54
mình quay lại được không? cậu biết trêu ngươi nhỉ, đến đúng lúc thật. em xem tin nhắn, trong lòng tràn ngập một thứ cảm xúc không thể nói ra nhưng em lại không dám trả lời cậu, không dám chấp nhận lời yêu cầu của cậu. năm phút sau, một dòng tin nhắn khác gửi đếnhồ tùng hân
sao thảo không trả lời hângì thế? cậu lại vậy nữa rồi. em đọc xong dòng tin nhắn, không kìm được mà soạn tin nhắn
thái văn thảo
ừ mình quay lại đi
chưa gửi
hồ tùng hân
nó đang trả lời tao nè
hồ tùng hân đã thu hồi một tin nhắn
à.. ra là vậy, em xóa dòng tin nhắn đang soạn, vứt điện thoại vào góc tường rồi ôm gối khóc nấc lên. gì mà quay lại chứ? thì ra em chỉ là trò đùa của cậu và chúng mà thôi. em khóc ngày một to, nỗi tủi thân dường như chiếm lấy em, không cho em. cơ hội thoát ra. em nghĩ..có phải mình chết đi sẽ đỡ mệt mỏi hơn không?
em lau nước mắt đi xuống bếp, bố mẹ em đã định cư ở Mỹ, không thể về thăm em thường xuyên được. thành ra bây giờ, nếu em muốn, em sẽ chết. em cầm dao lam lên, đặt lên tay mình đè mạnh vào, máu dần chảy ra ngày càng nhiều. nỗi đau trong tâm em lúc này to lớn hơn nỗi đau thể xác, cho nên..
-thảo!!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen30h.Net