi không ...hài lòng chút nào, hoặc ít nhất tôi không thể nói là tôi đang thất vọng ..."

"Tớ nghĩ bây giờ chúng ta nên thấy hạnh phúc chứ đúng không? Điểm lớp đã tăng thêm đến 300 điểm, đây là một bước tiến rất quan trọng để lên lớp A. Đã là lần thứ hai chúng ta rời khỏi vị trí lớp D rồi."

Dù sao thì ngay từ ban đầu, Kouenji đã luôn làm những gì cậu ta muốn và lớp không thể kiểm soát được cậu ta..

"Ừm, đúng vậy. Bây giờ lớp lại được thăng hạng. Việc nhảy từ lớp D sang lớp B là hoàn toàn trong khả năng."

"Miễn là chúng ta không làm gì lộn xộn trong tháng này và không để ý thức kỷ luật xuống quá thấp."

Điểm lớp có thể bị giảm nhẹ bởi các vấn đề trong hành vi và hoạt động hàng ngày.

"... Như là không được nói bậy."

Tuy nhiên, tôi nghĩ lại và thấy rằng sự khác biệt hai điểm này có ý nghĩa rất lớn. Tôi nhớ đến hình bóng của Miyabi Nagumo, người đã chịu khó đến hỏi thăm tôi, và yêu cầu nhận chỉ thị tiếp theo từ đồng đội của anh ta mà tôi nghe được từ chiếc bộ đàm vào thời điểm đó. Nếu Nagumo đáp lại thay vì bám theo tôi, kết quả vị trí thứ nhất và thứ hai có thể sẽ bị đảo ngược. Và tôi nghĩ cũng sẽ có sự khác biệt trong danh sách các nhóm bị đuổi học. Nhưng điều đó khó có thể để trả lời chỉ bằng những suy nghĩ tức thời lúc này.

Trước hết, kỳ thi đặc biệt này đã kết thúc tốt đẹp. Thật kỳ diệu là không có một học sinh năm hai nào phải vắng mặt và mùa hè sẽ trôi qua trọn vẹn.

Tôi cũng biết rằng Amasawa Ichika là học sinh từ Phòng Trắng. Tôi không biết tại sao, nhưng ít nhất bây giờ thì Amasawa đang đứng về phía tôi thay vì phía Tsukishiro. Không có cách nào để biết liệu họ có đang thông đồng với nhau hay là Amasawa đang hành động một mình sau khi phản bội Phòng Trắng, nhưng thông tin tôi thu được không phải là không đáng kể.

Mặc dù vậy, vẫn còn một số bí ẩn cần được giải đáp.

Có lẽ kỳ nghỉ hè này sẽ không kết thúc tốt đẹp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net